Editor: Kingofbattle.
"Híz…hà! "
Cho dù Giang Hàn từng nghĩ sủng vật Thần cấp có liên quan tới nước, cũng chưa bao giờ nghĩ tới Côn.
Nếu như có thể kéo một đầu Côn ra ngoài tác chiến......
Mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt, Giang Hàn dâng trào cảm xúc, quyết đoán lấy ra bóng bắt giữ từ trong ngực: "Đi đi, bắt lấy!"
Nói xong, hắn ném bóng vào trong nước, liền nhìn thấy mặt trên quả bóng tản mát ra ánh sáng màu đỏ, nhanh chóng tới gần Côn vẫn còn đang nghịch nước, kết quả vừa mới chạm vào, lập tức bị bắn ra.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
Giang Hàn: "......"
Vậy mà thất bại?
Đừng như vậy...!
Ta rất thích bộ tộc Côn!
"Côn, đừng có phản kháng nữa!" Giang Hàn lại lấy bóng bắt thú ra, nói lời khuyên bảo, "Theo ta, sẽ được ăn ngon mặc đẹp!"
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
"Đinh! ~"
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
......
Áp chế xao động trong lòng, Giang Hàn nhanh chóng ném ra từng quả bóng, kết quả toàn bộ đều thất bại.
"Bá bá bá......"
Người chơi ở bên ngoài thác nước, đúng là vẫn không thể áp chế nổi tham lam trong lòng, vừa nhảy vào trong động, liền trông thấy tất cả hành động của Giang Hàn.
"Nhất Giang Hàn Thủy, chúng ta chờ ngươi ném bóng bắt giữ xong, như thế nào?" Có người chơi đề nghị.
Bóng bắt giữ không thể rơi ra, nói cách khác trong lúc sự kiện, mỗi người chỉ có năm quả trên một ngày, hơn nữa cộng với số lượng 2 ngày trước, tổng cộng cũng chỉ có 15 quả.
Lời này vừa nói ra, có người vội vàng hùa theo: "Không sai, chúng ta chờ ngươi ném hết bóng bắt giữ, sau đó lại đến phiên chúng ta! "
Bọn hắn nhìn thấy rõ mặt bảng của Giang Hàn, nếu như đánh không lại, chỉ có thể nói đạo lý!
15 quả bóng có thể bắt được Thần sủng?
Nói thật, tỉ lệ kia cực kỳ bé nhỏ, thậm chí còn trở thành "đệm lưng", giúp cho người khác.
Cho nên, liều chết xông lên, không bằng để Nhất Giang Hàn Thủy tự trải nghiệm.
"Không cần phải khách khí, chỉ cần chiến một trận." Giang Hàn thản nhiên nói: "Dù sao cũng là Côn, có được huyết mạch Thần cấp, nếu bắt không được......Ta liền xào lăn nó! "
Bắt không được coi như xong?
Làm sao có thể!
Nếu như bắt không được, vậy hãy để cho nó dung hợp cùng cơ thể, xài cho đúng tác dụng!
Dù sao, hắn không tin ăn sống một con Côn thì sẽ không được chút lợi ích nào.
"......"
Những người chơi kia liếc mắt nhìn nhau, cực kỳ phân vân có nên xông lên hay không.
Người trước mặt là Nhất Giang Hàn Thủy, chính là loại hung ác nhất nhì!
Đánh với hắn, không khác gì chịu chết!
Cũng mà nếu bỏ cuộc......
Bỏ đi cơ hội thu phục Thần sủng, nói không chừng mất luôn cơ hội leo lên đỉnh《Thiên Địa》, hôm nay không chết, về sau cũng phải chết!
Liều một phen, xe đạp biến thành xe máy!
"Ai! "
Trong nháy mắt, Giang Hàn ném ra tầm 10 quả bóng bắt giữ, còn sót lại một quả, không khỏi tiếc nuối thở dài, cắn răng ném ra hi vọng cuối cùng, trái tim vọt lên cuống họng: "Hảo huynh đệ, theo ta, rất nhiều chỗ tốt...! "
"Bành!"
Côn vẫn bơi lội trong nướt, lại hất bay quả bóng, khiến cho nó mất đi hiệu lực, bay ra khỏi mặt nước.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
Lập tức, tâm tình Giang Hàn như rơi vào đáy cốc.
Thật khiến người tiếc nuối!
Móc ra lợi kiếm, bình tĩnh lại, hắn lắc đầu bật cười: "Vượng Tài, Tiểu Bạch, Lai Phúc, các ngươi có lộc ăn!"
Nếu như Thần sủng phải dựa vào may mắn mới bắt được, hắn cũng không thể nói gì hơn.
Nhưng trái lại trong tưởng tượng, hắn có ba con sủng vật cực phẩm, có lẽ ông trời sẽ không cho hắn toại nguyện.
Cách đó không xa, những người chơi kia trố mắt nhìn nhau, nhao nhao cầm bóng bắt thú cùng vũ khí phóng tới Giang Hàn: "Dừng tay!"
"Vừa khéo gấp ba kinh nghiệm, các ngươi tới đây rất đúng lúc." Ánh mắt Giang Hàn nheo lại, cầm kiếm giết ra.
"Bang bang bang........."
Đao quang kiếm ảnh đan xen, Giang Hàn đối mặt với đám đông vẫn chiếm lấy thượng phong tuyệt đối.
Bất quá, những người chơi kia cũng không muốn đánh bại Nhất Giang Hàn Thủy, mà là thu phục Thần sủng, lúc này vừa giao chiến, vừa ném bóng vào ao suối.
"Ầm"
Sóng khí mạnh mẽ ép ra, đánh bay toàn bộ bóng bắt giữ, Giang Hàn vươn tay vào trong nước, không khách khí bắt lấy Côn, sau đó cười lạnh nói: "Đánh nhau còn dám phân tâm?"
Bất luận là ăn hay bồi dưỡng, đều là chỗ tốt cực lớn!
Hắn sẽ không chắp tay dâng kẻ khác.
"Ngươi! "
Sắc mặt mấy người kia lộ vẻ dữ tợn, hai mắt nhìn đăm đăm vào con cá nhỏ trong tay hắn, sau đó dứt khoát bỏ chạy.
Không có hy vọng bắt được, đứng ở đây là chết, bảo vệ tánh mạng vẫn quan trọng hơn.
Bởi vì Bát Quái Trận vừa mới dùng xong, Giang Hàn cũng là chẳng muốn đuổi giết đám người này, chấn động hai cánh rời khỏi sơn động trong thác nước, gọi ra Kỳ Lân Thần Thánh nhảy lên, vọt thẳng tới chỗ người chơi chưa kịp chạy, nhờ đó mà cày thêm một ít điểm tích lũy.
Có thể thu phục Côn hay không là một chuyện, cày điểm tích lũy quy đổi Quyển Trục Tinh Luyện Huyết Mạch lại là một chuyện khác, hắn còn không đến mức bắt hụt mà sa sút tinh thần.
Hơn nữa, đây là ngày thứ ba sự kiện, mà sự kiện này kéo dài đến bốn ngày, hệ thống còn chưa cho hắn 5 quả bóng bắt giữ, cũng là không phải là hoàn toàn không có cơ hội.
"Chạy mau!"
"Không ngờ hắn dám lấy tay bắt Thần sủng, con mẹ nó...! "
"Hãy tìm mấy cái sủng vật bình thường, đừng nghĩ tới Thần sủng nữa, chơi không lại bọn trâu bò này."
......
Người chơi cũng không phải kẻ ngu, biết rõ vô duyên cùng Thần sủng, để lại hơn 10 cỗ thi thể chết không nhắm mắt, dứt khoát bỏ chạy khỏi nơi đây.
Về sau, Giang Hàn tìm đến chỗ quy đổi, đổi tất cả điểm tích lũy sang Quyển Trục Tinh Luyện Huyết Mạch, tổng cộng được 4 vạn tờ.
"Ta còn cũng không tin, bốn vạn tờ Quyển Trục Tinh Luyện Huyết Mạch, vẫn không thể thành công!" Giang Hàn thở sâu, nhắn tin cho Tài Thần: "Hảo huynh đệ, vẫn còn ở Vãn Hà thành ư? "
"Đúng vậy!"
"Gặp nhau ở chỗ báo danh sự kiện!" Giang Hàn gõ chữ vào, tiếp theo gửi đi.
Hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Có lẽ thử bắt Côn bên cạnh Tài Thần, nói không chừng tỷ lệ thành công sẽ càng lớn, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy không cần thiết.
Hắn không thể gặp chuyện nào cũng đi nhờ vận may của Tài Thần.
Vận khí không có nghĩa là tất cả, mấu chốt vẫn là thực lực bản thân.
Tài Thần có thể đại diện cho vận khí, nhưng nếu nói vận khí cực kỳ tốt, tại sao lại suýt chết trong ý thức của Thân Công Hổ, tại sao sống chết của hắn chỉ nằm trong một ý niệm của mình?
"Tốt! "
Tài Thần đồng ý.
......
Rời khỏi [Khu Vực Thí Luyện Sủng Vật], trở lại Vãn Hà thành, Giang Hàn đứng tại chỗ chờ đợi một lát, liền nhìn thấy hai huynh đệ Tài Thần cùng Thân Công Hổ đi tới.
"Có chuyện gì không?" Tài Thần hỏi thăm.
"Tình huống là như vậy......"
Giang Hàn nói ý tưởng của mình cho bọn hắn biết, khiến cho hai huynh đệ ngây người cả buổi, không biết nói gì.
Lúc này chỉ qua mấy ngày, đã kiếm được bộn tiền, lại có Thần sủng, còn dùng điểm tích lũy quy đổi ra 4 vạn tờ Quyển Trục Tinh Luyện Huyết Mạch, quả thực kinh người?
"Trước tiên cứ dùng Quyển Trục Tinh Luyện Huyết Mạch, về phần có thể thu phục Côn hay không, còn phải xem ngày mai." Giang Hàn bóp bóp cá con trong tay, liếm liếm miệng: "Nếu như vẫn thất bại, trước nuôi cho mập, sau đó làm thịt đãi mọi người!"
Vui một mình không bằng vui chung!
Nếu như muốn ăn, huynh đệ trong công hội phải được một chén canh?
Làm thịt đãi ăn!
"Oạch......"
Thân Công Hổ nuốt một ngụm nước miếng: "Loại sinh vật Côn trong truyền thuyết này, có lẽ lớn rất nhanh, chờ nó béo mập, đến lúc đó chúng ta bắt một chảo dầu, một nồi đồ nướng, một nồi hấp, mỗi loại đều chia ra một ít!"
"Cũng không cần thiết phải nấu chín!" Tài Thần nhắc nhở: "Ta muốn ăn shashimi Côn, gỏi Côn sống!"
Côn: "......"
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở:【Côn】 hy vọng trở thành sủng vật của ngài, có đồng ý hay không?
......