Editor: Kingofbattle.
Bên cạnh Thiên Không Chi Thành, đại chiến rất kịch liệt.
Thực lực Boss Tiên cấp mạnh thế nào, tất nhiên là không cần nhiều lời, nhưng mà đối thủ của bọn hắn đều là người chơi đứng đầu toàn bộ máy chủ, dưới tác dụng của chiến thuật biển người, thanh máu 2 người bọn hắn sụt giảm rất nhanh, khó có thể chống đỡ.
Vô Niệm!
Cho đến khi thanh máu Cổ Đằng Phong chỉ còn 30%, Giang Hàn trực tiếp móc ra át chủ bài của mình.
"Xoẹt......"
Kiếm khí ngang dọc, kèm theo màu vàng óng của Toái Tinh.
Tầm mắt Cổ Đằng Phong liền rơi vào bóng đêm, nhìn qua kiếm khí sắc bén lướt đến mà không thể làm gì, sắc mặt đờ đẫn: "Rốt cuộc đây là quái vật gì?"
"Xùy!"
Giống như gỗ mục dễ gãy, tay phải Cổ Đằng Phong bị chém ngọt sớt, cả tay và trường thương đều bay rớt ra ngoài.
"A...! ! "
Cổ Đằng Phong kêu la thảm thiết, chỗ tay cụt phun máu xối xả, mắt trợn trừng như muốn nứt.
"Đây chính là đồ tốt!" Sheryl nhanh tay lẹ mắt, một phát bắt được trường thương: "Trường thương Tiên cấp, thuộc tính rất cao!"
"Đợi xong chuyện ta lại cường hóa cho nó một chút, tuyệt đối trở thành binh khí tiện tay!" Hạ Tá có chút ngứa nghề.
"Đừng giết bọn hắn!" Giang Hàn trịnh trọng nói: "Trên người bọn hắn có rất nhiều bảo bối, nếu để hệ thống phán định thì thiệt thòi lớn!"
Tỉ lệ rơi đồ rất là ảo ma, hắn phải tận lực móc sạch bảo bối trên người bọn này, như thế mới không phụ lòng tốt của ông trời.
"Khinh người quá đáng!"
Cổ Đằng Phong mặt xám như tro.
"Hắn muốn tự sát!" Bạch Vũ Nam nhắc nhở.
"CHÍU...U...U!! "
Lập tức lách tới trước mặt Cổ Đằng Phong, Giang Hàn khóa chặt tứ chi, ân cần nói: "Cổ huynh, tốt nhất là đừng có cắn lưỡi tự vận, đến lúc đó ta cứu ngươi sống lại, không có đầu lưỡi thì ngươi sẽ trở thành người căm, rất là thống khổ."
Ngồi nhìn Cổ Đằng Phong chết đi, hắn tuyệt đối không làm được.
Trời cao có đức hiếu sinh, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ!
Cổ Đằng Phong: "......"
Trợn mắt nhìn Giang Hàn đang bày thói đạo đức giả, trong mắt của hắn tràn ngập lửa giận cùng oán độc.
Ta muốn chết cũng không cho?
Tên này có là con người hay không?
......
Bên kia, đám người Nhất Hồ Lão Tửu cùng Tài Thần cũng thành công bắt được Trương Diệp, dây leo của Thế Giới Thụ trói gô cả lũ.
"Thành chủ, may mắn không làm nhục mệnh!" Atticus tranh công.
"Không tệ!"
Giang Hàn vung tay nói: "Đi, trở về thành!"
"Đi!"
Mọi người hưng phấn không thôi.
Bọn hắn có dự cảm, đã đến giờ chia thưởng.
......
Nhà tù trên không.
Đây là khu vực canh giữ tù phạm bên trong Thiên Không Chi Thành, từng gian phòng giam kiên cố lún xuống trước mắt, vách tường vô cùng chắc chắn, cửa sắt càng là hàng đặc chế, nền phòng giam được thế kế bằng tinh thạch có hiệu quả hạn chế hồi máu.
Hơn nữa, mỗi một phòng giam đều khoét mấy lỗ tròn, vừa đủ cho dây leo của Thế Giới Thụ đâm xuyên, kết cấu vô cùng xảo diệu.
Có thể nói chỉ cần phạm nhân có ý tưởng bỏ trốn trong đầu, Thế Giới Thụ sẽ là người biết trước tiên, hơn nữa có thể lựa chọn bao vây cũng hoặc là miểu sát phạm nhân yếu máu.
"XIU....XIU... CHÍU...U...U!......"
Nhốt hai người Cổ Đằng Phong cùng Trương Diệp vào nhà tù, dây leo Thế Giới Thụ lập tức trói chặt tay chân của bọn hắn, hạn chế bọn hắn di chuyển, hơn nữa mọi một cử động không chỗ nào che dấu.
"Các ngươi muốn làm gì?" Sắc mặt Trương Diệp khó coi.
Thân phận thay đổi quá lớn!
Hơn mười phút trước, hắn vẫn là thành chủ cao cao tại thượng, nhưng hiện tại đã biến thành tù nhân, không chỉ bị giam lại trong phòng giam, còn bị hơn 20 người nhìn chằm chằm vào.
Cổ Đằng Phong ngoài mạnh trong yếu: "Dầu gì chúng ta cũng là thành chủ tòa thành cấp một, giết chúng ta, bệ hạ tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi!"
"A Vượng huynh đệ! "
Mặc kệ bọn hắn uy hiếp, Giang Hàn gọi Vượng Tài ra, nhắc nhở nói: "Chúng ta làm nghề này, tay chân phải nhanh nhạy, quyết không thể bỏ sót một góc nhỏ nào!"
"Gâu gâu! "
Vượng Tài vẩy đuôi, lè lưỡi, vung mừng mà chạy đến bên cạnh Cổ Đằng Phong cùng Trương Diệp.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: sủng vật Vượng Tài sử dụng kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】, đánh cắp thành công trang bị Tiên cấp【 Tinh Quang Giới Chỉ】!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: sủng vật Vượng Tài sử dụng kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】, đánh cắp thành công đạo cụ cấp S【 Tử Sa】!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: sủng vật Vượng Tài sử dụng kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】, bởi vì đối phương sinh lòng kháng cự, lần đánh cắp này thất bại!
......
Vượng Tài vừa trộm hai lần, hai người lập tức kịp phản ứng, phản kháng quyết liệt.
"Muốn trộm đồ vật trên người chúng ta?" Cổ Đằng Phong nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi cứ tiếp tục mơ đi!"
Trương Diệp oán hận nói: "Cho dù ta có chết, cũng sẽ không để ngươi được toại nguyện!"
"Ôi chao!"
Giang Hàn nhíu mày, có chút bất mãn: "Các ngươi đừng có không uống rượu mời như vậy!"
"......"
Hai người không nói thêm gì nữa, chẳng qua là trợn mắt nhìn.
Tại sao bọn hắn lại không tự sát?
Một là không cách nào làm được, đối phương nhất định sẽ cứu sống bọn hắn, hai là vẫn ôm lấy ý tưởng sống tiếp.
Có thể giữ mạng, ai sẽ muốn chết kia chứ?
"Ta thật sự không muốn giết hai vị!"
Giang Hàn thương người tới mức nào, lúc này xua đám đông ra khỏi nhà tù, sau đó tự mình đóng cửa lại, mặc cho bọn hắn bị nhốt trong phòng: "Ta không muốn các ngươi chịu khổ...! "
"Phốc phốc! "
Rồi đột nhiên, trong phòng giam phun ra thứ gì đó.
Xuyên thấu qua vách tường hơi mơ trong nhà tù, mọi người có thể trông thấy trên vách tường xuất hiện đồ vật vừa vàng vừa đen, rất là sền sệt, thật lâu mới chậm rãi rớt ra.
"Ọe……"
Hai người trong phòng nôn ọe một hồi.
Thúi!
Thúi quá!
Đây là chất thải của kẻ nào, làm sao mà có thể thúi như vậy? !
"Thực kinh tởm!"
Atticus im lặng: "Chất thải của ai..., từng khối lớn thế này? "
Mọi người: "......"
Ngươi nói xem?
"Hai vị thành chủ còn chưa chịu đầu hàng ?" Giang Hàn hỏi: "Bên ta hứa hẹn, chưa từng có ai bị phân rồng công kích!"
"Ta cho, ta cho!" Trương Diệp gào thét thảm thiết: "Oẹ…."
"Bá bá bá......"
Sau khi được đồng ý, trong phòng giam xuất hiện vô số vòi nước, phun rửa từng ngõ ngách, hơn nữa nguyên tố cây cỏ tràn ngập, loại trừ mùi thúi.
Sau một phen tẩy uế, mọi người lại tiến vào nhà tù, liền nghe thấy hương thơm hoa cỏ như thấm vào ruột gan, chung quanh vô cùng sạch sẽ, không có chút vết bẩn nào.
Lại gọi Vượng Tài ra, Giang Hàn khuyên nhủ: "Đa tạ hai vị đã phối hợp, các ngươi là nhân vật cấp cao, ta cũng không muốn ra hạ sách này."
"......"
Trương Diệp cùng Cổ Đằng Phong câm nín, mặc cho từng món bảo vật trên người bị cướp đoạt, cho đến khi rỗng tuếch.
"Giết hay không?" Nhất Hồ Lão Tửu hỏi thăm.
"Giết!"
Giang Hàn lạnh giọng ra lệnh: "Không thể khống chế bọn hắn, có giữ lại cũng vô ích, vẫn là sớm chút hóa thành kinh nghiệm, coi như là giải thoát cho bọn hắn!"
Nói xong, hắn quay người rời đi.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công đánh chết【 Thành Chủ Tử Tinh Thành· Cổ Đằng Phong】(Boss Tiên cấp), đạt được ban thưởng: +3 cấp!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở:chúc mừng ngài thành công đánh chết【Thành Chủ Lạc Hà Thành thành chủ· Trương Diệp】( Boss Tiên cấp), đạt được ban thưởng: +2 cấp!
......
"Bá bá bá......"
Rất nhiều kim quang lóe lên, Giang Hàn vọt thẳng tới cấp 77.
Ngoại trừ nhận được kinh nghiệm ra, cũng không có phần thưởng nào khác, nhưng Giang Hàn cũng chẳng để bụng.
Chơi game thôi mà, quan trọng nhất là vui vẻ!
Rời khỏi nhà tù, mọi người tụ tập một chỗ.
Tại đâu đó, còn có một phạm nhân đang chờ xử lý.
"Ngươi......các ngươi muốn làm gì?" Đoạn Phi Long lộ sắc mặt khó coi.
Thân phận thay đổi quá lớn!
Một ngày trước, hắn vẫn là hái hoa tặc nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật, thế mà hiện tại đã trở thành tù nhân, không chỉ bị nhốt trong phòng giam, còn bị hai mươi mấy người nhìn chằm chằm vào.
"Đừng quá lo lắng!" Giang Hàn giơ tay hạ thấp xuống, ý bảo hắn thả lỏng: "Chỉ cần ngươi phối hợp, ta sẽ không làm khó ngươi, dù sao ta cũng không phải là ác ma!"
......