Kế hoạch tỉ mỉ như vậy, hành động kỹ càng, Lâm Hiên nghĩ chắc chắn có cao nhân chỉ điểm La Hùng ở phía sau.
La Hùng cắn răng lắc đầu nói: “Không có ai sai khiến ta cả!”
Tế Thiên đáng sợ thế nào, trong lòng ông ta biết rõ.
Mà bán đứng Hồng Thiên Thu, chính là bán đứng Tế Thiên.
Dù La Hùng có ra sao cũng không gánh nổi trách nhiệm to lớn như vậy, cũng không có gan bán đứng Hồng Thiên Thu.
Răng rắc!
Lâm Hiên đâm một kiếm xuyên qua ngực phải La Hùng, ánh mắt lóe lên luồng sáng vàng, tựa như bạo long hồng hoang hung hiểm vậy.
“Nếu không nói, ta sẽ đào rỗng linh hải thức phủ của ngươi, rồi cắt đứt yết hầu ngươi!”
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Lâm hiên, La Hùng sợ hãi không thôi, lập tức mất đi suy nghĩ chống trả trong đầu.
“Ta nói!”
“Là Hồng đốc chủ của Tế Thiên sai khiến ta, nên mới ra tay với Bắc Huyền Thiên!”
Tế Thiên?
Hồng đốc chủ?
Lâm Hiên khẽ nhíu mày.
Có được thánh thư cực đạo, Tế Thiên là gì đương nhiên hắn biết rõ mồn một.
Còn về Hồng đốc chủ trong lời La Hùng…
“Tại sao hắn ta lại muốn hạ độc thủ như vậy với Bắc Huyền Thiên?”
La Hùng ngẫm nghĩ rồi đáp:
“Tại hạ từng nghe Hồng đố chủ… Hồng Thiên Thu khoác lác, nói ban đầu trong lúc chèn ép Bắc huyền Thiên, hắn ta từng cài bẫy tĩnh kế phụ hoàng của Huyền Băng Nữ Đế là Đông Hoàng Quân Dương một vố, khiến Đông Hoàng Quân Dương bị vây đánh đã đến trọng thương.”
“Sau khi Nữ Đế đăng cơ, hắn biết với tính cách của Nữ Đế, sớm muộn sẽ báo thù mình, vì vậy quyết định tại đại hội vạn quốc gây chuyện với Nữ Đế và… Người, đánh một đòn chí mạng!”
“Còn về chuyện khác, tại hạ không biết!”
Lâm Hiên nghe rồi khẽ gật đầu, ánh mắt lại càng lạnh lùng.
“Tính kế hãm hại phụ hoàng của Đông Hoàng Tử U, rồi lại muốn tính kế cả nhà sáu người chúng ta, Hồng Thiên Thu này đúng là tội đáng muôn chết!”
Đối với Lâm Hiên mà nói, bọn nhỏ và Đông Hoàng Tử U chính là cấm kỵ không thể chạm đến của hắn.
Hồng Thiên Thu này không những tính kế với Đông Hoàng Quân Dương, mà còn muốn ra tay với người mà hắn quan tâm nhất, có thể nói là chạm phải giới hạn của hắn rồi.
Lâm Hiên kích động có suy nghĩ muốn băm thây hắn thành trăm nghìn mảnh.
“Nói, bây giờ Hồng Thiên Thu đang ở đâu?”
Ánh mắt Lâm Hiên tựa như rồng, nhìn chằm chằm La Hùng.
La Hùng nuốt nước bọt nói: “Trước đến giờ, hắn đều tự mình rời cửa đến tìm ta, còn về hắn ở đâu, tại hạ thực sự không biết gì!”
“Nhưng, tại hạ đoán, có lẽ chẳng mấy chốc hắn sẽ biết nhiệm vụ ở đại hội vạn quốc đã thất bại, nói không chừng sẽ mau chóng đến chỗ tông ta thôi!”
Lâm Hiên cân nhắc nói: “Có phải ngươi nhận được lợi ích gì từ hắn không?”
Vẻ mặt La Hùng kinh sợ: “Mọi chuyện đều không qua được mắt Đế Phu!”
Lâm Hiên cười lạnh, không nói gì.
Xem ra La Hùng đã nhận được lợi ích từ Hồng Thiên Thu, như vậy, Hồng Thiên Thu biết được nhiệm vụ thất bại tất nhiên sẽ tức giận, đến cửa hỏi tội.
Vậy tiếp theo cứ kiên nhận đợi là được.
Ôm theo suy nghĩ này, Lâm Hiên cũng không vội giết La Hùng, mà giam giữ ông ta tại chỗ, còn mình thì ngồi trên ngai vàng, đợi Hồng Thiên Thu đến.
Qua chừng một nén hương, một luồng huyền quang đáp xuống trước đại điện Huyền Thần Tông.
Hồng Thiên Thu vừa nhìn đã thấy La Hùng đang quỳ dưới đất, cùng với cảnh tượng hoang tàn bên cạnh ông ta.
Kinh ngạc nói: “La tông chủ, ngươi sao vậy?”
La Hùng cầu xin nói: “Hồng đốc chủ, Bắc Huyền Thiên Đế Phu đến rồi!”
Bắc Huyền Thiên Đế Phu!
Hồng Thiên Thu nghe vậy, lập tức ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy trên ngai vàng trong đại điện phía xa, Lâm Hiên mặc y phục trắng phong thái vô biên, ánh mắt bình tĩnh nhìn ông ta.
Nhưng Hồng Thiên Thu có thể cảm nhận được, trong ánh mắt Lâm Hiên tràn đầy sát y vô hạn!
Hồng Thiên thu vội xoay người nhìn La Hùng:
“Sao Bắc Huyền Thiên Đế phu làm thế nào tìm được ngươi ở đây?”
Hắn cảm thấy với khả năng của La Hùng, tuyệt đối có thể thả Thần quang cổ trùng vào Bắc Huyền Thiên mà không để lộ dấu vết.
Cho dù nhiệm vụ thất bại, cũng không đến mức để Lâm Hiên tìm được sơn môn nhanh như vậy.
La Hùng bất đắc dĩ và rối rắm:
“Đốc chủ, chuyên thần quang cổ trùng chỉ có cao tầng bản tông biết.”
"Tại hạ còn cho rằng là một trong các trưởng lão bán đứng ta, nhưng họ đều bị Bắc Huyền Thiên Đế phu giết chế, xem ra họ căn bản không phải phản bội."
“Cho nên…”
Hắn cũng đã nghĩ cẩn thận, tứ trưởng lão không phải phản đồ, nếu không tuyệt đối sẽ không bị Lâm Hiên giết.
Dù sao ở cấp độ của Lâm Hiên, nếu muốn lợi dụng Tứ trưởng lão làm nội gián, sẽ không tùy tiện giết hắn.
Mà La Hùng đã cẩn thận quan sát, giữa Tứ trưởng lão và Lâm Hiên không có trao đổi gì, rõ ràng là cả hai bên đều không biết nhau.
Nếu như vậy Huyền thần tông hẳn là không tồn tại phản đồ .
Hồng Thiên Thu nghe xong, hơi lộ vẻ ngạc nhiên.
Nếu Huyền Thiên Tông không có người bán đứng Hồng Thiên Thu, vậy Bắc Huyền Thiên Đế phu làm thế nào tìm được Huyền Thần Tông?
Lâm Hiên lạnh lùng liếc nhìn hai người:
"Các ngươi đừng xoắn xuýt vấn đề này nữa, lấy chỉ số thông minh của các ngươi không làm rõ được đâu!”
“Ngươi…”
Hồng Thiên Thu hơi tức giận.
Thân là nhất đại đốc chủ của Tế Thiên, trong quá trình giúp Tế Thiên tranh giành giang sơn, hắn không biết đã bày mưu tính kế bao nhiêu lần, có thể nói là bách chiến bách thắng trong bày mưu tính kế.
Mà hiện tại Lâm Hiên lại thẳng mặt khinh nhục hắn chỉ số thông minh thấp, điều này khiến hắn trong nháy mắt nổi lên sát tâm nồng đậm.
Cảm nhận được sát ý của Hồng Thiên Thu, sắc mặt La Hùng đột nhiên thay đổi.
“Hồng Thiên Thu không hổ là cổ thần cảnh lâu năm, chỉ bắt đầu tức giận mà đã có loại uy áp đáng sợ phá vỡ nhân tâm.
Lâm Hiên sau đó chuyển ánh mắt lên người Hồng Thiên Thu:
“Tại sao lúc trước trù tính làm hại Đông Hoàng Quân Dương ?”
Trong mắt hắn, Hồng Thiên Thu đã là một người chết.