Võng Du Thế Giới Song Song

Chương 23

“Tên nhân vật: Lys

Level: 21

Nghề nghiệp: Sát Thủ

Huy Chương Luyện Ngục Tầng Một - Thông Thái 10 Sao

Danh Hiệu: Kẻ Tìm Thấy Tình Hữu Nghị Drawf - Elf

Buff: Tốc Độ Hồi Phục Tinh Thần x2.

Tốc độ công kích +3%

Máu: 3825

Năng lượng: 2188

Thể lực: 1404

Hiền Danh: 0

Ác Danh: 0

Danh Vọng: 110

Độ may mắn: 0

Độ no: 396 (100%)

Tinh thần: 534.6 (90%)

STR: 84 (+6)

AGI: 112 (+21)

VIT: 52 (+6)

INT: 76 (+22)

Điểm tiềm năng: 78”

Lys kiểm tra lại chỉ số của mình của lần cuối, cậu sắp sửa bước ra khỏi Làng, tìm lấy bãi săn thích hợp nhanh chóng tăng cấp, rèn giũa kỹ năng và làm quen với sự tăng tiến của các chỉ số.

Tất cả chuẩn bị cho một lần nhiệm vụ lớn quan trọng: Nhiệm vụ chuyển nghề.

Lys còn những 78 điểm để tăng vào các chỉ số nhưng cậu chưa tăng vội, kinh nghiệm cho cậu biết cần đợi đến sau khi chuyển nghề mới sử dụng số điểm tiềm năng được hợp lý.

Ánh mắt Lys hướng về xa xăm, những bụi gai lớn chen giữa các đồng cỏ kéo dài tít tắp đang cháy dưới ánh nắng chói chang nhưng nó mang lại cho Lys một phấn khởi lớn lao.

Mọi chuyện đang bắt đầu thuận lợi, khi Lys nhìn về xa xăm mọi thứ không còn mờ mịt như trước đây nữa.

Giờ cậu có một gia đình thực thụ, dù giữa thế giới xa lạ và lạc lõng cậu không còn phải phấn đấu cô đơn, một mình chịu đựng tất cả.

Nghĩ đến gia đình, em gái, Lys tự nhủ mình phải cố gắng hơn.

Cậu cũng muốn bù đắp tình cảm cho Như, trong phút chốc Lys trở nên lưỡng lự nhưng rồi cậu mở bảng hệ thống và ấn vào nút vào đăng xuất.

“Mấy giờ rồi.” Lys mờ màng ngồi dậy từ thiết bị của mình.

Ba giờ chiều, không quá muộn. Tức là Lys có thể đi mua sắm một cách nhanh chóng và quay về chuẩn bị chút gì đó cho bữa tối.

Cạnh căn biệt thự của Lys là khu dân cư yên tĩnh, đường đi rộng rãi nhưng vắng vẻ. Không xa đấy lắm là nhà thờ Công Giáo cổ kính.

Chợ được mở ở gần đó, các sạp chợ bày bán lộ thiên.

Lys cẩn thận khóa cửa, cậu chưa quen lắm với cảm giác có một căn nhà cho riêng mình.

Lăn lộn quá lâu ở tầng chót của xã hội khiến Lys có chút tiêu cực nhưng cậu học được đủ chiêu trò gian xảo của giao tiếp và mua bán.

Mạnh được yếu thua, kẻ sang ép hèn, khôn thì sống mà dại thì chết diễn ra hàng ngày trước mắt Lys. Đời lấy đi của cậu nhiều nhưng đồng thời cũng dạy lại cho cậu quá nhiều điều.

Mãi đến khi chuông nhà thờ ngân nga Lys mới mua xong hàng.

Đủ thứ lý do để khiến Lys chậm trễ, có thể là vì chọn lựa những thức tốt nhất, có thể chúng gợi lại kỉ niệm của cậu cũng có thể chúng khiến Lys dễ thở hơn ở thế giới này.

Lys chọn lựa thực phẩm với sự phối hợp dinh dưỡng hoàn hảo.

Như đang tuổi lớn và cậu đang luyện tập, nếu đã quyết định theo đuổi Lys cần tự ép mình có quy hoạch và theo khuôn khổ.

Dinh dưỡng là một điều không thể thiếu. Thật khó khăn khi nói ra như vậy với một người “tiết kiệm”, “kĩ càng” về tiền bạc như cậu.

Đã có cơ hội sống lại Lys không cho phép bản thân mình thất bại thêm lần nào nữa.

Lys nhanh chóng quay trở lại và bắt đầu tự rèn luyện bản thân bằng những bài workout cơ bản.

“100 lần hít đất sao? Saitama làm được thì mình cũng làm được thôi!” Lys lẩm bẩm.

“49, 50,... Phịch…”

“...” Dù cơ thể cậu mạnh mẽ hơn ở thế giới này nhưng quá khứ thiếu thốn khiến Lys không có nền móng thể hình vững chắc.

“Có lẽ mình mạnh mẽ hơn vì trọng lực ở đây chẳng hạn?” Lys nghỉ ngơi chốc lát trước khi tiếp tục chống đẩy.

“99, 100,... Phù…” Nỗ lực sẽ đem lại kết quả. Rốt cuộc Lys cũng hoàn thành 100 lần chống đẩy.

Việc này khiến cơ thể cậu tê đi nhưng đồng thời mang theo một cỗ khoái cảm, tê tê rộn ràng trong từng bắp thịt.

“ Phải nhanh chóng nấu tối thôi.” Mệt mỏi, nhưng việc đi lại nấu nướng không phải là quá khó, Lys dễ dàng phân chia các loại thực phẩm, sắp xếp chúng sau đó xử lý thành thục.

Cá được làm sạch, thịt cắt thành từng miếng để kho, các loại củ cắt ra gọn gàng và Lys thái hành hay cắt rau, làm bất cứ thứ gì vô cùng điêu luyện, nhanh chóng như một tiết mục trình diễn.

Đúng lúc ấy thì Như về nhà, lần đầu Như về nhà sớm.

Có điều cô không về một mình mà theo cùng phía sau là tiếng rộn ràng từ bè bạn.

Chúc các bạn độc giả có một tuần mới tốt lành!
Bình Luận (0)
Comment