Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 400

Ở trong mảnh vỡ trí nhớ, trí nhớ về ngôn ngữ cũng không toàn diện, hắn cẩn thận hồi tưởng, mới miễn cưỡng hiểu được những lời này.

- Thiên phú đạt tới yêu cầu cấp chiến tướng, có thể tiến hành thí luyện chiến tướng cuối cùng!

Thí luyện chiếnướng cuối cùng?

Lâm Minh cả kinh trong lòng.

Ai đang nói chuyện vậy? Cổ Phượng đại điện đã tồn tại mấy vạn năm, thậm chí mười vạn năm, trừ bỏ những đại năng Thần Vực đã hiểu được huyền cơ sinh tử, không ai có thể sống lâu như vậy, trong Cổ Phượng đại điện hẳn không có vật còn sống, chẳng lẽ là người kiến tạo nhắn lại?

Như thế có khả năng, pháp trận có thể ghi lại thanh âm, luôn luôn bảo tồn rất lâu!

Thí luyện chiến tướng cuối cùng, cái này là cái gì?

Một đạo hào quang chiếu xuống, hoàn toàn bao phủ thân thể Lâm Minh, ngay sau đó truyền đến cảm giác không gian vặn vẹo.

Đại khái qua mấy chục cái hô hấp, Lâm Minh mới chậm rãi thích ứng, mở to mắt vừa thấy, chính mình đã bị truyền tống đến ở ngoài đại điện, phía sau hắn là một cái sơn động, mà ở trước mặt hắn là bình nguyên mênh mông vô bờ, không có sông băng, cũng không có dung nham, chỉ có thổ địa màu đen, thảm thực vật loang lổ.

Nhìn kỹ, phát hiện ở trong đất vùi lấp rất nhiều tàn kiếm đoạn kích, thậm chí còn có xương cốt linh tinh, chỉ là đã trải qua thời gian đã lâu, những xương cốt này đã không trọn vẹn đầy đủ, có thể dễ dàng chặt đứt.

Trong lòng Lâm Minh vừa động, rút ra mấy đoạn cốt từ trong thổ địa, đối lập một chút xương cốt nhân loại, nhìn không ra khác nhau.

- Thượng cổ Phượng tộc, là một chủng tộc nhân loại của Thiên Diễn đại lục?

Trong lòng Lâm Minh không kìm được có nghi vấn này.

Đúng lúc này, một đoàn hào quang mông lung thoáng hiện ở trước mặt Lâm Minh. Sau một lát, ngưng tụ thành hình dạng một mặt người, giống như là quỷ hồn.

- Lại là năng lượng ngưng tụ thành địch nhân?

Lâm Minh theo bản năng rút ra Tử Huyễn thương, chân nguyên cả người vận chuyển, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

Nhưng mà khiến Lâm Minh ngoài ý muốn chính là, người này lại hé miệng nói:

- Người thí luyện...

Thanh âm của nó nặng nề mà lạnh như băng. Không mang theo chút cảm tình, ngôn ngữ hắn nói ra, rõ ràng là ngôn ngữ Thần Vực.

Lâm Minh ngây ngẩn cả người. Lời dạo đầu như vậy, chẳng lẽ người đối diện này giống như quỷ hồn là một thể năng trí tuệ?

Thể năng trí tuệ gì tồn tại lâu như vậy? Chẳng lẽ mấy vạn năm nay, thậm chí mười vạn năm qua nó luôn luôn thủ hộ Cổ Phượng đại điện!? Vậy thọ mệnh của nó là bao nhiêu?

- Ngươi là ai?

Lâm Minh hồi tưởng hồi lâu, mới dùng ngôn ngữ trong trí nhớ đại năng Thần Vực, gian nan hợp thành những lời này, lần đầu tiên sử dụng ngôn ngữ Thần Vực rườm rà, hắn phát âm vô cùng tối nghĩa, không biết quỷ hồn nghe hiểu hay không.

- Ta là Điện Linh, người thủ hộ nơi này.

- Điện Linh? Ngươi đã chết?

Lâm Minh ngạc nhiên hỏi. Ở Thiên Diễn đại lục, cương thi, quỷ đều không hiếm lạ, có chút võ giả tu luyện đến trình độ linh hồn có thể thoát ly, sau khi bọn họ chết linh hồn thoát ly sẽ trở thành võ quỷ, dựa vào cắn nuốt hồn phách để tu luyện.

- Chết? Không, ta từ nhỏ chính là cái dạng này, ta là Hồn tộc, chuẩn xác mà nói, là bộ tộc Thạch Hồn.

- Thạch Hồn?

Lâm Minh nhướng lông mày lên. Hắn lần đầu tiên nghe nói chủng tộc này.

- Nham thạch có linh, sơn có linh, đại địa có linh, khi nham thạch trải qua năm tháng dài lâu, sẽ dựng dục ra linh, đây là Thạch Hồn bộ tộc ta. Tộc của ta thọ mệnh như nham thạch, trạng thái sinh mệnh chúng ta chính là ngủ say ở trong nham thạch, một lần ngủ dài hơn mười vạn năm, cũng chẳng có gì lạ.

Trời!

Lâm Minh hết chỗ nói, thọ mệnh giống nham thạch? Nham thạch có bao nhiêu thọ mệnh? Một tảng đá vứt ở nơi nào, chỉ cần không đi đập nó, hòa tan nó, vạn vạn năm không mục nát.

Một lần ngủ mười vạn năm, thời gian Cổ Phượng đại điện tồn tại, đại khái cũng đủ tên trước mắt ngủ một giấc.

Lâm Minh đoán, người kia giống như Nhãn Mô của Vu Thần thánh địa, bị chủ nhân của nó phái tới quản lý thí luyện, vì thế hắn liền hỏi:

- Ta muốn hỏi một chút, thí luyện chiến tướng cuối cùng là có ý tứ gì?

- Cổ Phượng đại điện là nơi thượng cổ Phượng tộc huấn luyện quân đội, tổng cộng chia làm ba cấp, cấp vương, cấp chiến tướng, cấp quân sĩ, đồng bạn của ngươi tham gia chính là thí luyện quân sĩ, ngươi là thí luyện chiến tướng!

Lâm Minh chấn động trong lòng, thật không nghĩ tới, Cổ Phượng đại điện dĩ nhiên là nơi huấn luyện quân đội thượng cổ! Quy mô khổng lồ như vậy, sẽ huấn luyện ra cái dạng quân đội gì? Tham gia loại chiến tranh trình độ nào?

Quân sĩ thí luyện, nói trắng ra chính là huấn luyện binh sĩ, ngay cả đám người Mục Định Sơn, Mục Tiểu Thanh, cũng chỉ là binh lính bình thường mà thôi, chính mình cũng chỉ là tướng lãnh, như vậy cái gọi là vương? Sẽ là cấp bậc gì?

Lâm Minh không kìm nổi hỏi:

- Cấp vương cần dạng thiên phú gì?

- Cấp vương không chỉ cần thiên phú, hơn nữa cần huyết mạch thượng cổ Phượng tộc, ngươi tuy có chút huyết mạch thần thú, nhưng không giống cùng thượng cổ Phượng tộc ta.

Thanh âm Điện Linh không mang theo chút cảm tình.

Lâm Minh âm thầm kinh hãi, Nghịch Lân Chi Huyết trên thân chính mình bị đối phương nhìn ra, tuy nhiên cũng không kỳ quái, thượng cổ Phượng tộc hiểu biết đối với thần thú tự nhiên không phải Thần Hoàng đảo có thể so sánh.

- Thí luyện chiến tướng cuối cùng nội dung là gì? Thất bại sẽ chết sao?

Điện Linh nói:

- Nội dung thí luyện là chém giết với quân đội, thất bại có thể lui về trong sơn động, lại thử, tuy nhiên bị giết ở trong thí luyện, chính là thật sự chết, bất kể huấn luyện quân sĩ hay là chiến tướng, đều cần máu tươi thanh tẩy, nếu không không thể đối mặt với chiến trường tàn khốc, ta sẽ ở một đoạn thời gian xem tình huống của ngươi.

- Một đoạn thời gian? Là bảy ngày sao? Nếu trong vòng bảy ngày, ta không thể hoàn thành nhiệm vụ thí luyện thì sẽ thế nào?

Lâm Minh không kìm được hỏi, theo như lời Mục Định Sơn, bình thường tiến vào Cổ Phượng đại điện thời gian chính là bảy ngày, mà nghe ý tứ Điện Linh, thực lực của chính mình mới vừa đủ cấp chiến tướng thí luyện, hoàn thành trong vòng bảy ngày, chỉ sợ có khó khăn.

- Bảy ngày chỉ là thời gian huấn luyện quân sĩ, thí luyện cấp chiến tướng, luôn luôn liên tục đến khi ngươi hoàn thành mới thôi, hoặc là tử vong.

- Mãi cho đến ta hoàn thành? Vậy là bao nhiêu thời gian?

- Tùy người, thời gian ngắn không đến hai năm, thời gian dài, mười năm đều có.

- Cái gì? Mười năm?

Lâm Minh sợ ngây người, chính mình tổng cộng mới sống mười sáu năm, tu võ cũng chỉ hơn bốn năm mà thôi, Điện Linh mở miệng chính là mười năm!

Thật sự tu luyện năm năm mười năm ở trong này, vậy là khái niệm gì!

Lâm Minh hết chỗ nói, tu luyện ở một địa phương phong bế, tuyệt đối không được ra ngoài, huống chi thời gian dài như vậy, nói không chừng Thần Hoàng đảo đều đã nghĩ đến chính mình đã chết, hắn còn có cha mẹ, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?

- Ta cự tuyệt!

Lâm Minh không chút do dự nói.

- Thật có lỗi, ta chỉ là một người truyền đạt, cũng không có năng lực quản lý sửa đổi đại trận thí luyện, trận pháp đã khởi động, thí luyện của ngươi trước khi hoàn thành không thể chấm dứt, không cần vội vã cự tuyệt, hoàn thành thí luyện sẽ cho ngươi phần thưởng không thể tưởng tượng, thời gian càng ngắn, phần thưởng càng nhiều.

- Phần thưởng gì?

Lâm Minh không tưởng tượng có ưu đãi gì có thể bù lại mấy năm, tuy nhiên thời điểm lên tiếng, trong lòng Lâm Minh vừa động, đột nhiên ý thức được cái gì, hô hấp dồn dập lên.

Hắn nhớ rõ, lúc trước Mục Phượng Tiên nói qua, Thần Hoàng đảo vốn là tông môn bình thường, ba ngàn năm trước, bởi vì U Ma đế thành quật khởi, mới không thể không chuyển môn dời đến Thần Hoàng đảo tị nạn.

Khi đó, tổ sư khai môn Thần Hoàng đảo bởi vì một cơ hội ngẫu nhiên tiến vào Cổ Phượng đại điện, đồng thời chiếm được hai loại huyết mạch thánh thú Chu Tước cùng Thanh Loan, lúc này mới tạo nên Thần Hoàng đảo ba ngàn năm huy hoàng!

Huyết mạch thánh thú Chu Tước cùng Thanh Loan có thể di truyền, con cái của tổ sư khai môn có rất nhiều người di truyền huyết mạch như vậy, cách mười mấy đời vẫn không bị ma diệt, tỷ như Mục Thiên Vũ, Mục Băng Vân, huyết mạch thánh thú trên thân chính là di truyền từ tổ sư khai môn!

Trên thân chính mình mặc dù có tinh huyết Chu Tước, nhưng dù sao cũng là Hậu Thiên mạnh mẽ cấy ghép, hơn nữa thủ pháp cấy ghép cũng là Thần Hoàng đảo tự nghĩ ra, vị tất cao minh.

Chỉ là từng chút một tinh huyết Chu Tước, huyết mạch trên thân Lâm Minh vẫn rất nhạt, nếu có thể nhận được hai loại huyết mạch Cổ Phượng đại điện cấy ghép, đem mật độ huyết mạch tăng lên tới cùng tổ sư khai môn Thần Hoàng đảo, tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục sẽ như có thần trợ giúp!

- Máu Chu Tước! Máu Thanh Loan! Trong phần thưởng có không?

Lâm Minh vội vàng hỏi.

- Đừng nói là máu Chu Tước, máu Thanh Loan, mặc dù máu Cổ Phượng, ở trong phần thưởng cũng có, tuy nhiên với thiên phú trước mắt của ngươi không thể nhận được.

Điện Linh mặt không chút thay đổi nói, nó chỉ là trần thuật sự thật.

- Máu Cổ Phượng!

Tim Lâm Minh đập gia tốc:

- Cổ Phượng là cái gì? Thần thú Phượng Hoàng?

Vấn đề này có lẽ rất ngốc, nhưng sự tình quan trọng, Lâm Minh tự nhiên muốn xác định.

- Tất nhiên.

- Cần dạng điều kiện gì?

Lâm Minh khẩn cấp hỏi, hắn vốn tưởng rằng chỉ là huyết mạch Chu Tước, Thanh Loan, không nghĩ tới dĩ nhiên là máu thần thú Phượng Hoàng!

Cho dù chỉ là chút máu Cổ Phượng, thưa thớt như Nghịch Lân Chi Huyết, cũng đủ để cho hắn chỗ tốt thật lớn!

Với máu Cổ Phượng, tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục sẽ như thế nào? Lâm Minh không thể tưởng tượng!

- Máu Cổ Phượng, bình thường là phần thưởng thí luyện cấp vương, cấp chiến tướng gần như không thể nhận được, trừ phi ngươi có thể ở trong vòng một năm hoàn thành toàn bộ nội dung thí luyện.

Một năm!

Lâm Minh hít sâu một hơi, nghe Điện Linh ý tứ, hoàn thành huấn luyện một năm, bản thân chính là một chuyện khó tin, hắn không kìm được hỏi:

- Từ khi ngươi quản lý Cổ Phượng đại điện đã bao lâu? Chưa từng có người nào ở trong vòng một năm hoàn thành thí luyện cấp chiến tướng sao?

- Ta ngủ say đã lâu nhớ không được thời gian, tuy nhiên nhiều năm qua như vậy, quả thật là có người ở trong vòng một năm hoàn thành thí luyện cấp chiến tướng, tuy nhiên bản thân hắn còn có huyết thống vương tộc.

Điện Linh nói có chút chậm, dường như đã trải qua thời gian rất lâu, nó đã không nhớ được hết mọi chuyện.

- Đã có người có thể hoàn thành, ta vị tất không thể hoàn thành!

Lâm Minh tràn ngập tin tưởng đối với chính mình, đây là một cơ hội, Hắn liều mạng cũng muốn nắm chắc. Hơn nữa, cho dù không phải nguyên nhân máu Cổ Phượng, Lâm Minh cũng muốn nhanh chóng xông phá Cổ Phượng đại điện, nếu chính mình ngây ngốc lâu như vậy, Mục Thiên Vũ chỉ sợ sẽ nghĩ hắn đã chết!
Bình Luận (0)
Comment