Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1255

- Hắn vậy mà lại hấp thu Thần lực rồi ư?
Hạo Vũ Thiên Tôn lộ vẻ mặt kinh sợ. Vấn đề này đã không phải là ngộ tính nữa rồi, dù ngươi ngộ tính cao tới đâu, không có tích lũy tu vi cũng không có khả năng hiểu được Thần lực, huống chi thời gian còn ngắn ngủi như vậy. Cái này giống như một đứa trẻ dù có thiên tài mấy đi nữa, dưới tình huống mới chỉ ba tuổi, ngươi cho hắn tính toán cửu chương, hắn cũng không có khả năng tính ra được.

- Thần Mộng! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hạo Vũ Thiên Tôn nhìn về phía Thần Mộng hỏi. Ở trong tất cả Thiên Tôn, thực lực của Hạo Vũ Thiên Tôn cũng không tính xuất chúng, mà Thần Mộng Thiên Tôn lại là một trong mấy người đỉnh cao nhất trong các Thiên Tôn.

Thần Mộng Thiên Tôn nhỏ giọng nói:
- Ta thật ra có vài suy đoán, tuy nhiên vẫn là xem tiếp mới có thể khẳng định được...
Thần Mộng Thiên Tôn nói giọng mờ ảo, nói cũng như chưa nói.

Ngay khoảnh khắc đó, ở trên Phong Thần Đài, Lâm Minh đã hiểu ra hoàn toàn.

Sở dĩ năng lượng 33 trọng thiên trên Phong Thần Đài làm cho người ta có cảm giác hỗn loạn, khiến người ta không thể hấp thu luyện hóa, là bởi vì trong nó bao hàm toàn diện!

Năng lượng trên thế giới này, có một số quy tắc thiên đạo thích hợp với Thần Vực, nhưng có số lại không thích hợp.

Năng lượng của Thần Vực phổ biến nhất chính là chân nguyên, mà năng lượng 33 trọng thiên trên Phong Thần Đài, lại bao gồm chân nguyên ở bên trong, không nhiều không ít tổng cộng có 33 loại!

Trong đó trừ chân nguyên ra, còn có hai loại năng lượng Lâm Minh rất quen thuộc, một loại là cương nguyên dùng tu luyện hệ thống Luyện thể. Còn có một loại khác là năng lượng linh hồn dùng tu luyện pháp tắc Thần Mộng, Lâm Minh gọi là “thần nguyên”.

Lúc này Lâm Minh mới biết được, thời điểm tu luyện linh hồn ở Thần Mộng giới, năng lượng Thần Mộng tràn ngập Thần Mộng giới kia, có thể dùng để ngưng kết ác mộng thú, có thể cung cấp cho mình tu luyện chính là thần nguyên.

- Chân nguyên, thần nguyên, cương nguyên, nếu nói chúng đều là năng lượng thích hợp nhất cho một loại quy tắc thiên đạo, như vậy ta tạm thời có thể gọi chúng là ba loại lực lượng thiên đạo. Trừ ba loại này ra, không ngờ lại còn có 30 loại năng lượng... Con đường võ đạo rốt cuộc có bao nhiêu bí mật có thể thăm dò đây?
Lâm Minh lầm bầm lầu bầu. Hắn có thể hấp thu sử dụng ba loại năng lượng chính mình quen thuộc, mà 30 loại còn lại hắn không thể chi phối, chỉ có thể loại trừ đẩy chúng đi.

Vì thế mới xuất hiện một màn trước đó. Sau khi một luồng năng lượng hỗn loạn nhằm tới phía Lâm Minh, một phân thành hai, trong đó chín thành năng lượng bị Lâm Minh đẩy đi loại bỏ, chỉ có một thành năng lượng cũng chính là chân nguyên, thần nguyên, cương nguyên, được Lâm Minh hấp thu.

Mà lúc này, rất nhiều võ giả theo dõi vẫn như cũ không biết biến hóa phát sinh trên thân Lâm Minh.

Đệ tử của Thiên Minh Đại Thánh Địa vẫn còn đang bàn tán ầm ĩ.

- Tiểu tử này thật đúng là chịu đánh tốt nha!

- Ha ha... Chịu đánh thì càng tốt! Chúng ta có thể xem nhiều thêm một hồi trò hay đây!

- Đúng! Màn diễn này xem thật thống khoái, đánh hung hăng nữa đi!

Ngay thời điểm những đệ tử này cười nói hi hi ha ha, đột nhiên Lâm Minh lại mở ra hai mắt!

Dường như hắn có điều cảm giác bất chợt quay đầu lại nhìn lướt qua một cái, ánh mắt đảo qua chỗ Phượng tộc thượng cổ, còn có chỗ Thiên Minh Đại Thánh Địa.

- Cái gì!?

Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Minh, đám đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa đều ngẩn ngơ, không ngờ Lâm Minh tỉnh lại rồi!

Mà đệ tử của Phượng tộc thượng cổ thì lại vô cùng mừng rỡ: rốt cục Lâm sư huynh của họ đã tỉnh lại rồi!

- Con bà nó! Không ngờ đã tỉnh lại?

- Hồi quang phản chiếu chăng? Bị thương nặng như vậy, toàn thân đều là máu, tỉnh thì sao chứ? Còn không phải sắp buông bỏ hay sao?

- Đáng tiếc chúng ta không còn trò hay để xem nữa rồi!

Đám đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa đang nói, đúng lúc này, khớp xương toàn thân Lâm Minh bắt đầu phát ra tiếng vang “rốp rốp”, những miệng vết thương máu thịt bầy nhầy trên thân hắn kia cũng bắt đầu mấp máy, rồi miệng vết thương bắt đầu khép lại với tốc độ dùng mắt thường có thể thấy được rõ ràng!

Máu ngừng chảy, kinh mạch nối lại, xương cốt vỡ vụn cũng đang tân sinh.

- Cái gì?

Người xem ở đây đều vô cùng kinh ngạc, đám đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa thì toàn bộ trợn tròn mắt, đây là lực khôi phục cái gì vậy chứ? Rõ ràng hắn bị thương nặng như vậy, cũng không có uống thuốc, làm sao thân thể đột nhiên bắt đầu tự mình khôi phục?

Mọi người không kịp suy nghĩ, mà lúc này, Lâm Minh đã nhích động rồi!

Hắn bắt đầu leo tiếp lên Phong Thần Đài!

Lâm Minh một mặt vừa leo, một mặt hấp thu năng lượng hỗn độn trên Phong Thần Đài, hắn leo lên tần suất cũng không mau, nhưng mỗi nhích lên một bước, chính là khoảng cách gần một trượng!

Khoảng cách một trượng so với một người đều cao, nói cách khác, Lâm Minh hoàn toàn là leo nhảy vượt lên phía Phong Thần Đài! Dường như Lâm Minh không phải leo lên Phong Thần Đài, mà giống như một con linh vượn leo lên một cây cổ thụ.

Nhìn thấy biến hóa bất thình lình này, các đệ tử của Thiên Minh Đại Thánh Địa trợn trừng mắt nhìn, thiếu chút nữa lọt tròng mắt ra ngoài.

- Điều này sao có thể?

- Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rõ ràng hắn đã tới cực hạn rồi mà!

Mọi người cảm thấy thật khó tin: bị thương nặng như vậy mà lại có thể khôi phục nhanh chóng, 32 tầng Phong Thần Đài lại cũng có thể leo lên thoải mái như thế?

- Tiểu tử giỏi lắm!
Lão nhân áo xám bên trong không gian Phong Thần Đài nhìn thấy một màn như vậy, cũng chậc chậc lưỡi ngợi khen, Vốn trước đó lão vì Lâm Minh mới vừa bước vào Phong Thần Đài đã có thể cảm nhận được ý cảnh 33 trọng thiên, mà cảm thấy bất phàm, hiện tại xem ra lão vẫn còn xem nhẹ Lâm Minh rồi.

Lâm Minh lên thẳng mây xanh, 10 trượng, 50 trượng, 100 trượng, 200 trượng, 300 trượng!

Tốc độ cực nhanh, vững vàng mà lại thoải mái!

Ở Phượng tộc thượng cổ bên này, các đệ tử ở đây đều vô cùng kích động!

Một vài đệ tử đứng bật lên, bắt đầu ra sức hò hét, gần như có kích động muốn xông lên Phong Thần Đài.

- Lâm sư huynh, cố lên!

- Lâm sư huynh, hãy vọt tới tầng cao nhất!

Mắt thấy Lâm Minh leo lên với khí thế như rồng, các đệ tử Phượng tộc thượng cổ đều theo hắn điên cuồng lên rồi, một số nữ đệ tử kích động đến rơi nước mắt!

Lâm Minh là niềm kiêu hãnh của Phượng tộc thượng cổ bọn họ!

Từ lúc Phượng tộc thượng cổ bọn họ xuất hiện tới nay, chưa từng có một ngày, đứng ở trên võ đài đệ nhất hội võ Thần Vực, được toàn bộ Thần Vực chú mục như vậy!

- Lâm sư huynh quá lợi hại mà!

- Vừa rồi không biết đã xảy ra chuyện gì, khẳng định Lâm sư huynh đã tìm được quy luật gì rồi, trong thời gian ngắn như vậy mà phát hiện quy luật của Phong Thần Đài, phần ngộ tính này còn vượt hơn yêu nghiệt, thật sự là con cưng của trời mà!

Quần chúng của trận đấu bán kết Mục Nguyệt Tinh, làm sao biết được ý cảnh 33 trọng thiên trên Phong Thần Đài, vốn cũng không phải dựa vào ngộ tính là có thể lĩnh ngộ được.

Bọn họ chỉ xem Lâm Minh là ngộ tính nghịch thiên, nhìn thấu pháp tắc của Phong Thần Đài.

- Các ngươi đoán xem Lâm sư huynh có thể leo lên đến đâu?

- Ai mà biết, 32 bậc khẳng định không có vấn đề, 33 bậc cũng có thể leo lên một bộ phận đi! Có lẽ... có lẽ Lâm sư huynh có thể vượt qua Long Nha!

Nhắc tới vượt qua Long Nha, đệ tử Phượng tộc thượng cổ càng trở nên kích động. Long Nha nhưng được xem là cường giả có thể so sánh với truyền nhân của Thiên Tôn.

Phong Thần Đài là đồng thời phản ứng tu vi và tiềm lực của võ giả, tu vi càng cao, tiềm lực càng lớn, thì sẽ leo lên càng cao!

Chỉ cần vượt qua Long Nha, trên ý nghĩa nhất định nào đó, chẳng khác nào vượt qua truyền nhân của Thiên Tôn!

- Lâm Minh này, thật để hắn làm được rồi! Ta cũng nên đi tới xem sao!
Ở Hạo Vũ Thiên Cung, Hạo Vũ Thiên Tôn hít sâu một hơi, nói.

Hắn đứng lên, bước ra một bước, lại bước vào hư không, xuyên qua trong không gian loạn lưu vô tận. Tốc độ của hắn nhanh đến không thể tưởng tượng. Đây là dịch chuyển thuật hư không chỉ có cường giả cảnh giới Thần Quân trở lên mới có thể thi triển, nhưng mà ở dưới chân Hạo Vũ Thiên Tôn, còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần so với cường giả cảnh giới Thần Quân thi triển.

Một bước, có thể vượt qua một đại giới Thần Vực!

Hạo Vũ Thiên Tôn dường như tùy ý đi tới như lửng thửng đi dạo trong sân nhà, thoáng cái lướt qua mấy trăm đại thế giới. Lúc này, rốt cục hắn từ trong hư không bước ra, ở trước mặt hắn là một mảng lầu các lơ lửng giữa không trung. Cung điện lầu các dùng mỹ ngọc trắng nõn tạo ra, xinh đẹp như mộng ảo.

Đây chính là Thần Mộng Thiên Cung. Ngay từ đầu, chỉ là hình chiếu thần thức của Hạo Vũ Thiên Tôn đi tới Thần Mộng Thiên Cung, ngưng hóa thành mặt người hư cấu, còn lần này chính là bản thân hắn tự mình đi tới Thần Mộng Thiên Cung!

Hạo Vũ Thiên Tôn, mặc một thân trường bào màu vàng, gương mặt vuông vức, tướng mạo cương nghị, ngũ quan đều giống như kim loại luyện chế thành.

Dáng người hắn vô cùng cao lớn, đứng ở trước mặt người bình thường, giống như người khổng lồ.

Lâm Minh xuất hiện, làm cho bản tôn Hạo Vũ Thiên Tôn chạy tới Thần Mộng Thiên Cung, bởi vậy có thể thấy được Hạo Vũ Thiên Tôn coi trọng đối với Lâm Minh.

“Thần Mộng...”
Hạo Vũ Thiên Tôn ở trong lòng kêu gọi một tiếng, đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến một giọng nữ mờ ảo, quanh quẩn ở bên tai Hạo Vũ Thiên Tôn:
“Vào đi.”

Hạo Vũ Thiên Tôn bước ra một bước, ngay sau đó, hắn đi tới nơi ẩn cư của Thần Mộng Thiên Tôn trong Thần Mộng Thiên Cung.

Ở giữa những bụi hoa cây xanh tươi tốt, Thần Mộng Thiên Tôn mặc một thân váy dài màu trắng, bình thản đứng đó. Dáng người nàng cao vừa, hai chân thon dài, khuôn mặt lạnh nhạt, toàn thân trên dưới tự nhiên mà vậy tản phát ra khí tức thánh khiết, trí tuệ.

Chỉ là xem hình dáng Thần Mộng Thiên Tôn, khẳng định không ai nghĩ tới nàng là một cường giả tuyệt thế sống vượt qua 10 triệu năm, mà chỉ nghĩ nàng là một thiếu nữ hoàn mỹ, thanh xuân, xinh đẹp không nhiễm bụi trần!

Nhìn thấy Thần Mộng Thiên Tôn như vậy, Hạo Vũ Thiên Tôn thở dài một hơi trong lòng, tất cả suy nghĩ nảy lên trái tim, hắn có rất nhiều lời muốn nói, cuối cùng lại chỉ tụ thành một câu đơn giản:
- Chúng ta... có tới 1 triệu năm không gặp rồi chứ!

Khi Hạo Vũ Thiên Tôn nói câu này, quả thủy tinh màu đen lơ lửng ở không trung kia chìm vào thân thể hắn. Đây là hình chiếu thần niệm lúc trước dung hợp với bản tôn hắn:
- Thời gian thật sự là quá nhanh! Thọ mệnh chúng ta dài lâu, nhưng cũng không chịu nổi 1 triệu năm!
Hạo Vũ Thiên Tôn cảm khái nói.

Nữ nhân áo trắng nhẹ nhàng lắc đầu, lạnh nhạt nói:
- Thiên đạo cũng có Luân Hồi, huống chi cuộc đời của chúng ta! Theo ý ta, một đời người trăm triệu năm, cũng chỉ là một giấc mộng hư không, mây khói qua đi tỉnh mộng thành không, hết thảy chỉ lướt qua trong giây lát!

Hạo Vũ Thiên Tôn nở nụ cười, nói:
- Nàng vẫn là bộ dáng cũ, không linh không có gì, gương sáng không vết bụi, dường như thế gian không có gì có thể kích lên gợn sóng trong lòng nàng, đối với nàng mà nói, chúng nó đều là “mộng” mà thôi! Loại tâm cảnh này, ta là không sánh được rồi!

Dừng một chút, Hạo Vũ Thiên Tôn lại nói tiếp:
- Lần này ta đến đây, là tới nói với nàng chuyện Long Nha cùng Lâm Minh. Nói đến buồn cười, ta đường đường là Thiên Tôn, mà lại thời điểm nhìn thấy một tiểu bối còn phải đích thân đi xem mắt. Ta như thế nào cũng không nghĩ tới, Lâm Minh kia nhìn như không có chỗ đặc thù gì nhiều lắm, thậm chí ngay cả kế thừa của Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng không thể lấy toàn bộ, mà lại có thể lĩnh ngộ pháp tắc ý cảnh 33 trọng thiên!

- Lâm Minh, Long Nha, Tiểu Ma Tiên, Băng Mộng, Bạch Nghiêu... Ngoài ra, còn có đệ tử ưu tú của các Thiên Tôn khác, nhiều thiên kiêu tuyệt thế xuất thế như vậy, sợ là dấu hiệu báo trước đại kiếp nạn sắp đến rồi!
Bình Luận (0)
Comment