Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 716 - Chương 716 - Quang Minh Chính Đại

Chương 716 - Quang Minh Chính Đại
Chương 716 - Quang Minh Chính Đại

Editor: Kingofbattle.

Bảo vật tới tay, Giang Hàn nhanh chóng rời khỏi Trấn Nam thành, tìm một chỗ luyện cấp.

Cho dù giết người chơi khác mới là phương pháp luyện cấp nhanh nhất, nhưng từ khi Long Quyền công bố ra tin tức chỉ cần giết chết hắn là cái lồng giam Thiên Địa này sẽ vỡ, rõ ràng hành vi người chơi tự giết nhau đã giảm bớt.

Nói cho cùng, tất cả mọi người đều đang đợi Thiên Địa Chủ Giác cầm về lực lượng pháp tắc, sau đó ra lệnh một tiếng, liên thủ đối phó hắn.

Đã như vậy, hắn cũng không ngại trước tiên giải quyết một mớ.

Như thế, xem như là không uổng công chuyến này đi đến Trấn Nam thành.

Tìm đến chỗ luyện cấp, Giang Hàn nhìn thấy rất nhiều người chơi tổ đội tốp năm tốp ba, liên thủ đối kháng dã quái.

"Các vị bằng hữu!"

Giang Hàn gọi Kỳ Lân Thần Thánh rút kiếm giết ra, kích động nói: "Ta nhớ các ngươi muốn chết!"

"Đậu móa, là Nhất Giang Hàn Thủy!"

"Chạy mau...! ma đầu kia giết người không chớp mắt! "

"Làm sao mà ta xui dữ vậy, ở chỗ này cũng đụng trúng Nhất Giang Hàn Thủy!"

......

Những người chơi kia vừa nhận ra người đến, lập tức sợ vãi đái, ngay cả ý định chống lại cũng không có, không nói hai lời vắt chân lên cổ bỏ chạy.

Đối mặt quán quân Chủng Tộc Tranh Bá Chiến, người mạnh nhất bên trong dòng sông thời gian, đánh thế nào?

"Nhìn cho kỹ, ta biểu diễn cho các vị một chiêu cước pháp từ trên trời giáng xuống!" Đi tới chỗ người tụ tập đông đúc, Giang Hàn bay vọt lên, nhảy lên cao mấy chục thước, sau đó một cước đạp xuống: "Như lai thần cước!"

"Ầm…! ! "

Khi hắn vừa chạm đất, giống như thiên thạch rơi rụng, lập tức kéo theo bụi đất mịt mù, nổ tung ầm ầm dội ra từng đợt sóng khí bao phủ phạm vi 2000 mét, những nơi đi qua cuồng phong cuồn cuộn, cát bay đá chạy, cây cối đều bật gốc.

"Phốc phốc phốc......"

Một đám người chơi cùng dã quái đều gặp nạn, bị lực trùng kích khủng bố đánh cho lục phủ ngũ tạng lệch vị trí, giống như bùn nhão bay loạn khắp nơi, trong nháy mắt xương thịt nát vụn, đi xuống suối vàng.

-20,847,420!

-18,654,565!

-16,458,741!

......

Từng dãy sát thương nhảy ra, tựa hồ như đang nói rõ uy lực một cước này, đến tột cùng mạnh cỡ nào.

Hồi lâu, sóng yên gió lặng, chỗ Giang Hàn đứng bị lún sâu mấy chục thước, gần như biến thành một mảnh thung lũng, cảnh tượng tàn phá thấy mà khiếp vía, mà trên mặt đất không cách nào che dấu vết máu cùng thi thể, chỗ càng gần phạm vi vụ nổ thì càng khủng bố.

Liếc mắt nhìn thanh điểm kinh nghiệm, đã tăng thêm 16%, Giang Hàn cảm thấy hài lòng, tìm kiếm một sân bãi luyện cấp khác.

Cho đến khi trôi qua nửa tiếng, level của Giang Hàn đạt tới 62, hưng vấn trở về thành, đứng ngoài phòng đấu giá thu hồi Lai Phúc cùng Nguyên Bảo vào không gian sủng vật, rồi dựa vào tin tức Bạch Vũ Nam cung cấp tìm vị trí tiếp theo.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Tử Tinh thành】( chủ thành cấp một)!

Vừa tới nơi, Giang Hàn nhìn qua tin tức phần tài liệu cần tìm.

【 Lưu Ly Dịch】(cấp SS), vị trí: trong tay thành chủ Tử Tinh thành.

Thành chủ của một tòa thành cấp một, thực lực tuyệt đối đáng sợ, nếu đấu tay đôi thì khó mà thắng được, còn muốn đánh cắp Ly Dịch từ trong tay thành chủ, độ khó cũng rất lớn.

Dưới điệu kiện như vậy, làm thế nào đoạt được Lưu Ly Dịch từ trong tay thành chủ Tử Tinh thành?

Nghĩ một lúc, Giang Hàn nghênh ngang bước vào phủ thành chủ, dễ dàng tránh thoát ánh mắt binh sĩ mà tiến vào nội thành.

Lặng lẽ mò đến hậu viện, xuyên thấu qua cửa sổ, hắn nhìn thấy thành chủ Tử Tinh thành đang vẽ chữ trong thư phòng, hẳn là đang xử lý công việc hằng ngày.

"Xem ra, cần mời vị tiền bối trên người ra mặt."

Giang Hàn nảy ra một kế, chậm rãi nhắm mắt điều chỉnh trạng thái, lần nữa mở mắt ra, trong con ngươi lộ vẻ tang thương, bộ dáng không hề bận tâm, thái độ lạnh nhạt giống như không có chuyện gì trên đời khiến hắn dao động.

Ngay sau đó, hắn phát động sức mạnh Táng Thiên, đồng thời chồng lên Đạp Phong, Thần Uy Vạn Lý, Cấm· Thương Thanh Chi Lôi, cả người giống như một cơn gió mát nhảy vào từ cửa sổ, thần không biết quỷ không hay mà tới gần thành chủ Tử Tinh thành.

"Tiểu bối, ngẩng đầu lên!" Giang Hàn chậm rãi mở miệng, dùng giọng điệu ra lệnh.

【 Thành Chủ Tử Tinh Thành · Cổ Đằng Phong】(Boss Tiên cấp)

Nhìn mặt bảng của đối phương toàn dấu chấm hỏi, Giang Hàn không để ý lắm.

Thành chủ tòa thành cấp một là Boss Tiên cấp, cũng là không phải là chuyện gì dọa người.

"! ! ! ! ! ! "

Thành chủ Tử Tinh thành sợ hết hồn, vội vàng đánh rớt bút trong tay, cơ bắp cả người căng cứng, ngẩng đầu nhìn về phía lão già đang trôi lơ lửng giữa không trung, chỉ cảm thấy người kia giống như tiên nhân trên trời, thực lực sâu không lường được.

【 Tinh Thần Chủ Tể· Bắc Ngự Thiên】(Boss Thần cấp)

Xác nhận thực lực người đến, sắc mặt Cổ Đằng Phong trở nên ngưng trọng.

Cường giả Thần cấp!

Đây là lão quái vật chui từ xó xỉnh nào ra vậy?

"Gặp......Gặp qua tiền bối! " Cho dù trong lòng rất nghi ngờ, nhưng Cổ Đằng Phong không dám làm càn.

Dám thản nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, còn dùng giọng điệu bề trên gọi hắn là tiểu bối, thái độ không chút sợ hãi, nếu không phải Boss Thần cấp thì quá khó tin.

"Tiểu bối, ta cần Lưu Ly Dịch trong tay ngươi!" Giang Hàn nói thẳng.

Với tư cách cao nhân, đối mặt tồn tại nhỏ yếu hơn mình, tự nhiên không thể có bộ dạng khúm núm, càng không thể nịnh nọt a dua.

Không sai!

Không trộm cũng không cướp, hắn muốn đường đường chính chính lấy đi Lưu Ly Dịch từ trong tay Cổ Đằng Phong!

Lưu Ly Dịch?

Cổ Đằng Phong nhíu mày: "Tại sao tiền bối lại muốn Lưu Ly Dịch trong tay vãn bối?"

"Tất nhiên là ta cần, ngươi đừng có hỏi nhiều!" Sắc mặt Giang Hàn lạnh lùng nghiêm nghị, có chút không kiên nhẫn nhìn từ trên cao xuống, đe dọa nói: "Nếu như ngươi không muốn, đừng trách ta hạ thủ vô tình!"

"Cái này......"

Sắc mặt Cổ Đằng Phong khó coi: "Tiền bối không khỏi quá kiêu ngạo!"

"......"

Nghe vậy, Giang Hàn không nói tiếng nào, chẳng qua là lạnh lùng nhìn chằm chằm Cổ Đằng Phong, cảm giác áp lực đến từ cường giả tỏa ra rất chân thật.

Muốn ra tay sao?

Cổ Đằng Phong căng như dây đàn, không dám khinh thường.

Dù sao Lưu Ly Dịch cũng là bảo vật cấp SS, bảo hắn giao miễn phí cho cường giả Thần cấp, nhất định là hắn không muốn, càng không dám chủ động tấn công cường giả Thần cấp.

Hơn nữa, một khi hắn dám ra tay trước, thì đừng hòng có cơ hội xoay chuyển.

Hắn có thể trở thành thành chủ tòa thành cấp một, há lại không biết thương tiếc tánh mạng của mình.

"Hừ!"

Thật lâu, Giang Hàn hừ lạnh một tiếng, lấy ra từ trong túi một bộ đồ đặt trước mặt Cổ Đằng Phong: "Xem như ngươi can đảm, ta dùng tư cách tiền bối, cũng sẽ không để ngươi chịu thiệt, lấy Lưu Ly Dịch ra!"

Nếu thật muốn ra tay, giờ phút này Cổ Đằng Phong đã chết mất xác, nhưng Giang mỗ là người hiền lành, cũng không muốn ỷ mạnh hiếp yếu, chỉ đành chọn một cách giao dịch công bằng.

Cổ Đằng Phong cúi đầu nhìn về phía bộ đồ, phát động thủ đoạn dò xét.

【 Thần Huyền Bảo Y】( thời trang)(cấp SSS)

Tê…!

Âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt Cổ Đằng Phong sáng rực.

Thời trang cấp SSS đổi Lưu Ly Dịch cấp ss, hắn lãi to rồi!

"Đa tạ tiền bối ban ân!"

Cổ Đằng Phong vui lòng chấp nhận, bỏ Thần Huyền Bảo Y vào trong túi, lập tức lấy ra một bình chứa Lưu Ly Dịch, cực kỳ cung kính mà dâng lên: "Đây chính là Lưu Ly Dịch mà tiền bối muốn!"

"Coi như ngươi biết điều!"

Giang Hàn mừng rỡ trong lòng, thò tay chộp Lưu Ly Dịch bỏ vào trong túi: "Cáo từ!"

Nói xong, hắn phát động Đọa Lạc Vũ Dực, nháy mắt đã vọt ra ngoài cửa sổ, rời khỏi phủ thành chủ, sau đó nhảy vào trận pháp truyền tống gần đó, sau khi tiêu tốn vài miếng kim tệ, trực tiếp chạy trốn.

Toàn bộ quá trình, như nước chảy mây trôi, vừa nhìn đã biết là dân nhà nghề.

"Tiền bối đi thong thả!"

Mặc dù Giang Hàn đã rời đi, nhưng Cổ Đằng Phong vẫn giữ thái độ đề phòng, sau đó cúi người vái một cái giữa hư không: "Vãn bối Cổ Đằng Phong cung tiễn tiền bối!"

Phát tài!

Phát tài lớn!

So sánh với vẻ mặt nghiêm trang bên ngoài, trong lòng Cổ Đằng Phong đã sớm vui như hoa nở.

Xác nhận đối phương đã rời đi, hắn không hề giả bộ, lấy ra thời trang cực phẩm xem xét.

Nhưng mà, vào giây phút mở túi đồ ra, hắn ngây ngẩn cả người.

Một giây......Hai giây......

"Ầm! ! "

Như bị sét đánh, hắn giống như người mất hồn, thất tha thất thểu lui về sau mất bước, suýt nữa ngã chổng vó.

Thời trang mất rồi!

Không cánh mà bay!

"Tinh Thần Chủ Tể· Bắc Ngự Thiên! "

Cổ Đằng Phong suýt nữa bị tai biến, sắc mặt đỏ lên, ngửa mặt lên trời gào thét: "Ta không đội trời chung với ngươi!"

Hắn đã hiểu rõ toàn bộ.

Tên cường giả Thần cấp Bắc Ngự Thiên kia không nói võ đức, tới đây lừa gạt ăn cắp, ăn hiếp một tiểu đồng chí Tiên cấp như hắn!

......

Bình Luận (0)
Comment