Editor: Kingofbattle.
Ngay khi vòng xoáy màu vàng hình thành xong, một vị nam tử mặc long bào màu vàng bước ra từ bên trong, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Nam tử này ước chừng 30 tuổi, khí vũ hiên ngang, dáng người thẳng tắp như kiếm, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tràn ngập khí tức cường giả đỉnh phong, đôi con ngươi vàng kim óng ánh đang quan sát mọi người, đảo qua khán đài, cuối cùng dừng ở trên người Đinh Dũ.
【 Nguyên Đế·? ? ? 】(? ? ? )
Đối mắt với Đinh Dũ mấy giây, Nguyên Đế liền thu hồi ánh mắt, bước tới bên người Nguyên Ngạo, cười nhạt nói: "Trận chiến này, con ta tất thắng!"
"Nguyên Đế nói gì vậy!"
"Con của Nguyên Đế, làm gì có chuyện thất bại?"
"Tên Nhất Giang Hàn Thủy kia đúng là chán sống, không biết trời cao đất rộng!"
......
Mấy gia tộc đứng đầu đều lên tiếng, mà đám tiểu bối thì câm như hến.
Uy áp đến từ Nguyên Đế, rất khủng bố!
Ngay cả là Thiên cảnh, đứng trước mặt hắn cũng chỉ là sâu kiến, tùy tiện dùng một ngón tay có thể nghiền chết.
"Ngươi muốn ký giấy sinh tử cùng con ta, ta sẽ cho ngươi cơ hội!" Khóe miệng Nguyên Đế nở nụ cười lạnh, lấy ra hai tờ khế ước nói: "Đinh Dũ, dám để lại tên của ngươi sao?"
Đinh Dũ!
Đây mới là mục tiêu của hắn!
Nhất Giang Hàn Thủy chỉ là mồi nhử Đinh Dũ lộ mặt mà thôi.
"Có gì không dám! "
Đinh Dũ đứng dậy, chớp mắt đã tới cạnh Giang Hàn, chẳng hề e ngại nói: "Đừng đắc ý quá sớm, cũng chưa chắc ngươi là người thắng!"
"Chỉ bằng ngươi, có tư cách chiến cùng ta một trận sao?" Ánh mắt Nguyên Đế lộ vẻ xem thường: "Đều nhờ vào thủ đoạn chạy trốn đủ nhanh."
"Có tư cách hay không, thử qua mới biết được!" Đinh Dũ đối chọi gay gắt.
Trong lúc nhất thời, tình cảnh giương cung bạt kiếm, căng như dây đàn.
Bên trên khán đài, rất nhiều người không hiểu ra sao, không biết rốt cuộc lão già bỉ ổi này là thần thánh phương nào, dám công khai khiêu chiến Nguyên Đế.
"Hừ!"
Nguyên Đế hừ lạnh một tiếng, cùng Nguyên Ngạo ký tên trên giấy, sau đó đưa cho Đinh Dũ cùng Nhất Giang Hàn Thủy.
【 Sinh Tử Chiến】( Thiên cấp cực phẩm)
【 Khế Ước Tuyệt Mệnh】( Đế cấp hạ phẩm)
Giới thiệu sơ qua: bất chấp sinh tử, chỉ cầu thắng bại.
Hiệu quả: sau khi ký tên, không thể thoát đi, người thắng có thể sống.
Hiệu quả bổ sung: tất cả đạo cụ của người thua đều thuộc về kẻ thắng, không được chuyển giao đạo cụ trên người dưới bất luận hình thức nào.
......
Hai tờ khế ước có hiệu quả giống nhau, chỉ khác mỗi cấp bậc.
Đây cũng là chuyện hiển nhiên, chiến đấu giữa Giang Hàn cùng Nguyên Ngạo, sử dụng đạo cụ Đế cấp chính là phí của trời.
"Ba ngày sau bắt đầu." Đinh Dũ nhắc nhở.
Giang Hàn khẽ gật đầu, biểu lộ lạnh nhạt, không nhìn ra biểu cảm.
Trên thực tế, hắn là người bị động nhất.
Bất luận là Nguyên Đế hay Đinh Dũ, đều xem hắn trở thành quân cờ, dùng hắn làm trung tâm bố trí ván cờ, lại chưa từng hỏi ý kiến của hắn.
Đây không phải chuyện gì tốt!
Bọn hắn bố trí ván cờ như vậy, Giang mỗ nhất thời ngứa nghề, cũng muốn vui đùa một chút!
Sau khi ký tên xong, khế ước lập tức hóa thành hai đạo ánh sáng chói lọi, rót vào giữa trán Nguyên Ngạo cùng Giang Hàn, chứng minh cho hiệu quả khế ước đã thành lập.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngươi ký tên 【Sinh Tử Chiến】( Thiên cấp cực phẩm) đã có tác dụng!
......
Trơ mắt nhìn Nhất Giang Hàn Thủy cùng Đinh Dũ ký tên, sau khi khế ước thành lập, mục đích của Nguyên Đế đạt thành, cười nhạt nói: "Cố gắng tận dụng cho tốt ba ngày cuối cùng."
"Chỉ hy vọng đến lúc đó ngươi còn có thể cười được." Đinh Dũ đáp lại một cách mỉa mai.
"Còn ngươi nữa......"
Nguyên Đế quay đầu nhìn về phía Nhất Giang Hàn Thủy, giống như nhìn thấy một con kiến: "Nói cho ngươi biết một tin tốt, ta giúp ngươi giết Bạch Vũ Phi. "
Bạch Vũ Phi!
Thiếu niên tóc trắng bị nhốt tại Ô Hòa Đại Lục.
Nhất Giang Hàn Thủy bày mưu tính kế, nhờ Nguyên Ngạo phái người đuổi giết uy hiếp đối phương, đã lấy đi tinh thạch huyết sắc vô chủ, lại thuận lợi nhốt Bạch Vũ Phi, hắn định bụng đợi thực lực đủ mạnh sẽ cướp lấy tinh thạch huyết sắc trong cơ thể Bạch Vũ Phi, thủ đoạn rất xảo diệu, nhưng......
Mọi cử động của đối phương, đều không qua khỏi mắt hắn, không thể che giấu.
"Thế thì quá tốt!" Sắc mặt Giang Hàn không đổi nói: "Giết con của ngươi, ta có thể đạt được ba khối tinh thạch huyết sắc!"
Chưa nói bất ngờ cỡ nào.
Nếu như địa điểm truyền tống ngẫu nhiên của Tiểu Bạch bị người thao túng, như vậy quá trình hắn vây nhốt Bạch Vũ Phi, cũng bị đối phương nắm rõ.
Xuất phát từ góc nhìn của Nguyên Đế, cân nhắc vì con trai mình, cướp đi tinh thạch huyết sắc trước một bước, gia tăng phần thắng cho con trai, là chuyện đương nhiên.
"Đi thôi! "
Nguyên Đế nhìn về phía con của mình, cất cao giọng nói: "Ba ngày sau, cha con chúng ta liên thủ nghênh chiến! "
"Có thể kề vai chiến đấu cùng cha, đó là vinh hạnh của ta!" Nguyên Ngạo lộ vẻ hưng phấn.
Về sau, Nguyên Đế dẫn Nguyên Ngạo rời đi.
Hiện tại không còn nguy hiểm, nhưng mà áp lực đang đè nặng.
"Nhanh như vậy đã đối mặt Nguyên Đế? Quá là nhanh!"
Bên trong khán đài, sắc mặt Trường Phong ngưng trọng, hoàn toàn không biết làm gì: "Không biết thành chủ sẽ đối phó ra sao......"
Đứng trước thực lực tuyệt đối, không có âm mưu quỷ kế nào thành công!
Người bày bố ra trận chiến sinh tử này, có thể là Nguyên Đế, cũng có thể là Đinh Dũ, nhưng tất nhiên không phải là thành chủ!
Dưới loại tình huống này, tình cảnh của thành chủ rất khó khăn, trở thành quân cờ cho kẻ khác, mặc người chém giết.
"......"
Bầu không khí đầy áp lực, kéo dài thật lâu.
Đấu võ chiến biến thành đấu sinh tử, cho dù là ai cũng chẳng ngờ đến.
"Khục!"
Trọng tài Quang Vực ho nhẹ một tiếng, nghiêm nghị nói: "Trận quyết chiến giữa Nguyên Ngạo cùng Nhất Giang Hàn Thủy, tạm thời không nhắc tới, đấu võ chiến chưa chấm dứt, còn có ai muốn tăng hạng thì bước lên đài!"
"Ta lên!"
Trường Phong đứng bật dậy, bước lên lôi đài: "Tiểu thư Nam Cung Tình, mời lên đài chiến một trận!"
"Chả lẽ lại sợ ngươi! " Trong mắt Nam Cung Tình tràn đầy ý phiền muộn.
Bị Nhất Giang Hàn Thủy đánh bay, rất là đả kích người, tâm lý bị giội một gáo nước lạnh, khiến cho nàng có chút sa sút.
Sau khi điểm danh đối thủ, Trường Phong quay đầu nhìn về phía Giang Hàn, sắc mặt phức tạp: "Thành chủ......"
Nhất Giang Hàn Thủy có ân với hắn, Trường Phong muốn báo ơn, tuyệt sẽ không làm ra hành động bỏ đá xuống giếng, nhưng Nguyên Đế quá mạnh, hắn không biết mình có thể trợ giúp cái gì.
"Đi một bước tính một bước." Giang Hàn lắc đầu bật cười, ý bảo hắn thoải mái, buông lỏng tinh thần: "Không đến cuối cùng, chẳng biết kết quả ra sao?"
"Ah? "
Trong mắt Trường Phong lóe lên tinh quang, nghiêm mặt nói: "Trường Phong mỏi mắt mong chờ! "
Thành chủ cũng không phải bắn tên không đích!
Hắn dám nói ra lời này, tất nhiên có tin tưởng phá cục.
Ngay khi Nhất Giang Hàn Thủy trở về chỗ ngồi, Trường Phong cùng Nam Cung Tình triển khai chiến đấu kích liệt, tung ra hết thủ đoạn, băng sương cùng hỏa diễm đối chọi gay gắt, tình cảnh gay cấn, khiến khán đài truyền tới từng đợt kinh hô.
"Đây mới đúng là chiến đấu giữa thiên tài! "
"Tùy tiện chiến thắng đúng là lợi hại, nhưng thật ra chẳng biết lợi hại chỗ nào!"
"Đều là Thiên cảnh tầng ba, rõ ràng Trường Phong phía gia tộc Tây Môn mạnh hơn! "
......
Nhìn thấy trận chiến trên lôi đài, Giang Hàn thờ ơ lạnh nhạt, tựa hồ một màn khủng bố vừa rồi, chẳng hề liên quan tới mình.
Đinh Dũ cẩn thận quan sát biểu cảm của Giang Hàn, thấy hắn tựa hồ chẳng hề lo lắng, không khỏi tấm tắc kêu kỳ lạ: "Tiểu tử, không hỏi gì sao?"
Hắn còn tưởng rằng, sau khi trải qua cảm giác áp bách từ Nguyên Đế, tâm lý đối phương sẽ trở nên nặng nề, khó có thể giữ hình tượng.
"Có!"
Giang Hàn gật đầu: "Chờ một lát hẳn hỏi!"
"Tốt!"
Đinh Dũ đồng ý, lập nói ra nghi ngờ trong lòng: "Nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ không gặp phải áp lực."
"Có, áp lực rất lớn, nhưng chỉ có thể cố gắng hết sức!" Giang Hàn buông tay nói: "Ngài nha, cũng bị ép đi ra......"
......
Hơn mười phút sau, hai người trên lôi đài đã phân thắng bại, Trường Phong vững vàng chiến thắng Nam Cung Tình, cướp lấy hạng sáu, đá Nam Cung Tình xuống hạng bảy.
"Tỷ tỷ, lên đài chiến một trận!" Nam Cung Nhã đứng dậy nói.
Nam Cung Tình vừa mới đặt mông xuống, nghe thấy lời này liền trợn trắng mắt nói: "Nhã muội muội, ngươi trực tiếp khiêu chiến Trường Phong không được sao?"
"Trước thắng ngươi, trọng chấn sĩ khí." Nam Cung Nhã nói năng rất hùng hồn.
"Ta......"
Sắc mặt Nam Cung Tình biến thành màu đen, tức giận đến suýt ngất.
Đây là thế đạo gì...!
Ta bị người một nhà đâm lén!
......