Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 869

Tin tức Lâm Minh chiến thắng Tư Đồ Yêu Nguyệt, giống như cuồng phong thổi khắp toàn bộ khu vực trung ương Thiên Diễn đại lục. Mệnh Vẫn tầng một đỉnh phong chiến thắng Mệnh Vẫn tầng bảy Tử Cực đan điền. Tinh tức như vậy dùng hai từ kinh bạo cũng không đủ để hình dung.

Vốn không có người nào xem trọng Lâm Minh có thể vượt qua được một cửa này, Nhưng mà lại không nghĩ tới, Tu La thần quốc lại thua toàn bại như thế. Bất cứ người đều có thể nhìn ra Lâm Minh tiền đồ sáng ngời. Hắn rất có thể đứng trên thiên hạ vạn năm.

Ba ngày sau, một lần nữa Tân Thiên Mệnh Bảng ra lô!

Sau khi mở ra, trang thứ nhất, tên thứ nhất, được dùng Chu Sa viết xuống ba chữ to: Lâm Lan Kiếm!

Lâm Minh đã liên tục ba lượt vòng qua nhân vật phong vân. Từ xếp hạng sau 200 trên Thiên Mệnh Bảng nhảy đến hạng nhất. Loại biên độ tiến độ này khiến người ta kiếp sợ.

Ở mặt trái trang giấy, dùng bút đen đánh giá về Lâm Minh.

Kỳ tài đứng đầu Thiên Diễn đại lục trong ngàn năm qua, thiên phú bỏ xa Ma Thủy Đại Đế và Bát Vẫn Lôi Hoàng, so với Đế Thích Già cũng chỉ hơn chứ không kém, dùng tu vi Mệnh Vẫn tầng một đỉnh phong trở thành đệ nhất nhân dưới Thần Hải.

Mà một phần Thiên Mệnh Bảng như vậy, cũng nằm trên tay Lâm Minh:

- Tri Thiên Mệnh đánh giá thiên phú của ta vượt xa ba người Ma Thủy Đại Đế, Bát Vẫn Lôi Hoàng, Đế Thích Già. Từ điểm này xem ra, dường như Đế Thích Già so với hai người trước càng thêm yêu nghiệt, ngay cả Tri Thiên Mệnh cũng dùng từ chỉ hơn chứ không kém.

- Đế Thích Già chỉ là Mệnh Vẫn bảy tầng cùng dung hợp bảy thứ võ ý, võ phá hư không. Thiên phú lại bỏ xa Bát Vẫn Lôi Hoàng, võ ý dung hợp rốt cuộc sẽ như thế nào? Lâm Minh càng lúc càng chờ mong nhận được Đế Tôn lực trường. Chỉ có Đế Tôn lực trường, Tu la lực trường, Sát Thần lực trường ba cái kết hợp, mới có thể dung hợp thành Thiên Ma võ ý đầy đủ.

Thiên Ma võ ý đầy đủ có thể trực tiếp giết chết cường giả Thần Hải!

- Đáng tiếc thực lực của ta bây giờ, đi Thánh Ma đại lục vẫn còn chưa được. Ta cùng với Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên có oán cừu phải chết, đi qua con đường của Đế giả, khẳng định sẽ khiến hắn chú ý.

Một lần nữa Tân Thiên Mệnh Bảng truyền đến Thiên thế giới, lập tức được vô số người biết được, mở tiệc chiêu đãi Lâm Minh. Yến hội càng ngày càng nhiều mà bất kể Lâm Minh đi đâu tham gia yến hội, Mặt Nạ lão nhân đều như hình với bóng đi theo để bảo vệ an toàn cho hắn.

Lần yến hội này, người tới là nhân vật cấp Hoàng tử, hoặc là truyền nhân Thánh Địa, kém cỏi nhất cũng là thân vương thế tử, công tử Thần quốc.

Mỗi một tuấn kiệt thế hệ trẻ tuổi, sau lưng đều có bóng dáng Thần Hải cường giả. Nếu không căn bản là không có tư cách tham gia yến hội này.

- Lâm Minh, chúc mừng ngươi trở thành Mệnh Vẫn đệ nhất nhân. Mệnh Vẫn tầng một đã là đệ nhất Mệnh Vẫn. Sau khi đột phá Thần Hải ắt sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân.

- Ha ha! Bạch huynh quá coi thường Lâm huynh rồi. Ta xem, không cần tới Thần Hải, Lâm huynh cũng đã có thực lực thiên hạ đệ nhất rồi.

Ở trong yến hội, Lâm Minh không hề nghi ngờ là nhân vật trung tâm. Những hoàng tử thần quốc kia chỉ là làm nền, chuyện này cũng không kì quái. Thần Hoàng có mấy ngàn năm thọ mệnh, số lượng hoàng tử nhiều lắm. Ngay cả bản thân Thần Hoàng cũng chỉ sợ không nhớ rõ.

- Lâm huynh, ngươi đúng là khiến ta thật khổ ah!

Một nam nhân áo trắng trẻ tuổi giơ chén rượu, cười khổ dùng chân nguyên truyền âm nói. Hắn đúng là Lý Dật Phong, lúc trước Lâm Minh phá Mệnh Vẫn, Mộc Linh Ngọc mặt nạ bị nổ nát, Lý Dật Phong cũng đã thấy được dung mạo của Lâm Minh. Mà tiểu nha hoàn bên cạnh hắn, khóe miệng cũng há ra đủ nhét quả trứng gà. Tuy rằng bọn họ biết Lâm Minh thiên phú hơn người, nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới lại đạt tới trình độ như vậy.

Đến sau, Lâm Minh liền trực tiếp bế quan. Bọn họ luôn muốn gặp Lâm Minh nhưng không có cơ hội gặp mặt. Cho tới tận ngày hôm nay mới nhân cơ hội này gặp được Lâm Minh.

- Lý huynh, về tên của ta xin giữ bí mật.

Lâm Minh hiểu rất rõ không thể dối gạt được Lý Dật Phong. Cho dù đối phương không nhìn thấy dung mạo của mình nhưng mà kết hợp quá trình chiến đấu. Chiêu thức và vũ khí hắn sử dụng, cũng có thể đoán ra đại khái.

Từ lúc Lâm Minh kết thù oán cùng Tu La thần quốc, cũng là lúc đem Ma Quang khống chế Cự Côn mang tất cả gia quyến đến đáy biển sâu. Chỉ có như thế, hắn mới hoàn toàn yên tâm.

- Đương nhiên, ta tuyệt không nói ra nửa lời.

Lý Dật Phong vỗ ngực cam đoan. Hắn không có lý do bán đứng Lâm Minh, mà chuyện này cũng không có lợi gì cho hắn.

- Ta... Ta... Ai cũng không nói!

Tiểu nha hoàn của Lý Dật Phong thời điểm đối mặt với Lâm Minh, nói chuyện cũng không lưu loát. Hiển nhiên trong lòng rất khẩn trương, không còn một chút điêu ngoa, kiêu ngạo như trước nữa. Nàng vốn còn xem thường những nơi bên ngoài khu vực trung ương Thiên Diễn Đại lục. Đây vốn là chuyện trong tình lý, thêm với nàng xuất thân cũng coi như hiển hách. Tương lai sẽ trở thành thiếp thất của Lý Dật Phong, tự nhiên ánh mắt cực cao. Nhưng đối mặt với Lâm Minh tương lại sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất như vậy, cũng không thể bằng được một góc.

- Cám ơn!

Lâm Minh mỉm cười cũng không quá lo lắng. Đừng nói Nam Hải mờ mịt vô cùng vô tận. Tu La quốc rất khó tìm được người nhà của mình. Cho dù bọn họ tìm được thì cũng không nhất thiết áp dụng hành động không lí trí. Dù sao đối với võ giả cô độc mà nói, khái niệm thân tình đã rất mong manh, về phần nữ nhân thì càng xếp sau. Tu La quốc cũng không cho rằng chỉ cần bắt được Mục Thiên Vũ là có thể bức Lâm Minh tự sát.

- Lâm tiểu huynh đệ, Tạo Hóa lão nhân phải rời khỏi Thiên thế giới. Bây giờ, người muốn gặp ngươi.

Thích Bạch nói.

- Ồ? Được!

Đối với thực lực của Tạo Hóa lão nhân, Lâm Minh cũng có chút nghi hoặc. Đương nhiên đến trình độ Tạo Hóa lão nhân, cho dù khắp thiên hạ đều biết trên người hắn có bí mật thì cũng chẳng làm sao.

- Lâm Lan Kiếm tiểu hữu, hạnh ngộ!

Tạo Hóa lão nhân vẫn luôn ở Thần Khí tộc, được tôn sùng là thượng khách, nhưng hắn vẫn một thân áo xanh, tiên phong đạo cốt.

- Đại ân của tiền bối, vãn bối luôn ghi nhớ trong lòng. Xin nhận của vãn bối một lạy.

Lâm Minh nói xong liền muốn thi lễ, nhưng hắn lại bị Tạo Hóa lão nhân ngăn cản:

- Đại lễ của Lâm tiểu hữu, lão hủ không nhận nổi, tổn thọ lão hủ mất.

Tạo Hóa lão nhân vô cùng khách sáo, khách sáo đến mức Lâm Minh không chịu nổi. Vốn mình với thân phận vãn bối, nhận một lạy của mình là đương nhiên.

- Lâm tiểu hữu, ta biết ngươi đối với pháp tắc Thời Không có chút hứng thú. Chỗ ta có mấy bộ ngọc giản thật ra có thể cho ngươi xem một chút, ngày sau có thể trả lại.

Tạo Hóa lão nhân nói rất tùy tiện. Lâm Minh lại ngẩn ngơ. Loại kế thừa Thiên Diễn đại lục không hề có này, giá trị của nó không cần nghĩ cũng biết. Tạo Hóa lão nhân vậy mà lại đưa nó cho mình.

Nên biết rằng, bình thường võ giả, các gia tộc đều coi trọng võ học, truyền thừa của mình. Sợ người khác học được sẽ vượt qua mình. Tạo Hóa lão nhân và mình cũngphải thầy trò. Thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không tính. Hoàn toàn không có lý do đem ngọc giản quý báu như thế cho mình.

Tạo Hóa lão nhân cũng không giải thích gì, vung tay lên, sáu cái ngọc giản liền bay đến tay Lâm Minh:

- Lâm tiểu hữu, pháp tắc thời gian kì thật cũng không nghịch thiên như ngươi nghĩ. Nó quả thật có thể kéo dài tuổi thọ, cũng có thể để ta sống thêm lâu hơn. Nhưng thật lòng, ta chỉ dùng được loại phương thức không tính là kéo dài tuổi thọ mà thôi... (Ý nói hắn cũng chỉ chạm được bên ngoài với phương thức chân chính kéo dài tuổi thọ)

- Hả?

Lời của Tạo Hóa lão nhân trước sau đều có mâu thuẫn khiến cho Lâm Minh nghi hoặc khó hiểu.

Tạo Hóa lão nhân cười nói:

- Lão hủ có thể thay đổi được tốc độ dòng chảy thời gian chẳng hạn như lúc lão hủ bế quan. Tốc độ thời gian chậm lại đến một phần mười, như vậy lão hủ bế quan một năm thì bên ngoài trôi qua mười năm. Lão hủ bế quan một lần cũng có đến mấy chục năm mà bên ngoài đã qua mấy trăm năm. Cho nên thế gian nói lão hủ sống 8000 năm, kì thật cũng không đến được như vậy. Sinh mệnh chi hỏa của lão hủ nhìn như mỏng manh, thực ra là dùng bí pháp ngụy trang. Mục đích là vì kéo dài tuổi thọ...

Tạo Hóa lão nhân nói tới đây, tự giễu cười:

- Sống lâu như vậy còn nhìn không thấy già nua và tử vong! Con đường võ đạo còn nhiều bí mật lắm. Ta chỉ thăm dò được một góc băng sơn mà thôi. Cho nên tới lúc chết cũng không khỏi cam lòng... Vì sống càng lâu, ta càng nếm thử nhiều thủ đoạn. Nhưng nếu như không tính thay đổi tốc độ dòng chảy thời gian và thọ mệnh, ta dùng nhiều bí pháp như vậy cũng chỉ được vạn năm mà thôi. Xem như là thọ mệnh nhất trong cấp Thần Hải cường giả.

Tạo Hóa lão nhân giải thích một phen, Lâm Minh trong lòng tỉnh ngộ. Thay đổi tốc độ dòng chảy thời gian, quả thật không coi là kéo dài tuổi thọ. Thọ mệnh có bao nhiêu thì vẫn bấy nhiêu, chỉ là muộn hơn mà thôi.

Mà nếu muốn cùng trời tranh mệnh. Cũng chỉ có con đường tu võ những cái khác chung quy cũng chỉ là ngoại đạo.

Sinh mệnh đối với sinh mệnh bản thân rất là lưu luyến. Mặc kệ là sinh mệnh trí tuệ hay là không phải sinh mệnh trí tuệ. Đây là bản năng khắc sâu trong lòng, đối với võ giả mà nói thì còn hơn nữa. Con đường võ đạo nhìn không thấy điểm cuối, sao lại cam tâm nửa đường dứt thọ mệnh mà ngã xuống?

- Lâm tiểu hữu, ngươi có độ tuổi tốt. Thật sự khiến người ta hâm mộ và ghen tị, hãy quý trọng đi. Đời người vừa ngắn vừa khổ, người già mới biết quý trọng cảnh xuân tươi đẹp. Còn trẻ là lúc lãng phí năm tháng, tới khi tuổi già cũng khó tiến thêm một bước.

Tạo Hóa lão nhân nói tới đây thở dài một tiếng, khẽ lắc đầu.

- Tạ ơn tiền bối chỉ điểm.

Lâm Minh cung kính nói.

- Chỉ điểm thì chưa nói tới. Những đạo lí này ngươi cũng sẽ biết. Chỉ là không tự mình trải qua, không thể cảm nhận sâu sắc được. Lão hủ cáo từ, sau này gặp lại.

Tạo Hóa lão nhân nói xong bồng bềnh trôi đi. Lâm Minh quay sang chỗ hắn biến mất, thi lễ thật sâu.

Ngày thứ hai, yến hội chiêu đãi Lâm Minh vẫn tiếp tục. Mà Lâm Minh cũng không có tiếp tục tham gia. Tuy nói kết giao những thế lực này có chỗ tốt, nhưng đối với thực lực mà nói, chỉ là thế tục và vật ngoài thân.

Cũng trong một ngày này, Tu La quốc đem bồi thường sinh tử chiến bồi tới. Tài liệu giá trị ngàn vạn Nguyên Linh Thạch. Cộng thêm mấy ngày nay Lâm Minh thu được tổng cộng là 1400 vạn.

Nên biết rằng, hoàng tử như Lý Dật Phong toàn bộ gia sản cũng chỉ có mấy vạn Nguyên linh thạch, còn các thân vương công tử thì cũng chưa chắc có đủ 1 vạn Nguyên linh thạch.

Lúc trước Tu La Thần quốc bỏ ra 30 vạn làm phần thưởng đã khiến cho các cao thủ Thiên Mệnh bảng động tâm. Giá trị 1400 vạn Nguyên linh thạch có thể nghĩ mà biết. Đây là con số thiên văn mà Thánh địa bình thường cũng không lập tức lấy ra được.

Lâm Minh chuẩn bị dùng những thứ này làm vốn liếng, bế quan mở ra Bát Môn Độn Giáp cửa thứ bốn - Thương Môn!

Đây là một cánh cửa vô cùng quan trọng trong Bát Môn Độn Giáp sơ kì. Vị trí ở hai nắm đấm có thể tăng cường lực công kích và năng lượng của võ giả.

Sau khi được Thương Môn tăng phúc, Lâm Minh dự đoán lực lượng của mình sẽ đạt tới hơn 110 vạn cân. Thậm chí đến gần ngưỡng 200 vạn cân, đến lúc đó dùng lực này huy động Đại Hoang Huyết Kích, vừa lúc có thể phát ra uy lực lớn nhất của nó!

Lâm Minh muốn là làm liền. Vào ban đêm, hắn đi tới nơi bế quan của Thần Khí tộc, bày ra trận pháp và tế ra Càn Khôn Dung Nhật Lô. Tất cả thiên tài đại bảo, lượng lớn Mộc Linh Ngọc chất đầy mật thất, thần khí sáng rực, quang hoa xông lên tận trời.

Thành bại là lúc này!
Bình Luận (0)
Comment