Nàng lấy tư thái nghiền áp đích, một kiếm giây giết thành chủ Bất Lão thành đã ngưng tụ Tam Sinh lực!
"Chỉ có tận mắt nhìn thấy mới có thể biết được Huyền Băng Nữ Đế siêu phàm như thế nào!"
"Đúng vậy, hôm nay Huyền Băng Nữ Đế ra tay đã hoàn toàn lật đổ sự tưởng tượng của ta đối với nàng!"
"Nữ nhân có uy lực bá đạo như vậy, lại có được dung mạo phi phàm như thế, đúng là một tồn tại thần kỳ tập hợp tiên nữ và ma quỷ trên cùng một người!"
...
Đối mặt với sức mạnh vô biên, thân hình tuyệt mỹ của Đông Hoàng Tử U.
Mọi người trong Bất Lão thành lại nhất thời quên mất cái chết của Du Thương Hải, mà đắm chìm trong đủ loại ngưỡng mộ đối với nàng.
Mắt phượng của Đông Hoàng Tử U quét qua toàn thành, cả tòa thành trì đột nhiên lại lâm vào tĩnh mịch.
Dưới cái nhìn xuống của một vị Nữ Đế phách tuyệt thiên hạ này, mọi người đều vô thức cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên!
Càng không dám nhìn nàng!
Từ đó có thể thấy được oai của Nữ Đế!
Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng hít một hơi, hành trình đến Bất Lão thành coi như là đã chấm dứt một cách hoàn hảo.
Tin rằng cái chết của thành chủ Du Thương Hải cùng với một đám cao tầng sẽ khiến cho Bất Lão thành rơi vào sự yên lặng vô tận trong một khoảng thời gian dài sắp tới.
Nghĩ vậy, nàng cũng không thèm để ý đến những kẻ tầm thường còn sót lại trong Bất Lão thành.
Nàng thu hồi Băng Phượng Kiếm, xoay người muốn rời đi.
Ừm?
Một đạo lực lượng cực kỳ huyền bí đột nhiên buông xuống sau lưng Đông Hoàng Tử U.
Cho dù đã là cường giả Cổ Thần Cảnh, Đông Hoàng Tử U cũng không từ cảm giác da đầu có chút ớn lạnh.
Nàng vội vàng xoay người, nhìn lên bầu trời ở phía xa.
Chỉ thấy cách đó mười vạn dặm, trong hư không phía trên những đám mây bồng bềnh.
Có một con mắt khổng lồ màu đỏ như máu như ẩn như hiện, đang chăm chú nhìn nàng.
Cảm nhận được lực lượng thần thức đáng sợ phát ra từ trong con mắt, Đông Hoàng Tử U nhíu mày, ngưng tụ lực lượng thần thức mạnh nhất tiến hành phản kích.
Ông ~
Sau khi lực lượng thần thức của Đông Hoàng Tử U đánh vào con mắt màu máuu, trong đầu nàng ầm ầm nổ vang.
Trước mắt hơi hơi mờ đi, nàng không khỏi lùi lại phía sau nửa bước.
Một cảm giác ấm áp từ lồng ngực truyền lên cổ họng, khiến cho miệng nàng trào ra một vệt máu.
"Thần niệm thật mạnh!"
Trong mắt phượng của Đông Hoàng Tử U tràn ngập khiếp sợ.
Nàng ngẩng đầu, con mắt màu máu đã biến mất, dường như bị lực lượng thần thức của nàng đánh nát.
Nhưng trên thực tế, trong lần giao thủ này, Đông Hoàng Tử U đã rơi vào thế hạ phong!
Theo nàng thấy, con mắt màu máu chính thần niệm pháp tướng do một cường giả không biết tên ngưng tụ thành ở cự ly vô cùng xa.
Mặc dù chỉ là ảo ảnh những lại có thể áp chế lực lượng thần thức do Đông Hoàng Tử U dùng toàn lực ngưng tụ ra, thậm chí còn làm cho Đông Hoàng Tử U bị thương.
Bởi vậy có thể phán đoán, thần thức của cường giả vô danh này đã mạnh đến mức biến thái!
Cũng may sau khi đối phương bị đánh lui thì không xuất hiện nữa.
Đông Hoàng Tử U đợi một lúc, thấy không có động tĩnh gì bèn xoay người rời đi.
...
Cách Bất Lão thành khoảng năm triệu dặm, trong một thung lũng hoang vu và rách nát.
Được những bụi cây lộn xộn và cây khô che giấu, không có gì ngoài một vùng đất đen lầy lội.
Gió nhẹ thổi qua, trong thung lũng lập tức vang lên một tiếng rên rỉ nức nở.
Trong không khí tràn ngập mùi tanh hôi, khiến cho thung lũng này có vẻ rất tĩnh mịch và tiêu điều.
Ầm vang long ~
Ở độ cao ngàn dặm phía trên thung lũng, bầu trời trong xanh đột nhiên thay đổi, ngàn dặm mây đen ngưng tụ bao phủ thung lũng.
Những tia sét màu đỏ tươi lóe lên rồi nổ tung trong mây đen, phát ra những tiếng ầm ầm.
Tiếp theo mây đen đổ những hạt mưa xuống, lấy tốc độ cực nhanh đổ xuống thung lũng.
Rất nhanh chóng, vùng đất màu đen bị mưa cuốn trôi, lộ ra rất nhiều đầu lâu trắng hếu dữ tợn.
Lúc này, bầu không khí xơ xác tiêu điều trong thung lũng ngày càng dày đặc hơn, khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng tuyệt vọng.
"Ai!"
Một tiếng thở dài, vô số cỏ cây trong thung lũng trong nháy mắt trở nên khô héo, rồi lại hóa thành tro tàn bị cơn mưa cọ rửa sạch sẽ.
Phốc!
Bùn đất màu đen bỗng nhiên nhô lên cao, một bộ xương khô cao lớn, toàn thân dính đầy bùn đen bò ra khỏi mặt đất.
Không giống như những bộ xương khô khác.
Trên người hắn vẫn còn sót lại một ít thịt thối màu đỏ, thậm chí có thể nhìn những con giòi to lớn đang bò lổm ngổm trên người hắn.
Trong hốc mắt trống rỗng của Du Thiên Quân chợt lóe tia sáng màu đỏ, hai con ngươi đỏ như máu hiện ra.
Hắn nắm chặt hai tay, giọng nói vô cùng thê lương gào thét:
"Huyền Băng Nữ Đế, ngươi dám tàn sát hậu nhân của ta, ta muốn xé ngươi thành mảnh nhỏ!"
Hô ~
Một khí tức quỷ dị bao phủ cả thung lũng.
Bao gồm cả những con giòi trên người Du Thiên Quân, tất cả sinh mệnh thể trong nháy mắt đều hóa thành tro tàn.
Ngay cả những tia sét trên không trung cũng phát ra những tiếng gầm thét vang dội, dường như chúng đang run rẩy bất an trước uy áp đáng sợ của Du Thiên Quân.
Là lão tổ của Du thị gia tộc, người sáng lập Bất Lão thành.
Du Thiên Quân có thể nói là chúa tể của Bất Lão, vẫn luôn là như vậy!
Mặc dù ở mấy trăm vạn năm trước, hắn bị vô số kẻ thù vây công trong thung lũng này, cuối cùng thân thể trúng thi độc, thân thể hư thối rồi ngã xuống ở đây.
Nhưng dựa vào thiên phú tu đạo siêu phàm và số mệnh huyền bí, hắn lại trở về từ cõi chết, mượn thân thể đã hư thối một nửa biến thành Thi Cốt Thánh Thể, rồi khôi phục toàn bộ tu vi Cổ Thần Cảnh của mình.
Bởi vì lúc đó tất cả kẻ thù của hắn đều đã bị giết, toàn bộ xác chết đều bị chôn vùi trong thung lũng này.
Cho nên hắn vẫn nằm dưới lòng đất ở đây, mượn Thi Cốt Thánh Thể thôn phệ thân thể và hồn phách của những kẻ thù này để tiến hành tu luyện.
Một lần nằm này chính là mấy trăm vạn năm.