Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1393

Chương 1393: Đại kiếp nạn hàng lâm.

Thanh niên trước mắt rõ ràng tu vị không cao, nhưng mà Huy Quang Giới Vương nhìn thấy người này lại sinh ra cảm giác hãi hùng khiếp vìa, trong lòng của hắn sinh ra cảm giác bất an mãnh liệt, hắn cũng ẩn ẩn hiểu ra chuyện gì.

Khả năng đáng sợ này làm cho Huy Quang Giới Vương cảm giác toàn thân lạnh như băng, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi.

- Bọn chúng là ai? - Điều này sao có thể? Huy quang bí cảnh không cho cường giả ngoài Thần Biến kỳ tiến vào, bọn chúng làm sao từ trong bí cảnh ra ngoài.

Rất nhiều đệ tử huy quang thánh địa còn chưa biết chuyện gì.

Ba năm này tin tức đại kiếp nạn truyền ra truyền khắp Thần Vực, nhưng mà không có ai nghĩ tới đại kiếp nạn này là thật, bởi vì trong tiềm thức của bọn họ đại kiếp nạn quá mức xa xôi, có lẽ phải mấy vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm về sau.

Hơn nữa cho dù đại kiếp nạn hàng lâm, bọn họ cũng không nghĩ tới lại bắt đầu từ huy quang thánh địa.

Nghe được đám đệ tử bên dưới nghị luận, khóe miệng thanh niên áo bào trắng nhếch lên.

- Nhân loại đều ngu xuẩn như vậy sao?

Hắn dùng là Thần Vực ngữ, nghe được câu này mọi người trợn mắt, nhưng mà suy nghĩ tới thực lực song phương chênh lệch bọn họ cũng không dám nói gì.

- Các ngươi là ai? Tại sao tới huy quang thánh địa?

Có mấy đệ tử huy quang thánh địa hỏi.

Thanh niên áo bào trắng cười ha hả, nói:

- Thật sự là ngu không ai bằng, đến bây giờ còn không biết xảy ra chuyện gì, ta sẽ nói cho ngươi biết, ta chính là Tạo Hóa thánh tử, trong ba ngàn Thần Vực này ngày sau sẽ là quốc thổ của ta.

- Tạo Hóa thánh tử! ?

Đệ tử Huy Quang Đại Thế Giới chưa kịp phản ứng, đúng lúc này tay phải của tên thanh niên này có một hạt châu đen kịt bay ra, xoay tròn trên bầu trời.

- Dùng huyết nhục của các ngươi bồi bổ Hồng Mông linh châu của ta đi.

- Hồng Mông linh châu! Dĩ nhiên là Hồng Mông linh châu! Điều này sao có thể, Hồng Mông linh châu làm sao rơi vào tay của chúng?

Huy Quang Giới Vương kiến thức uyên bác. Tuy không biết Hồng Mông linh châu có quan hệ tới Hỗn Nguyên Thiên tôn, nhưng mà hắn đã biết đặc tính hắc quang của Hồng Mông linh châu là như thế nào, Huy Quang Giới Vương cảm giác một khí tức hắc ám đang thôn phệ mình.

Cảm giác khủng bố từ bóng người kia đã làm Huy Quang Giới Vương khẳng định. Thánh tộc hàng lâm!

Vốn cho rằng phải là chuyện của mười mấy vạn năm sau, không ngờ hàng lâm nhanh như vậy.

- Trốn! Các đệ tử tách ra trốn!

Huy Quang Giới Vương rống lớn, cùng lúc đó hắn không có chút chần chờ, quay người muốn xé rách không gian, nhưng mà hắn vừa ra tay thì cảm thấy hấp lực cường đại ập tới, Hồng Mông linh châu tỏa ra năng lượng phong tỏa không gian. Căn bản không cách nào thi triển hư không đại na di!

- Quyết định thông minh, đáng tiếc các ngươi không thể cải biến vận mệnh của mình.

Trên mặt Tạo Hóa thánh tử mĩm cười, Hồng Mông linh châu bắn thẳng ra.

Huy Quang Giới Vương biến sắc, hắn thi triển pháp tắc tới tận cùng, tấn công chỗ xung yếu của hư không.

- Hai vị sư thúc, Huy Quang Giới Vương cho các ngươi đối phó,tu vị của ta hiện tại chống lại tên này hơi khó, cho dù có Hồng Mông linh châu cũng là như vậy.

- Tốt, hắc hắc!

Bên người thanh niên áo trắng có hai người áo bào tro, hai người này một kẻ có đầu rất lớn, một tên khác gầy như cây trúc, tuy tướng mạo kỳ lạ cổ quái, nhưng mà tu vị của bọn họ là Đại Giới Giới Vương, đặt ở Thần Vực là nhân vật độc chưởng một thế giới.

Hai Đại Giới Giới Vương cùng phóng thẳng về phía Huy Quang Giới Vương.

Hào quang của Hồng Mông linh châu càng thêm yêu dị...

...

Trong một gian mật thất của Thần Mộng Thiên Cung, Lâm Minh đang bế quan tu luyện, ba năm tích lũy hắn còn cách Thần Biến trung kỳ càng ngày càng gần.

Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân, mỗi lần thăng một cấp thì thời gian tăng gấp đôi.

Đúng vào lúc này Thần Mộng Thiên Cung đột nhiên cảnh báo vang lên, cảnh báo này vang khắp thánh địa! Nơi tu luyện cũng có kết giới, thường thường tự thành một phương không gian, tránh cho võ giả bế quan bị quấy rầy.

Cảnh báo có thể xâm nhập vào trong chỗ tu luyện là đặc cấp, có thể đánh gãy bế quan của tất cả võ giả, bình thường trừ phi là họa diệt môn, còn không khó có khả năng sinh ra cảnh báo này.

- Xảy ra chuyện gì!

Lâm Minh đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt hiện ra thần sắc nghi ngờ, hắn tưởng tượng không ra là chuyện gì mà khiến Thần Mộng Thiên Cung gõ vang cảnh báo, chẳng lẽ đại kiếp nạn đã tới.

Mặc dù là Lâm Minh trong tiềm thức cũng cho rằng đại kiếp nạn sẽ tới rất lâu.

Đối với lịch sử cả Thần Vực mà nói, một vạn năm cũng chỉ là thời gian ngắn, mặc dù nói đại kiếp nạn sắp sửa tiến đến, nhưng mà chỉ nói "Sắp sửa" lại thường thường cần mấy vạn năm, hơn mười vạn năm.

Thân ảnh Lâm Minh lóe lên, xuất hiện trong Thần Mộng Thiên Cung, chỉ thấy được trong nội cung trưởng lão, đệ tử đang cuống quít đi vào phòng nghị sự.

Trong lòng Lâm Minh sinh ra một tia bất an, cũng đi vào trong phòng nghị sự.

Thần Mộng Thiên Tôn thần sắc nghiêm túc và trang trọng, đã chờ ở trong điện.

Các nhân vật trọng yếu tới đông đủ, Thần Mộng Thiên Tôn chỉ nói một câu.

- Đại kiếp nạn hàng lâm, cửa ra vào thán tức thần tường vỡ vụn đầu tiên ở huy quang bí cảnh của huy quang thánh địa, chỉ một ngày là huy quang thánh địa đã bị tiêu diệt, Huy Quang Giới Vương chết trận, năm ngày sau Thánh tộc đã triệt để chiếm lĩnh Huy Quang Giới Chủ, vô số võ giả bị đồ sát, sanh linh đồ thán!

Thần Mộng Thiên Tôn nói một câu chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang, rất nhiều trưởng lão, đệ tử triệt để kinh ngạc đến ngây người, các nàng không thể tin vào lỗ tai của mình.

- Đại kiếp nạn! ? Tại sao nhanh như vậy?

- Lúc này mới mấy năm thời gian!

- Chúng ta còn không có chuẩn bị cho tốt, đại kiếp nạn đã hàng lâm!

Dù là đệ tử Thần Mộng Thiên Cung tinh anh trong tinh anh, đột nhiên nghe tin tức như thế cũng khiếp sợ.

Lâm Minh hít sâu một hơi, nắm chặt hai đấm, cau mày.

Dị giới bí cảnh vốn chính là một không gian quá độ giữa Thần Vực thông qua giới khác, một khi thán tức thần tường vỡ vụn, những nơi vỡ vụn đầu tiên chính là các bí cảnh này.

- Tại sao nhanh như thế... Ta mới vào Thần Biến, dù ta đánh đâu thắng đó trong cùng thế hệ; nhưng mà đối mặt với thế hệ trước chỉ đối phó cao nhất là nửa bước Thánh Chủ mà thôi, trong đại kiếp nạn ta không tính là cái gì cả!

Ba mươi sáu ức năm trước Thần Vực đại kiếp nạn, là Thiên tôn đọ sức, thậm chí có Chân Thần ra tay, ngay cả tiểu binh là Thánh Chủ.

Nửa bước Thánh Chủ chỉ có thể coi là pháo hôi.

Lâm Minh bây giờ đang ở trong đại kiếp, căn bản không có chút tác dụng gì cả, chớ nói chi là lịch lãm rèn luyện trong đại kiếp, chỉ có thể nhìn Nhân tộc cùng Thánh tộc giao thủ.

Chuyện này Lâm Minh vô cùng không cam lòng.

- Tại sao phải như vậy, cho ta thêm trăm năm nữa, chỉ cần ta đạt tới Thánh Chủ cảnh, nửa bước Thánh Chủ cảnh cũng không tới mức không thể chống cự như vậy!

Lâm Minh không muốn mang vận mệnh của mình giao cho người khác, hiện tại hắn muốn làm chính là tăng thực lực, trừ phi tiến vào thời gian kết giới, nhưng mà trong thời gian kết giới pháp tắc vặn vẹo, tu luyện làm nhiều công ít, cơ hồ không cách nào tìm hiểu pháp tắc.

Trên mặt Thần Mộng Thiên Tôn không biểu tình, thắng tới khi nghị luận qua đi, nàng tiếp tục nói:

- Lần này Thánh tộc ra tay người mạnh nhất chỉ là nửa bước Thiên tôn, nhưng là tiêu diệt một thế giới trung đẳng không có Thiên tôn đã dư xài, thực tế trận chiến tranh này tên gọi là Tạo Hóa thánh tử chỉ có tu vị Thánh Quân cảnh, đồng đẳng với Thần Quân cảnh của nhân loại, người này có được một khỏa kỳ châu, hư hư thực thực như Hồng Mông linh châu, mặc dù hắn có tu vị Thánh Quân cảnh, nhưng có thể chiến một trận với Giới Vương! Thiên phú không thể tưởng tượng!

Thần Mộng Thiên Tôn nói câu này ánh mắt nhìn qua Lâm Minh.

Trong lòng Lâm Minh chấn động, Hồng Minh linh châu?

Hỗn Nguyên Thiên tôn làm mất Hồng Mông linh châu đang ở trong tay Tạo Hóa thánh tử sao?

Một khắc này tâm tình của Lâm Minh vô cùng phức tạp, hắn còn nhớ rõ Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lại lời nói ở Hỗn Nguyên cung--

- Hồng Mông linh châu mất trong tay của bản tôn, đây chính là thiếu sót lớn nhất đời của bản tôn, nếu như có một phần vạn khả năng, ngươi phải đoạt lại Hồng Mông linh châu, cho nó trở lại nhân tộc, cũng vì nhân tộc tạo nên một tịnh thổ.

Lâm Minh nắm chặt nắm đấm, Hồng Mông linh châu, hắn phải đoạt lại, đáng tiếc hắn hiện giờ quá yếu.
Bình Luận (0)
Comment