Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 621 - Trừng Ác Dương Thiện

Chương 621 - Trừng Ác Dương Thiện
Chương 621 - Trừng Ác Dương Thiện

Editor: Kingofbattle.

Dựa theo mặt bảng thú cưỡi mà đoán, xem như thiết lập rất hợp lý!

Dùng thực lực hiện tại của hắn, nếu muốn khống chế Kỳ Lân Thần Thánh ở trạng thái đỉnh phong, xác thực quá khó.

Bất quá dù như vậy, Gia Giai Giai vẫn cung cấp rất nhiều thuộc tính, đủ khiến thực lực của hắn tăng vọt, trị số hơn hẳn gấp đôi.

"Có muốn trở lại không gian thú cưỡi tiếp tục nghỉ ngơi?" Giang Hàn hỏi.

Gia Giai Giai cười hì hì nói: "Nếu như đã ra ngoài, đương nhiên là muốn hít thở không khí, đúng rồi, Kiếm Thần đâu?"

"Nàng đang cố gắng cày cấp." Giang Hàn giải thích nói: "Thế giới này vô cùng nguy hiểm, cách duy nhất giúp bản thân an toàn, chính là giết chóc. "

"Giết chóc? "

Gia Giai Giai nhìn chung quanh, tựa hồ phát hiện ra cái gì, hỏi: "Chỗ đó có hai người, chúng ta có nên giết bọn hắn không ?"

"Không thể lạm sát kẻ vô tội!"

Giang Hàn trách mắng, sau đó vũ khí trong tay liền biến thành một khẩu súng nhắm: "Ở chỗ nào?"

"Ở cạnh gốc cây kìa!" khuôn mặt Gia Giai Giai ửng đỏ, thốt ra một câu.

Nhìn kỹ, nàng phát hiện hai người kia đang làm chuyện xấu hổ, hơn nữa còn ở ngoài trời, quả thực không biết xấu hổ.

"......"

Giang Hàn cầm lấy súng nhắm, thông qua ống nhắm nhìn thấy rất rõ, mắt thấy bộ dáng hưng phấn của hai người, có chút không nỡ ra tay: "Hay là chờ sau đó lại giết?"

Lúc này bắn chết đối phương, có chút mất nhân đạo.

"Như thế nào, ngươi còn muốn xem tiếp." Gia Giai Giai trợn trắng mắt nói: "Hôm nào ta sẽ kể chuyện này lại cho Kiếm Thần tỷ tỷ! "

"Nói gì vậy! "

Mắt thấy hai người làm xong chuyện đang sửa quần áo, Giang Hàn cầm lấy súng nhắm, trực tiếp nã hai phát.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đánh chết【 Vương Vũ Miểu】, +2.1% kinh nghiệm!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở:chúc mừng ngài thành công đánh chết【 La Ngọc Nhan】, +1.3% kinh nghiệm! ......

"Hiện tại chúng ta sẽ đi đâu?" Gia Giai Giai có chút tò mò.

Sờ lên đầu của nàng, Giang Hàn mỉm cười đáp: "Đi tới vùng lân cận tìm chỗ đào hố, như vậy đánh quái mới đã giền! "

"Tốt, ta sẽ giúp một tay!"

......

Về sau, Giang Hàn tới Phong Hiên trấn mua bản đồ địa hình xung quanh, đặc biệt tìm kiếm khu vực phù hợp, lợi dụng sức mạnh Táng Thiên tạo ra huyễn cảnh mê hoặc đám người chạy tới, hoặc là chờ đợi bảo rương rơi từ trên cao xuống, chủ động chạy tới khuyên can, tiếng xấu đồn xa tới 500 dặm.

Đảo mắt, hai ngày trôi qua.

Phong Hiên trấn, trong tửu lâu!

Với tư cách là khu vực an toàn, đây là chỗ uống rượu hưởng thụ, trong bầu không khí khắc nghiệt ở Thiên Địa, rất được nhiều người ghé thăm.

Giờ phút này, trong tửu lâu chứa rất nhiều người, bọn họ ăn uống linh đình, tiếng người vang lên không ngớt, ồn ào huyên náo.

"Ta nghe nói gần đây Phong Hiên trấn xuất hiện một vị ma đầu, chôn giết người khác khắp nơi! "

"Đâu chỉ chôn giết, những nơi hắn đi qua chẳng có ai sống sót, nghe nói mặt bản nhân vật đều nhìn không ra, tất cả đều là dấu chấm hỏi!"

"Đáng tiếc bảng xếp hạng vẫn chưa mở ra, nếu không người này sẽ có tên trên bảng!"

......

Mọi người đều mắng mỏ tên này, nhưng trong lời nói lại ẩn chứa tia hâm mộ.

Căm hận thì căm hận, nếu có thể thay thế người đó, trong số bọn họ không ai dám từ chối.

Nghe vậy, hai người đội nón lá đứng dậy rời khỏi, bên hông hai người có vác đao kiếm, rất có phong thái hiệp sĩ.

"Mạnh ca, chúng ta sẽ đi tìm ma đầu kia?" Cô gái đi sau lên tiếng, giọng nói tràn ngập lo lắng.

"Người này tội ác tày trời, tất nhiên chúng ta sẽ trừ hại giúp dân!" Nam tử họ Mạnh hiên ngang lẫm liệt nói: "Huống chi dựa theo cách nói của mọi người, đẳng cấp người này cực cao, nếu có thể đánh bại, đối với ta mà nói, rất có lợi!"

"Nghe mọi người nói, thực lực người nọ rất mạnh, không thể khinh thường!"

"Không sao, lời đồn đại trên giang hồ thường là chém gió!"

......

Bọn hắn vừa trò chuyện, vừa rời khỏi khu vực an toàn trong tửu lâu.

"Sàn sạt......"

"Là ai?"

Chợt, Tất Tinh Quang nghe thấy tiếng bước chân sột soạt, lúc này mới dừng chân, lớn giọng quát lạnh: "Cút ra đây!"

"Khặc khặc khặc......"

Một nam một nữ xuất hiện ở sau lưng hai người, nam tử dáng người gầy lùn, làn da ngăm đen, trong miệng phát ra cười quái dị: "Ta chính là đại ma đầu trong miệng ngươi!"

"BOANG...! "

Tất Tinh Quang rút kiếm ra vỏ, đằng đằng sát khí: "Ta còn chưa tìm ngươi gây chuyện, vậy mà ngươi chủ động đưa tới cửa, chết đi!"

Nói xong, hắn vội vàng xông lên giết.

"Chỉ có cấp 22, cũng dám làm càn trước mặt Triệu Xuân Đan ta, buồn cười!" Nam tử lấy ra một cái chùy sắt lớn, dễ dàng tránh thoát công kích của Tất Tinh Quang, sau đó nện một chùy thật mạnh lên ngực Tất Tinh Quang, đánh bay hắn ra xa mấy mét, té nhào trên đất, thanh máu giảm mạnh.

"Ngươi! "

Trên mặt Tất Tinh Quang lộ vẻ vẻ kinh hãi, còn chưa kịp đứng dậy, Triệu Xuân Đan đã xông tới, tiếp được mấy chiêu, đầu bị nện thành thịt nát, tướng chết rất thê thảm.

"Mạnh ca! "

Nữ tử quá sợ hãi, tay chân lạnh buốt, không dám tiến lên hỗ trợ.

Nàng chỉ đi theo Tất Tinh Quang nhờ bảo hộ, mắt thấy đối phương đánh không lại Triệu Xuân Đan, cũng không dám trợ chiến.

"Thứ đồ chơi gì, dám kêu gào trước mặt ta!" Triệu Xuân Đan liên tục cười lạnh, bước tới trước mặt cô gái, chùy sắt nện một phát đánh bay nón lá, lộ ra gương mặt xinh đẹp tái xanh.

"Oạch......"

Hai mắt Triệu Xuân Đan sáng rực, nhìn thấy cô gái xinh đẹp cùng đôi má trắng nõn, phần bụng chợt nóng ran, cười tà nói: "Đúng là một vị đại mỹ nhân! "

"Triệu ca ca!"

Trong mắt cô gái lộ vẻ cầu xin: "Xin huynh đừng giết muội!"

"Dễ nói dễ nói!" Lúc này Triệu Xuân Đan cởi quần, cực kỳ thô lỗ nói: "Hầu hạ cho tốt, ngươi có thể ở cạnh ta giống như nàng."

Hắn chỉ chỉ cô gái sau lưng mình.

"......"

Nữ nhân kia như trút được gánh nặng.

Bất luận như thế nào, ít nhất có thể giữ mạng.

"Dừng tay! "

Nàng đang chuẩn bị ra sức hầu hạ, lại có một vị nam tử bước ra từ phía sau đại thụ, người này mặc áo bào trắng, thân hình cao lớn, mày kiếm mắt sáng: "Dưới ban ngày ban mặt, thậm chí có loại người bại hoại thế này, đúng là sỉ nhục của nhân loại! "

"Hả?"

Triệu Xuân Đan vội vàng kéo quần lên, nắm thật chặt thiết chùy trong tay, như gặp đại địch: "Ngươi là ai? "

"Người lấy mạng ngươi! "

Mạnh Tử Hiền cười lạnh, cầm kiếm giết ra.

"Sợ ngươi không thành! "

Sắc mặt Triệu Xuân Đan đại biến, nhưng hiện tại chỉ còn cách nghênh chiến.

Giằng co khoảng mấy phút, Triệu Xuân Đan đánh không lại, bị nam tử kia chém bay đầu, trở thành xác chết giống như Tất Tinh Quang.

"Hai vị giai nhân, các ngươi không sao chứ?" Thành công giết được Triệu Xuân Đan, Mạnh Tử Hiền ôn nhu hỏi thăm.

"Không có việc gì! "

Hai vị nữ tử lập tức cảm kích nói: "Đa tạ đại hiệp trượng nghĩa cứu giúp!"

Nói xong, các nàng mặt mày hớn hở, mang theo làn gió thơm bước tới bên người nam tử.

Hầu hạ soái ca trước mắt này, còn tốt hơn nhiều so với gã Triệu Xuân Đan!

Hưởng thụ lấy mỹ nhân hầu hạ, Mạnh Tử Hiền tinh thần sung sướng, đang chuẩn bị tìm một chỗ thích hợp trò chuyện với mỹ nhân, thì bên tai truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, hắn cực kỳ cảnh giác mà quát hỏi: "Là ai lén lén lút lút núp trong bóng tối?"

"Gần đây danh tiếng của ngươi rất nổi bật ở Phong Hiên trấn, không tốt hố người!" Một vị thiếu nữ áo lam lại bước ra từ sau đại thụ.

"? ? ? "

Nữ tử đầu tiên đi bên cạnh Tất Tinh Quang có chút khó hiểu.

Sau gốc cây này, sao có thể giấu được nhiều người như vậy?

"Đúng là mỹ nữ!"

Nam tử đạt được thắng lợi sau cùng, hai mắt sáng rực.

Trong tầm mắt của hắn, thiếu nữ này ước chừng 16, 17 tuổi, khí chất của nàng thanh tao thoát tục, da trắng như tuyết, đôi con ngươi màu xanh da trời mang theo vài phần linh động, dáng người hết sức yểu điệu, lộ ra vẻ động lòng người, sắc đẹp kinh người.

So sánh với nàng, hai nữ nhân bên cạnh quá kém, làm cho người khó có thể nuốt trôi!

"Ai! "

Nam tử áo đen bước ra khỏi đại thụ, bất đắc dĩ nói: "Xem ra phải đổi thành trấn khác, chỉ là chi phí truyền tống đắt tới 1 kim tệ! "

Hai người vừa trao đổi, vừa bước tới trước mặt 3 người.

"Người này không tệ!" Gia Giai Giai đưa tay chỉ chỉ Mạnh Tử Hiền.

Thấy mình được mỹ nhân khích lệ, Mạnh Tử Hiền ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: "Cô nương có ánh mắt rất chuẩn!"

Giang Hàn nhìn nhìn mặt bản Mạnh Tử Hiền, khen: "Đẳng cấp quả thật không tệ!"

Đẳng cấp?

Mạnh Tử Hiền có chút ngớ người, thói quen dò xét mặt bảng đối phương, lập tức sợ vãi linh hồn, tâm loạn như ma: "Là là là......là ngươi, đại ma đầu của Phong Hiên trấn! "

Không chút do dự, hắn quay người chạy thục mạng, vứt bỏ hai nữ tử kia.

"Ngang"

Giống như tàn ảnh di động, Giang Hàn cầm kiếm đuổi theo, gọn gàng bổ ra Tà Long Trảm, hư ảnh hắc long vẫy đuôi đầy khí thế, mở ra miệng máu nuốt chửng bóng lưng Mạnh Tử Hiền, lập tức đánh phát chết luôn.

-721,579!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đánh chết【 Mạnh Tử Hiền】, +10% kinh nghiệm!

"Vù! "

Kim quang lóe lên, Giang Hàn đốt phá cấp 29.

Lại tăng 1 cấp, liền có thể mở ra hệ thống thú cưỡi.

"Đại ma đầu cái gì, đúng là vô tri!" Giang Hàn phán một câu.

Lần đầu tiên!

Đây là lần đầu tiên Giang thiện nhân bị người vu oan!

Thật nhiều kẻ xấu!

"Đa tạ công tử ra tay cứu giúp!" Hai nữ tử lập tức tiến lên cảm kích.

"Xùy! Xùy! "

Trong biểu cảm kinh sợ của các nàng, Giang Hàn đứng tại chỗ chém ra 2 kiếm, tiễn đưa các nàng trở về dòng thời gian của mình.

Thiên Địa loạn vì hắn, hắn phải lập lại trật tự.

Nói hắn cứu người, cũng không sai.

"Đi đi đi, tới thành trấn kế tiếp!" Gia Giai Giai vung vẩy đôi tay trắng xinh, không thể chờ đợi được.

"Tốt! "

Giang Hàn gật đầu, đang chuẩn bị dẫn đường phía trước, đột nhiên trong lòng khẽ động, quay phắc đầu lại, tựa hồ ánh mắt xuyên qua thời không vô tận, nhìn thấy một vị nam tử tóc xanh khoanh chân đang ngồi.

Trên thực tế, hẳn là đối phương đang âm thầm rình mò, bị Giang Hàn phát hiện được.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài cảm ứng được một khối tinh thạch huyết sắc khác, mời thu thập trong vòng 10 ngày, nếu không ngài sẽ bị gạt bỏ!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: vị trí hiện tại của đối phương:【 Tử Phong trấn】!

......

Bình Luận (0)
Comment