Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529 - Dùng Lý Tranh Luận

Chương 529 - Dùng Lý Tranh Luận
Chương 529 - Dùng Lý Tranh Luận

Editor: Kingofbattle.

Dựa theo hiệu suất hấp thu nguyên thạch mà nói, ít nhất bây giờ hắn có thể đột phá Vương cảnh, nhưng so sánh với cày cấp trong Vĩnh Hằng mà nói, tu luyện trong thế giới chân thật mỗi mười cấp sẽ gặp phải một tầng bình cảnh, hơn nữa cấp càng cao thì càng khó đột phá.

Cũng chính bởi vậy, mặc dù hắn đã hấp thu sáu khối tinh thạch huyết sắc, các mặt khác đều tăng mạnh, nhưng tốc độ tu luyện của Giang Hàn vẫn bị mắc kẹt, tiến độ so với trong tưởng tượng thấp hơn không ít.

"Cứ theo đà này, đợi Loạn Thần tìm tới cửa, nhiều nhất mình có thể đột phá đến Vương cảnh!" Giang Hàn cảm thấy khá áp lực.

Nếu như vậy, ảnh hưởng của hắn đối với cục diện chiến đấu là cực kỳ nhỏ bé.

Hắn cũng không hy vọng mạng sống của mình bị người khác nắm giữ, phải nghĩ trăm phương ngàn kế mau chóng đột phá.

Tạm ngưng tu luyện, Giang Hàn đứng dậy bước tới gian phòng sát vách, thò tay gõ cửa: "Lão Tửu huynh, tình hình ra sao rồi?"

"Rắc rồi......"

Nhất Hồ Lão Tửu đẩy cửa phòng ra, vẻ mặt hưng phấn: "Coi như cũng được!"

【 Nhất Hồ Lão Tửu】( Địa cảnh tầng mười)

Tu luyện quá nhanh!

Nói cho cùng, giai đoạn trước nếu cung cấp đủ tài nguyên, thì tình huống của Nhất Hồ Lão Tửu rất giống với hắn trước kia, cơ bản mỗi lần đụng phải bình cảnh, đều sẽ vừa chạm vào là phá, cực kỳ sảng khoái.

"Có vẻ như ta sắp đuổi kịp cảnh giới của ngươi, nhưng mà......"

Nhất Hồ Lão Tửu dò xét mặt bản Giang Hàn, đập vào mắt chính là toàn dấu chấm hỏi (???), nhìn không ra chút thuộc tính nào, nhưng mà dòng chữ "Thiên cảnh tầng bảy" kia, hẳn là không phải giả.

Ngay lập tức, tâm tình của hắn trở nên khó chịu.

Tình cảnh này không phải cũng giống như hồi ở trong Vĩnh Hằng ư?

Hiện tại đẳng cấp hai bên không chênh lệch quá nhiều, thế mà vẫn không thể nhìn thấy thuộc tính cụ thể.

Bị người cùng giai đè ép quả thật rất mất mặt !

May mà cảnh giới hai bên chênh lệch, vẫn có thể an ủi mình một chút.

Giang Hàn ngầm hiểu, thò tay vỗ bả vai Nhất Hồ Lão Tửu, tâng bốc một phen nói: "Thân là Huyền Ảnh Thần Thể, không phải ngươi có thể 1 chọi 1 với bất kỳ ai sao?"

Sao chép lấy 80% bảng thuộc tính của đối phương, hơn nữa Nhất Hồ Lão Tửu có được các loại kỹ năng buff sức mạnh, trên thực tế có thể so đấu với bất kỳ ai.

"Nhưng mà ngươi có Cấm· Tội Ác Luân Hồi!" Nhất Hồ Lão Tửu há hốc miệng.

Huyền Ảnh Thần Thể đúng là lợi hại, nhưng mà vị bạn thân trước mắt này có thể chết rồi sống lại, mỗi lần sống lại đều mạnh hơn trước, nếu như hai người quyết đấu, Chư Thần Gia Hộ của hắn có thể chống lại mấy lần Tội Ác Luân Hồi?

Có thể thắng sao?

Giang Hàn an ủi nói: "Mọi thứ không thể nhìn mặt ngoài, có được Chư Thần Gia Hộ, cơ bản là cảnh giới không thể nào hạn chế sự phát triển của Lão Tửu huynh!"

"Nhưng mà ngươi có Cấm· Tội Ác Luân Hồi!"

"Có đôi khi tác dụng của Lão Tửu huynh còn lớn hơn ta! "

"Nhưng mà ngươi có Cấm· Tội Ác Luân Hồi!"

"......"

An ủi Nhất Hồ Lão Tửu vài câu, hai người liền rời khỏi khách sạn, đi tới điểm truyền tống không gian, sau đó lựa chọn bản đồ Kiếm Vực để dịch chuyển.

"Kiếm Vực?" Nhất Hồ Lão Tửu ngờ vực hỏi: "Ngươi muốn đi gặp Kiếm Thần của ngươi?"

Đều là người bước ra từ Vĩnh Hằng, đương nhiên là hắn biết rõ thân phận của Đông Phương Nhất Tâm.

"Cái gì mà Kiếm Thần của ta, xem những lời ngươi nói này......"

Giang Hàn lắc đầu bật cười: "Giữa ta cùng Kiếm Thần chính là tình bạn thuần khiết, rất trong sạch!"

Nhất Hồ Lão Tửu: "? ? ? "

Tình bạn thuần khiết?

Ngươi lừa con nít ba tuổi hay gì?

"Vẫn là nói chuyện chính đi." Giang Hàn vui tươi hớn hở nói: "Lần này đi tới Kiếm Vực, chủ yếu là muốn hỏi chủ nhân Kiếm Vực một vài tin tức, nhưng mà hai người chúng ta, trong lúc vô tình, tựa hồ......"

Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.

Bởi vì trước đó hai người bọn họ từng phân phối lợi ích, trong lúc vô tình đã sinh ra mâu thuẫn với tứ đại gia tộc, vì tránh cho tranh chấp, xác thực phải cẩn thận đề phòng.

Lời còn chưa dứt, Nhất Hồ Lão Tửu đã giơ tay ngăn lại, sắc mặt trầm trọng: "Đừng nói nữa, ta biết rồi."

"Ngươi biết là tốt rồi! "

Nhìn thấy ánh mắt của Giang Hàn, đã biết rõ đối phương lộ ra sự bất lực.

Tộc trưởng tứ đại gia tộc, chí lớn nhưng tài mọn, trời sinh tính tham lam, không chuyện ác nào không làm, hai người bọn hắn chính là thanh niên tài tuấn, thuộc dạng rồng phượng trong loài người, vậy mà bị bức ép, thậm chí trốn vào Thiên Huyền Đại Lục nguyên khí mỏng manh khổ tu khoảng mười ngày, chịu nhiều đau khổ.

Mùi vị này, thật sự không dễ chịu.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Kiếm Vực】( độ khó: sử thi)!

Ngay khi đường hầm không gian đến điểm cuối, Giang Hàn cùng Nhất Hồ Lão Tửu xuất hiện trên một vùng đồng bằng rộng lớn, đưa mắt nhìn lại, có thể thấy được xa xa là từng ngọn núi cao vút xuyên mây, trên ngọn núi, sương mù bao phủ, lờ mờ có thể thấy được một tòa thành trì.

"Phong cảnh nơi đây thật hiếm thấy!" Nhất Hồ Lão Tửu ngước nhìn mây núi, tấm tắc kêu kỳ lạ: "Vậy mà xây dựng một tòa thành trên đỉnh núi!"

Theo lẽ thường mà nói, hẳn là trên đỉnh ngọn núi sẽ gập ghềnh, nhưng vài ngọn núi trước mặt này, tựa hồ bị kiếm khí sắc bén san bằng, chỗ trên cao rất bằng phẳng.

Cách xa nhau mấy ngàn thước, hắn vẫn có thể cảm nhận được kiếm ý sắc bén lượn lờ giữa không trung.

"Ừ. "

Giang Hàn gật đầu, rất tán thành, lập tức sử dụng kỹ năng mới học được, thử bay lên.

"Bồng! "

Sau lưng hắn móc ra ba cặp cánh đen như mực, sương mù quỷ dị bao phủ, giống như sáu đoàn hỏa diễm màu tím, tà mị lộng lẫy.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Đọa Lạc Vũ Dực】, đạt được năng lực ngự không phi hành, +20% tốc độ công kích, +50% tốc độ di chuyển!

"! ! ! ! ! "

Nhất Hồ Lão Tửu trố mắt nhìn đối phương bay lượn, cực kỳ hâm mộ: "Trong này có thể nạp tiền hay không? "

"Thế giới chân thật không có đường nạp tiền." Giang Hàn lắc đầu.

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Nhất Hồ Lão Tửu cảm thấy khó tin: "Loại cánh này, không nạp 10 vạn tệ, căn bản học không được!"

"Đây là ta giết Nguyên Ngạo mới học được." Giang Hàn giải thích nói: "Ở trong thế giới chân thật, tất cả trang bị, đạo cụ đều có thể dựa vào giết quái rơi ra."

Rất hiển nhiên, Nhất Hồ Lão Tửu bị nghiện game quá nặng.

Bất quá không có sao, hiện tại hắn đã tiến vào thế giới chân thật, chỉ cần tự trải nghiệm vài ngày, hắn sẽ giống như mình, yêu mến cái trò chơi này.

Trong lúc trao đổi tâm đắc trò chơi, Giang Hàn bắt lấy bả vai Nhất Hồ Lão Tửu, vỗ cánh bay lên không trung, nhắm ngay chủ thành Kiếm Vực.

"Ầm"

Bỗng nhiên, một cỗ uy áp cực mạnh cuốn tới.

Đông Phương Viễn cao to lực lưỡng, mặc áo rộng thùng thình bay vút ra, từ trên cao hạ xuống, trong chớp đã tới trước mặt Giang Hàn, kéo thanh đại kiếm ra, hung hăng nói: "Nhất Giang Hàn Thủy, ngươi còn dám xuất hiện ở trước mặt ta?"

"Đông Phương tiền bối, đã xảy ra chuyện gì, lại tức giận như vậy?" Nhất Giang Hàn Thủy không rõ ràng cho lắm.

"Đúng vậy, đúng vậy! "

Nhất Hồ Lão Tửu nói chen vào: "Đông Phương tiền bối, có chuyện gì chúng ta cứ từ từ nói, đừng động dao động thương."

"Đưa đây! "

Đông Phương Viễn thò tay yêu cầu.

"Đưa cái gì? "

Giang Hàn cùng Nhất Hồ Lão Tửu đều bị ngớ người.

"Đừng đánh trống lảng, chiến lợi phẩm đánh chết Nguyên Đế, ta phải có phần!" Sắc mặt Đông Phương Viễn trở nên khó coi.

Nguyên Đế sống không biết bao nhiêu năm, tài sản của hắn khủng đến cỡ nào, căn bản không ai biết được.

Đừng nói là Đông Phương Viễn hắn, cho dù là một người bình thường cũng muốn đỏ mắt.

"Lời này có chút không đúng." Giang Hàn phản bác: "Đối phó Nguyên Đế, không phải chúng ta ra sức nhiều nhất ư?"

"Cho nên các ngươi lấy phần nhiều, nhưng chúng ta cũng phải được chia chác một ít chứ?" Đông Phương Viễn cố gắng giải thích.

Giang Hàn tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Phần thưởng đấu võ hạng nhất của ta, không phải rơi vào tay tứ đại gia tộc các ngươi sao?"

Đông Phương Viễn: "......"

Mẹ nhà nó!

Tiểu tử này biết rồi?

"Hơn nữa, không thể nào tất cả tài sản của Nguyên Đế đều nằm trong nhẫn trữ vật, ngươi dám nói chỗ ở của Nguyên Đế không bị các ngươi quét sạch?" Giang Hàn chiếm lấy thượng phong, nói lý không buông tha người.

"Chuyện này......"

Đông Phương Viễn nghẹn họng.

Hít một hơi thật sâu, Giang Hàn vận chuyển nguyên khí đến cổ họng, hô lớn: "Nhất Tâm!"

"BOANG..."

Chỉ tốn vài giây đồng hồ, Đông Phương Nhất Tâm đã ngự kiếm bay tới, trên gương mặt tuyết trắng lộ vẻ mừng rỡ, nàng mặc áo bào trắng thanh lịch, giống như đóa thiên sơn tuyết liên, không nhiễm bụi trần, duyên dáng yêu kiều.

"Híz-khà-zzz! "

Đông Phương Viễn hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy rất khó giải quyết.

Đã xong!

Tên này quá hèn hạ!

Vậy mà kêu gọi tiểu bảo bối ra đây!

......

Bình Luận (0)
Comment