Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 552 - Chương 552 - Tập Trung Lực Lượng

Chương 552 - Tập Trung Lực Lượng
Chương 552 - Tập Trung Lực Lượng

Editor: Kingofbattle.

"Oành! "

Sương mù màu xám quỷ dị đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Sát Thần, tiếp theo Kẻ Thăm Dò nhanh chóng bước ra, tựa hồ hắn có được thủ đoạn đặc thù, lại có thể xuyên qua mảnh không gian đã được gia cố.

Một giây sau, Kẻ Thăm Dò đâm ra một kiếm, hung hăng xuyên thẳng ngực Sát Thần, mũi kiếm xuyên thấu, kéo theo từng vòi máu tươi.

-945,511,223!

"Ngươi......Phốc! "

Quá bất ngờ, Sát Thần trừng mắt như muốn nứt, ngay khi hắn vừa mở miệng, máu tươi đã tuôn ra ào ạt.

"Đồ đệ của ta đuổi không kịp ngươi, nếu thừa dịp này mà chạy trốn, có lẽ ngươi sẽ trốn thoát Thần Phong Đại Lục, chứ không nên suy nghĩ chờ đợi thời cơ giết ngược." Kẻ Thăm Dò thản nhiên nói: "Bằng không, thì ta cũng chẳng có cơ hội ra tay."

Dùng thực lực Sát Thần, chỉ cần thoát được một mạng, đủ để khiến cho Vũ Trụ Thiên Nguyên trả một cái giá thảm trọng.

Nhưng mà hắn lại không chạy.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Có thể là sợ cho Nhất Giang Hàn Thủy không gian phát triển, tương lai càng khó đánh chết, mà chính hắn lại không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, trở về sẽ bị chủ thượng trách phạt.

Tình nguyện liều mạng cầu thắng lợi, cũng không muốn bỏ chạy, có lẽ chủ thượng của hắn là người rất hung tàn lãnh khốc, mặc dù trở về cũng khó có đường sống.

"Xoẹt......"

Không cho Sát Thần cơ hội trở mình, mắt thấy thanh máu của hắn chỉ còn 5%, Giang Hàn lại sử dụng Nguyên Sơ Chi Nộ, một đao chém xuống, triệt để kết thúc sinh mạng đối phương.

Nguyên Sơ Chi Nộ!

Cộng thêm vào sát thương ngang với 5% máu đã mất của đối thủ.

Vốn là thời gian hồi Nguyên Sơ Chi Nộ không có nhanh như vậy, nhưng sau khi hắn đánh chết Loạn Thần, kỹ năng sẽ giảm đi 90% thời gian làm lạnh, bởi vậy có thể dùng tiếp.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công đánh chết【 Sát Thần】( Thần cảnh tầng ba), đạt được ban thưởng: +20 cấp, may mắn tăng lên một chút!

Hai vị cường giả Thần cảnh không ai sánh nổi, đã cưỡi hạc về trời!

"Bá bá bá......"

Đẳng cấp tăng lên phình phịch, bù đắp cho trừng phạt đến từ Cấm· Tội Ác Luân Hồi, tổng kết tăng thêm 2 cấp, đẳng cấp của hắn là 366.

Đương nhiên, phần thưởng đánh chết cũng không chỉ có mình hắn được hưởng, chẳng qua là hắn chiếm lấy phần nhiều.

Kẻ Thăm Dò rút kiếm ra, hất văng vết máu, sau đó thu hồi vũ khí, thản nhiên nói: "Tất cả kỹ năng của ngươi đều trong thời gian làm lạnh, nếu không có vi sư tương trợ, ngươi sẽ chống lại hắn thế nào?"

"......"

Giang Hàn im lặng.

"Hay là nói, vi sư ra tay giúp đỡ, là một khâu trong kế hoạch của ngươi?" Kẻ Thăm Dò tiếp tục hỏi : "Ngươi nhìn ra được ta sẽ không để ngươi chết trong tay kẻ khác?"

Giang Hàn lắc đầu, nghiêm nghị nói: "Tất cả đều là ẩn số."

"......Ừ, điều này cũng đúng."

Kẻ Thăm Dò cười khẽ, thu nhẫn trữ vật vào trong túi, cười giễu nói: "Đây là cái giá phải trả khi ngươi xem vi sư là con cờ."

Nói xong, hắn hóa thành sương mù màu xám biến mất, trôi nổi rời khỏi Thần Phong Đại Lục.

Nhìn qua bóng lưng Kẻ Thăm Dò nhẹ lướt đi, Giang Hàn ôm quyền: "Đa tạ đạo sư, cung tiễn đạo sư! "

Giống như đối phương nói, đúng là Giang Hàn đoán được Kẻ Thăm Dò sẽ không trơ mắt nhìn mình chết đi, sẽ ra tay cứu ở lúc mấu chốt.

Nhưng tất cả chuyện này đều là ẩn số.

Có lẽ Kẻ Thăm Dò sẽ cố tình không cứu, mặc dù Sát Thần tạm lánh mũi nhọn, nhưng lại không chịu chạy trốn, còn mưu toan quay trở về giết ngước, như vậy hắn chỉ có......

Làm ra vài chuyện quá phận.

Phải biết rằng, ở đây vẫn còn Vương cảnh tầng mười chưa đạt tới cấp tối đa, cũng không phải là chẳng có biện pháp giúp bọn hắn max level rồi đột phá.

"Hô! "

Thở ra một ngụm trọc khí, tinh thần Giang Hàn thoáng buông lỏng, lập tức cảm giác một cơn buồn ngủ đang ập tới, mí mắt đều nhanh khép lại, thân hình hắn lung lay sắp đổ ở giữa không trung.

Hai lần sử dụng Kính Hoa Thủy Nguyệt sao chép kỹ năng cấp cao, tinh thần của hắn gần như đang ở bờ vực sụp đổ.

"Vù! "

Đinh Dũ hành động nhanh nhất, vọt tới bên cạnh đỡ lấy Giang Hàn, ngay sau đó nhìn về phía ngón tay của hắn, khóe miệng co giật: "Ranh con, sợ nhẫn trữ vật bị người khác cướp, đã sớm nhét vào không gian sủng vật đúng không?"

Nhẫn trữ vật của Sát Thần đã bị Kẻ Thăm Dò lấy đi, nhưng gia sản của Loạn Thần, cũng không thể để tiểu tử này độc chiếm được.

......

"Vù! "

Đúng vào lúc này, Giang Hàn mở mắt ra, trước mắt là một mảnh tối đen, đập vào mi mắt chính là trần nhà xám trắng, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng chính mình đang nằm ở trên giường.

"Tỉnh, hắn tỉnh rồi!" Hai mắt Đinh Dũ tỏa sáng, vội vàng nắm chặt tay Giang Hàn.

Ở sau lưng của hắn, là một đống người.

"Bá bá bá......"

Một giây sau, toàn bộ tộc trưởng của tứ đại gia tộc đều nắm chặt người Giang Hàn, ánh mắt lộ vẻ ân cần: "Ngươi không sao chứ?"

Bọn hắn làm như vậy, cũng là chuyện bắt buộc.

Không phải là sợ đối phương xé rách không gian trốn đi, chủ yếu vẫn là kiểm tra mạch đập của vị cứu tinh Vũ Trụ Thiên Nguyên, nhìn xem mạch có ổn hay không.

Sở dĩ bọn hắn lo lắng như vậy, là bởi vì trước đây Nhất Giang Hàn Thủy từng có tiền lệ.

Ví dụ như sau khi đánh bại Nguyên Đế, mạch tượng đối phương trở nên biến dị, vô cùng nguy hiểm, tứ đại gia tộc bọn hắn có liên thủ cũng chẳng thể cứu được hắn.

"Không cần phải lo lắng, không ngại." Giang Hàn thử nhúc nhích, phát hiện hai tay hai chân đều bị giữ chặt, không khỏi ra dấu để bọn hắn thả lỏng tinh thần: "Chủ yếu là tinh thần tương đối suy yếu, hiện tại đã tốt hơn nhiều."

Tộc trưởng tứ đại gia tộc, hỏi han ân cần, thật là khiến người ấm lòng.

"Vậy là tốt rồi!"

Đông Phương Viễn gật đầu, sau đó nói thẳng: "Tiểu tử, nhẫn trữ vật Loạn Thần......"

"Hiện tại các ngươi có hai lựa chọn!" Giang Hàn mặt không đổi sắc nói ra.

"Ah?"

Bốn vị tộc trưởng trố mắt nhìn nhau, cực kỳ cảnh giác.

Tiểu tử này rất giỏi nói chuyện, cũng không thể để cho hắn lừa gạt!

"Thứ nhất, tài nguyên của Loạn Thần đủ chia cho mọi người, hưởng theo công sức bỏ ra." Giang Hàn nói ra một cách trịnh trọng.

Mọi người đồng thanh đáp: "Thứ nhất, chúng ta chọn nó!"

"Bốn vị tộc trưởng đừng gấp, đợi ta nói xong đã!" Giang Hàn bình tĩnh tự nhiên, tiếp tục nói: "Chắc hẳn các ngươi đã nhận ra, hai gã Loạn Thần, Sát Thần là tồn tại cực kỳ mạnh, nhưng vẫn là cấp dưới của kẻ khác, hôm nay bọn hắn bị chúng ta giết, chỉ sợ là vị cường giả kia......"

Lời nói đến nơi đây, hắn không nói tiếp.

"......"

Mọi người không nói gì, trong lòng cảm thấy nặng nề.

Lời nói của Nhất Giang Hàn Thủy, cũng không phải là trò đùa, suy nghĩ của hắn có tính logic nhất định.

"Nói cho cùng, mục đích của bọn hắn tiến vào Vũ Trụ Thiên Nguyên, cũng không phải là báo thù cho Nguyên Đế, mà chính là đồ sát sinh linh." Giang Hàn tiếp tục nói: "Như vậy mục đích giết nhiều sinh linh như vậy để làm gì? Ngoài hai tên Sát Thần, Loạn Thần, phải chăng còn có những cường giả Thần cảnh khác? Những thứ này chúng ta không thể bỏ mặc làm ngơ...! "

Tây Môn Chính không quá hiểu bèn nói: "Ngươi nói có chút đạo lý, nhưng chuyện này có liên quan gì tới phân chia tài nguyên của Loạn Thần?"

"Chúng ta cần tập trung lực lượng làm chuyện lớn!" Giang Hàn nói thẳng.

Đây chính là lời chí lý!

Nói cho dễ hiểu, mười vị Đế Cảnh cũng không bằng một gã Thần cảnh, chỉ có bồi dưỡng ra cường giả mạnh nhất, mới có thể ngăn cản uy hiếp đến từ vũ trụ khác.

"Thì ra là thế! "

Mọi người giật mình hiểu ra.

Tập trung tài nguyên cho ngươi hưởng thụ đúng không?

......

Bình Luận (0)
Comment