Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681 - Tâm Thuật Bất Chính

Chương 681 - Tâm Thuật Bất Chính
Chương 681 - Tâm Thuật Bất Chính

Editor: Kingofbattle.

Thời gian trôi qua như nước chảy, mắt thấy thanh máu của Nguyên Bảo giảm xuống một đoạn, Giang Hàn có thể kết luận Thanh Long cùng Chu Tước đang giãy chết, quyết định thật nhanh, lại ra lệnh cho Tiểu Bạch sử dụng Thời Gian Chảy Ngược.

"Trận này, ta thua!" Lăng Dịch nắm chặt nắm đấm, không cam lòng nói ra.

Bị đối phương dùng phương pháp khác nhau đánh bại!

Đây đúng là mất sạch mặt mũi!

"Bất quá......"

Còn chưa chờ Giang Hàn nói gì, Lăng Dịch ngước mắt: "Ngươi đừng quá đắc ý, về sau Chủng Tộc Tranh Bá Chiến, chúng ta sẽ thử cầm lại sức mạnh pháp tắc, thoát khỏi trói buộc Thiên Địa, đến lúc đó ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có thể lĩnh ngộ loại pháp tắc nào, hay là trước khi lĩnh ngộ pháp tắc, đã sớm chết mất xác!"

"Cám ơn nhắc nhở, không cần ngươi tốn công mong nhớ" Giang Hàn ôm quyền, ngoài cười nhưng trong không cười.

Bớt nói lời hăm dọa cũ rích, thắng thua đã định!

Về phần câu đe dọa kia, kỳ thật hắn cũng không để trong lòng.

Chỉ sợ cầm về sức mạnh pháp tắc không có đơn giản như vậy, hơn nữa......

Hắn cũng muốn nhìn thử, là các ngươi cầm pháp tắc về trước, hay là chưa kịp cầm về pháp tắc, đã bị chết mất xác.

"Ngươi có thể đoạt quán quân Chủng Tộc Tranh Bá Chiến hay không, ta rất mong chờ." Trước mặt mọi người, Lăng Dịch giữ vững phong độ, thu hồi sủng vật, lựa chọn đầu hàng, quay người rời đi.

Chuyện đã đến nước này, có giết Nguyên Bảo cũng chẳng còn ý nghĩa, trạng thái Vượng Tài, Tiểu Bạch sung mãn, hắn thua là chuyện khó tránh khỏi.

Đương nhiên, hắn bị thua rớt xuống hạng 2, vẫn còn cơ hội khiêu chiến Nhất Giang Hàn Thủy, chẳng qua là......

Không cần thiết.

Cấm· Thời Không Lữ Hành của Yêu Thú Thời Không, đủ để chứng minh Nhất Giang Hàn Thủy vẫn giữ át chủ bài, cứng rắn debuff cho Bạch Hổ, hắn không phá giải được, vẫn sẽ thua cuộc!

4 trận thua?

Hắn chịu không nổi kết quả này!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: Ngự Thú Sư· Lăng Dịch đầu hàng, chúc mừng ngài đạt thắng lợi!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công đánh bại Ngự Thú Sư· Lăng Dịch, xếp hạng trước mắt: 1!

......

"Vù!"

Trở về khán đài, mọi người nhao nhao chúc mừng: "Chúc mừng thành chủ! "

"Mọi người đừng khách khí." Giang Hàn cười khẽ.

Hạng nhất Thi Đấu Khiêu Chiến Sủng Vật, xem như món khai vị, quan trọng vẫn là Chủng Tộc Tranh Bá Chiến!

Người có thể tiến vào top 100 Chủng Tộc Tranh Bá Chiến, đều là đại nhân vật nổi tiếng, cái loại cấp bậc này, đánh nhau mới đã!

"Không biết phần thưởng xếp hạng là gì......" Bác Văn nhịn không được nhắc tới phần thưởng quán quân Thi Đấu Khiêu Chiến Sủng Vật.

Giang Hàn cảm khái nói: "Chắc có lẽ không quá kém! "

Mọi người: "......"

Nói hay lắm!

Đúng vậy sẽ không quá kém!

Áp chế tâm tình kích động, Giang Hàn mở ra danh sách phần thưởng Thi Đấu Khiêu Chiến Sủng Vật.

Người đứng đầu: +5 cấp, đạo cụ cấp SSS hoặc trang bị Thần cấp x1

Phúc lợi quá ít!

Nếu là đạo cụ cấp SSS cùng một bộ trang bị Thần cấp thì tốt rồi.

Nhìn qua tỷ thí lôi đài còn chưa chấm dứt, khóe miệng Giang Hàn vẽ ra một đường cong.

May mắn, hắn vẫn còn phần thưởng thêm!

"Bạn học Nhất Tâm, làm người quan trọng nhất, chính là hết lòng giữ lời hứa!" Giang lão sư khuyên nhủ: "Nếu như nàng đã hứa điều gì, thì ngàn vạn lần không thể nuốt lời."

"Vậy sao?"

Gương mặt Đông Phương Nhất Tâm ửng đỏ, đại khái có thể đoán được tâm tư của Giang Hàn.

"Đúng vậy!"

Cười híp mắt chà xát hai tay, Giang Hàn tự hỏi tự trả lời: "Nàng biết tâm tình hiện tại của ta là gì sao? trong lòng nở hoa, tâm trí hướng về, phập phồng lên xuống, bứt rứt khó chịu!"

"Hừ!"

Nhịn không được trợn mắt liếc Giang Hàn, Đông Phương Nhất Tâm hừ nhẹ nói: "Ta xem ngươi là tâm thuật bất chính! "

"Người nuốt lời, phải nuốt một nghìn cây kim!" Giang Hàn tiếp tục tạo áp lực.

Duỗi ra bàn tay trắng như tuyết, Đông Phương Nhất Tâm đề nghị: "Lấy kim ra, ta nuốt cho ngươi xem! "

Xem như top 100 Chủng Tộc Tranh Bá Chiến, nuốt kim là chuyện quá đơn giản đối với nàng.

Giang Hàn: "......"

Không thể như vậy!

Nam hài tử đơn thuần lương thiện như hắn, không có khả năng hung ác lừa gạt nữ sinh!

"Được rồi, không đùa nữa." Đông Phương Nhất Tâm không nhịn được, cười lúm đồng tiền như hoa: "Bắt ta giữ lời hứa cũng chẳng thành vấn đề, nhưng tựa hồ ngươi đã quên một chuyện."

"Hả?"

Giang Hàn có chút sửng sốt: "Chuyện gì?"

"Ngươi......"

Tựa hồ có chút khó nói, Nhất Tâm quay đầu nhìn nhìn mấy người khác, xác nhận mọi người không có nghe trộm, mới nhẹ nhàng thổi hương thơm bên tai Giang Hàn, thấp giọng nói ra: "Giống như ngươi chưa từng chính thức bày tỏ với ta."

Ah! ! ! ! !

Giống như được khai mở tâm trí, Giang Hàn hiểu ra mọi chuyện.

Cẩn thận ngẫm lại, đúng là mình chưa từng thổ lộ trái tim với Nhất Tâm, chẳng qua là không biết Nhất Tâm muốn bày tỏ như thế nào.

Là loại tặng vật đính ước?

"Nhất Tâm, ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện!" Giang Hàn nghiêm trang nói.

Đông Phương Nhất Tâm nghi hoặc: "Chuyện gì?"

"Lần đầu chúng ta gặp nhau ở Kiếm Các, có phải thế không?" Giang Hàn hướng dẫn từng bước.

Nhất Tâm đại tiểu thư bắt ta tỏ tình?

Thiên tài yêu nhau là phải căng não, không có đơn giản như nàng nghĩ!

"Đúng!"

Đông Phương Nhất Tâm có chút đề phòng, để tránh bị lừa vào tròng mà mình không biết.

"Về sau Băng Tuyết trấn gặp phải Lore, nàng liền chủ động tới cứu ta, có phải hay không? "

"......đúng! "

"Nhất Tâm, hẳn là lúc đó nàng có ý đồ với ta?" Giang Hàn nhíu mày nhìn nàng: "Chẳng phải nhìn thấy ta quá đẹp trai, cho nên vừa thấy đã yêu?"

Tỏ tình chính là một môn học vấn.

Chủ động tỏ tình với nàng, thường thường sẽ hạ thấp địa vị trong tình yêu, mất đi quyền chủ động, cần phải nịnh nọt.

"Đừng nói loại lời này!"

Đông Phương Nhất Tâm làm dáng nôn mửa, trên mặt lộ vẻ khó chịu: "Quá tự luyến!"

Cho nên nàng bắt ta tìm được bạn gái thì mới chịu theo họ ta?

Giang Hàn nhịn không được oán thầm một câu, nhưng cân nhắc vì cuộc sống hạnh phúc, nên không có cãi lại.

"Ta còn nhớ lúc Hải Tâm Thành bị thế lực khắp nơi công thành, ta đã đi tìm ngươi, dùng thân kiếm che mưa cho ngươi, sau đó ngươi liền chủ động vồ lấy, hôn lén ta một cái! "Trong mắt Đông Phương Nhất Tâm lộ ra tia gian trá: "Đừng nói khi đó, ngươi bị hành động của ta làm cho cảm động?"

"Nhưng mà trước đó, ta từng trở về quá khứ, phá vỡ lời thề lúc nàng còn bé, ta rất hoài nghi khi đó nàng đã chìm vào lưới tình, không phải ta thì không lấy chồng!" Giang Hàn mặt dày trơ tráo nói.

"Ngươi ước hay lắm!"

Đông Phương Nhất Tâm há có thể theo ý hắn, đang chuẩn bị nhớ lại chuyện cũ, lại nhìn thấy Giang Hàn móc ra một khối ngọc bội.

Tuy là ngọc bội bình thường, nhưng ý nghĩa phi phàm.

"Chứng cớ xác thực!"

Giang Hàn mỉm cười đắc ý, cầm lấy ngọc bội cất giữ đã lâu: "Nàng còn cái gì để nói ?"

Đông Phương Nhất Tâm: "......"

Đáng giận!

Công phu miệng lưỡi không lại hắn!

Thật muốn tìm một cái lỗ chui vào!

Nhìn thấy vẻ mặt Đông Phương Nhất Tâm ủ rũ chán nản, Giang Hàn cười thầm, thò tay ôm nàng vào lòng, ấm giọng thỏ thẻ: "Nha đầu ngốc, lúc nào ta cũng có thể vì nàng làm tất cả, trong lòng ta vĩnh viễn chỉ có nàng, mặc kệ tương lai nghèo khó hay giàu sang, ốm đau hay khỏe mạnh, nàng vẫn là đệ nhất phu nhân trong lòng ta!"

"Buồn nôn như vậy?"

"Chỉ cần là nàng, bất luận nói cái gì, ta đều cam tâm tình nguyện! "

......

"Khục!"

Một tiếng ho khan cắt đứt đoạn trò chuyện, phá hư phong cảnh.

Giống như bị điện giật, hai người lập tức tránh ra, có chút xấu hổ.

"Sự kiện đã sắp kết thúc. " Ralph nhìn trái phải rồi nói.

Tuy nói Giang Hàn là thành chủ, nhưng hắn cũng là trưởng bối!

Trước mặt mọi người, cũng không thể để bọn hắn ăn cẩu lương, sẽ mất hình tượng.

(cẩu lương: cơm chó, động từ miêu tả 2 người thân mật)

"Các ngươi không có nghe thấy gì chứ?" Trên gương mặt Đông Phương Nhất Tâm đỏ bừng, ra vẻ nghiêm trang, giống như không có việc gì.

"Không có......"

Mọi người đều lắc đầu.

"Hai người yên tâm!" Atticus nói năng hùng hồn: "Bọn ta đều là người biết chuyện, tuyệt đối sẽ không vểnh tai nghe lén!"

......

Bình Luận (0)
Comment