Editor: Kingofbattle.
Nếu như đã ký khế ước cùng với tộc trưởng tứ đại gia tộc, cần trả lại một nửa tài nguyên của Loạn Thần, đương nhiên hắn sẽ không dám nuốt lời.
Bởi vậy, hiện tại có hai chuyện cần làm.
Một là kiếm tiền, hai là tìm kiếm một chỗ thích hợp dể di tản toàn bộ sinh linh trong Vũ Trụ Thiên Nguyên.
Bây giờ, bọn hắn đang chống lại tồn tại đứng sau Loạn Thần, ít nhiều gì cũng có chút không thực tế, hơn nữa dưới tình huống đã biết mạo hiểm cực lớn, thì nên tìm chỗ tránh né.
Vì cái gì hắn luôn tìm kiếm phương pháp gia tăng thực lực?
Bởi vì nếu tu luyện dựa theo bình thường, thì tốc độ quá chậm, địch nhân cũng không phải kẻ ngu, sẽ không cho ngươi cơ hội trưởng thành, càng sẽ không phái cấp dưới đến vỗ béo cho ngươi.
Một khi đối phương dốc toàn bộ lực lượng, chỉ sợ Vũ Trụ Thiên Nguyên chẳng còn một ai sống sót.
Dự tính xong suôi, năm người ghi nhớ vị trí hiện tại, ngay sau đó gấp rút chạy tới điểm truyền tống không gian gần đó, sau khi giao lệ phí nguyên thạch, liền dịch chuyển đến bản đồ khó nhất.
"Đúng rồi!"
Trên đường đi, Bạch Vũ Nam đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn về phía Atticus: "Không phải ngươi nhờ ta tính một quẻ ư? Mau nói ngày tháng năm sinh của ngươi cho ta biết!"
"! ! ! "
Atticus vui mừng quá đỗi: "Ngày sinh của ta là thiên nguyên lịch......"
Hắn không tin thầy bói bình thường, nhưng Thiên Cơ Thần Thể cực kỳ nổi danh, không thể so sánh với mấy tên thầy bói lừa bịp.
Nghe được tin tức chuẩn xác, hắn giả bộ bấm đốt ngón tay vài lần, tiếp theo mặt nhăn mày nhó, lắc đầu nói: "Sang năm, ngươi có họa sát thân! "
"Hả...? ! "
Atticus kinh ngạc: "Tiên sinh, có cách nào giúp ta phá giải hay không?"
"Đồ vật giữ mạng của ngươi quá ít! " Bạch Vũ Nam chậm rãi nói: "Phải chuẩn bị nhiều hơn một chút để ứng phó kiếp nạn!"
"Tốt! "
Atticus liên tục gật đầu: "tài vận của ta thế nào?"
"Trái lại thì những mặt khác khá tốt, tài vận không quá cao, không có đại tài, nhưng mà vẫn phải có tiểu tài, tình trạng cơ thể, nếu như có thể tránh được kiếp nạn năm sau, có lẽ sẽ sống thêm vài chục năm nữa......"
......
Nhìn thấy bộ dạng tin sái cổ của Atticus, mọi người đều trố mắt nhìn nhau, cũng không có nhiều lời.
Cứ để cho hắn tìm thêm vài món giữ mạng, tóm lại là tốt cho hắn.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Đại Lục Minh Vũ】( độ khó: sử thi)!
Vừa đến nơi, Giang Hàn lập tức cảm nhận được nguyên khí nồng đậm phả vào mặt, hơn nữa hệ thống còn nhắc nhở sẽ khấu trừ số lượng nguyên thạch nếu dừng chân quá lâu.
"Kiếm nguyên thạch cũng không phải là chuyện dễ gì!" Đông Phương Nhất Tâm nhíu mày nói: "Chúng ta cũng không thể đi ăn cướp của người khác?"
"Đương nhiên là không được!"
Giang Hàn lắc đầu, cười híp mắt nói: "Bất luận là thế giới nào thì cũng có chỗ ăn chơi, chúng ta đi tới sòng bạc! "
Sòng bạc!
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, nhao nhao nhìn về phía Bạch Vũ Nam.
"......"
Bạch Vũ Nam á khẩu không biết nói gì.
Có đúng là dùng năng lực suy tính của ta để chơi bẩn?
Đây không phải là đại tài tiểu dụng hay sao?
"Hay...! "
Ralph giơ ngón tay cái lên, khen không dứt miệng: "Thép tốt dùng ở trên lưỡi đao!"
Bạch Vũ Nam: "? ? ? "
Mọi người chạy không ngừng nghỉ, xuyên qua từng con ngõ sầm uất, nhìn thấy một sòng bạc nguy nga lộng lẫy ở ngã tư đường, bọn hắn ngụy trang một cách qua loa, lúc này nghênh ngang bước vào trong, có thể thấy được vàng thau lẫn lộn, tiếng ồn ào tràn ngập bên tai, rất nhiều người hò hét tới mức mặt đỏ tía tai, cực kỳ kích động.
Mỗi một bàn đánh bạc, đều có mỹ nữ xinh đẹp làm nhà cái chia bài.
"Đặt tài! ta cũng không tin, còn có thể xỉu 5 lần liên tiếp! "
"Bài của ta lớn hơn ngươi, ta không tin ngươi có thùng phá sảnh, bài của ta là cù lũ!"
"Sảnh rồng đây! Ta thắng rồi ! "
......
Đủ loại tiếng ồn ào không ngừng nghỉ.
Giang Hàn quan sát bốn phía, nói ra: "A Nam, bên trong sòng bạc có gian lận hay không?"
"Có!"
Bạch Vũ Nam gật đầu, đảo qua bốn phía, làm ra phán đoán: "Bàn nào cũng có, nhưng được thiết kế rất kín kẽ, hơn nữa khắp nơi đều là cao thủ, chuyên phụ trách thắng tiền......Kỹ thuật của bọn hắn rất khéo léo, võ giả bình thường không có khả năng nhìn ra được!"
"Vậy thì ngươi không cần khách khí, làm gỏi bọn hắn." Giang Hàn nói thẳng.
Hắn cũng không có ý tưởng tham dự.
Là một người thành thật biết giữ khuôn phép, hắn rất ghét trò cờ bạc bịp này!
"Tốt! "
Bạch Vũ Nam đồng ý, sau đó đi về bàn đỗ xúc xắc.
Đánh cược tài xỉu cùng với cược điểm xúc xắc là nơi thích hợp mà hắn có thể suy diễn tính toán.
Cũng không khách khí, hắn vừa vào đã thắng 5 ván liên tiếp, sau đó cố ý thua một chút, rồi liên tiếp thắng lớn, trong nháy mắt đã lời được mấy vạn khối nguyên thạch Đế cấp cực phẩm vào tay, khiến cho người chơi xung quanh đỏ mắt, hâm mộ ghen ghét.
Nguyên thạch Đế cấp cực phẩm!
Đây đã là chí bảo tu luyện cao cấp nhất, mỗi một viên đều có giá trị liên thành, cũng không biết đây là nhị thế tổ nhà nào, lại giàu đến mức độ này!
Chẳng khác với dự đoán của Giang Hàn, sòng bạc tổn thất nhiều nguyên thạch như vậy, tự nhiên sẽ khiến cho cao tầng chú ý.
Rất nhanh, một vị nam tử áo lam cường tráng tách đám đông ra bước đến trước mặt Bạch Vũ Nam, ánh mắt âm trầm, trên mặt hắn lộ vẻ cười nhưng không cười: "Vị tiểu huynh đệ này khá may mắn, vì phòng ngừa ngươi có hành vi ăn gian, ta sẽ làm nhà cái, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Tổn thất mấy vạn khối nguyên thạch Đế cấp cực phẩm, đây cũng không phải là số lượng nhỏ gì, đủ để khiến cường giả Vương cảnh bắt đầu sinh ra ý định giết người cướp của!
Vương Chấn thân là cao tầng sòng bạc, làm sao có thể ngồi nhìn mặc kệ.
"Không thành vấn đề."
Bạch Vũ Nam bình tĩnh đáp.
"Rầm rầm......"
Đi vào giữa bàn đỗ xúc xắc, Vương Chấn tát cho mỹ nữ chia bài một cái, sau đó hắn cầm lấy cốc xúc xắc, hai tay lắc đều giữa không trung, kế tiếp vỗ mạnh lên bàn, thản nhiên nói: "Đánh tài xỉu hay là cược điểm? "
"Cuợc điểm đi!"
Bạch Vũ Nam đẩy mấy vạn khối nguyên thạch Đế cấp sang ô 14 điểm, có nghĩa là cược tổng điểm của ba viên xúc xắc sẽ ra 14 điểm, tỷ lệ ăn chia sẽ là 1 bồi 12.
"Ta mở nhé?"
Nhìn thấy Bạch Vân Nam đã áp cược, trong mắt Vương Chấn lập loè tinh quang, chuẩn bị mở nắp ra.
"Chờ một chút!"
Bạch Vân Nam nhíu mày, phát động nguyên khí dời nhẫn trữ vật sang phía 17 điểm, sau đó 13 điểm, 5 điểm, 9 điểm......
Vương Chấn: "......"
Mọi người: "......"
"Tiểu huynh đệ, đây là ngươi có ý gì? " Vương Chấn nhíu mày, mặt ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại rất kinh ngạc.
Ta vừa định thay đổi điểm số, ngươi liền biết trước?
Có người giỏi như vậy?
Bạch Vũ Nam cười lạnh: "Ta có ý gì, chẳng lẽ ngươi không hiểu?"
"Thật can đảm, dám bôi nhọ sòng bạc chúng ta, thật sự không cần mạng?" Vương Chấn lộ vẻ hung ác.
"Vị tiểu huynh đệ này, ngươi làm như vậy chính là đá vỡ chén cơm của sòng bạc!" Trong lúc mọi người căng thẳng, từ trong đám đông xuất hiện một vị thanh niên áo đen tuấn dật, hắn đẩy Bạch Vũ Nam ra, nổi giận đùng đùng.
Lời nói của Bạch Vũ Nam, khiến cho người chơi chính nghĩa như hắn cảm thấy căm giận bất bình.
"Không sai! "
Mắt thấy có người ra mặt giúp sòng bạc, khóe miệng Vương Chấn cong lên, cười nói: "Vẫn là vị huynh đệ Nhất Giang Hàn Thủy này nói đúng, sòng bạc chúng ta sẽ không ngầm thao tác kết quả, thậm chí có Minh Đế đứng sau, danh dự bảo đảm mười phần, ngươi bị ai sai khiến, cố ý tới đây cáo buộc sòng bạc chúng ta, chẳng lẽ không sợ bị băm cho chó ăn? "
Minh Đế!
Riêng ở cách gọi, đã biết là cường giả Đế Cảnh, đủ để hù một đám người!
"Đúng vậy, có lẽ sòng bạc này không chơi bịp, ta từng thắng ở đây không ít tiền! "
"Người này tuyệt đối là có chuẩn bị mà đến, có lẽ là người của sòng bạc đối địch!"
"Ánh mắt của đám người chơi chúng ta sáng như tuyết ! "
......
Người vây xem ngươi một lời ta một câu, hoàn toàn chĩa mũi dùi sang phía Bạch Vũ Nam.
Nói cho cùng, đây là sân nhà người ta.
"Cái này tốt, vậy ngươi tới giúp ta đánh bạc! " Nhìn thấy Nhất Giang Hàn Thủy đang nháy mắt, Bạch Vũ Nam hết đường chối cãi ngầm hiểu: "Thắng ta chỉ lấy tiền vốn, còn lại thuộc về ngươi, thua chúng ta mỗi người bỏ một nửa!"
Giang Hàn khẽ nhíu mày, cảm thấy rất khó xử: "Chuyện này......"
Hắn chỉ đứng ra bênh vực kẻ yếu, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ dây dưa vào, dẫn đến thân hãm ngục tù.
Tiểu tử Bạch Vũ Nam này, cực kỳ gian trá!
"Như thế nào, ngươi không dám sao?" Bạch Vũ Nam châm chọc khiêu khích.
"Nực cười, tại sao ta lại không dám!" Giang Hàn cắn răng nói: "Ngươi đã nói như vậy, vậy thì nhào vô kiếm ăn!"
Nói xong, hắn kiên trì thay thế Bạch Vũ Nam đứng trước bàn cược, tận lực lôi kéo làm quen: "Vương Chấn huynh đệ, nếu như ta giúp tên khốn kiếp này thắng, ngươi sẽ không trách ta chứ?"
Đây là lần đầu hắn đánh bạc, thua chắc rồi.
Không nghĩ tới gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, ngược lại trúng phép khích tướng, hắn cũng là oan uổng.
"Sẽ không, sẽ không. "
Vương Chấn cẩn thận dò xét hành vi cử chỉ hai người, cảm thấy có chút quái dị, trên mặt tươi cười, nói qua loa: "Mời đặt cược."
"Ta đây liền bêu xấu! "
Giang Hàn dời toàn bộ nguyên thạch sang ô bộ ba đồng nhất.
(bộ ba đồng nhất trong tài xỉu: có nghĩa là 3 con xúc xắc ra điểm giống nhau là thắng)
Đây là ô cược thu về tiền thắng cao nhất, 1 ăn 150!
Nói cách khác, chỉ cần hắn thắng, có thể thắng được mấy trăm vạn khối nguyên thạch Đế cấp cực phẩm.
"Híz-khà-zzz"
Người xem xung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Người này chơi lớn thật!
"Híz-khà-zzz......"
Đám người Ralph, Atticus cũng hít vào một ngụm khí lạnh.
Không phải nói là kiếm chút món tiền nhỏ hay sao?
Vừa vào đã muốn cho sòng bạc phá sản?
.....
(dịch giả: bạn nào thắc mắc luật chơi tài xỉu có thể search trên google, do quá dài nên mình không thêm vào)