Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 105 - Chương 105. Bảo Bối, Ngươi Biết Cái Gì Gọi Là Tẩu Hỏa Nhập Ma Không?

Chương 105. Bảo bối, ngươi biết cái gì gọi là tẩu hỏa nhập ma không? Chương 105. Bảo bối, ngươi biết cái gì gọi là tẩu hỏa nhập ma không?

Kinh Vô Nhai nheo mắt lại cười cười: "Nếu như ngươi đã chọn kết hôn với Hàn Tâm thì hãy đổi cách xưng hô đi."

"Vâng, phụ hoàng!" Giang Phàm không kìm được vui mừng.

Kinh Hàn Tâm lại nói ra: "Đúng rồi phụ hoàng, lần này Giang Phàm làm ra chuyện oanh động như thế ta tin chắc chắn Huyền Băng Nữ Đế sẽ không ngồi yên không quan tâm tới."

"Bây giờ tu vi của hắn còn thấp không đủ để đối kháng với Nữ Đế, xin phụ hoàng bảo đảm hắn an toàn!"

"Giang Phàm đã thành người của bản Ma Quân, đương nhiên cô sẽ để ý an toàn của hắn."

Kinh Vô Nhai lại đổi giọng nói: "Nhưng mà hoàng mao nha đầu Đông Hoàng Tử U đó không đáng để lo."

"Bản Ma Quân ngay cả phụ thân của nàng cũng không để vào mắt, huống chi nàng?"

"Nhớ ngày đó, cô hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên cho Vực Ngoại Thiên Ma, thành tựu Vô Sinh Ma Thể, chuyện này đã trở thành cái định trong lòng tất cả mọi người trong Bắc Huyền Thiên."

"Các ngươi xem Đông Hoàng Tử U đăng cơ đã bốn năm, nàng có bao giờ lên tiếng vì chuyện này hay chưa?"

Cảm nhận được vẻ ngạo mạn và đắc ý bên trong lời nói của Kinh Vô Nhai, còn có sự khinh thường Đông Hoàng Tử U. Kinh Hàn Tâm và Giang Phàm đều lộ ra nét mừng. Hoàn toàn chính xác, Huyền Băng Nữ Đế được xưng tụng là nữ nhân cường thế nhất nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ dám hưng sư vấn tội Vô Sinh Quốc.

Như vậy cũng chứng minh được một vấn đề...

Đó chính là nàng kiêng kị Vô Sinh Ma Quân Kinh Vô Nhai! Trong lúc nói chuyện, một ma tướng vội vàng đi từ bên ngoài đại điện vào.

"Bệ hạ, người của Bắc Huyền Thiên!"

Kinh Vô Nhai sắc mặt lạnh lùng: "Bọn họ muốn tới đây bắt Giang Phàm trở về?"

Ma tướng: "Phải!"

"Kêu bọn họ cút đi!" Kinh Vô Nhai phách lối vung tay lên: "Nói cho bọn họ biết, Giang Phàm đã là người của bản Ma Quân, nếu như không muốn chết thì hãy câm miệng chạy trở về Bắc Huyền Thiên đi!"

Cảm nhận được uy áp của Kinh Vô Nhai, ma tướng lộ ra một tia hoảng sợ:

"Bệ hạ, bọn họ còn đem một câu nói của Huyền Băng Nữ Đế tới đây."

"Nói." Kinh Vô Nhai cảm thấy có chút hứng thú.

Ma tướng: "Huyền Băng Nữ Đế nói, nếu như không giao Giang Phàm ra, như vậy thì nàng nhất định sẽ cắm Huyền Băng Hoàng Kỳ lên trên... quốc đô chúng ta!"

"Đông Hoàng Tử U, ngươi đúng là ngây thơ đến mức khiến cho người ta cảm thấy buồn cười!"

Kinh Vô Nhai tuôn ra một đoàn kinh khủng ma khí, hóa thành một ma đầu hắc sắc cực lớn ở trên không Vô Sinh Quốc.

Ma đầu to lớn mở cái miệng rộng ra một ngụm nuốt mất thủ lĩnh võ tướng của Bắc Huyền Thiên. Sau đó giọng nói của hắn hóa thành ma âm cuồn cuộn vang lên: "Cút về nói cho Đông Hoàng Tử U, bản Ma Quân có thể hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên thì có thể hiến tế trăm vạn ngàn vạn người."

"Nếu như nàng còn muốn làm Nữ Đế lâu một chút thì hãy ngoan ngoãn cụp đuôi làm người cho bản Ma Quân!"

……………………………………………………….

Bắc Huyền Thiên.

Sau khi các võ tướng đi tới Vô Sinh Quốc trở về, kể lại những gì mà Vô Sinh Ma Quân đã nói đã làm cho Đông Hoàng Tử U.

Lúc này Đông Hoàng Tử U quyết định xua binh đánh Vô Sinh Quốc.

Lần này, các đại thần trong triều không có một ai phản đối. Bọn họ một là khiếp sợ dưới uy áp của Đông Hoàng Tử U. Sau khi nàng đánh hạ được Vạn Ma Quốc, đã tương đối tán thành sự thống trị của nàng. Thứ hai, Vô Sinh Ma Quân thiếu nợ Bắc Huyền Thiên mười vạn nhân mạng, nhiều lần gây bất lợi cho sự ổn định của Bắc Huyền Thiên.

Tất cả mọi người biết, Đông Hoàng Tử U gánh lấy trách nhiệm dẫn dắt Bắc Huyền Thiên phục hưng. Thời khắc trước mắt, nàng ngoại trừ khai chiến ra thì không còn lựa chọn nào khác!

Mà không giống như bên ngoài nhao nhao hỗn loạn. Bên trong Thủy Tinh Cung, Lâm Hiên và bốn cô con gái trải qua cuộc sống yên tĩnh tường hòa. Không phải sao, vừa mới sáng sớm sau khi cho bọn nhỏ ăn điểm tâm xong. Lâm Hiên dựa theo kế hoạch đã vạch ra từ trước đó, dẫn các nàng đi đến chỗ Tụ Linh Trận luyện kiếm.

Không thể không nói, thiên phú của các tiểu nha đầu cũng không có thẹn với "Vô Cực Kiếm Pháp" của Lâm Hiên. Các nàng không những hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý mà Lâm Hiên truyền thụ cho, hơn nữa còn hoàn mỹ dung hợp với kiếm chiêu của Đông Hoàng Tử U. Mỗi một chiêu mỗi một thức đều ra dáng, uy lực bất phàm.

Nhìn thấy chúng nữ nhi tiến bộ nhanh chóng như thế, Lâm Hiên có cảm giác như là vọng nữ thành phượng.

"Đợi các nàng đều lớn, chắc chắn đều sẽ trở thành nữ Kiếm Tiên uy chấn một phương."

Trong mắt Lâm Hiên tràn đầy cưng chiều cười cười.

Luyện một hồi, thừa dịp nghỉ ngơi, Lâm Hiên là giảng cho các nàng nghe một chút kiếm đạo thâm ảo hơn.

Tuyền Châu giơ tay nhỏ lên hỏi: "Cha, kiếm đạo cuối cùng mà tất cả mọi người đạt tới đều giống nhau như đúc đúng không?"

Lần trước khi còn ở Thái Sơ Thánh Địa thì tiểu nha đầu đã lắng nghe Lâm Hiên trình bày về kiếm đạo nhưng mà cũng không có hiểu nhiều cho lắm.

Bây giờ cha là giảng dạy kiếm đạo cho mọi người cho nên nàng muốn hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.

Lâm Hiên lắc đầu cười một tiếng: "Đạo khả đạo, phi thường đạo. Kiếm đạo trong lòng của mỗi người đều hoàn toàn không giống nhau, phải kết hợp với cuộc sống và cảm ngộ của người đó mới được."

Tuyền Hi giơ tay nhỏ lên: "Ta hiểu, chỉ có kiếm đạo thích hợp với mình nhất mới là tốt nhất!"

Lâm Hiên cưng chiều bóp cái mũi nhỏ của nàng một chút: "Nói đúng!"

Tuyền Hàm có chút chờ mong nói: "Vậy kiếm đạo mà ta muốn là phải đẹp đẽ giống như là mây trên bầu trời, thanh tịnh giống như là nước trong dòng sông."

Lâm Hiên cười nói: "Khi ngươi đạt tới cảnh giới nhất định thì hoàn toàn có thể làm được như vậy."

Nàng biết Tuyền Hàm có tính cách cực kỳ văn nhã, kiếm đạo mà nàng theo đuổi cũng chắc chắn sẽ là loại kiếm đạo bộc phát bên trong yên tĩnh.

Tuyền Ấu hai tay ôm ngực nói ra: "Như vậy thì kiếm đạo của ta chính là không gì không làm được, tẩu hỏa nhập ma!"

Bình Luận (0)
Comment