Khi hắn bước vào trong đại điện, đám Hỗn Địa Lục Tằm kia lại lao ra khắp bốn phía đại điện như điên cuồng, khiến vách tường cột đá khắp bốn mặt đều đổ vỡ.
Cảnh tượng này, ngay cả La Hùng cũng ngây ngốc mà nhìn.
Bọn họ không ngờ được, cổ trùng mà bổn tông nuôi dưỡng, lại trở thành con rối trong tay của bạch y công tử, đánh trả đại điện Huyền Thần Tông!
Không quan tâm đến Hỗn Địa Lục Tằm nữa, sau đó mọi người đều tập trung ánh nhìn vào bạch y công tử kia.
Thì thấy ngũ quan hắn tinh xảo, tướng mạo như thần tiên, khí chất siêu việt, chỉ đứng ở đó thôi nhưng đã có khí thế siêu phàm chỉ có mình ta trên đời này rồi.
Phản ứng đầu tiên của mấy người La Hùng chính là, bạch y công tử này chắc chắn có lai lịch bất phàm, bối cảnh rất lớn!
La Hùng cố nén giận hỏi:
“Xin hỏi cao tính đại danh các hạ, tại sao lại vào đại điện tông ta náo loạn như vậy?”
Lâm Hiên nhếch miệng cười:
“Lúc này mà có người đến cửa hỏi tội Huyền Thần Tông các ngươi thì còn có thể là ai được nữa?”
Mấy người La Hùng nghe vậy, ánh mắt run rẩy: “Bắc Huyền Thiên Đế Phu!”
Khi chất phi phàm độc nhất của Lâm Hiên, kết hợp với lời nói của hắn, dù La Hùng có ngốc cũng có thể đoán ngay ra được thân phận của hắn.
“Ngươi lại tìm đến cửa nhanh như vậy, chẳng lẽ là thám tử ta cử đi đã bị ngươi bắt được?”
Ông ta cảm thấy chuyện mình thả Thần Quang Cổ Trùng, chắc chắn thần không biết quỷ không hay.
Trừ phi Lâm Hiên bắt được người mà ông ta cử ra, nếu không thì không thể tìm đến được nơi này.
Hơn nữa Lâm Hiên chỉ có bắt được người của Huyền Thần Tông mới có thể biết được người đứng sau chuyện Thần Quang Cổ Trùng này là La Hùng ông ta.
Vì vậy La Hùng mới nói một cách chắc chắn, khẳng định người mình cử đi đã bị bắt rồi.
Lâm Hiên nghe vậy thì chỉ cười không nói.
Ngay lúc này, bên ngoài đại điện truyền âm thanh vội vã:
“Bẩm báo tông chủ, Thần Quang Cổ Trùng vẫn chưa gây họa ở đại hội Vạn Quốc!”
“Đệ tử đã cẩn thận điều tra, biết được Bắc Huyền Thiên Đế Phu đã tiêu diệt Thần Quang Cổ Trùng rồi!”
Nghe thấy đệ tử bẩm báo, La Hùng kinh sợ, thân thể cũng run rẩy.
Ánh mắt ông ta nhìn Lâm Hiên bỗng chốc đầy vẻ kinh sợ và e ngại.
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu không bắt được đệ tử ta cả đi, vậy sao hắn biết được Thần Quan Cổ Trùng là do ta thả?”
“Sao hắn lại biết được Huyền Thần Tông chúng ta ở đây?”
Hai vấn đề này khiến La Hùng bỗng chốc như rơi vào nỗi hoảng sợ vô tận.
Ông ta bỗng chốc cảm thấy, Lâm Hiên tựa như một vực sâu không thấy đáy vậy, đầy rẫy những năng lực đáng sợ vẫn chưa biết.
Chuyện này khiến ông ta cảm thấy rất khó chịu!
Cực kỳ khó chịu!
La Hùng cắn răng nhìn Lâm Hiên: “Rốt cuộc sao ngươi biết được Thần Quang Cổ Trùng là do ta thả ra?”
Vấn đề này mà không làm rõ, ông ta cảm thấy cái danh Cổ Thánh này của mình coi như công cốc mất.
Lâm Hiên khinh thường nói: “Vấn đề cao thâm như vậy, nói với ngươi cũng không hiểu!”
La Hùng: “…”
Ông ta bỗng nhìn sang mấy trưởng lão hộ pháp cấp cao ở đây.
Ông ta hiểu rồi, nhất định bên trong có người bán đứng mình rồi.
Mấy nhân vật cấp cao bị La Hùng nhìn chằm chằm mà thấy khó hiểu, ánh mắt này của tông chủ là sao chứ?
Không để bọn họ nghĩ nhiều, La Hùng càng tức giận rống lên: “Giết chết Bắc Huyền Thiên Đế Phu cho ta!”
Nếu chuyện đã lộ, vậy thì Huyền Thần Tông và Bắc Huyền Thiên đã tạo thành mối thù không thể xóa rồi.
Vì vậy La Hùng nghĩ, lúc này toàn bộ tông môn và Lâm Hiên đã lâm vào cảnh hoặc ngươi chết hoặc ta chết.
Lúc này chỉ có thể ra tay mới có thể có được cơ hội sống sót!
Hơn nữa, ông ta cũng có thể dựa vào việc tầng lớp cấp cao ra tay, mà tìm được rốt cuộc là ai đã bán đứng mình.
Nghe thấy La Hùng ra lệnh, đại trường lão Cố Kim Chí lập tức đưa mắt nhìn tất cả mọi người trong sân:
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu sở hữu bản lĩnh ngự thú phi phàm, mọi người đừng cố đối đầu ngự thú của hắn, cứ dùng thẳng cổ trùng bổn mệnh của mình!
Nuôi cổ, không chế cổ trùng cũng thuộc kỹ năng trong phạm vi của ngự thú.
Mà vừa nãy Lâm Hiên khống chế được cả trăm nghìn Hỗn Địa Lục Tằm tiến vào đại điện, không thể đỡ được, khiến Cố Kim Chí hiểu ra thiên phú ngự thú của mình chắc chắn không thể địch nổi Lâm Hiên.
Bởi vậy, Cố Kim Chí nghĩ phải phát huy điểm mạnh bỏ điểm yếu thì mới giành được ưu thế với Lâm Hiên.
“Vâng!”
Các trưởng lão hộ pháp nghe vậy, đều sử dụng chân nguyên trong thân thể, phóng ra từng luồng linh khí hùng mạnh.
Trong đại điện thoáng chốc nổi lên một trận mưa tanh gió lớn, vô vàn cổ trùng khổng lồ hung ác đáp xuống bên cạnh bọn họ, khí thế sôi sục.
Đưa mắt nhìn xung quan.
Các loại cổ trùng nổi danh như rắn vàng năm sắc, ve bạc sáu cánh, bọ cạp tuyệt địa đồng hành cùng nhau, sát khí như thủy triều, cổ quang hừng hực.
“Giết cho ta!”
Cố Kim Chí vừa rống lên, hơn trăm cao thủ cùng lúc khống chế cổ trùng của mình tấn công về phía Lâm Hiên.
Đủ các loại nọc độc, lửa độc, khí độc như không cần mạng đều lao đến Lâm Hiên, khiến không gian xung quanh trong vòng nghìn dặm tràn ngập cổ độc và linh áp đáng sợ.
La Hùng ở phía xa bất giác nheo mắt lại:
“Huyền Thần Tông ta chính là tông môn Cổ Đạo ẩn thế từng đứng trong hàng ngũ mười tông đứng đầu của Cửu Thiên Tiên Vực, mấy người Cố Kim Chí không những sở hữu cổ thuật siêu mạnh mà còn có tu vi hộ thân từ Đế Cảnh trở lên.”
“Nhiều người như vậy cùng vây đánh, ta muốn xem xem Bắc Huyền Thiên Đế Phu ngươi làm sao để đối phó!”
Các đệ tử của Huyền Thần Tông ở phía xa thấy vậy cũng chấn động không thôi.
“Các đại trưởng lão và cổ trùng bổn mình của mình cùng tấn công rồi, thế tấn công này thực sự quá mạnh!”
Khác với người của Huyền Thần Tông, Lâm Hiên đố mặt với thế tấn công ồ ạt của mấy người Cố Kim Chí thì thì khinh thường.
Hai tay hắn hướng xuống dưới, một ngọn lửa kinh khủng bùng lên.
Vù!