Trần Văn Lâm nhìn Titus Septim, quyết đoán nói: Xử lý đi, rồi chôn cất bọn họ. Nếu không tiêu diệt đám Dread Nerz này, đội quân của hắn sẽ lại phải đi vòng, rất tốn thời gian. Mà thời gian dành cho bọn hắn có hạn, không thể tiêu tốn nhiều vào mấy chuyện như thế này được.
Những Dread Nerz này, từng là chiến binh, là anh hùng của tộc Nerz. Nhưng hiện tại họ là Dread, cũng nên cho họ an nghỉ.
Titus Septim gật đầu, liếc nhìn hơn một trăm Trọng Kỵ Binh đang ẩn nấp xung quanh, tránh không cho Dread Nerz nhìn thấy, rồi ra lệnh: Tất cả lên chiến mã. Chuẩn bị chiến đấu. Titus Septim cũng không để ý xem những Trọng Kỵ Binh kia đã lên ngựa hay chưa, bản thân gã nhanh nhẹn nhảy lên lưng ngựa, ghìm chặt dây cương, quát lớn: Phá. Một thân một mình, như mãnh hổ lao vào giữa bầy Dread Nerz. Chiến mã phi nhanh trong gió, chiến bào tung bay. Titus Septim nhẹ nhàng lật ngang thanh thiết thương lên, đập thẳng vào thân thể Dread Nerz đang tiến đến gần.
Phốc.
Thân thể mục rữa cũng đã mấy trăm năm, gặp phải Titus Septim dùng hết lực bổ xuống, cả thân thể bị chém làm đôi.
Bình thường, thương yêu cầu nhu cương kết hợp, dùng xảo phá lực, công kích vào điểm yếu của đối phương, dùng tốc độ nhanh như vũ bão đánh phủ đầu. Chính là cách dùng thương.
Nhưng thanh thiết thương trong tay Titus Septim thì khác, nó làm bằng kim loại đặc, kể cả cán thương, vô cùng nặng nề. Nên gã dùng lực để chiến đấu, dùng sức mạnh vô song đập tan kẻ địch.
Một đòn chém ngang, mãnh mẽ cắt đứt đôi lồng ngực Dread Nerz. Nhưng mà máu không còn, cho dù có còn, thì cũng không làm tuyết nơi đây đổi màu.
Hơn một trăm Trọng Kỵ Binh lúc này cũng tràn lên, họ không dùng trường thương sở trường, mà dùng thanh kiếm sắc bén, một đòn kết liễu những Dread Nerz này.
Hơn một trăm người, nhẹ nhàng kết thúc một nghìn Dread Nerz, vất vưởng cả trăm năm, không được yên nghỉ.
Titus Septim kết liễu con Dread Nerz cuối cùng, cũng là lúc mà đội năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh phía sau tiến tới. Tất cả đồng thanh hô: Yên nghỉ thanh thản. Người anh em. Bọn họ cũng không muốn, những chiến binh Nerz xưa kia, còn sống cống hiến sức lực vì dân tộc. Khi chết, lại phải trở thành một đầu quái vật vớ vẩn, thân xác không được yên nghỉ.
Trần Văn Lâm trầm giọng nói: Một nghìn người làm nhiệm vụ chôn cất kỹ bọn họ. Còn lại, tiếp tục tiến lên. Tiếp tục hành quân. Tiếp tục hành quân. ............ Thống Soái, phía trước có một đội Kỵ Binh Tuần Lộc của người Light Elve. Bọn họ đang dựng trại nghỉ ngơi. Một trinh sát gấp gáp trở về, báo tin cho Trần Văn Lâm.
Trần Văn Lâm nheo mắt hỏi: Bao nhiêu? Bọn họ có phát hiện ra chúng ta? Trinh sát khẳng định: Khoảng năm nghìn người, trang bị tinh nhuệ. Bọn họ không phát hiện ra, bởi vì bọn họ ở một khu trại khá thấp. Không thể phát hiện ra những trinh sát ở trên vách đá. Trần Văn Lâm trầm giọng nói: Lặng lẽ bao vây khu vực đó, không được để một tên trốn thoát. Kỵ Binh Tuần Lộc, có thể coi là Kỵ Binh cao cấp của người Light Elve. Gọi là Kỵ Sĩ Tuần Lộc thì đúng hơn.
Những người này hầu như đều là con cháu dòng dõi quý tộc đảo Yshin, được người tài giỏi chỉ dạy từ nhỏ. Còn phải thông qua các khóa đào tạo, sát hạch kỹ càng, nghiêm ngặt. Mới có thể trở thành Kỵ Sĩ Tuần Lộc. Tinh thông chiến đấu, chiến thuật, mưu lược. Mỗi người đều vô cùng xuất sắc.
Trang bị thì khỏi phải nói, Trọng Kỵ Binh của hắn mặc dù được đầu tư rất khủng khiếp, một bộ trang bị phẩm chất tím hai sao, còn nhờ Khắc Hồn Sư khắc Soul Gem cùng phẩm chất vào. Nhưng có lẽ vẫn thua kém Kỵ Sĩ Tuần Lộc một chút.
Những con Tuần Lộc mà bọn họ cưỡi, cũng không phải loại bình thường, mà là động vật đặc hữu của đảo Yshin, cực kỳ mạnh mẽ, thông minh. Và tốc độ thì vượt xa loài ngựa. Ngoài ra, chúng còn có cặp sừng to lớn, sắc bén, đủ sức đâm xuyên thủng cơ thể người, nếu như người đó không mặc áo giáp chắc chắn.
Xuất hiện năm nghìn Kỵ Sĩ Tuần Lộc ở khu biên giới này, có chút gì đó không bình thường. Vì khu vực này mặc dù thuộc về khu Hoorfell, nhưng bị người Light Elve xem như vùng đất quỷ ám, rất ít khi họ bén mảng đến nơi này, nói chi là dựng trại ở lại. Chỉ khi cần mang quân tràn qua khu Seval, thì người Light Elve mới đến đây mà thôi.
Bao vây, tiêu diệt đám người này là điều cần làm. Trần Văn Lâm không muốn hành tung của bản thân bị lộ, để rồi kế hoạch đánh lén thất bại.
.............
Finn, tên đầy đủ Finn De Gust, con trai thứ năm của Thân Vương Gerard De Gust, đảo Yshin.
Finn đến khu Hoorfell gần hai năm trước, đi theo hắn là năm nghìn Kỵ Sĩ Tuần Lộc, do đích thân hắn bỏ công sức ra tạo nên, với mục đích tìm kiếm một bí mật được chôn sâu trước đây. Với bí mật này, hắn hi vọng mình sẽ vượt qua tất cả các anh chị em còn lại, trở thành người thừa kế tước vị Thân Vương.
Finn mở tấm bản đồ da dê, có phần cũ kỹ ra nhìn, địa điểm nằm ngay tại dãy Golden Mountain này. Nếu không phải mọi chỉ dẫn đều hướng về đây, thì hắn đã không đến nơi này. Làm một Light Elve quý tộc, hắn không muốn đến dãy núi tuyết màu đỏ này chút nào. Dãy núi bị quỷ ám chết tiệt.
Trận chiến Đại Chiến Golden Mountain năm xưa cực kỳ đẫm máu, quân đội hai bên chết nhiều vô số kể, xác chất đầy đồng, không phải là câu nói xuông. Người Nerz chết nhiều, không có nghĩa là Light Elve bọn hắn chết ít. Trong một tài liệu mà hắn từng đọc, trận chiến đó tiêu hao một phần hai binh lực của tộc Light Elve, tổn thất vô cùng nặng nề.
Phải mất cả trăm năm, hàng nghìn chiến dịch, với số lượng dân phu, nô lệ, binh sĩ vô cùng lớn. Mới có thể đưa gần hết xác những binh sĩ Light Elve thiệt mạng khi xưa về chôn cất. Chiến thắng, nhưng cũng phải trả giá cực kỳ nhiều.
Finn ngửa mặt lên trời thở dài, bỗng nhiên, cái tai nhọn của hắn khẽ nhúc nhích, khuôn mặt biến sắc, vội vàng hét lên: Chết tiệt, canh gác thế nào? Chúng ta bị bao vây rồi, nhanh lên Tuần Lộc, chuẩn bị chiến đấu. Địch tập, nổi trống lên. Địch tập. Nhanh chuẩn bị. Địch tập. Ánh mắt sắc bén đảo qua, động tác nhanh như chớp, Finn rút một mũi tên ra, rồi bắn thẳng về phía đồi cao.
Ở đó, một tướng quân thân hình cao lớn, sát khí nồng đậm, toàn thân mặc giáp đen, tay cầm thiết kích, cưỡi chiến mã, áo bào đỏ tung bay trong gió. - Tony Gelatin.
Rắc.
Tony Gelatin bình tĩnh, nhưng bàn tay trái nhanh như chớp đưa lên, bắt lấy mũi tên gỗ màu vàng từ Finn bắn ra, dễ dàng bẻ gãy.
Sau lưng hắn, trùng trùng điệp điệp Thiết Giáp Kỵ Binh xuất hiện. Không chỉ ngọn đồi đó, xung quanh khu vực đóng trại của Kỵ Sĩ Tuần Lộc, hàng trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh cũng lộ ra, chậm rãi tiến lên, bao vây khu vực này lại.
Năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh, vây chặt đến mức, một con ruồi cũng khó lọt qua.
Nhìn rừng thương nhọn, như bãi chông xuất hiện từ bốn phương tám hướng, sắc mặt Finn vô cùng khó coi, hắn biết mình đã bị bao vây. Muốn thoát ra, vô cùng khó.
Ra lệnh đội Kỵ Sĩ Tuần Lộc của mình bĩnh tĩnh, dàn sẵn đội hình. Finn De Gust tiến về phía Tony Gelatin nói: Ngươi là ai? Năm nghìn người, bị bao vây bởi mấy trăm nghìn người, thua là điều hiển nhiên, không có gì phải suy đoán ở đây. Cho dù là gặp tạp quân, cũng chưa chắc thắng nổi. Nói gì đến chuyện mấy trăm nghìn binh sĩ kia, là thuần một màu Thiết Giáp Kỵ Binh, cũng là lính tinh nhuệ.
Finn không hoảng loạn, mà bình tĩnh tiến về phía Tony Gelatin.
Tony Gelatin nói: Tony Gelatin - Thống Soái Kỵ Binh Thị Trấn Markham. Phó Thống Soái Thiết Giáp Kỵ Binh Ải Sun. Còn ngươi, một mình đi lên phía trước, hẳn là muốn đơn đấu với ta. Nói tên ra, cho ngươi tại nguyện. Finn trầm mặc một chút rồi nói lớn: Finn De Gust. Tony Gelatin nghi ngờ hỏi: Finn De Gust? Ngươi có liên quan gì đến ba tên Gerard De Gust, Izfas De Gust và Gril De Gust? Finn: Đó là cha và em trai ta. Tony Gelatin cười nói: Ta và họ De Gust nhà ngươi, đúng là có duyên. Mới đây thôi, ta còn đánh bại tên em trai Izfas De Gust của ngươi. Finn tức giận nói: Nó chả là cái gì so với ta. Một tên công tử bột. Tony Gelatin ghìm chặt dây cương gầm lớn: Ngừng nói nhảm được rồi. Giết! Giết! Giết! Giết! Năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh đồng thời hô vang, cổ vũ cho Phó Thống Soái của mình. Khí thế vô cùng khủng khiếp.
Hí.
Chiến mã chồm lên, Tony Gelatin cùng lao nhanh về phía Finn.
Finn cũng tức giận quát lớn, xông lên phía trước. Trùng hợp rằng, vũ khí mà Finn sử dụng, cũng là một cây thiết kích, giống với vũ khí của Tony Gelatin.
Tony Gelatin giật dây cương, chiến mã nhảy cao lên, tay phải xoay dọc, nâng cao thiết kích bổ xuống.
Finn nhanh nhẹn nâng ngang thanh thiết kích, vung lên đón đỡ.
Coong.
Kim loại va chạm, tia lửa tóe lên.
So về sức mạnh, Tony Gelatin có phần nhỉnh hơn. Nhưng con Tuần Lộc của Finn vượt trội hơn hẳn chiến mã.
Cả hai người đều bị lực phản chấn lùi lại một bước, xem như cân tài cân sức.
Tony Gelatin hai mắt lóe sáng, miệng hét lớn: Tiếp tục. Đương, đương, đương, đương.
Chỉ trong chốc lát, hai bên tung ra mấy chục đòn. Chiến mã, Tuần Lộc vờn nhau. Áo bào đỏ tung bay trong gió, vũ khí sắc bén không ai nhường ai, chỉ một sơ hở nhỏ, là phải mất mạng.
Thỉnh thoảng, con Tuần Lộc lại dùng cặp sừng to lớn tấn công chiến mã của Tony Gelatin. Có điều, nhờ vào lớp giáp bền chắc, nên chiến mã cũng chỉ bị đau đôi chút do va chạm, chứ không đến mức bị thương.
Khuỷu tay lùi nhanh về phía sau, Tony Gelatin dùng một đòn cực hiểm, nâng chéo mũi thương nhọn, đâm về phía ngực Finn.