Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 558 - Chương 559 - Chuyện Nghiêm Túc

Chương 559 - Chuyện Nghiêm Túc
Chương 559 - Chuyện Nghiêm Túc

Editor: Kingofbattle.

"Mời vào! "

Giang Hàn ngồi nghiêm chỉnh, điệu bộ giống như quân tử.

Nói thật, hắn cũng rất bất đắc dĩ.

Thong thả một chút!

Nhìn thấy nàng gấp đến độ, vừa có chút không gian riêng tư liền chủ động đi tới, một chút kiên nhẫn cũng chẳng có, ta còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý đâu!

"Rắc...!"

Thiếu nữ duyên dáng yêu kiều đẩy cửa vào, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, kể lại chi tiết: "Hàn Thủy, ngươi còn nhớ ta từng thi triển Cực· Tiên Thiên Kiếm Thể ư?"

"......"

Trong lòng Giang Hàn trở nên nghiêm túc, khẽ nhíu mày, đành vứt ý nghĩ đen tối ra sau đầu, trước tiên phải xử lý xong chính sự: "Chẳng lẽ mặc dù đã cắt đứt kỹ năng, nhưng vẫn tồn tại di chứng?"

Cực· Tiên Thiên Kiếm Thể!

Một cái kỹ năng tương đối đặc thù, có thể triệu hoán đệ nhất kiếm đạo trong dòng sông thời gian nhập thể tác chiến, hơn nữa duy trì trong thời gian rất dài, tương đương với giao quyền khống chế thân xác cho đối phương, nhờ đó mà đánh đổi ước nguyện ban đầu.

Lúc trước, xác thực Đông Phương Nhất Tâm đã thi triển cái kỹ năng này, nhưng lại cưỡng ép hủy bỏ, nếu như cái người gọi là "đệ nhất kiếm đạo " kia cảm thấy bất mãn, khả năng sẽ gây bất lợi.

"Ừ! "

Đông Phương Nhất Tâm khẽ gật đầu, nói ra: "Dùng thực lực hiện tại của ta, căn bản không thể nào so sánh với người kia, cho dù ta hủy bỏ kịp thời, nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe nàng thỏ thẻ bên tai nói gì đó, nghe qua giọng điệu, thì có thể đoán được nàng là một nữ nhân."

"Nàng nói cái gì?" Giang Hàn vội vàng hỏi.

Tình huống của Đông Phương Nhất Tâm, bắt buộc hắn phải lo lắng.

Nếu chuyện này xử lý sơ sẩy một chút, chỉ sợ vị đệ nhất kiếm đạo kia có thể làm ra hành vi ngoài dự liệu, đến lúc đó nàng dốc sức đoạt xá Đông Phương Nhất Tâm, thì người bên ngoài rất khó nhúng tay vào.

"Nàng vẫn luôn không ngừng nhắc tới một chuyện." Trong mắt Đông Phương Nhất Tâm tràn đầy lo ngại: "Nếu như ngươi gặp khó khăn, nàng có thể giúp đỡ vô điều kiện, tuyệt không cướp đi quyền khống chế thân thể của ta."

"Câu này là nói với ai?" Giang Hàn nghi ngờ không thôi, không biết Đông Phương Nhất Tâm nói lại nguyên si từng câu từng chữ, hay là đã sửa chữa qua.

Đông Phương Nhất Tâm giải thích: "Nàng đang ám chỉ ngươi, chứ không phải ta."

Giang Hàn: "......"

Ta gặp khó khăn, đệ nhất kiếm đạo nguyện ý giúp đỡ vô điều kiện?

Đây là chuyện quái quỷ gì?

Rốt cuộc là nàng ta muốn gì?

"Trừ chuyện này ra, trái lại nàng không có quấy nhiễu đến ta." Đông Phương Nhất Tâm nhếch miệng nói: "Chỉ là ta cảm thấy rất quái dị, cho nên vội vàng chạy tới đây báo cho ngươi biết. "

"Không thể không phòng!"

Ánh mắt Giang Hàn lóe lên, nghiêm nghị nói: "Ta không tin nàng có lòng tốt như vậy, hơn nữa nếu ngươi đánh mất quyền khống chế thân thể, chỉ sợ muốn đoạt lại sẽ khó như lên trời, có lẽ đây là lời dối trá! "

"Nói cũng đúng." Đông Phương Nhất Tâm cảm thấy suy đoán của Giang Hàn hợp tình hợp lý: "Vậy thì ta sẽ không gián đoạn việc tu luyện của ngươi. "

"Lúc này đi ?"

Vừa nghe thấy lời này, Giang Hàn cảm thấy lòng như dao cắt.

Tại sao nàng lại nhẫn tâm nói ra lời này!

Đây chính là chỗ tu luyện của Giang thiên đế, là chỗ mà nàng nói đến là đến, nói đi là đi?

Đông Phương Nhất Tâm chớp chớp mắt nói: "Bằng không thì sao?"

"Ái phi, trẫm mệt mỏi."

Giang Hàn đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, trên mặt lộ vẻ mệt mỏi: "Ngươi có muốn ở lại bồi tiếp trẫm hay không?"

"Ái phi?" Đông Phương Nhất Tâm xoay chuyển lời nói, ánh mắt có chút ý vị sâu xa: "Xem ra mưu đồ của bệ hạ không nhỏ...! "

"Nương nương, tiểu nhân nào dám...! "

Giang Hàn vội vàng kêu oan, suýt nữa đứng dậy bổ nhào tới chân Đông Phương Nhất Tâm cầu xin tha thứ, để tránh tội mất đầu: "Tiểu nhân chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, lỡ lời mà thôi!"

"Đúng đúng đúng, nhanh mồm nhanh miệng, nhất thời lỡ miệng, nói ra lời trong lòng, đúng không?"

"Đâu có, là tiểu nhân nhất thời hồ đồ...! " Giang Hàn có nỗi khổ khó nói nên lời, mặt xám như tro: "Nương nương, trừng phạt ta đi!"

"Phốc phốc! "

Đông Phương Nhất Tâm buồn cười, vẫy vẫy tay: "Tốt rồi, tội chết có thể miễn, nhưng mà tội sống khó tha, dẫn xuống thực hiện cung hình, miễn cho ngươi ý đồ bất chính."

"Cái gì, cung hình? "

Giang Hàn đứng bật dậy, vội vàng tới gần, mặt mũi tràn đầy gian ác: "Nữ nhân này cực kỳ ác độc, xem ra ta nhất định phải hành quyết ngươi tại chỗ, giúp cho thiên hạ này trở nên tươi sáng hơn! "

Đại hiệp chính nghĩa, vì nước vì dân!

Người chính nghĩa giống như hắn vậy, nhìn thấy một thiếu nữ tàn ác thế kia, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

Bởi vậy, Giang hiệp sĩ thừa dịp đối thủ không phòng bị, đánh ra một chiêu Thần kỹ Hổ Đói Vồ Dê, mãi đến khi ôm lấy người kia, hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mặt một cái, điểm đến là dừng.

"Phì!"

Trên gương mặt tuyết trắng của Đông Phương Nhất Tâm nổi lên một rặng mây đỏ, kiều diễm ướt át: "Ta nói anh hùng hào kiệt cái gì, xem ra cũng chỉ là một tên dê xồm ra vẻ đạo mạo nghiêm trang, ngay cả một nữ tử độc ác cũng không chịu buông tha!"

"Nếu ngươi không đi, ta phải vì đại nghĩa diệt thân rồi. " Giang Hàn đưa tay phải ra, sau đó dùng tay trái bắt lấy tay phải, tựa hồ đang cố gắng khống chế chính mình, hết sức thống khổ: "Đi mau, ý nghĩ tà ác núp trong cơ thể ta sắp thức tỉnh!"

"Vậy ngươi tu luyện cho tốt." Đông Phương Nhất Tâm cười nói tự nhiên, quay người rời đi.

Đưa mắt nhìn bóng lưng người kia biến mất, Giang Hàn miễn cưỡng áp chế ma niệm, khôi phục bình thường.

Hiện tại, Đông Phương Nhất Tâm chỉ là bé gái 11, 12 tuổi, hắn không thể làm xằng làm bậy.

"Đệ nhất kiếm đạo bên trong dòng sông thời gian......trợ giúp mình vô điều kiện......"

Giang Hàn khó có thể đoán ra mục đích của người kia.

Có lẽ nên nghĩ đơn giản một chút, người kia mưu toan cướp lấy quyền khống chế thân thể Đông Phương Nhất Tâm, sau đó sẽ vì lợi ích mà nuốt lời, hẳn là vì muốn phục sinh mà dùng ra bất cứ thủ đoạn nào.

Chợt, hắn nghĩ đến Đông Phương Nhất Tâm đã từng nói, tựa hồ người kia cũng là nữ, lập tức bừng tỉnh đại ngộ: "Đệ nhất kiếm đạo bên trong dòng sông thời gian nguyện ý giúp mình, có lẽ do mình là người đẹp trai nhất bên trong dòng sông thời gian? "

Nghĩ đến đây, hắn xúc động thật lâu, hả lòng hả dạ.

Chứng cớ vô cùng xác thực, không cần hoài nghi.

"Phía trước không thấy người xưa,

Phía sau không thấy người đời tiếp.

Ngẫm thấy rằng trời đất rộng lớn mênh mông,

Một mình lẻ loi thấy đau lòng chợt rơi lệ."

(chú thích: đây là bài thơ [Đăng U Châu đài ca] của tác giả Trần Tử Ngang)

Giang Hàn không nhịn được mà phọt ra một bài thơ.

Có lẽ nhà thơ Trần Tử Ngang cũng chẳng ngờ tới, sau một ngàn năm, bản thân lại có thêm một vị tri kỷ.

Dưới cửu tuyền, hắn có thể nhắm mắt.

Không nghĩ ngợi lung tung nữa, Giang Hàn khoanh chân ngồi ở trên giường, vứt bỏ tất cả tạp niệm, lại lấy nguyên thạch ra tiến hành tu luyện.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài hấp thu【Nguyên Thạch】( Đế cấp cực phẩm), +0.95% kinh nghiệm!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài hấp thu【Nguyên Thạch】( Đế cấp cực phẩm), +0.94% kinh nghiệm!

......

Lúc tu luyện cũng là lúc buồn chán nhất.

Dưới tình huống không có hiệu suất tu luyện gấp 100 lần, thăng cấp quá chậm, hấp thu một đống nguyên thạch xuống dưới, thanh điểm kinh nghiệm mới nhảy lên một chút, vô cùng khó khăn.

Dù sao thì tu luyện đến cấp càng cao, thì độ khó càng lớn, không thể giống như trước vài tiếng là nhảy một cấp, trừ phi gặp được đại cơ duyên, nếu không thì gần như không có khả năng.

Bất quá, thực lực hiện tại của hắn đã là Vương cảnh tầng sáu, khoảng cách tầng bảy cũng chỉ kém ba cấp, lợi dụng thời gian 5 năm này, có lẽ đạt tới Đế Cảnh cũng là chuyện dư giả.

......

Một thế giới nào đó.

Sương mù đỏ tươi tràn ngập.

Đôi mắt đỏ thẫm của nữ tử mang theo vẻ nguy hiểm chết người, sát khí toàn thân bắt đầu khởi động, khiến không gian ngưng trệ.

"Đại nhân, có đúng là lần này ngài muốn tự mình hành động?" Sau lưng nàng, một bà lão tay cầm quyền trượng khô lâu tím ăn nói khép nép.

"Bằng không thì sao?"

Nữ tử nói bằng giọng lạnh lùng: "Ta phái hai vị cường giả Thần cảnh tầng ba liên thủ đều chết tại Thiên Nguyên Đại Lục, nếu ta không ra tay, chỉ sợ dựa vào hai người các ngươi, ta sợ sẽ xuất hiện sai lầm."

"Chúng ta lập tức xuất phát? "

"Việc này không nên chậm trễ, đừng cho đối phương quá nhiều thời gian chuẩn bị. " Nữ tử nói như chém đinh chặt sắt.

"Tốt!"

Bà lão không dám trái lời, cung kính đáp ứng: "Thuộc hạ sẽ mau chóng bố trí trận pháp truyền tống xuyên qua vị diện! "

"Ta sẽ hỗ trợ! " Phong Thần đứng gần đó cũng nói xen vào.

"Được! "

Nữ tử gật đầu đồng ý.

Nhìn thấy hai vị cấp dưới vội vàng đi chuẩn bị, trong mắt nữ tử lộ vẻ chờ mong, thấp giọng tự nói: "Còn kém một chút là kế hoạch sẽ thành công, tích lũy biết bao nhiêu năm tháng, không thể thất bại vào lúc này được! "

......

Bình Luận (0)
Comment