Editor: Kingofbattle.
Ở gần điểm truyền tống không gian.
Lời giới thiệu của Giang Hàn khiến cho hai người Lỵ Tư cùng Phí Kỳ đứng hình tại chỗ.
"Mấy đứa nhóc, ta chính là cha của các ngươi!" Bạch Ngự Phong có gắng áp chế tâm tình kích động, giải thích nói: "Hồi còn ở Thiên Hằng Đại Lục, ta chính là Thời Không Chi Thần! "
Lỵ Tư không hiểu ra sao: "Chẳng phải Thời Không Chi Thần là tổ tiên của chúng ta ư?"
"Đó là bởi vì trí nhớ của các ngươi đã bị chỉnh sửa!" Bạch Ngự Phong xấu hổ giải thích: "Hơn nữa, từ lúc các ngươi còn nhỏ ta đã trở thành người siêu thoát, khó có thể ra tay can thiệp vào sự phát triển của Thiên Hằng Đại Lục......"
"Đây là chuyện thế nào...? " Phí Kỳ gãi gãi đầu, dở khóc dở cười.
Trong trí nhớ của bọn hắn, cha mẹ đã sớm không còn, đang êm đang đẹp lòi ra một người cha, cho dù là ai cũng khó mà chấp nhận nổi, càng đừng nhắc tới kịch bản rưng rưng ôm chầm lấy nhau.
"Cũng không phải bắt các ngươi chấp nhận hắn ngay và luôn." Giang Hàn nói xen vào: "Nhưng ít ra các ngươi phải biết mình vẫn còn một người thân trên cõi đời này, nếu không tin tưởng, có thể nhỏ máu nhận thân."
Không giống với những người khác, Phí Kỳ cùng Lỵ Tư là siêu thoát nhờ vào đi xuyên Chân Thực Chi Môn, cho nên vẫn giữ lại thân phận cũ, cũng không có chuyển thế đầu thai, cho nên nhỏ máu nhận thân là chuyện có thể làm được.
"Có thể thử!" Phí Kỳ đồng ý ngay.
Về sau, phí hết một chút công phu, nhìn thấy hai giọt máu trong chén nước dần dung hợp, sắc mặt hai huynh muội có chút phức tạp.
"Ta sẽ đền bù tổn thất cho hai con!" Bạch Ngự Phong trịnh trọng nói ra: "Đi tới đây cũng là bất dắc dĩ, trước khi siêu thoát, cơ bản ta cũng chẳng biết mình sẽ đi tới đâu......"
Hắn chỉ muốn thử vượt qua Thần cấp, căn bản chưa từng ngờ tới mình sẽ bị nhốt trong mảnh không gian thần bí kia, nếu không sẽ chẳng tùy tiện đột phá.
"Hiện tại chính là lúc ngươi có thể bù đắp!" Giang Hàn nói thẳng: "Bố trí không gian đặc thù, để cho bọn họ nhanh chóng trưởng thành, như thế mới đủ sức chống lại nguy hiểm sắp tới, mà cái giá ngươi phải trả, nhất định tương lai ta sẽ đền bù không thiếu! "
"Tốt! "
Bạch Ngự Phong cắn răng đồng ý.
Việc đã đến nước này, nếu đổi ý sẽ lộ ra biểu hiện hèn nhát, huống chi tin tức Nhất Giang Hàn Thủy đánh bại Loạn Thần đã sớm truyền khắp Vũ Trụ Thiên Nguyên, được vô số võ giả bàn tán xôn sao, hắn không có lý do nào nghi ngờ.
Sau đó, đám người Giang Hàn tiến vài hoàng triều Vân Hiên, chuẩn bị từ chức.
Lỵ Tư cùng Phí Kỳ sẽ không ở lại Đại Lục Vân Hiên, mà hắn biết được chỗ con gái đi, há lại sẽ ở đây sống tiếp.
"Bạch cung phụng phải đi, ta cũng không tiện ngăn cản." Trong thư phòng, nam tử mặc hoàng bào nở nụ cười ấm áp, ánh mắt vô tình liếc qua Nhất Giang Hàn Thủy, ngoài miệng đồng ý rất sảng khoái.
Từ chối lời thỉnh cầu?
Hắn nào dám...!
Có hủy diệt hoàng triều Vân Hiên hay không, đều trong một ý nghĩ của người trước mặt!
Bạch Ngự Phong biết rõ, ôm quyền nói: "Đa tạ bệ hạ! "
"Hoàng triều Vân Hiên......"
Đột nhiên, trong lòng Giang Hàn khẽ động, nghĩ đến cái gì: "Ta từng nhớ hoàng triều Vân Hiên có tại treo giải thưởng Kẻ Thăm Dò? "
Hắn đột nhiên nhớ lại tình huống khi tiến vào thế giới chân thật.
Lúc ấy, chính mình đi tham dự Tháp Thí Luyện, từng ngó thấy bảng treo thưởng nằm kế bên, trong đó cái tên dễ thấy nhất, chính là giải thưởng bắt được Kẻ Thăm Dò.
"Khục khục! "
Nam tử ho khan hai tiếng, trên mặt lộ vẻ xấu hổ: "Trước kia ta tuổi trẻ không hiểu chuyện, không biết Kẻ Thăm Dò quá khủng bố......"
Ở bên trong Thí Luyện Đỉnh Phong, đúng là hắn bị đánh đến ngu người.
Vốn, hắn là ôm ý định thu nạp dưới trướng, nhưng trơ mắt nhìn thấy thực lực Kẻ Thăm Dò đột nhiên tăng mạnh, thăng cấp đơn giản giống như ăn cơm uống nước, cho nên sau đó đã bỏ treo thưởng.
"Ah, thì ra là ngươi. "
Giang Hàn giật mình, cho hoàng đế Vân Hiên một ánh mắt sâu xa, không nói thêm gì.
Có thể khiến Kẻ Thăm Dò gặp chút trở ngại cũng tốt.
Tình nghĩa thầy trò thì có đó, nhưng hắn chẳng hề nghi ngờ vào nửa năm sau, Kẻ Thăm Dò sẽ nương tay trong trận quyết đấu, không kết liễu sinh mạng của hắn.
Thậm chí hắn còn hoài nghi, có lẽ trong cơ thể Kẻ Thăm Dò cũng có tinh thạch huyết sắc.
"......"
Đưa mắt nhìn mọi người rời đi, sau lưng hoàng đế đổ mồ hôi lạnh, lòng còn sợ hãi.
Thiếu chút nữa hắn đã cho rằng Nhất Giang Hàn Thủy tới đây báo thù vì sư phụ.
......
Trở về Kiếm Vực, Giang Hàn giới thiệu Bạch Ngự Phong cho Đông Phương Viễn.
"Vậy mà ngươi lại có bằng hữu khống chế lực lượng thời không!" Đông Phương Viễn tấm tắc kêu kỳ lạ.
Lực lượng thời không!
Thực tế đây là loại lực lượng kết hợp giữa không gian và thời gian.
Về bản chất, chỉ cần khống chế được một trong hai loại này, đều là nhân tài hiếm có, còn nếu như khống thế được cả hai, thuộc về người siêu cấp may mắn.
Đáng tiếc, mặc dù thiên phú Bạch Ngự Phong khá tốt, nhưng tư chất cá nhân thì kém xa, hơn nữa độ khó tu luyện lực lượng thời không quá lớn, cho nên thành tựu tương lai của hắn bị giảm tới mức tối đa.
Giang Hàn hỏi thăm: "Đông Phương tiền bối, tỷ lệ gia tốc giữa không gian đặc thù và thế giới bên ngoài, có thể thay đổi độ chênh lệch tối đa là bao nhiêu? "
"Bên ngoài một ngày, bên trong hơn 300 ngày, kéo dài khoảng 5 ngày!" Đông Phương Viễn dò xét thực lực Bạch Ngự Phong một hồi, mới làm ra suy đoán.
Cái hiệu quả kỹ năng đặc thù này, tự nhiên quyết định bởi thực lực người thi triển.
"Rất tốt, làm phiền Bạch Ngự Phong huynh đệ!" hai mắt Giang Hàn sáng lên, vui mừng quá đỗi.
Hiện tại thứ mà hắn thiếu nhất đúng là thời gian, đây tương đương với thời gian tu luyện 5 năm, quá là trân quý!
Bạch Ngự Phong lắc đầu cười khổ: "Không sao. "
Về sau, làm phiền Đông Phương Viễn gọi đám người Trường Phong, Giang Hàn cùng Bạch Vũ Nam lại xuất phát, dốc sức đi tới từng cái bản đồ mang về 6 đứa bé nằm trong tả lót.
Dựa theo cách nói của Bạch Vũ, mấy đứa bé bọn hắn đang ôm theo thứ tự là đạo sư Kiếm Sĩ Vong Linh· Sheryl, tộc người lùn Hạ Tá, Bác Văn, Thủy Kỳ Lân nhất tộc Gia Ly, Gia Nghiệp cùng với Nữ Vương Tinh Linh Sylph.
Về phần Lan Tư Đồ, Giang Hàn mặc kệ hắn.
Lúc trước hắn chỉ tiện tay đồng ý cho đối phương một danh ngạch siêu thoát, đây là Giang Hàn cảm giác mình đã quá nhân từ rồi.
"Bọn hắn còn nhỏ tuổi, ảnh hưởng đối với cuộc chiến rất nhỏ, chiếm lấy danh nghạch có nên hay không......" Bạch Vũ Nam do dự nói ra.
Nhờ vào kỹ năng do Bạch Ngự Phong thi triển, những đứa bé này nhiều nhất có thể lớn thành đứa bé 5 tuổi, ý nghĩa không lớn.
"Ngươi yên tâm, trong lòng ta biết rõ!" Giang Hàn cười cười, lục lọi trong nhẫn trữ vật móc ra một đống quyển trục màu trắng lấp lánh.
【Thủ Hộ Thời Gian】( Vương cấp hạ phẩm)
Giới thiệu sơ qua: nóng lòng cầu thành, có thể thử một lần.
Hiệu quả: gia tăng tốc độ phát triển của một người lên 24 lần.
(bao gồm cả hiệu suất tu luyện và tuổi sinh lý)
Thời gian duy trì: một tháng.
Một cái giá lớn: cấp sao phát triển trụ cột bốn hạng mục sẽ giảm xuống khoảng 1~3%.
......
Đây là đạo cụ hắn chôm được từ Loạn Thần!
Trong đó số lượng đạo cụ rất nhiều, đủ để cho người ta chóng mặt.
Thứ duy nhất tiếc nuối chính là, quyển trục này có tác dụng phụ, sẽ giảm đi cấp sao phát triển trụ cột, đây xem như là cái giá phải đánh đổi.
Đương nhiên, loại đạo cụ gia tốc không ảnh hưởng đến tư chất cũng không thiếu, nhưng không có hiệu suất nhanh như quyển trục này.
Hỏi qua ý kiến mấy đứa bé, xác nhận bọn hắn đồng ý, sẽ không ôm lấy lòng oán hận, Giang Hàn bế bọn nó trở về Kiếm Vực.
"Ái chà, 13 người tham dự! " Bạch Ngự Phong đếm đầu người, thiếu chút nữa khóc rống lên.
Phải biết rằng, số người càng nhiều, cái giá hắn bỏ ra cũng càng lớn.
"Làm sao chỉ có 13 người!" Giang Hàn sửa lại nói: "Còn có sủng vật Vượng Tài, Tiểu Bạch, cùng với Atticus! "
"Thì ra tổng cộng là 16 danh ngạch! "
Bạch Ngự Phong bừng tỉnh đại ngộ, hết sức tự trách mình: "Là ta tính sai rồi, trách ta!"
Dứt lời, hắn đang có ý định muốn bóp chết Giang Hàn.
......