Editor: Kingofbattle.
Mặt trời chói chang thiêu đốt mặt đất.
Chỗ sát mép miệng núi lửa, bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Tròng mắt Bạch Vũ Phi suýt nữa bốc lửa, hung dữ mà nhìn chằm chằm Giang Hàn.
Mình không đưa tinh thạch huyết sắc, đối phương lại phá hủy trận pháp truyền tống, cắt đi đường lui của hai người?
Rốt cuộc kẻ này điên cuồng đến mức nào?
"Ngươi cho rằng ta không dám sao?" Trên mặt Giang Hàn lộ ra tia lạnh lùng, hỏi lại.
"Oanh! ! "
Phía trên vòm trời, vòng xoáy màu đỏ mỗi lúc một lớn hơn, ánh sáng chói lọi rực rỡ rất là hút mắt, kèm theo đó là uy áp mãnh liệt, làm cho không khí ngưng trệ như sắt, khiến cho người ta vô thức sinh ra ý nghĩ quỳ xuống dập đầu.
Đó là cường giả đỉnh cao đang khống chế hỏa nguyên tố xuyên qua bản đồ này!
"Ngươi phá huỷ trận pháp truyền tống, hai người chúng ta chết chắc rồi!" Bạch Vũ Phi lộ ra sát ý, trong lòng sợ hãi.
Nắm lấy Nhất Giang Hàn Thủy, hắn cảm giác được nguy hiểm đang nhanh chóng tới gần, thời gian dành cho hắn không còn nhiều.
Trong lòng sinh ra một tia hối hận!
Tử vong đang từng bước tới gần!
Hắn không muốn chết nhảm ở đây!
"Hiện tại ngươi đã biết hậu quả thế nào?" Ánh mắt Giang Hàn lộ vẻ khinh miệt: "Động não một chút, huynh đệ tốt của ta, tánh mạng của ngươi còn quý giá hơn ta nhiều lắm!"
Nói xong, hắn quay người nhanh chóng đi tới một góc khác, chân phải hất đất cát ra, đẩy ra bụi đất dày đặc, lộ ra bên dưới một tòa trận pháp truyền tống.
Tại sao hắn lại muốn dừng bên trong Tháp Thí Luyện ba ngày?
Bởi vì Cấm· Hỗn Độn Chi Thú của Vượng Tài đã sử dụng, đang trong thời gian làm lạnh, cho nên hắn chờ đợi thời gian làm lạnh chấm dứt, mà mục đích trước đó, tự nhiên là bố trí hai tòa trận pháp truyền tống.
Không có trải qua cảm giác hối hận, hắn biết rõ đối phương sẽ không cam tâm tình nguyện giao tinh thạch huyết sắc ra.
"......"
Ánh mắt Bạch Vũ Phi sáng lên, trận pháp truyền tống đã nhóm lên hy vọng của hắn.
Tên này......
Thực mẹ nó biết chơi!
"Đưa đây!"
Giang Hàn nhắm mũi kiếm ngay trận pháp truyền tống, cũng giống như vừa rồi, làm ra động tác y hệt: "Đây là trận pháp truyền tống cuối cùng, lại phá đi, ngươi có thể an tâm chờ chết! "
"Ngươi không dám, ta không tin ngươi lại muốn chết!" Bạch Vũ Phi nói chắc chắc.
Đối phương đang muốn cược mạng với hắn!
Dùng cái giá là tử vong để đánh bạc, xem ai lớn gan hơn!
"Có phải ngươi cho rằng ta không có biện pháp dự phòng cho bản thân?" Giang Hàn trào phúng nói: "Ta có cách khác để rời khỏi, mà ngươi chỉ có trận pháp truyền tống này để thoát, có hiểu chưa?"
"Ta......ngươi......"
Nghe vậy, tâm tư Bạch Vũ Phi xoay chuyển cực nhanh.
Sử dụng trận pháp có bị gặp phải phục kích?
Không!
Chắc có lẽ là không!
Nếu như đối phương tự tin có thể bắt mình, thì không cần phải cố gắng đoạt lấy tinh thạch huyết sắc, chỉ cần giết chính mình, tính cả khối trong cơ thể mình, đều trở thành vật trong tay đối phương.
Nhất Giang Hàn Thủy có cách khác chạy thoát hay không?
Hắn không biết, nhưng......hắn không dám đánh cược.
Nếu như Nhất Giang Hàn Thủy có cách chạy thoát, có phải là trước hay sau khi sử dụng trận pháp truyền tống, hắn đều có thể chạy thoát?
Trong lúc nhất thời, suy nghĩ của Bạch Vũ Phi trở nên hỗn loạn, tâm loạn như ma.
Một chiêu mạng đổi mạng này, trực tiếp khiến hắn bị hố nặng!
"Ta đếm ba tiếng, ngươi không muốn giao tinh thạch huyết sắc ra, như vậy thật đáng tiếc, ngươi chỉ có thể chôn thân tại đây." Giang Hàn tiếc hận nói: "Mà cái giá ta phải trả, là mất đi một khối tinh thạch huyết sắc."
Trên thực tế, từ đầu tới đuôi, hắn cũng không sợ, bởi vì trải qua ba ngày trong Tháp Thí Luyện, Cấm· Hỗn Độn Chi Thú của Vượng Tài đã sớm hồi phục, còn có thể sử dụng thêm lần nữa.
"Lộp cộp!"
Bạch Vũ Phi bóp chặt nắm tay, phát ra tiếng giòn vang, sắc mặt tái nhợt, trong lòng giằng co dữ dội.
"Ba! "
Giang Hàn thong dong, tràn đầy tự tin.
"Hai!"
"Roẹt......"
Xa xa, bên trong vòng xoáy màu đỏ có hai người bước ra, khí tức mạnh mẽ giống như sóng biển cuộn trào, khiến cho cuồng phong gào thét.
"Ta đưa!"
Bạch Vũ Phi lấy ra tinh thạch huyết sắc ném cho Nhất Giang Hàn Thủy, sau đó vội vàng nhảy vào phạm vi trận pháp truyền tống, sắc mặt hoảng sợ, không nhịn được gào to: "Đi mau! ! !"
Không có thời gian đẩy đưa, nếu không đi đó chính là chết chắc!
Thò tay cầm lấy tinh thạch huyết sắc bỏ vào trong túi, Giang Hàn quyết đoán mở ra trận pháp truyền tống.
"Vù! "
Trận pháp khởi động, ánh sáng lóe lên.
Bắt đầu đếm ngược thời gian.
Xa xa, hai người ở trên không phi người bay tới, cúi đầu quan sát khắp bản đồ Địa Ngục Dung Nham, tìm kiếm vị trí mục tiêu.
"Ở kia kìa!"
Trong đó có một bà lão mặc trường bào màu lam, ánh mắt bà ta lóe lên tinh quang, bay vụt tới trước.
Lão già mặc trường bào màu đỏ cũng phát hiện ra, nhắm ngay chỗ hai người đang đứng trong trận pháp truyền tống.
"! ! ! ! "
Một giây sau, Nhất Giang Hàn Thủy cùng Bạch Vũ Phi đều cảm nhận được mình bị khóa chặt, hành động bị ngăn trở, trong lòng sốc nặng.
Nhìn qua hai lão già nhanh chóng tới gần, cơ mặt Bạch Vũ Phi run rẩy, sắc mặt trắng bệch, dự đoán trước kết cục của mình: "Xong đời, đã chậm một điểm, trận pháp truyền tống cũng bị hủy! "
Đối với cường giả cực hạn mà nói, cho dù là thời gian chưa đến một giây, cũng đủ để làm ra hành động.
"Cũng chưa hẳn!"
Đoạt được tinh thạch huyết sắc, Giang Hàn như trút được gánh nặng, cảm nhận được sát ý động trời đang bao trùm nơi đây, hai tay giơ lên cao, thấp giọng lầm bầm: "Tối hơn so với hoàng hôn, đỏ hơn so với máu, thời gian không ngừng trôi qua, lực lượng của ngài trường tồn, nhân danh nghĩa của ngài, ta thề trước bóng đêm, tất cả vật ngu xuẩn chắn trước mặt chúng ta, với sức mạnh của ngài, tất nhiên sẽ phải diệt vong......"
Bạch Vũ Phi: "? ? ? "
Trong lúc bối rối, hắn nhìn qua Giang Hàn vẫn còn thao thao bất diệt, che mắt mọi người.
Ngươi đang tụng niệm cái chó gì?
Ngươi đang làm cái lề gì thốn?
"Cấm· Táng Thiên! "
Giang Hàn hét lớn một tiếng, lòng bàn tay bắn ra u quang, chung quanh vài trăm mét đều tràn đầy năng lượng đen kịt, chậm rãi ngưng tụ thành một đạo hư ảnh khồng lồ, xung quanh hư ảnh là núi thây biển máu, có thể thấy được thực lực khó đoán.
Đối mặt với tình huống đột ngột, Bạch Vũ Phi cùng với hai lão già đang bay tới đều sửng sốt.
"Nhất Giang Hàn Thủy chính là truyền nhân Táng Thiên Tiên Đế, hai vị tiểu hữu, có thể nển mặt Táng Thiên Tiên Đế?" Hư ảnh quay lưng về phía hai người, thanh âm ôn hòa, lại như sấm rền rung động.
"Láo toét!"
Cảnh tượng bất ngờ, tuy khiến hai người thoáng bối rối, nhưng bọn hắn phản ứng cực nhanh, rất nhanh đã đoán được hư ảnh này không có thực lực, chỉ có hình chiếu.
"CHÍU...U...U!! CHÍU...U...U!! "
Gió táp nhảy múa cuồng loạn, hai người vọt thẳng tới chỗ Giang Hàn cùng Bạch Vũ Phi.
Hai khối......
Không, ít nhất là ba khối tinh thạch huyết sắc!
Bọn hắn rất vui mừng.
"Ngay cả mặt mũi của Táng Thiên Tiên Đế cũng không cho?" Sắc mặt Giang Hàn trầm xuống, chưa bao giờ ngờ tới lại có kẻ dám bất kính như vậy.
Quay phắc người lại, khuôn mặt Táng Thiên Tiên Đế bị che giấu bởi sương trắng, không cách nào thấy rõ, nhưng hắn đã tức giận, giọng nói lạnh lùng: "Nếu như không cho mặt mũi, vậy thì......chết đi! "
Nói xong, hắn lập tức ra tay, khí thế khủng bố, như muốn dẫn động ngàn vạn sao trời nện xuống.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: Nhất Giang Hàn Thủy sử dụng kỹ năng【 Cấm· Táng Thiên】, triệu hoán hư ảnh Táng Thiên Tiên Đế, tạo thành nhất kích tất sát với tất cả kẻ địch!
......