Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1214

Thời gian từng ngày trôi qua. Khi đệ nhất hội võ bắt đầu được năm tháng rưỡi, Phong Thần Bảng lại có biến hóa.

Là bảng danh sách được các thế lực lớn Thần Vực chú ý chặt chẽ mọi lúc, bất kỳ gió thổi cỏ lay trên Phong Thần Bảng đều sẽ ngay lập tức được thông báo cho đại lão các phương. Rất nhiều thiên tài lúc trước chưa hề tên tuổi, đều dần lộ mũi nhọn trên Phong Thần Bảng, tiến vào trong tầm nhìn của các nhân vật lớn Thần Vực.

Mà cái tên làn này xuất hiện chính là “Nha”.

“Nha” đồng dạng thuộc về khu thi đấu Chân Võ đại thế giới, không ghi rõ xuất thân, chỉ biết là võ giả tự do.

Như vậy, hoặc là hắn xuất thân tán tu hoặc là gia tộc bí mật không muốn tiết lộ thân phận, hoặc là đệ tử quan môn của đại năng đỉnh cấp.

“Nha” cùng Lâm Minh mấy ngày trước cực kỳ nổi tiếng là giống nhau, cũng là một chú ngựa ô ra ngoài dự kiến của mọi người.

Hơn nữa chú ngựa ô này so với Lâm Minh càng đen hơn, hắn rồi lại một hơi vọt vào thứ 997 Phong Thần Bảng. Xông vào top 1000 đương nhiên cũng là thứ nhất Chân Võ đại thế giới không hề nghi ngờ!

Sự xuất hiện của “Nha” hoàn toàn bao trùm nổi bật lúc trước của Lâm Minh.

Lúc ấy thành tích tốt nhất của Lâm Minh chỉ là hơn 3000 mà thôi. So với top 1000 của “Nha” còn kém không ít. Dù sao xếp hạng càng lên trước lại càng khó tăng lên.

Xếp hạng 1000 Phong Thần Bảng, xem như là một lằn ranh. Trước 1000 đều là nhân vật khó lường. Mỗi người trong bọn họ đều là người tài tuyệt thế. Bọn họ đi tới một Thánh địa, Thánh Chủ Thánh địa đều phải khom người đón chào.

- Tiểu tử này, từ chỗ nào toát ra!

Hỏa Liệt Thạch nhìn thấy “Nha” của Chân Võ đại thế giới vượt qua Lâm Minh, tương đối khó chịu. Xếp hạng của Lâm Minh gần nhất chẳng những không có tiến bộ hơn nữa còn rơi xuống thẳng tắp, đã hạ xuống đến hơn 8000 trên Phong Thần Bảng rồi.

Điều này làm cho Hỏa Liệt Thạch càng thêm khó chịu:
- Tiểu tử Lâm Minh này, mỗi một lần đều là cái tính này! Hắn rốt cuộc đang mần mò cái gì đây?

Lâm Minh sau khi đánh chết Võ Quy Vân cũng liền không ra ngoài chém giết nữa, một mực ở trong Chân Võ Thành tĩnh tâm bế quan. Năng lượng mộng cảnh Võ Quy Vân mang đến thật sự lớn mạnh, Lâm Minh sau khi đem dấu ấn Thần Mộng thứ ba tu luyện viên mãn, lại đem dấu ấn Thần Mộng thứ tư tu luyện đến tám phần. Khoảng cách viên mãn cũng không xa.

- Gần đây... Tử thương nhiều lên.

Lâm Minh ngẩng đầu, có thể nhìn thấy trên trời không ngừng có linh hồn bay về, về trong Chân Võ Thành sống lại. Những người dự thi chết đi này, thực lực càng ngày càng mạnh. Thậm chí trong đó có không ít người hẳn là có thể xếp đến top 1000 đại thế giới. Đương nhiên, những người này cho dù bị giết vài lần, bọn họ vẫn đều có thể dễ dàng thông qua sơ tuyển, sẽ không bị đào thải.

- Dường như mấy ngày này, thế giới bên ngoài lại xảy ra một ít dị biến... Không biết đến tột cùng là làm sao.

Lâm Minh lẩm bà lẩm bẩm, hắn không biết trong những ngày hắn bế quan, ác mộng thú ngoài thành càng ngày càng hung tàn, cuồng mãnh. Trong đó thậm chí xuất hiện một ít ác mộng thú, đánh chết chúng nó sẽ trực tiếp đạt được mấy triệu giá trị công huân. Những võ giảgiá trị công huân tăng tiến vùn vụt kia, hơn phân nửa là đánh chết những ác mộng thú biến dị này mà tích lũy lên.

Đương nhiên, thực lực đám ác mộng thú biến dị này đã mạnh mẽ đến khó thể tưởng tượng. Ngay cả võ giả xếp hạng khoảng 20 đại thế giới, hơi sơ ý một cái đều sẽ chết dưới móng vuốt của đám ác mộng thú này.

Tuy rằng chỉ là tử vong trong không gian mộng cảnh mô phỏng ra, nhưng là cảm giác bị ác mộng thú xé sống thân thể vẫn khiến cho những người dự thi kia lòng còn sợ hãi!

Trừ ác mộng thú biến dị ra, quái vật lông đỏ mấy ngày trước từng xuất hiện ở Phong Ma lĩnh, nghi là đại chiến với Long Nha một trận cũng lần nữa xuất hiện.

Quái vật này sức lớn vô cùng, thân như kim cương. Lúc trước nó từng biến mất mười mấy ngày, hiện tại lại nhảy ra, giết chết đệ tử đỉnh cao của Chân Võ Đại Thánh địa, xếp hạng thứ bảy Chân Võ đại thế giới – Ngô Chiêm Phong.

Dường như trong quá trình đánh chết người dự thi, quái vật lông đỏ này cũng càng ngày càng mạnh mẽ, khiến người nhắc tới là biến sắc, chỉ sợ lúc ra ngoài gặp phải nó.

Gặp phải một ít người dự thi thực lực mạnh mẽ, đối phương còn chưa chắc sẽ giết ngươi, bởi vì giết một ít người giá trị công huân thấp hơn đối với bọn họ mà nói không có ý nghĩa. Nhưng quái vật lông đỏ này thì khác, ai gặp phải người đó chết. Ngay cả cao thủ xếp hạng thứ bảy đại thế giới, giở hết mọi thế võ đều không thể chạy thoát từ trong tay nó, càng đừng nói người khác.

Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, mà lúc này kỳ hạn sáu tháng cũng càng ngày càng tới gần. Vòng đào thải thứ ba rốt cục tới...

Tỷ lệ đào thải 999/1000!

Lại nhân với 99% của vòng đào thải thứ nhất.

Hai vòng đào thải đầu, tổng tỷ lệ đào thải là 1: 10000.

Người có thể từ trong 10 vạn người này bộc lộ tài năng, không hề nghi ngờ là thiên tài trong thiên tài.

- Xếp hạng của ta biến thành thứ tư rồi?

Khi tháng thứ sáu sắp kết thúc, Lâm Minh nhìn thoáng qua xếp hạng của mình, đã rơi xuống thứ tư. Tuy nhiên đối với điều này hắn cũng không quá để ý. Dù sao nhắm mắt lại hắn đều có thể thông qua sơ tuyển.

- Võ Quy Vân kia, khả năng đã đuổi kịp rồi. Trong hai người đuổi kịp ta, nói không chừng có hắn. Với thực lực của hắn, sau khi rớt xuống lại đuổi kịp rất dễ dàng. Còn có một người không biết sẽ là ai, có lẽ là tên Long Nha kia...

Ở Thần Mộng giới, trên cơ bản là thực lực thế nào đối ứng với xếp hạng thế ấy. Một khi đạt tới xếp hạng này, sau đó rất khó tăng lên nữa.

Đúng vào lúc này, trên bầu trời Thần Mộng giới sáng lên hào quang chói mắt. Một luồng năng lượng mênh mang từ trên trời phủ xuống, mang theo uy áp vô cùng khổng lồ.

Rất nhiều võ giả sau khi bị luồng uy áp này bao phủ, thân thể bọn họ liền “bùm” một cái nổ tung, rồi sau đó hóa thành nhiều điểm ánh sao, tiêu tan trong không gian.

Võ giả thân thể nổ tung càng ngày càng nhiều, không gian chung quanh tràn ngập ánh sao vô tận. Nhất là Chân Võ Thành nơi võ giả tập trung, ánh sao liền thành một mảnh, dường như ngân hà đổ xuống thế gian.

Trải qua vòng đào thải thứ hai này, hơn 2 ngàn tỉ võ giả tham gia đệ nhất hội võ ở Chân Võ đại thế giới chỉ còn lại hơn 20 triệu.

Hơn 20 triệu này, sau vòng đào thải thứ ba sẽ chỉ còn lại 2000 người, cạnh tranh phi thường tàn khốc.

Vòng thứ nhất, thứ hai còn có võ giả khinh thường đánh chết võ giả giá trị công huân thấp. Mà sau vòng thứ ba bắt đầu, mức độ thảm thiết của chiến đấu sẽ thăng cấp vùn vụt. Bởi vì người giá trị công huân thấp đều bị đào thải, có thể lưu lại, giá trị công huân ít cũng có chục triệu. Nếu như chênh lệch không quá lớn, giá trị công huân đạt được khi giết chết một người đều sẽ tương đương khả quan.

Đào thải, máu tanh, tàn khốc. Toàn bộ Chân Võ Đại Thánh địa đã định sẵn sẽ trở thành chiến trường Tu La giết mổ hết thảy sinh linh.

Trải qua thời gian chừng một canh giờ, vòng đào thải thứ hai chấm dứt. Tất cả người dự thi giá trị công huân không đủ toàn bộ hóa thành ánh sao biến mất. Những người này trở lại thế giới thật liền bị bắn ra khỏi phạm vi vạn dặm quanh ánh sáng Thần Mộng.

Mà chính vào lúc này, một thanh âm như tiếng sấm cuồn cuộn truyền khắp 3000 giới lớn trong không gian Thần Mộng. Đây rõ ràng là thanh âm của Hạo Vũ Thiên Tôn. Cũng chỉ có Thiên Tôn có thể truyền âm toàn bộ Thần Vực.

- Vòng thứ ba, vòng cuối cùng dự tuyển. Chỉ cần thông qua vòng đào thải này chính là thông qua dự tuyển! Từ giờ trở đi, thành thị sẽ không cấm giết chóc nữa, các ngươi... tận tình hưởng thụ bữa tiệc thịnh soạn của trận giết chóc này đi!

Hạo Vũ Thiên Tôn nói rất ngắn gọn, nhưng là mang đến sự chấn động rất lớn cho phần đông người dự thi.

Sau khi vòng đào thải thứ ba bắt đầu, thành thị không còn an toàn!

Nguyên bản ba tháng cuối cùng, chém giết giữa người dự thi và người dự thi, người dự thi và ác mộng thú đều sẽ điên cuồng thăng cấp. Nhưng là hiện tại lại biết được, ngay cả thành thị đều sẽ không còn an toàn. Như vậy kẻ yếu sẽ không còn chốn dung thân! Mỗi một đại thế giới đều sẽ trở thành chiến trường chém giết triệt để!

- Thành thị đều không an toàn, như vậy chúng ta ở chỗ nào nghỉ ngơi?

- Chẳng lẽ ở dã ngoại? Nhưng là dã ngoại có ác mộng thú. Hơn nữa dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, sau khi vòng đào thải thứ ba bắt đầu, ác mộng thú khẳng định sẽ lại mạnh mẽ hơn mấy lần, chúng ta sợ là sẽ chết thành quỷ mất...

Một ít võ giả nguyên bản là dốc hết vốn liếng, thật không dễ dàng mới chen vào top 10 vạn biết được loại thay đổi quy tắc này, tâm tình đều có chút trầm trọng.

Cho dù sẽ không thật sự tử vong, nhưng là mỗi ngày bị giết, liên tục thời gian ba tháng cũng tuyệt đối không phải là chuyện khoái trá gì.

Tuy nhiên đối với những võ giả có tuyệt đối tự tin đối với thực lực của mình lại bởi vậy mà trở nên hưng phấn.

- Thú vị!

- Ha ha. Lúc trước có một số người đắc tội ta, trốn ở trong thành không ra. Lúc này xem bọn họ còn trốn thế nào!

- Giết đi, giết đi. Giết cho thống khoái!

Vòng đào thải thứ ba, cạnh tranh càng thêm tàn khốc khiến rất nhiều người mạnh máu nóng sôi trào.

Sau khi thanh âm của Hạo Vũ Thiên Tôn biến mất không lâu, ở nơi nào đó trong Chân Võ Thành liền sinh ra dao động năng lượng cuồng mạnh. Trong đó xen lẫn tiếng quá chói tai và kêu thảm của võ giả, hiển nhiên có bộ phận nhỏ người dự thi đã bắt đầu động thủ!

Đồng thời cũng có võ giả từ trong Chân Võ Thành bỏ chạy ra ngoài. Tương đối mà nói, dã ngoại tuy rằng sẽ đối mặt ác mộng thú, nhưng là tìm thung lũng bí ẩn trốn cũng an toàn hơn nhiều so với Chân Võ Thành.

Lâm Minh từ trên giường đá đứng lên, đi ra khỏi nơi bế quan, hắn có thể cảm giác trong không khí tràn ngập một luồng sát khí. Ngẩng đầu nhìn trời, ánh sao vô tận tràn ngập bầu trời lúc trước đã biến mất, mây đen đầy trời chồng chất, cuồng phong gào thét.

Sau khi Lâm Minh xuất hiện, không ít người dự thi nhìn thấy Lâm Minh, sau khi nhìn rõ diện mạo lập tức đều tránh đi, chỉ sợ bị Lâm Minh thuận tay giết chết.

Đối với đám tiểu lâu la này, Lâm Minh không có hứng thú gì. Hắn thả ra cảm giác, với lý giải của mình đối với pháp tắc mộng cảnh, tìm kiếm năng lượng mộng cảnh lớn mạnh chung quanh. Theo Lâm Minh tu luyện pháp tắc Thần Mộng, cảm giác của hắn đã có thể bao phủ phạm vi 500 dặm.

Mà vừa tra xét, sắc mặt Lâm Minh lại hơi hơi thay đổi. Trong tầm nhìn cảm giác của hắn, trừ đoàn năng lượng bảy màu tượng trưng cho người dự thi phân bố trong Chân Võ Thành, ở ngoài mấy trăm dặm còn có vô cùng vô tận đoàn năng lượng mộng cảnh tụ tập ở một chỗ. Chúng nó giống như là sóng thần, với tốc độ cực nhanh ùa về phía Chân Võ Thành. Những đoàn năng lượng này che phủ trời đất, vô cùng vô tận, không biết có bao nhiêu!

Là ác mộng thú!?

Trong lòng Lâm Minh đột nhiên cả kinh. Loại đoàn năng lượng mộng cảnh này, cơ bản liền đại biểu cho ác mộng thú. Tại sao lại nhiều như vậy?

Lâm Minh bay lên trời cao, dõi mắt nhìn qua. Vừa nhìn hắn liền hít một hơi khí lạnh. Chỉ thấy chân trời xa xôi, ác mộng thú vô cùng vô tận nối liền thành hải dương màu đen, kéo dài mấy ngàn dặm. Số lượng sợ là có trên trăm triệu.

Đám ác mộng thú này đang xông giết về phía Chân Võ Đại Thánh địa!!!
Bình Luận (0)
Comment