Editor: Kingofbattle.
"Mặc dù không biết tại sao phẩm cấp binh khí của ngươi có thể vượt qua ta, nhưng muốn bẻ gãy bản thể của ta, chỉ sợ quá ảo tưởng!" Dịch Huyền cười lạnh.
Hai tay bắt lấy cán thương, bỏ qua chỉ số tăng thêm từ vũ khí, dưới tình huống này, còn muốn bẻ gẫy hắn?
Si tâm vọng tưởng!
"Vậy sao?"
Dốc sức liều mạng mà vẫn không thể bẻ gãy trường thương, ánh mắt Giang Hàn liếc qua Tương Hàn lơ lững bên cạnh: "Thần Huyễn Thiên Biến, biến thành bao tay!"
Suy nghĩ của Dịch Huyền, rõ ràng là sai lầm!
Dưới tình huống bình thường, bẻ gãy 1 thanh là đơn giản nhất, chỉ cần 10 cây, 100 cây nằm chung một chỗ, mới không dễ bẻ gãy.
"Vù! "
Tương Hàn đã có linh tính, lúc này nghe lệnh biến thành bao tay cho Giang Hàn, hơn nữa bao tay là vũ khí cận chiến, cộng thêm 100% thuộc tính, không giống kiếm.
Đạt được tăng thêm từ binh khí, Thiên Phạt Chi Thương trong tay Giang Hàn bị bóp càng mạnh, cơ hồ bị hắn nắm chặt, mà khi hắn dùng sức, mức độ cong càng ngày càng lớn, thậm chí cán thương kêu răng rắc vì rung động.
"Ngươi!"
Dịch Huyền méo giọng, bởi vì tầm mắt của hắn chợt rơi vào bóng đêm vô tận, hiển nhiên là dấu hiệu phát động Cực· Mạt Nhật Hạo Kiếp.
Đệch bà ngươi, chơi thật sao?
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: Thiên Thần Chi Binh· Dịch Huyền sử dụng kỹ năng【 Cực· Thiên Phạt Chi Thương】, +200% sức bền bản thân!
Cánh tay nổi gân xanh, Giang Hàn trực tiếp bóp trường thương thành chữ u.
"Răng rắc! "
Một tiếng giòn vang, trường thương bị gãy thành hai đoạn!
Bất luận thực lực Dịch Huyền mạnh đến đâu, thì level của hắn cũng chỉ mới hơn 40 cấp, khẳng định sức bền bản thể liên quan trực tiếp tới thực lực bản thân.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài giành được thắng lợi!
"Quá độc ác!"
Rất nhiều người xem cảm thấy da đầu tê dại.
Đã biết Thú Thần bị một kiếm giết chết, Yêu Thần bị một cước đạp chết, Dịch Huyền bị bẽ làm hai khúc, người tham gia sinh ra bóng ma tâm lý!
"Vị kế tiếp!"
Giang Hàn nói bằng giọng bình thản.
"Ta đến lãnh giáo một... hai.... "
Kèm theo đó là truyền tới giọng nói du dương, Lãnh Tịch Vũ mặc váy hồng bay vào lôi đài, chỉ thấy dung nhan của nàng tuyệt mỹ, khí chất lỗi lạc, thân hình nhỏ nhắn có lồi có lõm, đôi mắt đẹp lướt qua một vòng, rất có cảm giác câu hồn đoạt phách.
【 Tà Kiếm· Lãnh Tịch Vũ】( hồng trần kiếm tiên)
Đẳng cấp: 45
Sinh mệnh: 60,102,000
Công kích: 236660~243200
Phòng ngự: 146300~146950
Kỹ năng:【 Bạch Cốt Hồng Nhan Kiếm Quyết】【 Thính Phong Ngâm Kiếm】【 Phệ Tâm Ma Đồng】【 Trầm Luân Kiếm Ý】【 Cấm· Tà Kiếm Thuật】【 Cấm· Kiếm Tẩy Duyên Hoa】【 Cực· xương khô hồng nhan】【 Cực· Vấn Tâm Nhất Kiếm】
Giới thiệu sơ qua: cường giả kiếm đạo mạnh nhất được công nhận bên trong dòng sông thời gian, vì truy cầu kiếm đạo đỉnh phong, vứt bỏ thành kiến thế tục dấn thân vào tà đạo, lại từ tà đạo trở về trong một ý nghĩ, luôn tiến bước về trước dù bị người đời thóa mạ.
......
"Tiết mục cuối cùng đã đến!"
"Cường giả đệ nhất kiếm đạo, thực lực của nàng tuyệt đối trâu bò! "
"Khà khà, rốt cuộc lão bà của ta đã ra sân!"
......
Nhìn qua bóng dáng mỹ nhân, sắc mặt Giang Hàn nghiêm nghị: "Xin chỉ giáo!"
Mặt bảng của Lãnh Tịch Vũ có chỉ số rất cao, không chênh lệch nhiều so với hắn, tuyệt đối sẽ không dễ gặm.
"Tốc độ trưởng thành của ngươi thật đáng sợ." Lãnh Tịch Vũ buồn bả nói: "Nếu không sống lại kiếp này, ta cũng không muốn trở thành kẻ địch của ngươi! "
"Quá khen!"
Giang Hàn không dám khinh thường.
"Câu chuyện của chúng ta, có lẽ càng thêm đặc sắc!" Vẻ mặt Lãnh Tịch Vũ ảm đạm, giọng nói ẩn chứa tiếc hận.
"Đậu móa, đã xảy ra chuyện gì? "
"Hai người có gian tình?"
"Chết tiệt, Nhất Giang Hàn Thủy có gì tốt? Không phải là thực lực mạnh một chút, lớn lên đẹp trai một chút, thì có gì tốt bằng ta...! "
......
Mọi người xôn xao.
Hai người nói chuyện, cũng không có che giấu, tất cả mọi người đều nghe được rành mạch.
"Nếu như là thủ đoạn ảnh hưởng ý chí, vậy thì miễn đi." Giang Hàn bật cười, trong lòng không dậy nổi một tia rung động: "Ngươi đã quên sao, câu chuyện giữa chúng ta rất đặc sắc, kỳ thật chỉ kém vài phân, là do chính ngươi cự tuyệt!"
Lãnh Tịch Vũ: "......"
"Xùy! "
Kiếm thế như rồng.
"BOANG...!"
Dùng thân kiếm đón đỡ một đòn bất ngờ của Lãnh Tịch Vũ, Giang Hàn rút lui ra sau vài bước, tiếc nuối nói: "Nếu trước đây ngươi có thể chủ động phối hợp như vậy, sợ gì chúng ta không có chuyện cũ? "
"Ha ha......"
Gương mặt Lãnh Tịch Vũ lạnh lùng như băng, trong con ngươi bắn ra một tia hàn quang: "Công phu miệng lưỡi của ngươi, đủ để tự xưng là người mạnh nhất bên trong dòng sông thời gian!"
"Lúc ngươi nhập vào Nhất Tâm, có lẽ công phu miệng lưỡi của ngươi cũng có tiến bộ?" Giang Hàn nói có ý riêng.
"Ngươi! "
Lãnh Tịch Vũ cầm kiếm giết ra, sát ý lạnh như băng.
"Bang bang bang........."
Kiếm ý tràn ngập, người chơi không đạt tới trình độ thực lực nhất định, thậm chí ngay cả công kích cũng chẳng thể thấy rõ, chỉ có thể nghe được tiếng binh khí va chạm leng keng.
"Nhất Tâm, ngươi bị thành chủ cắm sừng?" Ralph biểu lộ cổ quái.
Nghe cuộc đối thoại của hai người, không giống như là bịa đặt.
Nếu như chuyện này không phải bịa đặt mà nói......
"Không có!"
Đông Phương Nhất Tâm lắc đầu, gương mặt đỏ ửng: "Chẳng qua là đã xảy ra một vài tình huống tương đối đặc thù. "
"Có thể nói cụ thể ra hay không?"
"Không thể! "
......
"Xoẹt......"
Kiếm khí đỏ thẫm phá không đánh úp lại, kết quả bị Giang Hàn dùng một kiếm chấn vỡ.
"BOANG...!"
Một giây sau, mũi kiếm va chạm, hai người rơi vào thế giằng co.
"Còn không lấy ra bản lĩnh thật sự!" Lãnh Tịch Vũ hỏi thăm.
"Ta không vội!"
Giang Hàn thập phần khách khí: "Ưu tiên phu nhân! "
"Ngươi cảm thấy ta sẽ bị ngươi miểu sát?" Lãnh Tịch Vũ chất vấn.
Giang Hàn hỏi lại: "Ngươi cảm thấy ta không đủ tư cách ép ngươi lấy ra át chủ bài?"
"......Ta phục rồi! "
Một kiếm đẩy lui Giang Hàn, Lãnh Tịch Vũ thu hồi binh khí: "Cái mồm của ngươi rất giỏi lươn lẹo."
"Không đánh nữa?"
Thấy vậy, Giang Hàn cảm thấy kỳ quái.
Tự mình chủ động lên đài, hiện tại lại chủ động buông bỏ, đây là chuyện quái quỷ gì?
"Tạm thời ta không cần đối đầu với ngươi, chẳng qua là bắt buộc phải lên đài, bằng không thì xếp hạng quá kém." Lãnh Tịch Vũ nhoẻn miệng cười, tâm tình thay đổi liên tục, khó có thể nắm chắc.
"Được rồi."
Giang Hàn cũng chẳng tấn công.
Hắn đối Lãnh Tịch Vũ, cũng là chưa nói tới địch ý lớn tới cỡ nào.
Có thể giữ lại tinh lực chống lại đối thủ đằng sau, hắn còn vui lòng chấp nhận.
"Chiếu cố Nhất Tâm cho tốt, nàng là cô nương tốt!"
Chợt, sắc mặt Lãnh Tịch Vũ trở nên nghiêm túc, giọng nói cũng đặc biệt đứng đắn.
"Đây là tự nhiên!" Giang Hàn gật đầu.
"Nếu như ngày nào đó ngươi làm ra chuyện có lỗi với nàng, ta sẽ không chút lưu tình cướp nàng khỏi tay ngươi!" Lãnh Tịch Vũ lại bổ sung một câu.
Trên thực tế, vừa mới lên đài, nàng tìm lý do thoái thác, một là quấy nhiễu tâm thần đối phương, hai là muốn dò xét, muốn nhìn một chút người nam nhân này ngoại trừ thiên phú võ đạo ra, thì phẩm hạnh có đáng giá để phó thác cả đời hay không.
"Sặc......"
Thoáng sửng sốt một chút, Giang Hàn cười khan nói: "Ngươi yên tâm đi, ta sẽ đối xử với nàng ta thật tốt!"
Về hứng thú cá nhân của Lãnh Tịch Vũ, trái lại hắn không có gì tốt để đánh giá, còn chuyện đối phương nói ra kinh người, lúc trước hắn từng được Nhất Tâm nhắc nhở, cho nên cũng không trách mắng gì.
"......"
Bên ngoài lôi đài, lặng ngắt như tờ.
Sai rồi!
Tất cả mọi người đều đoán sai!
Vốn là cho rằng giữa Nhất Giang Hàn Thủy, Đông Phương Nhất Tâm, Lãnh Tịch Vũ là loại cuộc tình tay ba, không nghĩ tới quan hệ bên trong lại cực kỳ phức tạp!
Quả nhiên, hình tam giác có tính ổn định!
......