Võng Phối Chi Mạt Niên

Chương 3

Quy Tiểu Vân bán xuẩn oa

Mạch Mạch: Quy Tiểu Vân, anh là tên nịnh hót bán đứng bạn bè (┙>∧<)┙へ┻┻ Quy Vân: 0 0 CC: Nghe zui nha 233333 Quy Vân: Cô vốn định tìm Mạt Niên mà, tôi chỉ thuận nước giong thuyền thôi Oa Oa: Tôi sửa kịch bản kỳ một xong rồi, Quy Vân, tôi gửi nè Quy Vân: Ừ … CC: Quy Vân sao cậu không hát nữa? Quy Vân: Mạt Niên đi rồi = = CC: Mê trai quên bạn hả, tôi treo máy tiếp vậy … Nhận được kịch bản của Oa Oa, nhìn avatar của Mạt Niên không sáng, Đàm Mạt đầu tiên mở kịch bản lướt qua một lượt, chỉnh lại màu cho một số nhân vật, tiện thể sửa luôn mấy cái lỗi chữ nghĩa. Mặc dù không thay đổi mấy nhưng cũng thuận mắt hơn nhiều. Đàm Mạt gửi file offline qua, thoắt cái đã được nhắc nhở đối phương nhận được file. Nhìn lại, avatar của Mạt Niên đã sáng lên, hóa ra là chỉnh ẩn thân. Đàm Mạt nhìn đôi mắt nhỏ trên avatar Mạt Niên đến mê mẩn, tự tay thiết định đối phương dù ẩn vẫn có thể thấy được. Quy Vân: Nguyên văn viết cũng rất hay, cậu cũng có thể đọc thử Mạt Niên: Ừ, tôi lát nữa trả lời anh Quy Vân: Được Avatar Mạt Niên tối sầm xuống, không biết lại ẩn thân hay là off luôn rồi. Mở cột follow đặc biệt trên weibo, weibo mới nhất của Mạt Niên vẫn là 5 ngày trước, hơn nữa còn là tin tức update client weibo. Đây là weibo sau khi xa cách nửa năm Mạt Niên mới đăng lên, dù không có nội dung gì, fan bình luận bên dưới vẫn đông đảo như trước. Xx: QAQ Mạt Niên đại đại, chừng nào anh trở về Xx: Thấy Mạt Niên đăng weibo mới rồi, nhưng có cần ngược như vậy không Xx: Đại đại, vui lên rồi mau chóng quay về nhé Xx: Chào buổi sáng Xx: Tối tốt lành Quy Vân: Chờ cậu quay về Quy Vân cũng bình luận, tuy chìm nghỉm trong đám người. Mạt Niên: tôi tìm không thấy bản down của nguyên văn, anh có không Quy Vân: À à, có, cậu đợi tí Đàm Mạt lập tức đi hỏi Mạch Mạch, lại mượn hoa hiến Phật chia sẻ cho Mạt Niên. Mạt Niên: Kịch này tôi nhận, anh là kế hoạch à? Trông thấy kết quả, trái tim buộc chặt của Đàm Mạt như trút được gánh nặng. Quy Vân: Kế hoạch là bạn tôi, tôi là chủ dịch công của kịch này Mạt Niên: Ừ, hợp tác vui vẻ Quy Vân: Hợp tác vui vẻ Đàm Mạt tức thì đem tin tức tốt về truyền đạt lại cho nhóm, trong câu chữ mang đầy niềm hưng phấn. Quy Vân: Mạt Niên nhận rồi ( ̄ー ̄) CC: Tát hoa! *★, °*: . ☆( ̄▽ ̄)/$: *. °★*. Mạch Mạch: Trông vẻ đần độn của anh kìa Có đôi khi, thích một người là một chuyện lạ lùng, huống hồ chi bạn lại hoàn toàn mù tịt thông tin liên quan tới người nọ, nhưng bạn vẫn cứ thích. Giống như thuốc độc, tuy có thể bỏ, nhưng quá trình khắc quá sâu, trí nhớ không thể xóa nhòa. Mở vòi sen trong phòng tắm, nước xối hết toàn thân, Đàm Mạt đặt tay lên tấm gạch tráng men, cảm thụ cái lạnh khác hẳn cái nóng của nước. Giữa anh và Mạt Niên, vẫn luôn lấy tốc độ không nhanh không chậm duy trì. Đàm Mạt không dám đâm thủng tấm màn mỏng chắn ngang giữa hai người, nếu phản ứng của Mạt Niên không phải thứ mình có thể chấp nhận, thế thì lợi bất cập hại. Thà như bây giờ lại còn có đường lui. Đàm Mạt không biết, Mạt Niên còn có thể tin vào tình yêu qua mạng bao nhiêu, Mạt Niên và Thanh Sơ, chính là từ mạng ảo phát triển ra hiện thực. Cậu ấy sẽ vì chuyện Thanh Sơ, mà dừng lại không bước tiếp chăng? Đây là điều Đàm Mạt lo lắng, muốn mở rộng trái tim một người đích thật không dễ dàng. Nơi Mạt Niên ở là thành phố B, Đàm Mạt ở thành phố A, rất gần, không phải sao? Tắm rửa xong, dùng khăn lau tóc, giọt nước men theo sườn mặt chạy xuống vùng cổ, trượt qua hầu kết đang nhấp nhô. Đàm Mạt theo thói quen mở cột bạn tốt trên QQ. Avatar QQ Mạt Niên sáng, treo trạng thái bận, Đàm Mạt lướt mắt xuống thời gian bên góc máy tính, mười giờ rưỡi, hơi trễ. Thời gian biểu bất hợp lý. Mạch Mạch kéo anh vào nhóm tổ kịch, cũng cho anh lên quyền hạn quản lý, nhờ anh kéo giúp Mạt Niên vào trong nhóm. Đàm Mạt gửi tin cho Mạt Niên trước. Quy Vân: Tôi kéo cậu vào nhóm tổ kịch. Sau đó liền add thêm thành viên nhóm, danh sách thành viên tổ tăng thêm một người. Biên sách — Mạch Mạch: Hoan nghênh Mạt Niên [tung hoa] Đạo diễn — CC: Đại đại, em rất thích giọng với kịch của anh đó, hợp tác vui vẻ nha Tần Thăng — Quy Vân: Mạt Niên, cùng cố gắng nhé Mạt Niên: Chào mọi người Thấy tên biểu thị trong nhóm của Mạt Niên còn chưa đổi, Đàm Mạt dùng quyền quản lý giúp sửa lại. Đạo diễn — CC: Mạt Niên, tụi em tính đẩy tiến độ nhanh hơn, không biết anh gần đây có rảnh không, lên YY đối diễn? Tuy CV cũng có thể tự thu âm giao cho đạo diễn, chỗ nào không đúng thì gửi lại, nhưng tổ kịch trọng chất lượng càng mong nhân vật có thể đối diễn với nhau trên YY một chút, như thế sẽ sống động hơn, dễ nắm bắt cảm tình nhân vật hơn. Ngoài ra, lúc dư thời gian lâu lâu tán dóc kết nối tình cảm, cắt ra có thể làm behind the scene cũng không tồi. Hàn Văn — Mạt Niên: Tối mai thì được Đạo diễn — CC: Vậy được rồi, tối mai bảy giờ, quyết định vậy ha Hàn Văn — Mạt Niên: Tôi đi ngủ, ngủ ngon Kế hoạch — Mạch Mạch: Ngủ ngon Đạo diễn — CC: Ngủ ngon, Mạt Niên Hậu kỳ — Oa Oa: QAQ ban nãy đang hành hạ game, mới về, không kịp mất rồi a a a. Đại đại ngủ ngon moah moah Đàm Mạt gõ hai chữ, rồi xóa, bật khung trò chuyện riêng với Mạt Niên. Quy Vân: Ngủ ngon =w= Còn bán manh tặng một nụ cười. Mạt Niên: Ngủ ngon Cách ngày. Bảy giờ năm mươi phút, Mạt Niên vẫn chưa xuất hiện, có thể là giờ cao su, tổ kịch kiên nhẫn chờ. Quy Tiểu Vân bán xuẩn oa Mạch Mạch: Chọt không lên Mạt Niên TUT, Quy Tiểu Vân cậu sao Quy Vân: Cũng thế Oa Oa: Có phải có chuyện gì rồi không, Quy Vân tui PIA của anh trước vậy? Quy Vân: Được Mạt Niên không xuất hiện, nỗi mong chờ ban đầu tan vỡ, Đàm Mạt có chút mất mác. Vì để đối diễn trực tiếp với Mạt Niên, Đàm Mạt đã thuộc làu làu kịch bản, còn tự mình ghi âm nghe đi nghe lại nhiều lần, trước đây hồi sơ khảo vào xã đoàn của Mạt Niên, chủ khảo xét duyệt chính là Mạt Niên. Cho nên, Đàm Mạt gặp Mạt Niên vẫn còn vướng chút áp lực. Ấy mà, hôm nay lại không dùng được. Lúc đối diễn, Đàm Mạt hơi thất thần, bị Oa Oa chỉ ra mấy chỗ, Đàm Mạt xin lỗi liên tục. Kế hoạch lên tiếng: “Chúng ta hay hẹn dịp khác đối lại đi, tâm vị tiểu chủ cũng không ở đây.” Câu này tất nhiên là giễu cợt Oa Oa và CC. Giọng hơi loli của CC lựa ý hùa theo: “Đại đại hẳn là bận chuyện gì rồi, đã tám rưỡi, nên là, tan nhé?” “Tan đi, đói quá định ra ngoài ăn tối.” “Mạch Mạch, cô kéo cừu hận phải không, chúc cô giảm béo thất bại!” Ba clone áo vàng lui nhóm, chỉ còn Quy Vân mặc áo vàng cô đơn lẻ loi đứng đó gieo mình. Khi Mạt Niên xuất hiện, đã hơn mười một giờ rưỡi. Nhóm tổ kịch《Cuộc Tình Lặng Lẽ》 Hàn Văn — Mạt Niên: Xin lỗi, tạm thời có chút việc, thật sự rất xin lỗi Tần Thăng — Quy Vân: Mạch Mạch bọn họ hình như không onl Đàm Mạt mật Mạt Niên. Quy Vân: Có chuyện gì sao? Đàm Mạt cẩn trọng hỏi han, nếu là việc riêng, Mạt Niên chưa chắc sẽ nói thật, hẳn sẽ lấy đại cái cớ từ chối đi. Mạt Niên: Mẹ tôi đột nhiên gặp tai nạn xe, tôi vẫn còn ở trong bệnh viện, di động cũng hết pin, không liên lạc với tổ kịch được, thật xin lỗi. Quy Vân: Không sao, cô không việc gì chứ Mạt Niên: Không sao, chỉ trầy da thôi, tự nhiên bệnh viên gọi tới, suýt nữa bị hù chết Đàm Mạt biết Mạt Niên lúc đó chỉ có một mình, nhất định sẽ rất lo lắng, con người khi gặp phải biến cố đều suy nghĩ theo chiều hướng tiêu cực. Quy Vân: Không sao là tốt rồi, cậu đừng nghĩ nhiều nữa, đối diễn thì có thể tìm dịp khác. Khuya rồi, đi ngủ sớm đi Mạt Niên: Ừ, cám ơn Mạt Niên: 136XXXXXXX8, đây là số của tôi, nếu có chuyện cũng dễ liên lạc Đàm Mạt nhìn mười một con số, chưa tới một phút đồng hồ đã thuộc nằm lòng. Đây là số riêng, bước quan trọng nhất khi theo đuổi một người chính là biết được số di động của người nọ, Mạt Niên chủ động cho mình, tuy là suy nghĩ Mạt Niên rất đơn giản. Đàm Mạt vươn tay cầm di động lưu số vào danh bạ, cũng cài đặt luôn bấm số nhanh. 521 Anh yêu em. Đàm Mạt gửi tin nhắn. Đàm Mạt: Đây là số của tôi, ngủ ngon Đối phương cũng nhanh chóng đáp lời ngủ ngon. Từ nói chuyện trên QQ đến nhắn tin qua điện thoại, đây là một tiến độ không tồi.

Bình Luận (0)
Comment