Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 707 - Chương 707 - Viện Trợ Đúng Chỗ

Chương 707 - Viện Trợ Đúng Chỗ
Chương 707 - Viện Trợ Đúng Chỗ

Editor: Kingofbattle.

Mọi người đều cúi đầu nhìn xuống, đập vào mi mắt chính là một tấm thảm, bao trùm chỗ khu vực thành viên Nguyên Sơ Chi Ác.

"Thứ này đặt ở đây từ lúc nào?"

Hạ Tá tò mò xốc lên một góc tấm thảm, nhìn thấy phía dưới phát ra ánh sáng chói mắt......

Trận pháp truyền tống!

"Được một lúc rồi." Đông Phương Nhất Tâm giải thích.

"Thì ra là thế!"

Đáy mắt Trường Phong lóe lên tinh quang: "Thành chủ không hổ danh là thành chủ, đúng là hạng người xảo quyệt!"

Lần đầu tiên tiến vào Chủng Tộc Tranh Bá Chiến chọn một vị trí, sau đó mỗi lần truyền tống, địa điểm đều là một chỗ!

Chuyện này mà thành chủ cũng lợi dụng được.

Lợi dụng Cấm· Sâm La Vạn Tượng chế tạo ảo cảnh, sau đó thần không biết quỷ không hay bố trí một trận pháp truyền tống kết nối với bên ngoài!

"Ta đi ra ngoài một chuyến!"

Đông Phương Nhất Tâm lựa chọn khởi động trận pháp truyền tống.

Hiện tại tình thế nguy cấp, suýt thua tới nơi, Long Quyền nắm giữ pháp tắc sinh mệnh quá mạnh mẽ, Giang Hàn kiên trì không được bao lâu, phải mau chóng đưa "cứu binh" đến !

"Vù!"

Lúc 10 giây đếm ngược chấm dứt, tầm mắt Đông Phương Nhất Tâm nhanh chóng xoay chuyển, xuất hiện ở một mảnh quảng trường, ánh sáng lờ mờ, không khí nặng nề, chung quanh chất đống thi thể, mùi máu tanh gay mũi cực kỳ đậm đặc.

"Sàn sạt......"

Phát hiện ra có người đến, Phương Hữu Đức vội vã đến gần, nhìn thấy người trong trận pháp truyền tống cũng hơi sững sờ, lập tức hỏi: "Hàn Thủy huynh đệ gặp phiền phức trong tỷ thí?"

"Ừ!"

Đông Phương Nhất Tâm khẽ gật đầu: "Phải mau chóng trợ giúp!"

"Được rồi!"

Trao đổi xong suôi, Phương Hữu Đức bước nhanh tới chỗ cửa ra vào quảng trường, đẩy cánh cửa nặng nề ra, khiến cho mùi máu tanh bên trong xông ra bên ngoài.

"Nhất định phải cẩn thận!" Phương Hữu Đức lau mồ hôi trán, nói lí nhí: "Một khi ngửi thấy mùi máu, vật kia sẽ tới đây rất nhanh!"

Đông Phương Nhất Tâm: "......"

Vật kia?

Vật kia là ám chỉ vật gì?

"Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!......"

Đông Phương Nhất Tâm còn chưa kịp hỏi, bên tai truyền đến tiếng bước chân sột soạt, mà vị trí phát ra âm thanh là từ bên ngoài cánh cửa được Phương Hữu Đức đẩy ra.

Rụt cổ một cái, Phương Hữu Đức lấy ra một kiện đạo cụ từ trong ngực: "Cái đồ chơi này tốn không ít điểm tích lũy, nhất định phải có tác dụng...! "

Thấy vậy, Đông Phương Nhất Tâm cũng không nhiều lời, ánh mắt nhìn thẳng về phía lối đi.

Một giây......Hai giây......

5 giây ngắn ngủi, "đồ chơi" trong miệng Phương Hữu Đức đánh bay cửa lớn, xuất hiện ở trước mắt nàng.

Đó là một con nhện lớn bằng chậu rửa mặt, bên ngoài thân có màu đỏ tím, tám cái chân vừa nhanh vừa nhọn, riêng là hình dáng thôi đã đủ dọa chết người.

Giờ phút này, ánh mắt đỏ thẫm của nó nhìn thẳng vào Phương Hữu Đức và Đông Phương Nhất Tâm, hai răng nanh kêu lách cách, truyền ra nguy hiểm trí mạng.

【 Tuyệt Mệnh Tà Chu】(boss Địa cấp)

"Nhốt cho ta!"

Mắt thấy mục tiêu xuất hiện, Phương Hữu Đức ném ra một viên dạ minh châu.

"Vù!"

Một giây sau, viên châu kia phát ra ánh sáng chói lọi, bao phủ Tuyệt Mệnh Tà Chu, hình thành sức mạnh kỳ lạ, hấp thu nó vào bên trong hạt châu.

"Lạch cạch!"

Ngay khi hạt châu rơi xuống, viên châu vốn là dạng bán trong suốt, bất ngờ xuất hiện Tuyệt Mệnh Tà Chu cỡ nhỏ.

"Thành công!"

Phương Hữu Đức đổ mồ hôi lạnh, vội vàng bước tới nhặt hạt châu, giống như cầm khoai lang bỏng tay ném vào trận pháp truyền tống: "Nhanh! Mau mang nó đi, hạt châu này không nhốt được bao lâu!"

"Tốt!"

Đông Phương Nhất Tâm ngầm hiểu, bước vào trận pháp truyền tống rồi khởi động, hơn nữa nhặt lên hạt châu dưới mặt đất.

"Vù!"

Khi nàng vừa trở lại hiện trường trận đấu, đám người bên cạnh vội hỏi thăm: "Thế nào?"

"Mang về một con boss Địa cấp!" Đông Phương Nhất Tâm mở tay ra, hạt châu Tuyệt Mệnh Tà Chu hiện ra ở trước mặt mọi người, có thể trông thấy rõ ràng nó đang giãy dụa điên cuồng: "Nó rất nguy hiểm!"

Mọi người: "......"

"Két!"

Đột nhiên, hạt châu xuất hiện một vết nứt, phát ra tiếng giòn vang.

"Nhanh ném đi!" Sylph nhắc nhở.

Đông Phương Nhất Tâm gật đầu, lập tức ném hạt châu bay tới chỗ gần lôi đài nhất.

Hiện tại, có rất nhiều người đứng gần lôi đài trợ giúp cho Long Quyền tăng thêm pháp tắc sinh mệnh, phải cho đám này biết mặt, nhờ đó mà chia sẻ áp lực giúp Giang Hàn.

"Bên trong trận pháp truyền tống có rất nhiều thi thể!" Vứt bỏ hạt châu, Đông Phương Nhất Tâm thúc giục nói: "Chúng ta mau đi nhặt thi thể!"

"Làm việc làm việc! "

Mọi người nhao nhao hành động.

......

"CHÍU...U...U!—— bành! "

Vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp, hạt châu rơi xuống chân một người chơi gần đó.

"Hả?"

Người chơi kia có chút kỳ quái, nhặt hạt châu lên xem xét tỉ mĩ, lập tức hai mắt sáng lên: "Phong Ấn Châu có thể nhốt boss Địa cấp, được vố hời rồi!"

Mọi người đều biết, đây là báu vật trên trời rơi xuống, ai nhặt được là của người đó!

"BA!"

Một giây sau, Tuyệt Mệnh Tà Chu phá vỡ phong ấn, tám cái chân sắc bén giống như lưỡi đao đâm xuyên mặt người kia, một ngụm cắn mất cái đầu, máu tươi bắn ra như suối.

Người chơi kia: "......"

"! ! ! ! ! ! "

Cùng lúc đó, người chơi bên cạnh quá sợ hãi, vội vàng chạy tán loạn, sợ trở thành mục tiêu kế tiếp của Tuyệt Mệnh Tà Chu: "Tại sao chỗ này có boss Địa cấp, là ai dụ đến ?"

"Rắc rồi! "

Sau khi Tuyệt Mệnh Tà Chu đánh chết tên người chơi kia, vừa chuẩn bị săn con mồi khác, khiến cho đám đông trở nên hỗn loạn, cũng không còn ý định giúp đỡ Long Quyền.

"Răng rắc! ! "

Bỗng nhiên, sấm sét bổ xuống, vừa vặn bổ trúng Tuyệt Mệnh Tà Chu, đánh cho nó cháy đen bốc khói, lập tức chết ngắc, mềm nằm ngửa, tám cái chân chổng lên trời.

Dám động thủ ở khu vực an toàn, mặc kệ mạnh bao nhiêu, đều bị phán là tử tội.

"Không tốt! "

Trên lôi đài, Long Quyền hóa thành hoàng kim cự long, lúc này sắc mặt hắn đại biến, ý đồ ngăn cản, lại bị Nhất Giang Hàn Thủy chặn đường.

"Xùy!"

Mũi kiếm cắm phập xuống lôi đài như cắt đậu phụ, sương mù màu đen trải rộng khắp lôi đài, sức mạnh vô hình tác động ra ngoài sân thi đấu, khóe miệng Giang Hàn cong lên cười lạnh: "Thật sự là trời cũng giúp ta!"

Tại sao Tuyệt Mệnh Tà Chu lại xuất hiện ở đây?

Hắn không biết.

Không biết một chút gì.

Nhưng mà!

Hắn từng có một lời hứa đối với Tuyệt Mệnh Tà Chu, giết nó chỉ cần một chiêu, hơn nữa không phải là miểu sát, không phải oanh sát, mà là thảm sát!

Quân Tử Nhất Ngôn, tứ mã nan truy, nói thảm sát liền thảm sát!

"Bành bành bành......"

Cùng lúc đó, rất nhiều thi thể động vật được thành viên Nguyên Sơ Chi Ác ném ra.

Chỉ cần vẫn còn trận pháp truyền tống, bọn hắn có thể vận chuyển "cứu binh" tới đây bất cứ lúc nào.

"Ồ ồ......"

Máu tươi sôi trào, sương mù dưới chân chậm rãi ngưng tụ ra đồ án đầu lâu, thực lực Giang Hàn lại tăng lên một đoạn.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Huyết Luyện Đại Trận】, +150% công kích, +150% phòng ngự, mỗi giây hồi phục 0.8% máu, kéo dài ba phút!

"Con mẹ nó!"

Một chiêu Thần Long Bãi Vĩ đánh bay Gia Giai Giai, Long Quyền nhịn không được gào to: "Còn có thể như vậy?"

"Chẳng lẽ chỉ có ngươi biết kêu gọi người ngoài viện trợ?" Giang Hàn liên tục cười lạnh, thanh máu nhanh chóng hồi đầy: "Muốn hack ư, phải bật chung thì mới thú vị!"

Long Quyền: "......"

......

Bình Luận (0)
Comment