Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 946

Chương 946 Thiên hạ đệ nhất!

Ma Phương lại lần nữa dao động khiến Lâm Minh ý thức được một sự kiện, khoảng cách ngày Ma Phương chân chính tỉnh lại đã càng ngày càng gần , nếu linh hồn trong Ma Phương tỉnh lại, có lẽ hắn sẽ phá được bí mật Ma Phương, thậm chí biết rõ Ma Phương rốt cuộc là cái gì.

- Không biết nữ nhân này là địch hay là bạn, nhân vật cảnh giới như nàng, cho dù là một lũ tàn hồn cũng cực kỳ đáng sợ, ta phải mau chóng tăng mạnh thực lực của chính mình, chỉ có thực lực của chính mình mới là căn bản nhất .

Lâm Minh nghĩ như vậy , ngẩng đầu vừa thấy, hơn 50 cường giả Thần Hải bay lại đây.

Hiện tại cường giả Thần Hải toàn bộ Thiên Diễn Đại Lục cũng chỉ chừng 90 người, 50 người này chiếm hơn phân nửa!

Nếu là bình thường, hơn 50 người tụ tập cùng một chỗ, đó là loại cảnh tượng khủng bố bậc nào, tập hợp hơn phân nửa lực lượng Thiên Diễn Đại Lục, thế lực gì không thể san bằng? Cho dù tấn công Cửu Đỉnh Thần quốc, Dương Lạc Thiên cũng sẽ sợ tới mức co đầu rút cổ ở Cửu Đỉnh Thần Cung không dám ra, chỉ có thể dựa vào đại trận để ngăn cản.

Nhưng hiện tại, hơn 50 người ở trước mặt Lâm Minh, thở mạnh cũng không dám ra một hơi, đều cảm nhận được áp lực thật lớn.

Lâm Minh thật sự quá mạnh mẽ , hiện tại đánh chết Dương Vân sau, hắn hoàn toàn xứng đáng thiên hạ đệ nhất nhân, cùng cấp địa vị Ma Đế 7, 8 vạn năm trước.

Thống trị tuyệt đối!

Huống chi, hắn mới Mệnh Vẫn tầng năm, không tới 3,4 năm, lại phá cái một vài trọng Mệnh Vẫn như ăn cơm uống nước, đến lúc đó, hắn vừa động ý niệm, thậm chí có thể diệt sát cường giả Thần Hải.

Hơn 90 cường giả Thần Hải Thiên Diễn Đại Lục, trong đó dựa vào cơ duyên đột phá Thần Hải gần một nửa, có hơn 40 người.

Còn lại 50 người, lại có hơn phân nửa là dựa vào bản thân lĩnh ngộ đột phá Thần Hải, nhưng vừa không là thần mạch Thần thể, cũng không phải Mệnh Vẫn tầng bảy, mà là Mệnh Vẫn tầng sáu bình thường nhất, thực lực của bọn họ tuy rằng mạnh hơn những Thần Hải dựa vào cơ duyên đột phá, nhưng cuộc đời này đều rất khó đặt chân tới Thần Hải trung kỳ.

Tính toán đâu ra đấy, hiện giờ lượng cường giả Thiên Diễn Đại Lục đột phá Thần Hải trung kỳ chỉ chừng 20 nhân, trong đó Thần Hải hậu kỳ chỉ có một người, đó chính là Tạo Hóa lão nhân, Thần Hải hậu kỳ còn lại đều bị Dương Vân giết.

Cho nên, tu vi cường giả Thần Hải Thiên Diễn Đại Lục, thực lực, cơ sở, đặt ở trước mặt Lâm Minh hoàn toàn có thể dùng đám ô hợp để hình dung.

- Lâm chân nhân.

Rất nhiều cường giả Thần Hải không hẹn mà cùng thi lễ Lâm Minh, về phần xưng hô Lâm tiểu huynh đệ, không còn người nào dám kêu, đây chính là thực lực tuyệt đối mang đến áp chế địa vị, hiện tại nếu Lâm Minh thành lập môn phái, hắn hoàn toàn có thể nhân cơ hội thôn tính Cửu Đỉnh Thần quốc, tương lai kiến tạo một cái tông môn lục phẩm.

- Dương Vân... hoàn toàn đã chết?
Tuyết Phong tiên tử nhìn thấy thi thể Dương Vân nằm trên mặt đất, máu thịt đã bầy nhầy, hơn nữa bị hút đi tinh huyết, nàng có chút không thể tin, một thế hệ ma kiêu này, nô dịch rất nhiều cường giả Thần Hải Thiên Diễn Đại Lục gần bốn năm, rốt cục đã chết.

Không riêng gì Tuyết Phong tiên tử, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, trong đó những cường giả Thần Hải bị hạ truy tung ấn ký, còn có huyết mạch dị chủng lại cảm giác như trút được gánh nặng.

Nữ nhân tên Ngọc Nhi đột nhiên cúi đầu thật sâu đối với Lâm Minh:
- Lâm chân nhân đánh chết Dương Vân, đối với ta là ân cứu mạng, ân này, Ngọc Nhi ghi nhớ trong lòng.

Theo sát sau Ngọc Nhi, lại có một nam nhân trung niên dáng người khôi ngô thi đại lễ đối với Lâm Minh:
- Huynh đệ La Ma của ta chết trong tay Dương Vân, cảm tạ Lâm chân nhân giết Dương Vân, giúp ta báo huyết hải thâm cừu này.

Dương Vân chết, cũng khiến mọi người thở phào một hơi.

- Lâm chân nhân, ngài có việc gì cần chúng ta cứ việc phân phó, ta không bao giờ từ chối!
Lại có một võ giả nói.

Lâm Minh mặt không đổi sắc:
- Dương Vân cũng là địch nhân của ta, ta cùng với hắn, nhất định có một trận sinh tử chiến, tuy rằng cũng nhân tiện giúp các ngươi, nhưng không tính là ân đức gì, tuy nhiên các ngươi nói có chuyện cứ phân phó các ngươi, quả thật là có...

- Lâm chân nhân mời nói, dù nhảy vào núi chông biển lửa ta cũng làm được!
Võ giả ở đây nhao nhao tỏ thái độ, nhiều cường giả Thần Hải như vậy tụm vào một chỗ, mỗi người đều là bá chủ nắm giữ một phương thế lực lớn ở Thiên Diễn Đại Lục, còn có chuyện gì không thành ?

Lâm Minh cười nói:
- Không nghiêm trọng như vậy, chư vị ở đây, cơ bản đều là võ giả ba đại Thần quốc Thất Tinh, Cửu Đỉnh, Đại Dã, hoặc là thực lực phụ thuộc ba đại Thần quốc này đi?

- Là, còn có một chút không môn không phái nhàn vân dã hạc, đại khái 7, 8 người, bởi vì Tu La Thần quốc với Lâm chân nhân có cừu oán khích, hoàn toàn hướng về phía Dương Vân, chúng ta không tin được, vốn không liên hệ bọn họ.
Thất Tinh quốc Lý Ngọc Tiêu vội vàng nói.

- Ân.
Lâm Minh gật đầu:
- Ta có hai yêu cầu, cái thứ nhất chính là ta hy vọng ngày sau, chung quanh Kỳ Tích Hải chỉ có ba đại Thần quốc, Tu La Thần quốc từ nay về sau xoá tên!

Lâm Minh mở miệng thạch phá kinh thiên, trực tiếp gạt bỏ một cái Thần quốc, tuy nhiên hắn quả thật có tư cách này.

Nghe xong Lâm Minh nói, Lý Ngọc Tiêu hít sâu một hơi, nhưng không có cảm thấy ngoài ý muốn, Tu La Thần quốc sớm đã thủy hỏa bất dung với Lâm Minh, ngày sau Lâm Minh phi thăng Thần Vực, hắn sẽ lưu lại một chút thân nhân, kế thừa ở Thiên Diễn Đại Lục, nếu có một thế lực đối địch như hổ rình mồi, hắn sao có thể an tâm?

Bốn đại Thần quốc, tồn tại hơn 1 vạn năm, hiện giờ, bởi vì một câu của Lâm Minh, sẽ ít đi một cái , từ nay về sau trở thành thế chân vạc!

- Thế nào?
Lâm Minh nhướng đuôi lông mày lên.

- Được!
Bao gồm Lý Ngọc Tiêu, nhân vật trọng yếu ba đại Thần quốc đáp ứng. Kỳ thật bốn đại Thần quốc có thể với trạng thái ổn định tồn tại hơn 1 vạn năm, hoàn toàn là bởi vì kiềm chế nhau, giá phát động chiến tranh phải trả quá lớn, về phần nói cái gì liên hợp mấy đại Thần quốc hợp lực tiêu diệt một nhà linh tinh đủ các loại, ngươi có thể liên hợp, người khác cũng có thể liên hợp, ích lợi trong bốn đại Thần quốc rắc rối phức tạp, nên muốn liên hợp lại phát động đại chiến, nào có đơn giản như vậy.

Nhưng hiện tại, bởi vì một câu của Lâm Minh, hết thảy đều không là vấn đề!

Lâm Minh nói:
- Tiêu diệt Tu La Thần quốc, đoạt được lãnh thổ, tài nguyên, ích lợi để ba đại Thần quốc các ngươi hiệp thương phân phối, ta không nhúng tay, cũng không cần nửa phần, ta chỉ có một yêu cầu, chính là tận lực không cần chế tạo sát nghiệt, có thể giải quyết với thủ đoạn hòa bình, không nên động võ, về phần kế thừa Tu La Thần quốc, cũng không nên tiêu diệt tuyệt, sau khi ba đại Thần quốc hấp thu xong, để cho bọn họ tiếp tục tồn tại đi.

Lâm Minh nói xong, đầu lĩnh ba thế lực lớn ở đây đều mừng rỡ trong lòng, có Lâm Minh uy hiếp, lại là ba đại Thần quốc liên thủ, Tu La Thần quốc nhất định diệt vong, kẻ dám phản kháng chỉ sợ không có bao nhiêu, một trận chiến này, nhất định với tổn thất nhỏ nhất đổi lấy thu hoạch lớn nhất.

Mà Tu La Thần quốc tồn tại hơn vạn năm, nó tích lũy tài nguyên dày không thể tưởng tượng, bị ba đại Thần quốc chia đều, còn có rất nhiều Thánh địa gia tộc, thậm chí tông môn ngũ phẩm, đều có thể phân một ly canh.

Lâm Minh nói:
- Còn có một việc, Tây Bắc đại mạc phụ thuộc Tu La Thần quốc, trong đó có một kẻ tên Vương Nhất Thiện, ta không hy vọng hắn tiếp tục sống ở trên đời.

Lúc trước thân phận Lâm Minh bại lộ, chính là bởi vì Vương Nhất Thiện mật báo Dương Vân, làm cho Lâm gia gặp kiếp nạn này..

- Đây là việc nhỏ, tính cả vào ta.
Lý Ngọc Tiêu chủ động xin đi giết giặc, Vương Nhất Thiện chỉ là một võ giả Mệnh Vẫn, giết hắn như giết gà, về phần Tây Bắc đại mạc, quả quyết không dám che chở Vương Nhất Thiện, nếu không đó chính là muốn chết .

Lúc này Lâm Minh, đã vượt qua mấy ngàn vạn lý Nam Hải đi tới trong Cự Côn.

Ở trong Cự Côn, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Ma Quang, Lâm phụ Lâm mẫu tề tụ một chỗ.

Bao gồm Lan Vân Nguyệt, cũng xuất hiện ở nơi này, cách nhiều năm như vậy, lại gặp Lâm phụ Lâm mẫu, Lan Vân Nguyệt áy náy mà co quắp, nàng vừa thấy Lâm phụ Lâm mẫu liền cúi đầu không ngẩng lên nổi.

Lâm phụ Lâm mẫu có thể nói là nhìn Lan Vân Nguyệt lớn lên , từ biệt lâu như vậy, gặp lại vô cùng cảm khái.

Lâm Minh ở một bên, cũng chưa nói gì, lúc này, Mục Thiên Vũ đi tới bên cạnh Lâm Minh, nhẹ giọng hỏi:
- Tính toán khi nào thì rời đi?

Lâm Minh nhẹ nhàng run lên, hắn biết, rời đi kỳ thật chính là đi tới Thần Vực, lúc này từ biệt, gặp lại không biết năm nào tháng nào, đối với Mục Thiên Vũ, hắn cũng cực kỳ áy náy, sau khi hai người đại hôn, hưởng thụ mấy tháng ôn tồn, rồi sau đó Lâm Minh đi tới bốn đại Thần quốc, từ nay về sau từ biệt mấy năm, lúc gặp lại thì chính mình phải phi thăng Thần Vực.

- Ta... còn chưa nghĩ ra...
Lâm Minh không biết nên nói như thế nào .

Mục Thiên Vũ nhẹ nhàng cười:
- Ngươi không cần áy náy cái gì, kỳ thật, ngày ta giao trái tim cho ngươi, ta chỉ biết, cuộc đời này chỉ sợ không thể luôn luôn bồi tiếp ngươi, chỉ là không nghĩ tới ngày này tới nhanh như vậy.

- Bất luận tương lai như thế nào, ta lựa chọn chính là cam tâm tình nguyện , kỳ thật, không có ngươi, ta sợ cũng đã chết ở chiến tranh Nam Hải. Ta cũng là người tu võ, hết thảy dùng võ đạo làm trọng, cảm tình, thân tình đều chỉ là bên cạnh, ngươi yên tâm đi Thần Vực, ta sẽ quản lý tốt tại hạ giới.

Mục Thiên Vũ bám vào bên tai Lâm Minh, nhẹ giọng nói xong, đối với võ giả mà nói, trừ phi là võ giả chuyên tu tình đạo, nếu không phần lớn một lòng luyện võ, không rãnh rỗi nói chuyện tình cảm, tu võ là tranh mệnh cùng trời, trừ phi xác định cuộc đời này không còn hy vọng nữa, mới có thể bắt đầu cưới vợ nạp thiếp, tùy ý tiêu xài hưởng thụ, nếu không, hơn phân nửa sẽ một lòng khổ tu, toàn tâm toàn ý theo đuổi đại đạo, đối với cảm tình, hưởng thụ trở nên thờ ơ.

Mục Thiên Vũ cũng là một thiên tài võ đạo, tuy rằng không so được với những thiên tài cấp Đế đỉnh cao, nhưng có Lâm Minh mang đến nhiều tài nguyên quý trọng duy trì, có mấy giọt huyết mạch Cổ Phượng dung nhập trong thân thể, nàng phá Thần Hải ở tương lai cũng không có vấn đề lớn .

Nàng không phải là nữ nhân ai oán một mình sau khi nam nhân rời đi, nàng cũng có theo đuổi võ đạo của chính mình, có tính độc lập rất mạnh, nếu không phải gặp được Lâm Minh, chung thân không lấy chồng đối với nàng mà nói cũng không phải chuyện không thể tiếp nhận.
Bình Luận (0)
Comment