Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 521 - Chương 521 - Hai Đế Tranh Chấp

Chương 521 - Hai Đế Tranh Chấp
Chương 521 - Hai Đế Tranh Chấp

Editor: Kingofbattle.

Sau khi nốc một hơi cạn sạch, làn da trắng xám của Giang Hàn nổi lên chút ánh sáng đỏ, máu tươi trong người chảy cực nhanh, cả người nổi gân xanh.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: bởi vì ngài phục dụng【 Vượng Tài Chi Huyết】, kích thích tiềm lực bản thân trên diện rộng, trong thời gian ngắn +10000 điểm tất cả thuộc tính trụ cột, kéo dài mười phút!

Cũng không phải là nhất định phải chết ba lượt mới có thể đánh bại Nguyên Ngạo, hai lần chính là 150%, hơn nữa máu của Vượng Tài cung cấp rất nhiều điểm thuộc tính, đủ đối phó Nguyên Ngạo đang suy yếu.

Thần Uy Vạn Lý!

Chiêu số quen thuộc, hầu như khắc vào trí nhớ của Giang Hàn, hắn chạy như điên, hung hăng đá một cước lên mặt Nguyên Ngạo, bỏ qua sấm sét mãnh liệt, hất đối phương ngã lăn ra đất, dẫm ở dưới chân.

"Ầm! ! "

Trong tiếng nổ vang, Nguyên Ngạo nằm thẳng cẳng, tạo ra một cái hố to.

-8,614,989!

"Chết! ! "

Thoát khỏi trạng thái áp chế, khuôn mặt Nguyên Ngạo dữ tợn, kiếm trong tay bắt đầu ngưng tụ thành lưỡi đao sấm, xuyên vào lồng ngực Giang Hàn, nhưng mà sát thương giảm mạnh, cũng không trí mạng.

"Xoẹt......"

Lưỡi kiếm trên tay Giang Hàn phát ra ánh sáng âm u, mặt ngoài thân kiếm có ánh sáng vàng óng chuyển động, khiến cho uy lực tăng mạnh, hắn lạnh lùng cứa cổ Nguyên Ngạo, rạch ra một đạo vết thương chết người.

-34,809,751!

Xuất hiện sát thương trí mạng, khiến cho thanh máu Nguyên Ngạo sụt giảm.

"Híz-khà-zzz! "

Ralph hít vào một ngụm khí lạnh: "Vừa mới bắt đầu đã nhảy ra sát thương khủng bố?"

Một kiếm hơn 30 triệu sát thương!

Thông thường, Thiên cảnh tầng mười toàn lực đuổi giết con gà Nhân cảnh tầng một, còn chưa hẳn đánh ra sát thương khủng thế này.

Bị đánh trọng thương, khuôn mặt Nguyên Ngạo vặn vẹo, quay người ý đồ chạy trốn.

Nếu như tạm thời không thể đánh bại, hắn nào có ngu chịu chết.

"Ầm"

Tựa hồ biết trước ý định của Nguyên Ngạo, dưới chân Giang Hàn ngưng tụ ra Âm Dương Ngư, hơn nữa nhanh chóng mở rộng, hình thành một ký hiệu Thái Cực Đồ, khiến cho Nguyên Ngạo đụng phải vách tường, khó có thể đào tẩu.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Bát Quái Trận】, khiến cho tất cả địch nhân trong phạm vi 800 mét vuông bị giảm 10% tất cả thuộc tính, -30% tốc độ di chuyển, đồng thời không thể chạy thoát, đồng minh phe mình được +10% tất cả thuộc tính, kéo dài hai giờ!

Rút kiếm vọt tới chỗ Nguyên Ngạo, Giang Hàn lạnh lùng nói ra: "Ta sẽ không cho ngươi cơ hội chạy thoát!"

"Tha cho ta!"

Không thể đánh vỡ kết giới Bát Quái Trận, Nguyên Ngạo cảm nhận được tử vong đang từng bước tới gần, hai mắt trợn trừng như muốn nứt.

Hắn cũng không có kỹ năng Tội Ác Luân Hồi, không thể nào sống lại sau khi chết.

"Xùy! "

Trả lời hắn, là tiếng mũi kiếm xé gió.

"Tha cho ngươi?" Giang Hàn cười nhạt nói: "Chúng ta đều là người có được tinh thạch huyết sắc, chắc chắn ơhải chủ động tàn sát lẫn nhau, chỉ có một người có thể sống."

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công đánh chết【 Nguyên Ngạo】, đạt được ban thưởng: +5 cấp, ba khối【Tinh Thạch Huyết Sắc】!

"Bá bá bá......"

Kim quang liên tiếp nháy lên, Giang Hàn đột phá một lần 5 cấp, cho dù hủy bỏ trạng thái Tội Ác Luân Hồi, thì cũng chẳng rớt bao nhiêu cấp, không ảnh hưởng toàn cục.

Nhìn qua ba khối tinh thạch huyết sắc lơ lững bên trên xác chết Nguyên Ngạo, gương mặt Giang Hàn được phản chiếu bởi thứ ánh sáng đỏ kia, lộ ra vài phần kích động.

Trúng mánh rồi!

Bản thân hắn có 3 khối tinh thạch huyết sắc, lúc này có thêm 3 khối, chắc chắn thực lực sẽ tăng vọt một mảng lớn, sau khi hấp thu 3 khối này, rất có thể cấp sao phát triển trụ cột sẽ vượt qua trạng thái lúc còn ở Vĩnh Hằng!

Thở sâu một hơi, áp chế kích động trong lòng, Giang Hàn thu hồi ba khối tinh thạch cùng với nhẫn trữ vật của Nguyên Ngạo.

Hấp thu tinh thạch cần có thời gian, mà hiện tại cũng chẳng phải là lúc thích hợp, phiền phức lớn nhất còn chưa giải quyết, sơ sẩy một tí, là lật bàn như chơi.

Ngẩng đầu nhìn lên cao, Giang Hàn có thể nhìn thấy lôi vân dày đặc, uy áp phô thiên cái địa không chịu biến mất, khiến cho lòng người trở nên nặng nề.

"Ta bay lên nhìn một tí!" Giang Hàn nói: "Các ngươi cẩn thận một chút! "

"Tốt!"

Mọi người gật đầu đồng ý.

"Không sai......"

Ralph ngẩn người, vò đầu nói: "Cường giả Vương cảnh có thể bay, nhưng mà Thiên cảnh đâu có bay được?"

Tuy nói Thiên cảnh có thể sử dụng kỹ năng loại phi hành, nhưng hắn đã nhìn qua mặt bảng của thành chủ, cũng không thấy kỹ năng nào giống như "Ngự Không Phi Hành", nói cách khác có lẽ không bay được.

Đã như vậy, làm sao lên trên kia nhìn một tí?

"Không có việc gì, ta có cánh!" Giang Hàn giải thích.

Đừng quên, trước kia hắn từng là thiên sứ, thiên sứ thì phải có cánh, rất là hợp lý.

"Ma Linh Thử!"

Giang Hàn lại triệu hoán sủng vật của mình: "Hình dáng cánh, khởi động!"

Ma Linh Thử: "......"

Bất đắc dĩ, nó đành hóa thành đôi cánh màu đen, dán chặt sau lưng Giang Hàn, ngay sau đó "bùm" một tiếng giãn ra, kéo theo Giang Hàn bay lên không trung, phóng tới trời cao.

"Còn có thể như vậy?" Trường Phong nhíu mày, dở khóc dở cười: "Quả nhiên thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ! "

"CHÍU...U...U!! "

Nhưng mà, Giang Hàn còn chưa bay mất, đã hối hả trở lại.

"Tại sao lại trở về ?" Nam Cung Nhã hiếu kỳ hỏi: "Phía trên quá nguy hiểm, không thể tới gần?"

"Không phải! "

Giang Hàn lắc đầu: "Quên xách đồ!"

Quên thứ đồ vật gì?

Mọi người ngờ vực khó hiểu.

Cất bước tới gần xác Nguyên Ngạo, Giang Hàn chụp lấy tóc của hắn, một kiếm cắt lấy đầu người, sau đó bay lên không trung: "Quên mang theo thứ này."

Mọi người: "......"

......

Trên bầu trời, gió lạnh thấu xương.

Nhìn qua khu vực nguy hiểm tràn đầy năng lượng nguyên tố, Giang Hàn cực kỳ cẩn thận.

Hắn không có hủy bỏ trạng thái Cấm· Tội Ác Luân Hồi, như vậy hắn còn có một cái mạng, có thể bảo đảm không chết ngay, miễn cho bị dư âm trận đấu đập chết tươi.

"Bành bành bành......"

Từng đợt sóng khí càn quét dữ đội, khiến cho Giang Hàn chỉ có thể bay tới biên giới, nhìn qua lôi kiếp ở trung tâm, có thể thấy được Nguyên Đế vết thương chồng chất, nhưng càng đánh càng hăng trong lôi kiếp.

Thân là đệ nhị cường giả vũ trụ, Nhất Hồ Lão Tửu là người đầu tiên phát hiện ra bóng dáng Giang Hàn, hắn vội lách mình xuất hiện ở bên cạnh, cười khổ nói: "Hảo huynh đệ, không chống nổi!"

"Không phải đối thủ?" Giang Hàn nhíu mày.

"Ừ! "

Nhất Hồ Lão Tửu gật đầu, liếc mắt nhìn trạng thái của mình, sắc mặt xám ngoét: "Mười phút sắp qua rồi!"

Ở bên trong thế giới chân thật, hắn chỉ là tân thủ Nhân cảnh tầng một, một khi trạng thái Chư Thần Gia Hộ chấm dứt, sợ là chết không chỗ chôn thây.

"Không sao, vẫn còn cơ hội!" Giang Hàn bình tĩnh nói.

Đúng vào lúc này, hắn nhìn qua bóng dáng Nguyên Đế, dốc hết sức bú sữa mẹ ném đầu lâu Nguyên Ngạo qua: "Nguyên Đế, tiếp ta một chiêu đấu kỹ Đế cấp cực phẩm, Đầu Của Nguyên Ngạo!"

Nguyên Đế đang chống đỡ lôi kiếp, lúc này sắc mặt khẽ biến, vừa vặn thuận tay chụp lấy Nguyên Ngạo.

Cầm lấy đầu lâu Nguyên Ngạo, sắc mặt của hắn vẫn thản nhiên.

"Con của ngươi đã chết rồi, ngươi còn sống làm gì?" Giang Hàn thử chơi đòn tâm lý với Nguyên Đế.

"Ha ha......"

Nguyên Đế cười lạnh, trên tay bắn ra hỏa diễm vàng rực, lập tức thiêu đốt đầu Nguyên Ngạo thành tro bụi: "Chết thì cũng đã chết, có gì ghê gớm."

Kiếp Lôi Thần Thể đã giúp hắn miễn đi 30% uy lực của thiên kiếp, xem như đã hoàn thành sứ mạng, cái chết này có ý nghĩa.

Nói cho cùng, Nguyên Ngạo chỉ là đạo cụ giúp hắn độ kiếp mà thôi.

Nếu không......

Làm thế nào lại trùng hợp là con của hắn?

"Ngươi hơi quá đáng!" Giang Hàn duy trì chính nghĩa tức sùi bọt mép: "Ta phải báo thù cho đầu của Nguyên Ngạo......! "

"Ầm"

Lập tức, tình cảnh xung quanh giống như long trời lở đất, không gian run rẩy dữ dội, từ trên người Giang Hàn phát ra khí tức kinh khủng.

Nhất Hồ Lão Tửu: "? ? ? "

Đã xảy ra chuyện gì?

Cho dù muốn báo thù, thì Nguyên Ngạo cũng là chết trong tay ngươi, kịch bản này đâu có đúng...!

Giang Hàn chậm rãi giơ nắm tay lên cao, bàn tay hắn phát ra u quang đen như mực, vật chất thần bí ở xung quanh bắt đầu tụ lại, dũng mãnh lao tới nắm tay Giang Hàn.

Có thể tưởng tượng ra, Giang Hàn muốn sử dụng tinh hoa tuyệt học cả đời, bộc phát ra một kích tuyệt thế.

Giờ khắc này, hai vị đế giả đang tranh đấu.

"Táng Thiên!" Giang Hàn phát ra tiếng gào thét như dã thú.

"Đừng có làm màu nữa!"

Nguyên Đế chẳng thèm ngó tới, nhẹ nhõm ứng phó cường giả Vương cảnh vây công xung quanh, chẳng hề lo sợ: "Đừng tưởng ta không biết, đây đều là giả tạo mà thôi!"

Mọi hành động của Nhất Giang Hàn Thủy, đều bị hắn theo dõi.

Lúc trước, đối phương nhờ vào một chiêu này, mới có thể thoát khỏi tay Thủy Hỏa Nhị Tôn, bây giờ lấy ra sử dụng, chỉ khiến hắn cảm thấy buồn cười.

"Ô...Ô...Ô...N...G......"

Không gian run rẩy, giống như mặt gương bể nát, khiến cho tầm mắt của Nguyên Đế trống rỗng không còn một ai, tựa hồ đang ở trong hỗn độn hư vô, không thể thoát ra được.

Nguyên Đế: "! ! ! ! ! "

Mắt thấy một màn này, Giang Hàn chẳng hề bất ngờ.

Lần này Cấm· Táng Thiên khác với trước đó, đây chính là phiên bản được cường hóa bởi Trật Tự Hạch Tâm!

......

Bình Luận (0)
Comment