Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 460 - Chương 460 - May Mà Có Ngươi

Chương 460 - May Mà Có Ngươi
Chương 460 - May Mà Có Ngươi

Editor: Kingofbattle.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: bởi vì ngài phục dụng【 Vượng Tài Chi Huyết】, kích thích tiềm lực bản thân trên phạm vi lớn, trong thời gian ngắn +10000 điểm tất cả thuộc tính trụ cột, kéo dài 10 phút!

"Ồ ồ......"

Máu tươi trong người chảy cực nhanh.

Không kịp cảm thụ lực lượng liên tiếp kéo lên, Giang Hàn nhảy vọt tới, nhắm ngay Ô Lỗ, tranh thủ giết đối phương trong vòng 10 phút.

"Không hổ danh là người được tinh thạch huyết sắc chọn trúng, quả nhiên rất khó chơi!" Sắc mặt Ô Lỗ âm trầm, cầm đại đao màu đỏ liều chết xông ra, cứng đối cứng với Giang Hàn.

"Boang boang boang........."

Đao quang kiếm ảnh dày đặc, hai người giằng co một hồi, không ai nhường ai.

"Bành!"

Chọn đúng thời cơ, Giang Hàn kích phát Thần Uy Vạn Lý dẫm nát ngực Ô Lỗ, đè hắn dưới chân, ngay sau đó vung kiếm chém vào đầu đối phương.

-506,798!

Gây ra bạo kích, sát thương gấp bội, trên người Ô Lỗ nhảy ra sát thương kếch xù, thanh máu giảm đi gần 10%!

"Cút ngay!"

Thoát khỏi áp chế, Ô Lỗ vung đao bổ tới, Giang Hàn thấy vậy lách người né tránh, ngay sau đó bắt đầu triển khai công kích.

80%!

50%!

Giang Hàn mặt không biểu tình, từng kiếm mài chết đối phương, cho dù bản thân cũng bị thương, nhưng vẫn tốt hơn đối thủ.

Nhờ Vượng Tài Chi Huyết buff thêm, mọi chỉ số của hắn đều tăng mạnh, vượt xa Ô Lỗ, đối phương muốn cứng đối cứng với hắn chính là tìm chết.

"Đúng là lợi hại!"

Ngay khi thanh máu hạ xuống còn 10%, Ô Lỗ nhe răng cười: "Đáng tiếc, Ô Hòa Đại Lục chính là sân nhà của ta!"

Nói xong, hắn vung đại đao cắm sâu xuống mặt đất.

"Xoạt xoạt xoạt......"

Từ chỗ chuôi đao tràn ra từng tia sáng màu đỏ tươi, giống như sương mù tràn ra bốn phía, dưới mặt đất bắt đầu hình thành một ký hiệu đầu lâu khiến người ta sởn tóc gáy.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: Ô Lỗ sử dụng kỹ năng【 Huyết Luyện Đại Trận】, +50% công kích, +50% phòng ngự, mỗi giây hồi phục 1% máu tối đa, kéo dài hai phút!

Trên mặt Ô Lỗ lộ vẻ cuồng vọng, cười hà hà nói: "Chỉ sợ ngươi còn chưa biết, ta đặc biệt chôn dưới đất vô số thi thể, chính là để khởi động Huyết Luyện Đại Trận!"

"Đúng là lợi hại!"

Thấy một màn này, hai mắt Giang Hàn phát ra u quang, mở mồm khen: "Đáng tiếc, Ô Hòa Đại Lục là sân nhà của ta!"

Chỉ trong nháy mắt, trong đầu của hắn đã ghi lại cách thức nguyên khí đối phương vận chuyển Huyết Luyện Đại Trận, giống như trước mặt có một người bán trong suốt, năng lượng nguyên khí vận chuyển lồ lộ ra trước mắt.

Ô Lỗ: "......"

Ngươi có bị bệnh không?

Tại sao lại bắt chước cách nói của ta?

Không do dự nữa, Giang Hàn cầm kiếm cắm sâu xuống mặt đất.

"Bá bá bá......"

Từ chỗ chuôi kiếm bắt đầu tràn ra từng tia sáng màu đen, gần như giống y đúc cảnh tượng Ô Lỗ thi triển Huyết Luyện Đại Trận, khiến cho mặt đất ngưng tụ ký hiệu khô lâu, trộn lẫn hai màu đỏ và đen.

"? ? ? "

Trơ mắt nhìn đối phương sử dụng chiêu thức của mình, sắc mặt Ô Lỗ tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Cái lề gì thốn?

"Chỉ sợ ngươi còn chưa biết." Giang Hàn nhếch miệng lên, lộ ra nụ cười đắc ý, "Ta đặc biệt chôn dưới đất vô số thi thể, chính là để khởi động Huyết Luyện Đại Trận!"

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng Kính Hoa Thủy Nguyệt, thành công phục chế kỹ năng【 Huyết Luyện Đại Trận】của đối phương, đạt 100% uy lực!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Huyết Luyện Đại Trận】, +50% công kích, +50% phòng ngự, mỗi giây hồi phục 1% máu tối đa, kéo dài hai phút!

......

Đây chính là chỗ đặc biệt của Kính Hoa Thủy Nguyệt!

Chỉ cần sử dụng đúng lúc, chiêu số của đối phương sẽ thuộc về ngươi.

Đương nhiên, khác với trong Vĩnh Hằng, nháy mắt vừa mới sao chép kỹ năng, tinh thần Giang Hàn hoảng hốt, suy sụp uể oải, nếu như cường độ kỹ năng của đối phương vượt qua phạm vi sao chép, ngược lại hắn dễ dàng bị cắn trả.

"Ta#@¥#%¥......"

Vừa mới định thần lại, Ô Lỗ nhịn không được chửi bới, không thèm giữ hình tượng.

Điên hết rồi!

Bắt chước ta nói chuyện còn đỡ, con mẹ ngươi còn sao chép kỹ năng của ta?

Sau khi thi triển Huyết Luyện Đại Trận, Giang Hàn rút kiếm về, xông thẳng về phía Ô Lỗ: "Không cần nhìn, ta sẽ không cho ngươi cơ hội chạy trốn!"

"Ngươi!"

Lại bị đối phương cướp lời thoại, Ô Lỗ lửa giận ngút trời, trừng mắt như muốn nứt: "Chớ đắc ý quá sớm!"

Rõ ràng mình chiếm ưu thế ở mọi mặt, tại sao mới đảo mắt đã trở thành ưu thế của đối phương, ngược lại mình còn rơi vào thế yếu?

Kỳ lạ!

"Boang boang boang........."

Dưới tác dụng Huyết Luyện Đại Trận, thực lực hai người tăng vọt, thanh máu nhảy lên xuống như cung đàn, nhưng mà Giang Hàn đã uống Vượng Tài Chi Huyết, tạm thời vượt mặt đối thủ, thanh máu cũng hồi đầy, ngược lại thanh máu Ô Lỗ dưới thế công mãnh liệt của Giang Hàn, khiến cho tốc độ hồi cực chậm.

Đảo mắt, hai phút đã trôi qua, thanh máu Ô Lỗ đã hồi gần một nửa!

Cảm nhận được tần suất công kích của đối phương giảm mạnh, Ô Lỗ đạt được cơ hội thở dốc, vung đao bổ tới tấp, ánh đao hóa thành hư ảnh đầu sói đỏ ngầu.

"NGAO...OOO! "

Trong tiếng sói tru thê lương, hư ảnh vọt tới chỗ Giang Hàn.

Không có ngạnh kháng, Giang Hàn tạm lánh mũi nhọn, lách mình tránh thoát công kích của đối phương.

Đạt được cơ hội thở dốc, Ô Lỗ quay người chạy đi.

Trạng thái của đối phương nhiều nhất có thể duy trì thêm 2 phút!

Chỉ cần sống qua hai phút này, hắn giết đối phương chỉ là chuyện sớm muộn!

"Đát đát đát......"

Sử dụng Thần Huyễn Thiên Biến, Giang Hàn biến vũ khí thành súng trường công kích từ xa, mặc dù công kích giảm mạnh, nhưng hiện tại vũ khí cũng không phải là vật mấu chốt cung cấp công kích trụ cột.

Lách trái né phải, Ô Lỗ vừa cắn thuốc hồi máu, vừa né tránh đạn bay, cố gắng tranh thủ thời gian.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên có chút hối hận vì xung quanh chẳng có thứ gì, thành ra không có chỗ nấp.

Trải qua giằng co.

Cuối cùng, Thần Uy Vạn Lý cộng với súng trường bắn từ xa, Giang Hàn khiến cho thanh máu Ô Lỗ giảm mạnh xuống 30%!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: tác dụng【 Vượng Tài Chi Huyết】chấm dứt, ngài rơi vào trạng thái suy yếu trong 3 ngày!

Đúng vào lúc này, thuộc tính Giang Hàn giảm mạnh.

"Thôi xong!"

Sắc mặt Giang Hàn trắng bệch, chỉ còn lại vẻ sợ hãi.

"Ha ha ha......"

Ô Lỗ làm càn cười to, xách đại đao điên cuồng giết tới: "Ta đã nói với ngươi, chớ đắc ý quá sớm! "

20m!

10m!

Ngay khi hắn sắp tới trước mặt Giang Hàn, người kia lấy ra một khối lệnh bài màu tím từ trong ngực, bóp chặt lấy, sắc mặt khôi phục như thường: "Lừa ngươi thôi!"

"......"

Cảm nhận được nguy hiểm sắp đến, Ô Lỗ tái mặt chửi bới: "Lừa con mẹ ngươi!"

"Oanh! !"

Lệnh bài vỡ vụn, bắn ra lôi nguyên tố đậm đặc, bao phủ lấy phạm vi 50 mét, vô số lôi điện đánh xuống như thác lũ, hình thành một mảnh lôi hải.

-500,000!

-500,000!

Lôi Nguyên Ngọc Phù tạo thành sát thương cho tất cả, mà lại là sát thương chuẩn, cướp đi 10% máu của Ô Lỗ.

"Khục khục!"

Đứng trong lôi hải, Ô Lỗ ho khan kịch liệt, yết hầu ngai ngái, cả người bị cháy đen: "Cho dù tự bạo thì thế nào, ngươi cũng gánh chịu sát thương giống ta!"

Hắn cũng không sợ.

Cho dù thanh máu chỉ còn 20%, hắn vẫn có lòng tin đánh bại Nhất Giang Hàn Thủy dưới trạng thái suy yếu.

Nhưng mà, ngay khi lôi hải biến mất, đặt vào tầm mắt Ô Lỗ là Giang Hàn không chút sứt mẻ, cũng không bị sát thương từ Lôi Nguyên Ngọc Phù.

"Làm sao lại có thể?"

Ô Lỗ khó giấu nổi vẻ khiếp sợ.

Tại sao hắn lại miễn dịch sát thương lôi nguyên tố?

Rõ ràng hắn không biết chút gì về lôi nguyên tố!

"Chít...Chít! "

Chợt, một con chuột đen như than rơi xuống mặt đất, toàn thân bốc lên khói đen, cố gắng giãy dụa vài cái, sau đó đầu nghiêng một bên, triệt để tắt thở.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: sủng vật【 Ma Linh Thử】của ngài đã chết, trong vòng 3 tiếng không thể triệu hoán!

"......"

Vượng Tài câm nín.

Không biết vì cái gì, nó nghĩ tới một vài chuyện không vui.

Ma Linh Thử, may mà có ngươi, thật tốt!

......

Bình Luận (0)
Comment