Vũ Đấu Tinh Không

Chương 59

Lại một cái đối chiêu cực mạnh, kình phong đáng sợ gào thét, hai thân ảnh trong chính giữa đó, cũng đều bị chấn động đến mức bay ngược ra gần trăm trượng, trên mặt đất, dư kình tạo thành hai vết tích cực kỳ dữ tợn.

Ổn định lại thân hình, trên khuôn mặt của Vu Thiên cũng hiện lên một chút đỏ. Ánh mắt lão khẽ nheo lại cười lạnh nói:

- Ngươi lúc này, đích xác rất mạnh, nhưng suy cho cùng trên thế gian không có loại bí pháp cường hóa cơ thể nào là không có hạn chế thời gian, nguồn lực lượng kia tất sẽ phải hao kiệt cho đến hết, ta không tin ngươi có thể duy trì liên tục. Đến lúc đó, lão phu sẽ từ từ xử lý ngươi!

- Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đó!

Nghe thấy vậy, Dịch Phong cũng cười lạnh. Ánh mắt chợt lạnh lùng, lôi chùy trong tay trực tiếp hung hăng ném về phía Vu Thiên.

Ầm!

Khuôn mặt khô quắt của Vu Thiên nhất thời âm lãnh, tam xoa kích trong tay đột nhiên rung lên, hắc quang phóng ra. Bên trong hắc quang ẩn chứa một cỗ kình phong cực kỳ sắc bén, xé rách bầu trời, nhanh như chớp đã đâm về phía lôi chùy, trực tiếp xuyên thủng qua lôi chùy, khiến lôi chùy ầm ầm nổ tung.

Sau khi quăng lôi chùy ra, thân thể Dịch Phong liền thoái lui nhanh về phía sau. Những lời Vu Thiên nói không giả, Tử Hỏa Biến có hạn chế về mặt thời gian, hắn đối với nhược điểm của mình rõ như lòng bàn tay. Sức chiến đấu Dịch Phong nhìn qua cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lại không thể kéo dài. Nếu như bị kéo vào một cuộc triền đấu, như vậy cục diện ưu thế kia sẽ càng lúc càng nhỏ. Ngoài ra, Dịch Phong lúc này tuy là Đấu Hoàng, nhưng dù sao cũng không phải lực lượng chân chính của hắn mà là mượn của Thanh Mai. Việc Thanh Mai cho hắn mượn lực lượng làm tiêu hao không ít linh hồn lực của nàng, nếu không cẩn thận sợ rằng lại sẽ làm nàng tiếp tục rơi vào một trận suy nhược li bì. Đến khi mất đi che chở của Thanh Mai, thì Dịch Phong tất nhiên sẽ lành ít dữ nhiều.

"Xem ra, phải liều mạng rồi". Dịch Phong ánh mắt lộ ra một tia quyết đoán, ấn ký tử sắc hỏa diễm giữa mi tâm điên cuồng thiêu đốt, kỳ lạ là nó không còn tản ra tử quang, mà là lam quang cực kỳ nồng đậm. Phảng phất ngay của ấn ký hỏa diễm cũng chuyển sang lam sắc.

- Lam Ti Đệ Nhị Biến!

Một tiếng quát trầm thấp ngay tại thời khắc này từ trong lòng Dịch Phong phát ra. Tiếp theo đó, là một luồng sức mạnh cường đại bùng nổ.

Thân hình của Dịch Phong nháy mắt nhanh chóng có sự biến hoá, tất cả các bộ phận bên ngoài cơ thể cũng đang dần dần bành trướng lên. Cùng lúc với cơ bắp không ngừng mở rộng, bên trong các khớp xương cũng phát ra những thanh âm "răng rắc" khiến người khác cũng khiếp sợ.

Thân thể Dịch Phong vốn mạnh mẽ, nhưng vào lúc này, lại một lần nữa biến đổi, hắn càng thêm cao lớn, càng thêm mạnh mẽ. Cơ thể cường hãn đến mức kinh người, bờ vai rộng rãi, thân thể vạm vỡ rắn chắc, cao đến gần một trượng. Tóc dài tung bay, từ màu tím của Tử Hỏa Biến đã chuyển sang màu Lam Ti Biến, khiến hắn thoạt nhìn, giống như thần ma.

- Sao có thể?

Cảnh tượng này, khiến Vu Thiên kinh hãi. Xưa nay lão chưa từng nhìn thấy loại bí pháp mạnh mẽ và kinh người như này, đó là thực lực đáng sợ khiến cho lòng lão lần đầu tiên có cảm giác bất an.

- Bằng mọi giá, quyết không thể lưu lại người này.

Trong lòng Vu Thiên, lần đầu xuất hiện ngưng trọng, sát cơ ngày càng nồng đậm. Lão hừ lạnh một tiếng. Tuy nhiên, khi lão chuẩn bị công kích lần nữa, một đạo thân ảnh mơ hồ nhanh như thiểm điện xông tới, tốc độ ấy, khiến không khí vang lên tiếng gió rít dữ dội. Trong tích tắc xuất hiện trước mặt Vu Thiên, Dịch Phong không chút chần chừ một quyền cực nhanh cực mạnh tung ra, khiến cho không khí nổ tung.

Vu Thiên không kịp thoái lui, song thủ vung lên, tam xoa kích bằng năng lượng trong tay liền hoành ngang trước mặt.

Bang!

Quyền đầu giống như một ngọn núi, đập mạnh lên thanh tam xoa kích, sức mạnh đáng sợ đó khiến cho tam xoa kích chấn động đến trực tiếp bị uốn cong, rồi tan nát thành từng mảnh hắc khí. Sau đó trước ánh mắt kinh hãi của Vu Thiên, một quyền như vẫn thạch thuận thế giáng mạnh trên người lão.

Oanh!

Cơ thể của Vu Thiên, cuối cùng bị oanh ngay chính diện, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. Thân hình của lão bay ngược ra sau, hung hăng quật vào trên vách núi, cơ thể đều bị lún sâu vào trong.

Thân thể Dịch Phong như thiểm điện lướt qua liền áp sát lại Vu Thiên, lúc này mỗi bộ phận trên thân thể hắn đều đã trở thành vũ khí sắc bén. Quyền, chưởng, cước, khủy tay… không ngừng công kích ra. Đây là loại công kích không có tiết tấu, nhưng cuồng bạo như gió giật mưa rào.

Trước thế công như vũ bão của Dịch Phong, Vu Thiên có chút chật vật, bất quá lão cũng là thất tinh Đấu Hoàng hàng thực giá thực, kinh nghiệm lại tương đối phong phú. Một cỗ ba động đáng sợ từ trong cơ thể lão tràn ra, hiển nhiên Vu Thiên đã chân chính đem thực lực của mình thúc giục đến mức tận cùng. Lão rất nhanh đánh ra từng đạo chưởng ấn vội vàng nhằm xuống thân ảnh Dịch Phong ở ngay trước mặt, thân hình lão cũng nhanh lao ra. Sau đó hai thân ảnh giữa không trung va chạm vào nhau. Ngay lập tức, thế công cuồng bạo bùng phát, hai đạo nhân ảnh lần lượt giao phong. Một luồng năng lượng ba động cực kỳ cường hãn điên cuồng truyền ra.

Ầm ầm ầm!

Hai đạo thân ảnh ở giữa không trung điên cuồng giao thủ, ngắn ngủn chỉ trong chốc lát đã kịch đấu hơn mười hiệp, cực kỳ kịch liệt. Dựa vào Lam Ti Biến tăng phúc, Dịch Phong giao thủ chính diện với Vu Thiên mà không hề rơi xuống hạ phong, thậm chí còn khiến cho lão vô cùng chật vật.

Ầm ầm ầm!

Trên bầu trời, một tiếng nổ cực kỳ lớn vang lên, sau đó hai đạo thân ảnh đều bị đẩy lùi vài trăm thước.

Lúc này, Vu Thiên trên mặt có chút tái nhợt. Thế công vừa rồi của Dịch Phong quá ư hung mãnh, cận chiến đấm đá như vũ bão đó khiến cho lão ăn không ít thiệt thòi. Bất quá tuy có chút thương thế, nhưng vẫn không bị thương trí mạng. Hiển nhiên vừa rồi tuy lão rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn ra sức bảo vệ yếu điểm của mình.

- Ha ha, lão tạp chủng ngươi chẳng qua cũng chỉ như vậy!

Dịch Phong ổn định lại thân thể xong thì ngửa mặt lên trời cười lớn. Trên người của hắn có không ít vết thương và dấu chưởng, chỉ có điều lam quang vận chuyển một lượt liền biến mất không còn chút dấu vết. Nhờ Lam Ti Biến, thân thể Dịch Phong không chỉ lực lượng được nâng cao mà khả năng khôi phục cũng rất cường hãn.

- Tiểu súc sinh, ngươi đã đắc ý như vậy thì bản Tông chủ liền cho ngươi tận mắt chứng kiến, cái gì gọi là thủ đoạn của cường giả chân chính!

Tiếng quát lớn của Vu Thiên vừa dứt, ngay lập tức hàn ý trong mắt chợt lóe lên. Bàn tay xiết chặt, năng lượng vô cùng hùng hậu trực tiếp ngưng tụ thành một tòa núi khổng lồ to gần trăm trượng.

Ngọn núi lơ lửng trên bầu trời, phảng phất như che khuất cả ánh mặt trời. Trên ngọn núi, năng lượng cực kỳ cường hãn ba động khuếch tán ra, ngọn núi tuy là năng lượng ngưng tụ nhưng thoạt nhìn trông giống như một tòa núi thật.

- Sơn Nhạc Đế Ấn!

Tòa núi thành hình, trong mắt Vu Thiên lóe lên sát ý dữ tợn, bàn tay khô gầy vung mạnh lên, ngọn núi mang theo uy áp trầm trọng, hung hăng đè ép về phía Dịch Phong. Nhất thời, tiếng không khí ma sát ầm ầm vang lên, không khí đầy trời nổ tung, thậm chí không ít những cây cối ở phía dưới khu rừng, đều bị chấn cho nổ tung thành bột phấn rải khắp trời.

Nhìn ngọn núi ập xuống, sắc mặt Dịch Phong cực kỳ ngưng trọng, hắn khẽ quát một tiếng, hai tay bắt quyết, theo đó là một luồng khí tím từ bên trong cơ thể dâng lên, nháy mắt bao lấy toàn thân hắn. Ngay sau đó, chậm rãi ngưng kết thành hư ảnh cự nhân cao đến trăm trượng tay cầm cự phủ, tựa như viễn cổ ma thần.

- Tên súc sinh này không ngờ lại có được loại đấu kỹ cường đại như như vậy!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Vu Thiên tràn đầy vẻ kinh ngạc rồi lập tức trở nên trầm trọng.

Hư ảnh cự nhân đang bao trùm quanh thân thể Dịch Phong đột nhiên ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng như sấm động, rồi hai cánh tay to lớn cầm chiến phủ giơ lên, chém mạnh về phía tòa núi bằng năng lượng kia.

Ầm!

Một tiếng nổ rung trời vang lên, một làn sóng rung động mạnh mẽ quét ngang bầu trời. Mặt đất dưới sự va chạm này cũng trở nên run rẩy, từng khe nứt khổng lồ từ trên mặt đất lan ra.

Cự phủ sắc bén chém mạnh lên tòa núi, khiến cho nó chấn động kịch liệt, một vết nứt lớn từ trên đỉnh núi ầm ầm lan ra. Nhưng cự phủ cũng không thể tiến thêm một tấc nào nữa, duy trì ở thế giằng co.

Trông thấy cảnh này, Vu Thiên lộ vẻ âm trầm, hai tay lão nhanh chóng kết ấn, sau đó cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết lên tòa núi.

Ngay lập tức, năng lượng ba động trong tòa núi phát ra ngày càng kịch liệt. Áp lực hơn trước mấy lần khiến cự phủ trong tay cự nhân lập tức bị chấn tan. Dịch Phong gầm lên một tiếng, hai tay cự nhân vội vàng ôm lấy tòa núi. Bất quá vẫn bị chấn lui liên tục về phía sau. Dịch Phong bên trong hư ảnh cự nhân cũng chịu áp lực vô cùng lớn, khóe miệng trào ra tươi.

Trong cơ thể Dịch Phong, dựa vào lực lượng của Thanh Mai. Hắn đang trấn áp nguồn năng lượng cuồng bạo hấp thu từ Cát Lão, trấn áp được không có nghĩa là hấp thụ được. Mà Dịch Phong hiện tại đúng là không có thời gian để làm chuyện đó. Dựa vào Viêm Lôi Quyết cộng thêm Lam Ti Biến hỗ trợ, Dịch Phong cố gắng khống chế được hoàn toàn sức mạnh này, điều động cung cấp năng lượng cho hư ảnh cự nhân. Cùng với sự điều động của Dịch Phong, nguồn năng lượng thuần âm của Lệ Lị Ái Na (Liliana) mà hắn "nhận được" cũng bị dẫn dắt theo. Hai cỗ lực lượng tựa như trường giang chảy về biển rộng, cung cấp năng lượng hùng hồn cho cự nhân. Lập tức, hư ảnh cự nhân ngày càng như thực chất, cơ thể của nó lại một lần nữa bành trướng lên, chiến giáp trên cơ thể lấp lánh tử mang chói mắt, tựa như cự đại chiến thần đứng giữa thiên không.

- Phá cho ta!

Dịch Phong đột nhiên quát một tiếng. Cự nhân nộ rống, đôi tay khổng lồ nắm lại thành quyền, sau đó một quyền hung hăng trực tiếp oanh kích lên ngọn núi.

Ầm!

Dưới ánh mắt khiếp sợ của Vu Thiên, tòa núi run rẩy lộ ra từng khe nứt chằng chịt, rồi sau đó vỡ tan, vô số cự thạch ầm ầm rơi xuống. Một kích cường hãn như vậy của lão không ngờ lại bị Dịch Phong đánh tan.

Dịch Phong đứng trong hư ảnh cự nhân, ánh mắt lạnh như băng nhìn Vu Thiên. Hư ảnh cự nhân khổng lồ đó lại một lần nửa ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng kinh thiên khiến linh hồn người khác cũng phải phát run. Ngay sau đó liền mang theo một luồng sức mạnh đáng sợ, gào thét xông thẳng đến Vu Thiên.
Bình Luận (0)
Comment