Editor: Kingofbattle.
"Như vậy ta không thể nào ngủ được." mang tai Đông Phương Nhất Tâm có chút nóng lên.
"Nguyên nhân hẳn là không có thói quen ngủ trong nhà người lạ?"
Thám tử lừng danh Giang Hàn cho ra phán đoán chuẩn xác, vỗ nhè nhẹ vào lưng Đông Phương Nhất Tâm: "Vậy ta lại trò chuyện cùng nàng một lát."
Đông Phương Nhất Tâm: "......"
Đây là vấn đề trò chuyện hay không ư?
"Ta chỉ là về nhà lễ ăn tết, có lẽ không gặp nguy hiểm gì, thế thì tại sao nàng lại theo tới đây?" Giang lão sư am hiểu tâm lý chủ động ném ra vấn đề, đánh lạc hướng Đông Phương Nhất Tâm, trợ giúp nàng mau chóng ngủ.
"Không phải ngươi tặng cho ta rất nhiều tiểu thuyết ở địa cầu sao?" Đông Phương Nhất Tâm kể lại chi tiết; "Trong đó có tình tiết một đống mỹ nữ cùng nam chính về nhà ăn tết, từ đó phát sinh ra kịch bản cung đấu. "
"Chuyện này......"
Giang Hàn không biết nên khóc nên cười: "Nàng diễn quá sâu rồi đấy!"
"Điều này nói rõ ở địa cầu dẫn bạn gái về nhà ra mắt gia đình vào dịp năm mới là chuyện rất bình thường." Đông Phương Nhất Tâm cúi mặt vào ngực Giang Hàn, nói khẽ: "Là ta chưa đủ tư cách ư?"
"Làm sao lại thế được!"
Trong lòng Giang Hàn rất cảm động: "Chỉ là ta sợ cha nàng không đồng ý, ngượng ngùng mở miệng mà thôi. "
Hắn đột nhiên có chút xấu hổ.
Nếu như lúc đầu ở Quang Âm Chi Ngoại, Nhất Tâm chưa từng từ chối mình, chẳng qua là thời điểm mấu chốt bị người kia phá ngang, thì nên biết rằng nàng sẽ không từ chối yêu cầu được dẫn về nhà ra mắt.
"Thực......Thực vậy chăng? " Giọng nói Đông Phương Nhất Tâm có chút rung động.
"Ừ! "
Giang Hàn gật đầu thật mạnh, cho câu trả lời thuyết phục.
Nhưng mà, trong lúc tâm tình của hắn hết sức phức tạp, đột nhiên cảm giác thân hình trong ngực đang không ngừng run rẩy.
Cúi đầu xuống, Giang Hàn dựa vào năng lực nhìn xuyên đêm, có thể trông thấy khóe miệng Đông Phương Nhất Tâm vểnh lên, đang âm thầm cười trộm.
"Nàng cười cái gì?" Giang Hàn nghi hoặc.
"Bị gạt rồi!"
Đông Phương Nhất Tâm hêt sức vui mừng: "Còn nói ta diễn quá sâu, ta chỉ dùng một chút phương pháp trong tiểu thuyết, đã khiến ngươi cảm động suýt khóc!"
Giang Hàn: "......"
Cái này có thể trách mình?
Cô nàng này xem tiểu thuyết vớ vẫn, cũng bắt đầu học theo!
"Mấy câu, mấy cái động tác, trực tiếp khiến ngươi gục đổ!" Đông Phương Nhất Tâm tranh công: "Ta có lợi hại không?"
"Lợi hại, cực kỳ lợi hại! "
Giang Hàn không có hảo ý mà thò tay vuốt ve vòng eo hết sức mềm mại của nàng: "Vậy nàng đoán xem, bầu không khí cảm động như vậy, kế tiếp ta sẽ làm thế nào?"
"Ta sai rồi!"
Đông Phương Nhất Tâm thử giãy dụa, lại bị giữ chặt không thể nhúc nhích, khó có thể thoát thân.
"Nàng lớn mật mà đoán xem, kế tiếp ta sẽ làm gì!" Giang Hàn áp sát khuôn mặt nàng, hô hấp thoáng nặng nhọc.
"Đại nhân, tha cho nô tỳ, nô tỳ không dám nữa! "
"Hừ! "
Giang Hàn hừ lạnh một tiếng, trở mình đè nàng xuống dưới, ánh mắt nóng rực, tham lam mà hôn hít da thịt nơi cổ nàng: "Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, ít nhất phải đánh mấy ngàn trượng !"
Nói xong, hắn mạnh mẽ hôn vào từng tấc da thịt của nàng, giống như mãnh thú đang thưởng thức con mồi vừa săn được.
"Ngươi đã nói không vượt quá giới hạn nửa bước." Đông Phương Nhất Tâm cố gắng biện luận.
"Vậy sao? "
Giang Hàn cãi chày cãi cối: "Cho nên ta chỉ thử bước từng bước!"
Rất nhanh cởi lớp áo ngoài ra, Giang Hàn cố nén tâm tình xao động, nhắc nhở: "Giữ vững tâm thần, đừng để cho vị đệ nhất kiếm đạo kia cướp đi ý thức!"
"Ta......ta sẽ cố gắng! "
Gương mặt Đông Phương Nhất Tâm đỏ ửng như sắp chảy nước, đôi mắt lấp lánh.
Trên giường, Giang Hàn máu nóng sôi trào, đang chuẩn bị ra trận chinh chiến, kết quả kiếm ý sắc bén đánh úp lại, đâm vào da thịt ran rát.
"Đừng nói là nàng ra sức kháng cự, ta liền không thể cứng rắn khống chế thân thể nàng." Thái độ Đông Phương Nhất Tâm biến đổi, hai chân trắng như tuyết gắt gao duỗi thẳng: "Dù là chỉ có vài giây cũng đủ khiến ta gây ra gợn sóng."
"Con bà nó!"
Giang Hàn hận không thể lập tức làm thịt cái tên núp trong cơ thể Đông Phương Nhất Tâm.
Còn kém một chút...!
Quả nhiên, người trưởng thành thường thường sụp đổ chỉ ở trong nháy mắt!
Giãy khỏi người Giang Hàn, Đông Phương Nhất Tâm lại khôi phục như cũ, nhíu mày nói: "Rốt cuộc nàng ta muốn làm gì?"
"Ta đúng là rất khó chịu." Giang Hàn lật người qua bên kia.
Ai chịu nổi tình huống này chứ?
Nằm trong lòng mà vẫn không loạn cũng là có mức độ!
"Đừng nóng giận." Đông Phương Nhất Tâm lắc bả vai Giang Hàn.
"Không được! "
Giang Hàn lại lật người trở về, ra dấu nói: "Đây là lỗi của nàng, nàng phải gánh chịu hậu quả! "
Đông Phương Nhất Tâm: "......"
"Thật là khó chịu...! " Giang Hàn mặt mày ủ rũ: "Nữ bồ tát Nhất Tâm đại từ đại bi, nhanh cứu ta đi! "
......
Dưới ánh trăng, một mảnh tĩnh lặng.
Rốt cuộc sau đó xảy ra chuyện gì, không có ai biết được.
......
Hôm sau.
Lâm Phàm mang theo bảo vệ đến nhà thăm viếng, Giang Hàn mới kể lại tình huống ở thế giới chân thật, cùng với tình thế nghiêm trọng trước mắt nói rõ ràng, khiến cho người kia cực kỳ khiếp sợ.
Cuối cùng, lúc rời đi, Giang Hàn tặng cho hắn một vài đan dược cấp thấp.
Yên tĩnh qua hết năm, Giang Hàn dẫn theo Đông Phương Nhất Tâm và Nhất Hồ Lão Tửu lên đường trở về, lại đến Vũ Trụ Chính Hạo.
Giờ phút này, so sánh với bầu không khí hân hoan vui mừng năm mới ở địa cầu, thì bên trong thế giới chân thật lại cực kỳ áp lực, bầu không khí nặng nề bao phủ khắp nơi, thật lâu không tiêu tan.
Đây cũng là chuyện hết cách.
Biết rõ tình cảnh khó khăn, nhưng lại không thể không tử chiến, không ai có thể thoải mái được.
Cho dù là Giang Hàn, mấy ngày này trôi qua cũng không dễ chịu.
Những gì trước đó, đều do hắn miễn cưỡng cười vui.
Sau khi quay về, Giang Hàn trước tiên chạy tới chỗ Hạ Tá, thăm hỏi ân cần một phen, liền lấy lại thần binh của mình.
Cắn nuốt vũ khí Đế cấp thượng phẩm, Tương Hàn thuận lợi thăng cấp Thần cảnh hạ phẩm, sự sắc bén đã thu liễm vào trong, uy lực vượt xa trước đó.
【 Tương Hàn】( Thần cấp hạ phẩm)
Công kích: 800000~850000
Đặc tính: +280% công kích
Tốc đánh hiện tại: +180%
Kèm theo: thôn phệ, có thể tự động hấp thu khoáng thạch hiếm có để cường hóa bản thân.
Kèm theo: Kiếm Linh, có thể chủ động trợ chiến
Kỹ năng đặc biệt:【 Trảm Thần Nhất Kích】
Kỹ năng đặc biệt:【 Thần Huyễn Thiên Biến】
Kỹ năng đặc biệt:【 Tru Ma Chi Thú】
Giới thiệu sơ qua: bội kiếm tùy thân của Minh Chủ Thiên Nguyên· Nhất Giang Hàn Thủy, là một vị trợ thủ đắc lực chinh chiến sa trường, hiện nay đã trở thành một thanh binh lợi khí nằm trên bảng xếp hạng lịch sử, sắc bén không thể cản phá.
......
Rất khoa trương!
Có thể nói, phần lớn chỉ số công kích của Giang Hàn nều nhờ vào thanh vũ khí này, dù sao cấp bậc vũ khí, đã vượt qua cảnh giới hiện tại của Giang Hàn.
Vung vẩy vài cái, Giang Hàn cất vào túi đồ, ôm quyền nói: "Đa tạ Hạ Tá huynh! "
"Đừng khách khí, ta được may mắn tự tay chế tạo nó, nó càng mạnh, ta càng tự hào!" Hạ Tá vội vàng khoát tay.
Một lát sau, Ralph hớt ha hớt hải chạy tới: "Ta cảm giác quyết chiến lần này, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân nhỏ bé, luôn có cảm giác sẽ xảy ra chuyện lớn!"
"Không có chuyện gì đâu. "
Giang Hàn bảo hắn thoải mái, thả lỏng tinh thần: "Ta sẽ lo cường giả Thần cảnh, nếu như đối phương phái ra tiểu lâu la, ngươi lại tham chiến!"
Tu vi Ralph chỉ có Vương cảnh, hắn cũng không hy vọng Ralph mạo hiểm tham gia vào trận chiến giữa Đế cảnh cùng Thần cảnh.
"Vậy là tốt rồi."
Ralph nhẹ nhàng thở ra: "Trong lòng ta luôn có dự cảm bất an."
"Nếu không uống chén rượu tráng dương tăng thêm lòng dũng cảm? "
Giang Hàn lấy ra Chén Thánh, đổ ra một ít rượu nho cho Ralph.
"Ngươi còn chưa vứt Chén Thánh? " Ralph kinh ngạc.
Cái đồ chơi này ở bên trong thế giới chân thật, có lẽ không phát huy được tác dụng gì.
Giang Hàn lắc đầu bật cười: "Làm sao mà ta lại vứt Chén Thánh đi được!"
Chén Thánh có thể ném đi?
Không bàn tới tác dụng của nó, đây là món đồ từng giúp hắn rất nhiều lần.
Nếu như chúa Giê-xu nhìn thấy tất cả hành động của hắn, nhất định sẽ giơ ngón tay cái lên kêu một tiếng "Amen" !
......