Editor: Kingofbattle.
Bên trong Bát Quái Trận, mang theo đủ loại tâm tình, tất cả võ giả trong liên minh ngậm đắng nuốt cay uống vào Thiên Sát Tửu.
"Các ngươi đều là tướng tài trong liên minh Thiên Nguyên, ta cảm thấy kiêu ngạo vì các ngươi!"
Nhìn thấy mọi người xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề bước lên múc rượu, Giang Hàn vỗ tay khen hay: "Rượu này mùi vị không tệ, nếu thích thì có thể uống thêm."
Đối với chuyện này, tất cả võ giả ngoại trừ cường gượng ra, thì không có biểu hiện gì khác.
Uống nhiều một chút?
Còn ngại mình chết không đủ nhanh ư?
Cho đến xác nhận toàn bộ thành viên đều uống rượu độc, Giang Hàn buồn bã nói: "Vì phòng ngừa một vài người chạy trốn, ta cần phải ra hạ sách này, các ngươi sẽ không trách ta chứ? "
Hắn cũng là bị ép làm vậy!
Giang lão gia thiện tâm, không thể chấp nhận có kẻ phản bội!
"Sẽ không, tuyệt đối sẽ không!" Mọi người chỉ đáp qua loa.
Không trách?
Không trách mới là lạ!
"Minh chủ, ngươi có thể yên tâm!" Ralph bước ra khỏi đội ngũ, hào khí vạn trượng: "Người trong chúng ta, khi đối mặt với thử thách, bước vào ván cờ, vì an nguy vũ trụ mà hy sinh vì nghĩa, các người nói, có đúng hay không...? "
"A... Đúng đúng đúng! "
Mọi người gật đầu phụ họa.
"Ba ngày sau, nếu như chúng ta giành được thắng lợi, minh chủ nhất định sẽ cho giải dược, hơn nữa rượu này còn +30% toàn bộ thuộc tính tối đa, thực lực tăng lên không nhỏ, minh chủ cũng là suy nghĩ vì chúng ta, đúng hay không...? " Atticus nói xen vào.
"A... Đúng đúng đúng! "
"Minh chủ, nhìn ra được không?" Trường Phong cao giọng nói: "Dụng tâm lương khổ của ngài, tất cả mọi người đều cảm nhận được!"
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! "
Khóe mắt Giang Hàn đỏ lên, suýt nữa cảm động rơi nước mắt: "Như vậy hiện tại, toàn quân xuất kích! "
Nói xong, hắn suất lĩnh mọi người cưỡi trận pháp truyền tống xuyên vị diện đi tới Vũ Trụ Tinh Hồng.
......
Bên trong đường hầm không gian.
Ánh mắt đảo qua đội ngũ, Giang Hàn thấy mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, tất cả mọi người đều không có ý lùi bước, không nói thêm gì nữa.
Chuyện đã đến nước này, đã không cần hắn cỗ vũ sĩ khí.
Đằng nào cũng chết, tại sao không chết cho xứng đáng, mọi người không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ lựa chọn con đường có tỷ lệ sống cao hơn.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Vũ Trụ Tinh Hồng】,【 Đại Lục Nhậm Ngữ】( độ khó: bình thường)!
Vẫn ngắm nhìn chung quanh, Giang Hàn có thể thấy được sương mù màu đỏ đang trở nên đậm đặc, bọn nó sôi trào mãnh liệt giữa không trung giống như là sóng lớn, đang ầm thầm bao phủ những vị khách không mời là bọn hắn, mùi máu tươi nồng đậm đan xen mùi xác thối xông vào chóp mũi, khiến cho người khác muốn ói.
Một lát sau, mấy người thăm dò Đại Lục Nhậm Ngữ trở về, báo cáo: "Không có tìm được điểm truyền tống không gian! "
Mục tiêu lần này của bọn hắn là Nghịch Loạn Chi Nguyệt, Đại Lục Nhậm Ngữ chỉ là một góc nhỏ của Vũ Trụ Tinh Hồng một góc, còn không phải điểm cuối.
"Xem ra kế hoạch đã sắp thành công, cho nên bọn họ phá hủy điểm truyền tống không gian......" Giang Hàn cho ra suy đoán.
Dưới mắt, Vũ Trụ Tinh Hồng tràn ngập sương mù, rõ ràng là bản đồ nào đó đã bị kích hoạt, không cần phải quay lại đây, phá huỷ trận pháp truyền tống chính là phương pháp an toàn nhất.
Khá tốt, hắn đã sớm đoán ra tình huống này, cố ý lưu lại hậu chiêu.
"Vậy kế tiếp chúng ta làm gì?" Có cường giả Đế cảnh hỏi thăm.
Nếu như muốn tìm kiếm Nghịch Loạn Chi Nguyệt trong vũ trụ mênh mông, thì thời gian hai ngày còn lâu mới đủ dùng.
"Không sao! "
Giang Hàn thản nhiên nói: "Chờ ta một lát là được, Tiểu Bạch! "
"Meow"
Ánh sáng lóe lên, con mèo khéo léo xuất hiện dưới chân Giang Hàn, lập tức phát động kỹ năng truyền tống không gian đặc biệt, dưới chân hình thành trận pháp truyền tống.
"Vù! "
Giống như dịch chuyển tức thời, Tiểu Bạch ngồi ở trên vai Giang Hàn.
"Tiểu Bạch thực nghe lời! "
Giang Hàn đưa tay sờ sờ đầu nó, trong lòng tràn đầy cảm khái.
Năng lực thời không của Tiểu Bạch, có thể phát huy tác dụng lớn ở nhiều tình huống, rất nhiều lần hắn rơi vào nguy hiểm, tất cả đều là dựa vào năng lực của Tiểu Bạch mới có thể biến nguy thành an.
"Xoẹt......"
Sau đó, Giang Hàn phá toái hư không, tiến vào đường hầm không gian, đi tới bản đồ Nghịch Loạn Chi Nguyệt.
Cũng không phải là hắn có được năng lực định vị trong vũ trụ mênh mông, mà là hắn đã sớm để lại tiêu ký trên Nghịch Loạn Chi Nguyệt, thậm chí nhờ năng lực Vượng Tài, cũng sẽ giúp hắn tập trung phương vị đại khái.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Nghịch Loạn Chi Nguyệt】( độ khó: truyền thuyết)!
Ước chừng bay khoảng mười phút, Giang Hàn đã tìm được sào huyệt bí mật của Tần Hàn Yên bên trong Vũ Trụ Tinh Hồng.
"Đã thay đổi vị trí Nghịch Loạn Chi Nguyệt, khá là cẩn thận !" Giang Hàn cười lạnh.
Lần này tiến vào Nghịch Loạn Chi Nguyệt, hắn phát hiện nơi này đã không còn nằm trong bản đồ cấp ác mộng, nếu như hắn không để lại ký hiệu, chỉ sợ cuối cùng sẽ vô công mà về.
Đáng tiếc, bọn hắn nghìn tính vạn tính, chỉ sợ cũng không tính ra năng lực của Vượng Tài khủng bố đến cỡ nào.
Chằng hề do dự, Giang Hàn nhấc chân giẫm một cái, mặt đất bị lún xuống hố to, đất bắn tung tóe, bên trong bắn ra một quyển sách màu đen, hiện ra trước mặt hắn, bị hắn một phát chụp lấy.
【 Hỗn Độn Chi Thư】( không biết cấp bậc)
Giới thiệu sơ qua:? ? ?
Hiệu quả:? ? ?
Dành riêng:Vượng Tài
......
"Vượng Tài, tin tức tốt, tin tức tốt!" Giang Hàn nhét Hỗn Độn Chi Thư vào trong túi Vượng Tài, chúc mừng nói: "Ta đã tìm được bảo vật tùy thân của ngươi! "
Giữa Vượng Tài và bảo vật tùy thân có mối liên hệ trực tiếp, hơn nữa Hỗn Độn Chi Thư cũng không tản mát ra năng lượng đặc thù, ngoại trừ Vượng Tài ra, những người khác rất khó dò tìm được.
Đúng là bởi vậy, hắn có thể dễ dàng tìm được vị trí Nghịch Loạn Chi Nguyệt.
Bất quá, nói đi thì phải nói lại, không ngờ Vượng Tài lại đánh rơi Hỗn Độn Chi Thư, quá sơ ý !
Nếu không phải nó có một vị chủ nhân sáng suốt, thì đúng là bất hạnh!
Vượng Tài: "......"
Tin tức tốt?
Đây thật đúng là chuyện kỳ quái!
Từ khi chủ nhân nhìn thấy Hỗn Độn Chi Thư, liền thường xuyên sẽ nhét vào một vài nơi mà nó không nghĩ tới.
Về sau, Tiểu Bạch lại phát động năng lực, lưu lại trận pháp truyền tống tương ứng.
"Bá bá bá......"
Kế tiếp trận pháp truyền tống lần lượt kích hoạt, mọi người từ Đại Lục Nhậm Ngữ dễ dàng truyền tống tới Nghịch Loạn Chi Nguyệt.
"Híz-khà-zzz! "
Có cường giả Đế cảnh hít một ngụm khí lạnh nói: "Xem ra Kẻ Thăm Dò nói không sai, kế hoạch của Tần Hàn Yên thật sự sắp thành công!"
Giờ phút này, đưa mắt nhìn lại, Nghịch Loạn Chi Nguyệt chỉ còn là một biển máu đỏ, tựa như một hồ máu tươi, thi cốt nằm bên trong nổi lềnh bềnh, nước chảy bèo trôi.
Dưới mặt đất, có vô số ký hiệu kỳ lạ đang chuyển động, tựa hồ bọn chúng có được sinh mệnh, đang không ngừng mà di động, xoay tròn, thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.
"Ngoại trừ ngăn cản, không còn cách nào khác!" Giang Hàn trầm giọng nói: "Cũng đừng quên, nàng từng hủy diệt quê hương các ngươi, một trận chiến này, xem như là báo thù!"
"Minh chủ nói rất đúng!"
"Chư vị, chiến đi! "
Giang Hàn sử dụng Đọa Lạc Vũ Dực bay vào giữa không trung, như cầu vồng màu đen xẹt qua, vọt thẳng tới tế đàn nơi xa.
"Vù! "
Hai mắt Tần Hàn Yên mở ra con ngươi đỏ sậm, tràn đầy sát ý: "Không nghĩ tới ta đã thay đổi vị trí Nghịch Loạn Chi Nguyệt, vẫn không thể nào ngăn cản bọn hắn! "
"Đại nhân! "
Đọa Thần, Phong Thần khụy một gối xuống đất, đồng thanh một lời: "Chúng ta chờ đợi phân công! "
Sau lưng bọn hắn, hàng nghìn binh sĩ xếp hàng ngay ngắn, bầu không khí túc sát biểu thị mưa gió sắp nổi lên.
Tay cầm lợi kiếm, Tần Hàn Yên tung người bay lên, tóc dài không gió mà phất phới, uy áp Thần cảnh tầng mười bao phủ toàn trường: "Cùng nhau lên đi, người cản ta là vô số, đều đã chết trên tay ta, Nhất Giang Hàn Thủy, ngươi......sẽ không ngoại lệ! "
......