Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 564

Đối với tôn chủ của Thông Thiên tháp, có nhiều thêm tôn chủ không phải là một tin tốt, nhưng cũng không phải là chuyện đáng sợ lắm.

Bọn họ mong muốn nhất chính là có thể thu nhận tuấn kiệt trẻ tuổi ở Thông Thiên tháp làm thủ hạ, củng cố địa vị thống trị của họ.

Nam nhân Cự Ma hơi do dự một chút, từ trong Tu Di giới lấy ra một cái Truyền Âm phù, nhẹ vươn tay điểm một cái, một ánh lửa dấy lên trong đại điện u ám, có vẻ sáng ngời lạ thường.

Ở tầng thứ ba Thông Thiên tháp, trong một chỗ mật thất kim loại hoàn toàn phong bế, một thanh niên cường tráng trên tay quấn mảnh vải màu đen đang đánh quyền. Mỗi một quyền hắn đánh ra, đều có tiếng xé gió, từng quyền từng quyền rất nhanh đánh ra liên tiếp, giống như sấm sét cuồn cuộn không dứt bên tai.

- Thủ linh bảo chúng ta đối phó với Lâm Minh!

Trong lúc gã thanh niên luyện công, một nữ nhân áo đen đột ngột đi vào nhà đá, lên tiếng nói.

- Hả?

Gã thanh niên ngừng lại:

- Lâm Minh? Là Lâm Minh đánh chết Hình Thiên ư?

- Phải!

Gã thanh niên không nói gì thêm, tiếp tục tung quyền, từng quyền từng quyền nện trên vách tường kim loại. Theo tiếng nổ vang nặng nề, vách tường huyền kim đặc chế bị gã thanh niên đánh cho hoàn toàn lõm xuống.

- Ngươi không có cảm tưởng gì sao?

Nữ nhân áo đen hỏi.

Thanh niên cường tráng ngừng lại, xoa xoa cổ tay, nói:

- Hình Thiên khinh địch, tuy nhiên cũng là chuyện thường tình của con người! Bất cứ người nào với thân phận vương giả của tầng thứ hai đấu với một đứa nhỏ đều sẽ khinh địch! Ta có xem qua phù ảnh trận đấu giữa Lâm Minh và Hình Thiên, ta đoán lúc ấy thực lực của Lâm Minh biểu hiện ra ngoài đã đến gần tới cực hạn của hắn! Thực lực như thế ở trong tầng ba Thông Thiên tháp, có thể xếp vào tiêu chuẩn lớp trên, so với số tuổi của Lâm Minh mà nói, trình độ này rất yêu nghiệt, nhưng so với chúng ta Thiên Ma thất tinh, tiêu chuẩn bậc cao không đáng kể chút nào!

Khi gã thanh niên nói chuyện, hắn đá mạnh ra một cước, chỉ nghe một tiếng nổ “ầm”, toàn bộ vách tường kim loại huyền kim hoàn toàn biến hình, gốc bị lực kéo cường đại xé rách, cả mặt vách tường giống như một cánh cửa bị xốc lên.

Nữ nhân áo đen thấy một màn này lắc lắc đầu: “Lại phải gọi Luyện Kim sư đến tu bổ vách tường rồi!”.

- Lâm Minh hiện tại ở lại tầng hai tu luyện. Sau khi hắn đi lên tầng ba, dựa theo lệ thường của Thông Thiên tháp, mấy trận đấu trước không có khả năng phân phối cho hắn cường giả đỉnh cấp. Nói cách khác, trước khi hắn gặp Thiên Ma thất tinh chúng ta còn có thời gian rất dài, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

Nữ nhân áo đen nói xong, tùy ý phất tay xoay người rời đi.

Thanh niên cường tráng xoa xoa mũi, trong mắt tràn đầy chiến ý. Hắn cười hắc hắc lẩm bẩm:

- Ta chỉ sợ hắn không có mạnh lên, vậy thì hoàn toàn không có ý nghĩa!

...

Ở trong mật thất Thông Thiên tháp, đương nhiên Lâm Minh hoàn toàn không biết gì về những chuyện đó, hắn đang ở dưới phụ trợ của Không Linh võ ý, hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã. Thân thể hắn không còn sót lại mảy may ý thức, lộ tuyến chân nguyên vận hành hoàn toàn dựa theo quán tính bản năng vận chuyển hoàn mỹ.

Ở trong loại trạng thái này, tốc độ tu luyện của Lâm Minh cực kỳ khủng bố.

Tu luyện không biết năm tháng, nhoáng lên một cái, Lâm Minh đã bế quan ba tháng, giữa chừng hắn đi ra ngoài một lần, gửi bán một phần vật phẩm không cần thiết trong Tu Di giới của Hình Thiên. Đồng thời cũng từ gã mập mạp Yêu Tinh tộc nơi đó thu lấy rất nhiều Huyết Sát tinh thượng phẩm.

Liên tiếp gửi bán mang đổi, Lâm Minh đã thu lấy từ mập mạp Yêu Tinh tộc nơi đó hơn một ngàn viên Huyết Sát tinh thượng phẩm.

Tu luyện Hỗn Độn Cương Đấu kinh phải tiêu hao tài nguyên thật sự quá lớn, một viên Huyết Sát tinh thượng phẩm ở trong tay Lâm Minh không cần tới bao lâu liền mất hết sáng bóng, sau đó vỡ vụn, hoàn toàn biến thành phế thạch.

Thường thường rất nhiều thời điểm Lâm Minh sử dụng một lần mấy viên Huyết Sát tinh thượng phẩm, vì thế làm cho tốc độ tiêu hao Huyết Sát tinh thượng phẩm tăng nhanh hơn, chỉ trong thời gian ba tháng, Lâm Minh đã dùng hết một ngàn hai trăm viên Huyết Sát tinh thượng phẩm, tương đương với mười mấy vạn Huyết Sát tinh trung phẩm.

Trong quá trình này, công lao của gã mập mạp Yêu Tinh tộc là lớn nhất! Ngay từ đầu số lượng Huyết Sát tinh thượng phẩm ở tầng hai may mà đã đổi nhiều, nhưng đến sau lại, theo Lâm Minh càng ngày đổi càng nhiều, số lượng Huyết Sát tinh thượng phẩm cũng càng ngày càng ít, giá cả cũng theo đó tăng lên, càng khó đổi. Nếu không có gã mập mạp Yêu Tinh tộc này, chỉ riêng việc đổi tinh thạch cũng đủ cho Lâm Minh đau đầu rồi.

Ba tháng bế quan đi ra, Lâm Minh cũng thảy hết cho mập mạp Yêu Tinh tộc tất cả hơn mười vạn Huyết Sát tinh trung phẩm trong Tu Di giới của Hình Thiên, số lượng này lại tương đương với hơn một ngàn viên Huyết Sát tinh thượng phẩm, ngay cả Lâm Minh đều cảm thấy có vẻ mình làm khó người ta.

Nhưng mà để Lâm Minh bất ngờ là, mập mạp này quả thật có bản lĩnh, ở thời điểm Huyết Sát tinh thượng phẩm trên tầng hai này càng ngày càng hiếm, hắn lại nghĩ biện pháp liên hệ với các mối quan hệ ở tầng ba, từ trong con đường tầng ba đổi Huyết Sát tinh thượng phẩm.

Huyết Sát tinh thượng phẩm ở tầng ba thì nhiều rồi, võ giả ở trong này tu luyện cũng dùng Huyết Sát tinh thượng phẩm, Huyết Sát tinh trung phẩm chỉ có thể dùng làm tiêu phí hằng ngày.

Điều này cũng dẫn tới Huyết Sát tinh thượng phẩm ở tầng ba còn đắt đỏ hơn, giá đổi đạt tới một đổi một trăm hai mươi lăm.

Đối với chuyện này Lâm Minh cũng không thèm quan tâm, chỉ cần có thể đổi được là tốt rồi!

Như thế, thoáng cái lại qua hai tháng, tính hết thời gian lại, Lâm Minh đã bế quan tu luyện tròn năm tháng.

Năm tháng này, Lâm Minh không tính phí tổn tiêu hao Huyết Sát tinh thượng phẩm, lại có tăng phúc huyết sát khí hạng đặc biệt ở chỗ tu luyện, cộng thêm tác dụng của Không Linh võ ý... Tốc độ tu luyện của Lâm Minh có thể nói tiến triển cực nhanh.

Ở mặt luyện thể, tư chất của Lâm Minh cũng không kém lắm, trước đây hắn đã dung hợp một giọt Chân Long Chi Huyết, cải thiện thể chất thật lớn, cộng thêm Lâm Minh trải qua rèn luyện thân thể nhiều năm như vậy, cơ sở đã phi thường vững chắc.

Một ngày này, Lâm Minh chợt mở ra hai mắt.

“Năm tháng rồi, ta ở thêm vào Không Linh võ ý một hơi luyện năm tháng, nhưng mà cũng chỉ là mở ra một chút cơ sở của Bát Môn Độn Giáp mà thôi, khoảng cách mở ra Bát Môn Độn Giáp còn rất xa! Hơn nữa tu luyện của ta đã đến gần bình cảnh rồi!”.

Một tháng gần dây tốc độ tu luyện của Lâm Minh đã càng ngày càng chậm, nói vậy cách bình cảnh đã không xa.

Từ Tôi Tủy đến Bát Môn Độn Giáp có một đoạn đường rất dài, trước phải tu luyện nửa bộ Hỗn Độn Cương Đấu kinh này đạt tới lô hỏa thuần thanh, nên muốn một lần thành tựu là không có khả năng.

Mặc dù hết thảy đều tu luyện tốt lắm, mà muốn mở ra Bát Môn Độn Giáp, cũng cần dược liệu thối thể cực phẩm, độ khó của nó còn lớn hơn so với Tôi Tủy.

Loại thiên tài địa bảo này, muốn tìm được ở Thiên Diễn đại lục cần có cơ duyên thật lớn!

Bởi vậy, Lâm Minh muốn đi tiếp trên con đường luyện thể, có thể nói là lớp lớp khó khăn!

Lâm Minh do dự thật lâu rồi im lặng đọc chú ngữ, một cái quầng sáng màu vàng bằng nắm tay từ trong đan điền Lâm Minh bay ra, xoay tròn trên không trung, sau một lát hóa thành một cái lò nhỏ màu vàng, chính là Càn Khôn Dung Nhật lô.

- Mở!

Lâm Minh điểm ngón tay phải một cái, cái nắp lô mở ra, một viên đan dược màu lam từ trong Càn Khôn Dung Nhật lô bay ra, bay đến trên tay Lâm Minh.

Lúc trước Bạch Mi phương trượng của Đại Thiện tự dùng Minh Phật Đại Thủ ấn mạnh mẽ mở ra Càn Khôn Dung Nhật lô, bay ra hai quầng sáng một đỏ một lam, màu đỏ chính là máu Cự Ma thượng cổ, đã bị Ma Phương cắn nuốt, còn màu lam chính là viên Vô Danh thần đan hiện ở trong tay Lâm Minh.

Vô Danh thần đan lớn bằng cỡ trái nhãn, toàn bộ che phủ một tầng hàn quang, cầm trong tay Lâm Minh có thể có cảm nhận rõ ràng từng đợt băng hàn trong đó, dường như muốn truyền vào kinh mạch làm đông lại linh hồn hắn.

Khí tức băng hàn cổ xưa này, dường như cất chứa mấy vạn năm năm tháng giống nhau như đúc với Phạm Thiên Long Căn. Lâm Minh có thể khẳng định, viên Vô Danh thần đan này chính là từ Phạm Thiên Long Căn luyện chế ra!

Một gốc cây Phạm Thiên Long Căn, có thể giúp cho mình hoàn thành mười thành Tôi Tủy, như vậy dùng đan dược do Phạm Thiên Long Căn luyện chế thành thì sẽ có hiệu quả thế nào?

Lâm Minh xem kỹ viên đan dược, cũng không dám nuốt vào, hắn cảm nhận được năng lượng nén ép cao độ và khí tức băng hàn thấu xương trong đó, khiến hắn có cảm giác vô cùng kinh sợ.

Bình thường mà nói, đan dược phải bá đạo hơn rất nhiều so với dược lực của bản thân tài liệu luyện dược, tùy tiện nuốt vào nổ tan xác mà chết cũng không hiếm lạ.

“Đáng tiếc ba lão già kia sau khi gió lốc không gian nổ tung liền bị thương linh hồn, rơi vào ngủ say, nếu không nếu có họ có lẽ sẽ cho ta một ít đề nghị!”. Lâm Minh khẽ nhíu mày, hiện tại tình huống của hắn là bế quan tu luyện gặp phải bình cảnh, mà muốn ra ngoài rèn luyện phải đi lên tầng thứ ba. Tuy rằng Lâm Minh tự tin, nhưng cũng không tự tin đến mức xem thường tuấn kiệt thiên hạ không để vào mắt. Hắn biết rõ với thực lực của hắn hiện giờ, nếu tùy tiện đi lên tầng ba, thực có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Lâm Minh trầm ngâm một hồi lâu, lẩm bẩm:

- Lúc trước ta hấp thu Phạm Thiên Long Căn, dùng chính là Thủy luyện pháp, dùng nước suối tinh khiết chưng cất Phạm Thiên Long Căn, hòa tan dược hiệu của nó trong nước, sau đó ta dùng nước ngâm thân thể, hút vào trong cơ thể tất cả tinh hoa của nó. Lão già Ma Quang nói làm như vậy hiệu quả còn tốt hơn trực tiếp nuốt vào Phạm Thiên Long Căn, viên Vô Danh thần đan này là từ Phạm Thiên Long Căn luyện chế thành, vậy dùng nó theo phương pháp dùng Phạm Thiên Long Căn hẳn là không sai!

Dùng Thủy luyện pháp có chỗ tốt là phân tán dược lực nồng đậm ở trong nước, dược lực sẽ ôn hòa hơn, dễ dàng hấp thu hơn.

Nếu đã quyết định, Lâm Minh cũng không hề do dự! Nói trường hợp xấu đi, cho dù dùng phương thức Thủy luyện pháp không chính xác, lãng phí nhiều dược lực của đan dược màu lam đi nữa, hắn cũng không đau lòng.

Con đường sau này còn dài, còn có cơ duyên đang chờ hắn, hiện tại hắn tu luyện gặp bình cảnh, lại ở trong tình cảnh loạn trong giặc ngoài, đúng là thời cơ tốt để sử dụng đan dược màu lam này, nếu vì sợ hãi lãng phí dược lực mà bỏ lỡ cơ hội không dùng nó, vậy thì đúng là lãng phí rất nhiều thời gian rồi!

Đối với Lâm Minh, thời gian mới là tài nguyên tối quý giá!

Tài nguyên gì khác mất đi đều có thể tìm được, duy chỉ có thời gian mất đi là không thể tìm lại được.

Lấy ra nước Thái Dương Nguyên Tuyền từ trong Tu Di giới, nước suối Thái Dương Nguyên Tuyền này xuất từ thí luyện cấp chiến tướng của Thần Hoàng bí cảnh, trong nước suối ẩn chứa nguyên khí thiên địa phi thường phong phú, hơn nữa cực kỳ tinh thuần, không có bất kỳ tạp chất hay độc tố, thập phần quý báu.

Lúc trước thời điểm Lâm Minh ở Thần Hoàng bí cảnh vẫn luôn dùng nước này để uống, khi rời Thần Hoàng bí cảnh đã mang theo rất nhiều. Những năm gần đây liên tục tiêu hao, hiện giờ chỉ còn lại có hai khạp lớn.

Vật chứa luyện dược tự nhiên vẫn là Càn Khôn Dung Nhật lô, Lâm Minh mở ra tầng thứ nhất Càn Khôn Dung Nhật lô, điểm ngón tay một cái, nước suối Thái Dương Nguyên Tuyền từ trong khạp dâng lên như rồng hút nước, toàn bộ bay vào trong Càn Khôn Dung Nhật lô.

Tiếp theo Lâm Minh bắn ngón tay ra, Vô Danh thần đan hóa thành một luồng sáng lam bay ra, cũng chìm vào Càn Khôn Dung Nhật lô.

Lâm Minh đứng ở bên cạnh Càn Khôn Dung Nhật lô, quan sát Thái Dương Nguyên Tuyền trong lò sôi lên. Ngay khoảnh khắc Vô Danh thần đan rơi vào trong Thái Dương Nguyên Tuyền, nước suối Thái Dương Nguyên Tuyền ngưng tụ kết thành băng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chỉ trong vài cái chớp mắt, liền kết thành một khối băng lớn...
Bình Luận (0)
Comment