Editor: Kingofbattle.
Ngay cả Giang Hàn cũng cảm thấy bội phục mình sát đất.
Thành lập đội ngũ tạm thời, vừa kiếm được tiền lại vừa sai khiến mấy tên này dò tìm tin tức Thần sủng, nhờ đó mà gia tăng tỷ lệ bắt được sủng vật, nhất tiễn song điêu......
Không, thậm chí có thể là nhất tiễn tam điêu!
"Chúng ta dựa vào cái gì mà tin ngươi?" Có người nghi ngờ hỏi.
Chuyện liên quan tới tính mạng, làm sao có thể tùy tiện đồng ý?
"Hai nguyên nhân!"
Giang Hàn giơ hai ngón tay lên, chậm rãi mà nói: "Thứ nhất, ta là Lăng Dịch, một trong những Thiên Địa Chủ Giác, hãm hại các ngươi sẽ khiến thanh danh ta rơi xuống ngàn trượng, được không bù mất, thứ hai, nếu ta thật muốn giết các ngươi, hiện tại các ngươi đều đã chết, ta không cần phải lãng phí nước miếng lải nhải trước mặt các ngươi!"
"......"
Nghe vậy, mọi người đều trố mắt nhìn nhau.
Người này nói rất có đạo lý!
Vì điểm kinh nghiệm mà vứt bỏ thanh danh, từ nay về sau danh thúi ngàn dặm, tại sao Thiên Địa Chủ Giác lại làm ra hành vi ngu ngốc đến vậy?
"Ta gia nhập! "
Vì bảo vệ tánh mạng, rất nhanh có người lựa chọn đồng ý, giao 10 ngân tệ cho Giang Hàn.
"Rất tốt!"
Giang Hàn nghiêm túc nói: "Dù sao tổ đội cũng chỉ tối đa là mười mấy người, tổ đội cùng ta cũng chẳng thể hành động chung, tên của các ngươi ta đã ghi nhớ! "
Hắn không thể tổ đội.
Nếu như tổ đội, thành viên sẽ nhìn được tên thật của nhau.
"Thế thì đội ngũ của chúng ta gọi là gì?" Có người đặt câu hỏi.
"Liền gọi là......Ngự Thú Sư!"
Giang Hàn thông báo danh hiệu của mình cho mấy người kia.
"Tốt lắm, ta cũng gia nhập!"
"Mười ngân tệ, ta vẫn gánh nổi."
"Đoàn đội chúng ta càng lớn mạnh, càng không có người dám trêu chọc chúng ta!"
......
Ngân tệ không ngừng chảy vào túi, mười miếng, sau đó gấp mười, đảo mắt Giang Hàn đã gom đủ 2 kim tệ.
"Chúng ta sẽ phát triển đoàn đội Ngự Thú Sư như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn!" Giang Hàn hướng dẫn từng bước: "Nếu có người đối phó các ngươi, chỉ cần báo tên của ta, có lẽ lúc đầu sẽ có người chết, nhưng chờ sau khi ta ra tay, tất cả sẽ đi vào quỹ đạo!"
"Đúng là như vậy!"
"Có Thiên Địa Chủ Giác làm ô dù, bốn ngày sự kiện sẽ an toàn hơn rất nhiều, nhưng không có khả năng an toàn tuyệt đối trong thế giới giết chóc này. "
......
Mọi người ngầm hiểu.
Về sau, Giang Hàn tuyên truyền tại chỗ, bảo bọn hắn đi tuyển thêm người.
Kéo người vào không chỉ giúp cho đoàn đội càng thêm lớn mạnh, hơn nữa mỗi lần kéo thêm một người, có thể lãnh thêm 2 ngân tệ từ trong 10 ngân tệ, kéo càng nhiều người, sẽ ăn được hoa hồng càng dày.
Chỉ cần thả ra tin tức kéo 5 người có thể lấy lại vốn, sẽ có vô số người tham gia, hơn nữa Giang Hàn không mất cái gì, có thể nói không vốn vạn lời!
Cái này gọi gì nhỉ?
Mô hình đa cấp!
Cơ hồ là truyền miệng, số người nhập hội ngày càng nhiều, Giang Hàn tuyển chọn ra 10 vị hội viên cao cấp, trợ giúp hắn ghi chép tên người nhập hội.
Đương nhiên, vẫn có người can đảm khiêu chiến công hội Ngự Thú Sư, xuất hiện loại tình huống này, Giang Hàn sẽ tự mình ra tay, diệt trừ tận gốc, vì mọi người mở rộng chính nghĩa.
Bất quá, hiện tại sức mạnh Táng Thiên chỉ có thể kéo dài 20 phút, hắn không có khả năng ở mọi lúc mọi nơi, phần lớn thời gian đều phái hội viên cao cấp ra mặt, khi nào bọn hắn không giải quyết được, thì Giang Hàn mới ra tay giải quyết.
Bản thân hắn không muốn kết bạn với 10 vị hội viên cao cấp này, vì lý do bảo mật thông tin, cho nên Giang Hàn ước định một địa điểm cụ thể, sẽ họp vào lúc 7h30 tối, hơn nữa sẽ hô to khẩu hiệu rất tình cảm.
Chỉ trong một ngày, đoàn đội Ngự Thú Sư trở thành tổ chức mà mọi người trong Khu Vực Thí Luyện Sủng Vật đều biết, hơn nữa do Thiên Địa Chủ Giác lãnh đạo, không thể tùy tiện đắc tội.
"Tiền tới thật là nhanh!" Giang Hàn nhìn thấy trong túi có thêm 100 kim tệ, cảm xúc dâng trào.
Hơn 100 miếng!
Đây là tài phú tích góp được dưới tình huống đã chia hoa hồng!
Không hổ danh là người chơi Khu Vực Thí Luyện Sủng Vật, người ngốc, nhiều tiền, tới nhanh!
Nghĩ một lúc, hắn mở nhóm chat lên, trực tiếp gửi bao lì xì trong công hội, mỗi người ba kim tệ.
Để bảo đảm thành viên sẽ không bị đào thải trong Chủng Tộc Tranh Bá, Giang Hàn tương đối để ý.
Khả năng giúp đỡ được bao nhiêu, thì cố hết sức.
Ralph gửi qua biểu cảm giật mình: "U là trời, giàu đến chảy mỡ!"
Mỗi người được 3 kim tệ!
Đây là giai cấp tư sản gì?
"Ta vẫn cảm thấy, không có ai giỏi kinh doanh bằng thành chủ!" Trường Phong bình luận.
Nhất Hồ Lão Tửu nhịn không được hỏi thăm: "Bạn thân, có phải ngươi đọc được bảo điển thần kỳ ghi chép cách kiếm tiền gì đó phải không? "
......
Trò chuyện cùng mọi người một lát, Giang Hàn đóng cửa khung chat nhóm, lẩm bẩm: "Thần sủng có chút khó tìm...! "
Hai ngày!
Hắn hao phí suốt hai ngày thời gian đi kéo bè kết phái, cũng không có tham gia sự kiện, nhưng về tin tức Thần sủng, vẫn chuyên môn phái người nghe ngóng, kết quả không thu hoạch được gì.
Liếc mắt thời gian, khoảng cách 7:30 còn có mấy phút, sắp phải lên đài diễn thuyết.
"Đội trưởng!"
Đi ngang qua khu vực họp, một người chơi tiến lên, cung kính nói: "Ta nghe nói có người giả mạo ngươi! "
"Ah?"
Giang Hàn đã sớm ngụy trang, lúc này khẽ nhíu mày, tâm sáng như gương: "Đi tới nhìn xem, ta cũng muốn coi, ai có lá gan lớn vậy, dám giả mạo ta!"
Bị vạch trần là chuyện sớm muộn, dù sao cái tên Lăng Dịch cũng ở trong Khu Vực Thí Luyện Sủng Vật, nhưng chẳng sao cả, mô hình đa cấp này sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.
Về phần tại sao cần hai ngày thời gian tên kia mới ló mặt, nguyên nhân rất đơn giản.
Đại khái là kỹ năng chạy trốn của Lăng Dịch có thời gian làm lạnh là 2 ngày, sau khi hồi lại hắn mới có dũng khí trở về vạch trần.
Đi vào chỗ ước định, nơi này là một mảnh đất hoang trống trải, mười vị hội viên cao cấp cùng với rất nhiều hội viên trụ cột đều ném qua ánh mắt dò xét.
Ở trước mặt bọn họ, sắc mặt Lăng Dịch khó coi, hận không thể lóc xương xẻ thịt tên giả mạo mình giống y như đúc kia.
"Nhất Giang Hàn Thủy, con mẹ mày chơi độc lắm!"
Lăng Dịch nghiến răng nghiến lợi, bắn tên có đích.
Dám mạo danh hắn, hơn nữa có bản lĩnh giả mạo hắn, ngoại trừ Nhất Giang Hàn Thủy, hắn thật sự nghĩ ra người nào khác.
"Anh bạn, có phải ngươi nhận lầm người rồi không?" Giang Hàn nghi hoặc khó hiểu: "Ta là Lăng Dịch! "
"Thế thì tao là ai?"
Lăng Dịch thiếu chút nữa bị chọc tức.
"Còn có thể là ai? "
Giang Hàn nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhất Giang Hàn Thủy, con mẹ mày chơi độc lắm!"
Dám mạo danh hắn, hơn nữa có bản lĩnh giả mạo hắn, ngoại trừ Nhất Giang Hàn Thủy, hắn thật sự nghĩ ra người nào khác.
"Ta......ngươi......"
Lăng Dịch giơ ngón tay run rẩy chỉ chỉ Giang Hàn, tức giận đến mức không nói ra lời.
Hắn tuyệt đối không ngờ, Giang Hàn chẳng thừa nhận, còn dám trả đũa!
"Nhất Giang Hàn Thủy, ngươi giả mạo ta như vậy là muốn làm gì?" Giang Hàn chỉ chỉ vào hai mắt của mình: "Ta đã sớm nhìn thấu thân phận của ngươi!"
"Con mẹ mày!"
Lăng Dịch tức giận tím mặt, nổi trận lôi đình, hét lớn: "Chúng ta đối chất nhau, nhìn xem ngươi có thể ngụy trang được bao lâu!"
"Không cần làm vậy." Giang Hàn không trêu chọc nữa, vọt tới đá một cước.
"Ầm"
Dưới chân hình thành âm dương ngư, Bát Quái Trận bao phủ mười vị hội viên cao cấp cùng với Lăng Dịch, khiến cho bọn hắn không thể bỏ chạy.
Triệu hồi ra Kỳ Lân Thần Thánh, Giang Hàn xoay người nhảy lên, chỉ vài giây đã làm gỏi đám hội viên cao cấp, không để cho bọn hắn thời gian kịp phản ứng, tránh để tin tức lan truyền ra ngoài.
"Nhất Giang Hàn Thủy, thật là ngươi!" Có hội viên cao cấp hiểu ra, trừng mắt như muốn nứt: "Tại sao lại gạt chúng ta?"
"Đừng gào thóc thảm thiết như vậy."
Giang Hàn lạnh lùng chém xuống, thản nhiên nói: "Thế giới này vốn là người ăn thịt người, nguyên nhân bởi vì ta, các ngươi mới có thể sống lại, muốn trách ta thì trước tiên phải lượng sức mình."
"Xoẹt......"
Một kiếm lướt qua cổ tên kia, dễ dàng chém giết, tuôn ra mấy miếng kim tệ, đây là những tiền tài mà hội viên cao cấp gom được.
Về sau, rất thuần thục, hắn liền giết sạch tất cả mọi người ngoại trừ Lăng Dịch.
"A!"
Lăng Dịch thờ ơ lạnh nhạt, cười nhạo nói: "Rốt cục không còn giả bộ?"
"Ngươi còn cười được?" Ánh mắt Giang Hàn lộ vẻ thuơng hại, nhắc nhở: "Ngươi giết mười vị hội viên cao cấp, đoán chừng thanh danh còn thúi hơn ta."
"Ngươi đánh rắm, rõ ràng là ngươi giết......"
Lăng Dịch đang muốn phản bác, lời nói đến một nửa, sắc mặt chợt cứng đơ, đứng ở tại chỗ ngu người.
Ta bị mắc mưu rồi...!
......
(chú thích: nhiều câu chửi mình sẽ để mày tao, như vậy có cảm xúc hơn.)