Vọng Tưởng Với Anh

Chương 45

Trước một ngày Ngu Miểu đóng máy, Vấn Cảnh Hòa tổ chức buổi biểu diễn ở Tân Thành.

Buổi tối, hai người gọi điện thoại cho nhau.

“Ngày mai có phải anh không thể trở về hay không?” Ngu Miểu hỏi.

Vấn Cảnh Hòa cười trả lời: “Chắc vậy, ngày mai còn phải quay chụp một cái cho nên ngày kia mới có thể trở về.”

Đáy lòng Ngu Miểu có chút mất mát, ngày mai cô đóng máy, lại xa cách Vấn Cảnh Hòa gần ba tháng, tự nhiên là muốn nhìn thấy anh trước, kết quả thời gian của hai người không khép lại được.

“Được thôi...” Tiếng nói thất vọng của cô vô cùng rõ ràng.

Vấn Cảnh Hòa nghe ra sự mất mát trong giọng nói của cô, cười khẽ hỏi: “Nhớ anh à?”

Ngu Miểu mím môi sau đó mạnh miệng trả lời: “Không nhớ, một chút cũng không nhớ, mỗi ngày em đóng phim đều bận muốn chết làm gì có thời gian nhớ chuyện khác.”

Vấn Cảnh Hòa lại mỉm cười mở miệng: “Nhưng mà anh rất nhớ em.”

Tiếng của anh quá mức dịu dàng và lưu luyến làm đầu quả tim của Ngu Miểu run rẩy theo, không nhịn được mà cong khóe môi lên: “Vậy làm sao bây giờ, em không nhớ anh.”

“Không sao cả, có anh nhớ Miểu Miểu là đủ rồi.” Vấn Cảnh Hòa ngâm ngâm ý cười nói.

Mi mắt Ngu Miểu hơi rũ xuống, lại không nhịn được oán giận: “Đáng tiếc chúng ta vẫn không gặp được nhau.”

Vấn Cảnh Hòa nói một câu ý vị thâm trường: “Nếu Miểu Miểu nhớ anh mà nói, anh nhất định sẽ chạy như bay về ngay lập tức.”

Ngu Miểu biết anh có việc cho nên cũng không khó xử, cười nói: “Vậy anh vẫn nên làm việc cho tốt đi, đã nói kiếm tiền nuôi nhà đâu.”

Vấn Cảnh Hòa cười nhẹ: “Được, Miểu Miểu nói đúng.”

Ngày thứ hai, Ngu Miểu nghênh đón buổi đóng máy phim, cô đăng ảnh chụp đóng máy trên Weibo, Vấn Cảnh Hòa giống như đã chờ sẵn, bình luận đầu tiên.

@Vấn Cảnh Hòa: Chờ anh trở về.

Khóe môi Ngu Miểu hơi mím trả lời: Anh thật bận, còn phải đợi rất lâu.

Cuộc nói chuyện phiếm không coi ai ra gì lập tức tạo thành bạo kích cho fans đến vây xem.

... Đôi tình nhân ngọt nhất, ai phản đối?

... Khi nào hai người kết hôn? Đừng ép tôi quỳ xuống xin hai người!

... Thật đúng là không coi chúng tôi như người ngoài [đầu chó]

... Ngọt quá, ngọt quá, ngọt quá

... Nhưng mà nói xem vì sao Dư Ôn nhiều năm rồi còn dính nhau như vậy???

... Trước đó có người đoán Dư Ôn sẽ sớm chia tay, kết quả nhiều năm như vậy vẫn ngọt như thế, cười chết

... Cắn một ít tương tác của đôi tình nhân thật, đây không thể vui vẻ hơn cả tự mình moi đường?

... Hu hu hu Dư Ôn sao có thể ngọt như vậy

... Xin hai người lên chương trình truyền hình show ân ái đi, cẩu lương nhiều hơn tôi cũng ăn được!

... Huyết thư của trăm triệu người!!!

... Lầu trên + 1, người yêu nên đi gameshow về tình yêu!

... @Nhật ký yêu đương, đừng không biết tốt xấu, nhìn Dư Ôn chúng tôi đi, thích hợp bao nhiêu a hu hu

***

Ngu Miểu không biết ý nghĩ của các fans, sau khi đóng máy thì lúc hoàng hôn tham gia tiệc đóng máy.

Tửu lượng của cô bình thường nhưng đây là tiệc đóng máy, bởi vì cao hứng cũng uống nhiều hơn mấy chén.

Cảm giác hơi say say, lúc này Ngu Miểu nhận được điện thoại của Vấn Cảnh Hòa.

Cô lắc lư thân mình đi ra ngoài, trong giọng nói lại tràn ngập làm nũng: “Em đang uống rượu, anh gọi điện thoại đến làm gì.”

Trong âm thanh của Vấn Cảnh Hòa chứa sự bất đắc dĩ: “Có phải em uống không ít rượu hay không?”

“Không có không có, em chỉ uống một chút.” Ngu Miểu nhanh chóng phủ nhận.

Lúc này, âm thanh Vấn Cảnh Hòa truyền ra từ điện thoại trùng khớp với âm thanh phía sau Ngu Miểu.

“Nếu anh không ở đây, em phải làm sao bây giờ?” Trong giọng nói lộ ra sự sủng nịch bất đắc dĩ.

Ngu Miểu ngẩn người, cô nhìn thoáng qua điện thoại, sau đó mới quay người lại, lại không nghĩ rằng xoay người lơ đãng như vậy đã nhìn thấy Vấn Cảnh Hòa đứng cách đó không xa nhìn cô nhợt nhạt cười khẽ.

Vấn Cảnh Hòa chậm rãi đi đến trước mặt cô, đầu tiên là xác nhận trạng thái của cô một chút, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm nói: “Từ sân bay trực tiếp đến đây, tìm chị Đình xin địa chỉ, còn may chưa quá muộn.”

Ngu Miểu chớp chớp mắt, nhìn người trước mắt có chút sững sờ.

Vấn Cảnh Hòa cúi người tới gần, cười đến sủng nịch: “Chắc anh chưa tính là khuya đi?”

Ngu Miểu duỗi tay nhéo nhéo gương mặt của Vấn Cảnh Hòa theo bản năng, xác nhận cảm giác và độ ấm như vậy chỉ có một người có, tim cô đập mãnh liệt nhảy lên, sau đó trực tiếp chạy vào trong lồng ngực của Vấn Cảnh Hòa.

“Anh về lúc nào? Có phải anh lừa em hay không?”

Vấn Cảnh Hòa ôm lấy cô, sau đó cười nói: “Vì gặp em, đương nhiên phải kết thúc công việc sớm một chút rồi về.”

Cảm giác say của Ngu Miểu sớm đã tỉnh hơn phân nửa, sau khi nghe câu nói đó cũng tức giận đến mức đấm anh một cái: “Anh chỉ biết lừa em.”

Vấn Cảnh Hòa cười ôm chặt cô: “Muốn cho em một bất ngờ, không nghĩ đến lại làm em tức giận.”

Ngu Miểu hừ một tiếng, không phản ứng với anh.

Vấn Cảnh Hòa rũ mắt, cười hỏi: “Muốn về nhà bây giờ hay không?”

Ngu Miểu gật gật đầu: “Về nhà.”

Đoàn phim biết Vấn Cảnh Hòa đến đón, chỉ cười trêu chọc hai câu rồi để Ngu Miểu trở về.

Chỉ là khi hai người lên xe bị phóng viên chụp được, lại up lên mạng.

... Tôi biết ngay Vấn Cảnh Hòa nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội show ân ái này!

... Quả nhiên, Dư Ôn lại đến bón cơm chó.

... Hu hu hu đón vợ về nhà

... Ngọt chết tôi rồi, ngọt chết tôi rồi, ngọt chết tôi rồi

Vấn Cảnh Hòa và Ngu Miểu cũng không biết chuyện này, bởi vì sự tưởng niệm thời gian dài sớm đã hóa thành sự tiếp xúc thân mật cực nóng khác.

***

Khi nhận được lời mời của “Nhật ký yêu đương”, Ngu Miểu cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không muốn từ chối.

Cô đã xem mấy quý trước đó, có thể nói rất hâm mộ hình thức ở chung của bọn họ nhưng đồng thời cũng tin tưởng vững chắc mình và Vấn Cảnh Hòa cũng không kém.

“Miểu Miểu, chúng ta đi thôi.” Vấn Cảnh Hòa dường như vừa vào nhà đã nói chuyện này với Ngu Miểu.

Ngu Miểu cười khẽ: “Xem ra chúng ta đều nhận được.”

Vấn Cảnh Hòa nhìn thoáng qua kế hoạch trên bàn, sau đó cong cong môi: “Anh sẽ điều chỉnh kế hoạch của mình ra, cơ hội này anh không muốn bỏ lỡ.”

Ngu Miểu lại cố ý nói: “Em phải xem thời gian của em, nói không chừng thời gian của chúng ta không khớp đâu.”

“Đã hiểu.”

Vấn Cảnh Hòa nói xong thì bắt đầu cởi cúc áo sơ mi.

Ngu Miểu:??!!

Cô sợ đến mức mở to hai mắt, vội vàng hỏi: “Anh làm gì thế?”

Vấn Cảnh Hòa ngước mắt, động tác trên tay cũng không dừng lại, mà đáy mắt cũng chứa ý cười nhợt nhạt: “Hiến thân ấy, dù sao cũng phải dùng một vài thủ đoạn để Miểu Miểu đồng ý.”

“...” Ngu Miểu nỗ lực rời tầm mắt từ ngực trắng nõn của Vấn Cảnh Hòa đi, nuốt nuốt nước miếng nói: “Không đến mức đấy.”

Vấn Cảnh Hòa cười như không cười mà mở miệng: “Chỉ cần Miểu Miểu thích, anh rất vui lòng.”

Ngu Miểu nhìn tay Vấn Cảnh Hòa dần dần trượt xuống dưới, trong đầu hiện ra các loại hình ảnh, cuối cùng duỗi tay xin dừng: “Em đồng ý, em đồng ý.”

Cô vốn dĩ cũng chỉ muốn trêu Vấn Cảnh Hòa thôi, ai biết anh làm mạnh tay như vậy, thế này thì ai chịu nổi.

Vấn Cảnh Hòa nhếch mi, cài cúc áo lại, sau đó xoay người gọi điện cho người đại diện.

Ngu Miểu:???

Chỉ vậy? Kết thúc rồi?

Bên này Ngu Miểu cũng nói ý nguyện muốn tham gia với Giang Đình, vừa nói xong, Vấn Cảnh Hòa cũng đi đến trước mặt cô.

“Ngày mai Miểu Miểu nghỉ ngơi đúng không?”

“...”

***

Sau khi xác nhận, Weibo Official của “Nhật ký yêu đương” đã đăng một bài viết, không có bất cứ nội dung gì, chỉ chia sẻ một bài hát.

Tên bài hát: “Thư tình viết cho em”

Dường như là trong nháy mắt, bình luận điên cuồng tăng lên, tất cả các fans đều đến đây.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo |||||

... Đây là xác nhận đi??!!

... Dư Ôn, Dư Ôn, Dư Ôn

... Đánh cuộc một đôi là Ngu Miểu và Vấn Cảnh Hòa!

... Aww aww aww, chờ mong quá đi!!

... @Ngu Miểu, @Vấn Cảnh Hòa có phải hai người đồng ý show ân ái rồi hay không!

... Đây rất có thể, mỗi lần tổ tiết mục chọn CP đều rất vừa lòng tôi

... Chậc, lại phải trải qua một tuần bị ngược!

... Yêu rồi, yêu rồi

... Hu hu hu Dư Ôn cuối cùng cũng quyết định quang minh chính đại ngược cẩu sao?
Bình Luận (0)
Comment