Mà Đông Phương Bất Quần là đại pháp sư cổ thần cảnh, có thuật pháp mạnh nhất, nhưng thân thể lại cực kỳ yếu ớt.
Hắn cảm thấy nếu muốn trả thù cho Hồng Thiên Thu thì phải thực sự coi trọng phu phụ Huyền Băng Nữ đế.
Phái ra người mạnh nhất để tiêu diệt chúng!
Từ Dũng nghĩ một lúc rồi nói: "Ý của đại nhân là phái ra người còn mạnh hơn ngài?"
Hắn cảm thấy Đông Phương Bất Quần đã vô cùng mạnh, phóng mắt nhìn toàn bộ Tế Thiên, cũng chỉ có ba đại thánh tế tự còn lại và thần vương là mạnh hơn hắn.
Nhưng Đông Phương Bất Quần không cách nào sử dụng những tồn tại này, họ sẽ không ra tay vì Hồng Thiên Thu.
Vì vậy Từ Dũng rất ngạc nhiên, không biết Đông Phương Bất Quần còn có thể tìm được sự tồn tại nào mạnh hơn, tới giết phu phụ Huyền Băng nữ đế.
"Không sai!”
Đông Phương Bất Quần thôi động chân nguyên, khiến quả cầu thủy tinh khổng lồ trên đỉnh pháp trượng tế tự lóe ra bạch quang kinh thiên.
Dưới bạch quang chiếu rọi.
Một thân ảnh huyền kim chiến giáp, tay cầm thạch chùy, cơ bắp như bạo long, râu quai noisn tung bay, bất ngờ xuất hiện.
Chỉ là một đạo thân ảnh thôi đã khiến Từ Dũng có tu vi đại thánh cảnh ầm ầm nằm trên đất, xương cốt như bị đập vụn, tức ngực ngạt thở.
“Đại nhân, hắn là ai, sao lại đáng sợ như vậy?”
Nghe câu hỏi của Từ Dũng, Đông Phương Bất Quần cười ngạo nghễ:
“Hắn là tồn tại mạnh nhất mà ta sắp triệu hoán, Đại địa chi vương!”
“Đại địa chi vương!” Từ Dũng vẻ mặt khiếp sợ, “Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào ?"
Đông Phương Bất Quần cười ha ha, nói: "Những thứ khác ngươi không cần biết, chỉ cần biết hắn giết không chết là được!"
“Giết không chết…”
Từ Dũng trong nháy mắt im lặng.
Ngay cả thánh tế tự cũng nói như vậy, xem ra vị Đại địa chi vương này thật sự có năng lực giết không chết.
Tồn tại như vậy mới có thể dễ dàng giết chết phu phụ Huyền Băng Nữ đế đi?
…
Tịch Nhiên Thiên, Tịch Vô Thiên Cung.
Chử Ngọc Lâm mặt đầy ngưng trọng thất lạc, vội vàng đi vào trong đại điện.
Ngẩng đầu nhìn không gian yên tĩnh trên kim long bảo tọa, Chử Ngọc Lâm quỳ xuống hành lễ:
“Khởi bẩm bệ hạ, kế hoạch bắn phá hội trường vạn quốc lần này đã hoàn toàn thất bại!”
"Huyền Băng Nữ đế không chỉ giết chết toàn bộ người do Thiên Thần Tông phái đến, còn cướp đi hai khẩu Thái dương thần pháo, bên ta có thể nói là bị tổn thất thảm trọng!"
Hừ~
Không gian phía trên kim long bảo tọa dập dờn như sóng nước, hóa thành hàng tỷ mảnh vỡ không gian huyền diệu.
Những mảnh vỡ không gian này trong nháy mắt ghép lại với nhau tạo thành dung mạo của Tịch Nhiên Đại đế, Cung Vô Tà, rất có phần uy nghiêm không ai bì nổi.
Nó nằm ngoài dự liệu của Chử Ngọc Lâm.
Cung Vô Tà đối mặt với tin tức chấn động thiên địa như vậy, tỏ ra rất bình tĩnh.
Hắn lẩm bẩm:
“Không hổ là Huyền Băng Nữ đế, Cô thật đúng là xem thường ngươi rồi!”
Chử Ngọc Lâm run rẩy nói: "Bệ hạ, thất bại lần này của ta nhất định sẽ cổ vũ cho sự kiêu ngạo của Huyền Băng nữ đế, tiếp theo chúng ta nên ứng đối như thế nào?"
“Cổ vũ cho kiêu ngạo của nàng ta?” Cung Vô Tà lộ ra chút nghiền ngẫm, “Đừng lo, nàng ta đắc ý không được lâu đâu!”
Chử Ngọc Lâm cau mày, cảm thấy trong lời nói của Cung Vô Tà có gì đó, vội vàng hỏi:
“Bệ hạ, chẳng lẽ ngài có kế hoạch khác để đối phó phu phụ Huyền Băng Nữ đế?”
Cung Vô Tà mỉm cười tự tin nói:
“Cô hành sự, luôn thích mưu tính trước, hành động sau, làm xong kế hoạch tổng thể.”
“Cho nên nói, thất bại lần này cũng nằm trong dự liệu của Cô.”
“Ngươi sẽ không đơn thuần cho rằng kế hoạch này đã thất bại, Cô không cách nào tóm được phu phụ Huyền Băng nữ đế ?”
Chử Ngọc Lâm sắc mặt hơi thay đổi, vội cúi người nói:
“Bệ hạ là nhìn xa trông rộng, xem ra lần này chắc chắn có kế trong kế, cho nên mới định liệu trước như vậy!”
“Đúng vậy!” Cung Vô Tà giơ tay ra hiệu Chử Ngọc Lâm đứng dậy, sau đó nói:" Thái Dương thần pháo của Cô cũng không phải dễ cầm như vậy, Huyền Băng Nữ đế chắc không ngờ đến hai khẩu thái dương thần pháo đó rất nhanh sẽ muốn mạng của nàng ta!”
Chử Ngọc Lâm nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên.
Dựa trên hiểu biết của hắn về Tịch Nhiên đại đế.
Ngụ ý của Đại đế, là hắn đã sớm bố trí cấm chế hoặc cơ quan chí mạng nào đó bên trong Thái dương thần pháo.
Huyền Băng Nữ đế đoạt được Thái dương thần pháo, nhất định sẽ xuân phong đắc ý, không ngờ tới trong hai khẩu Thái dương thần pháo còn có sát cơ chí mạng.
Dưới tình huống như vậy.
Đại đế muốn khống chế cơ quan hoặc cấm chế trong Thái dương thần pháo giết chết nàng ta, rõ ràng càng thêm dễ dàng.
Nếu vận khí đủ tốt, nói không chừng hai khẩu Thái dương thần pháo không chỉ giết chết Huyền Băng nữ đế, mà còn có thể giết càng nhiều người hơn, chẳng hạn như nam nhân và đám nữ nhi của nàng ta.
Như vậy, kế hoạch lần này chính là đưa vào tuyệt địa rồi rồi sau đó tái sinh, tiêu chuẩn nghịch chuyển lớn a!
Nghĩ đến đây, trên mặt Chử Ngọc Lâm tràn đầy sùng bái và vui vẻ:
"Bệ hạ thực sự không hổ là Tịch Nhiên Thiên chi chủ của chúng ta, thật sự là trí tuệ siêu tuyệt, trước nhìn sau lo, nắm giữ mọi thứ!"
Cung Vô Tà cười đắc ý, xua tay nói:
“Mau gửi tin tới Thiên Thần tông, dặn bọn họ không nên xúc động, yên lặng chờ tin tốt Nữ đế bị giết đi!”
“Vâng!"
Nghe vậy, Chử Ngọc Lâm lập tức rời khỏi Tịch Vô Thiên Cung, sau đó giải thích sơ lược kế hoạch của Tịch Nhiên đại đế cho hộ vệ Thiên Thần Tông.
Biết Tịch Thiên đại đế thế nhưng còn giấu hậu chiêu, tất cả người bảo hộ Thiên Thần tông đều phấn chấn tinh thần, hết sức mong đợi xuất hiện một màn nữ đế bị giết!
Cửu Thiên Đỉnh.
Tại một pháp trường ở biên cảnh Đại Liễu Quốc, mây đen dày đặc, gió vàng đầy trời.
Rõ ràng là thời điểm xuân hạ chuyển mùa, nhưng gió thổi vào người lại đặc biệt lạnh lẽo, khiến người ta không khỏi nổi da gà.
Trong khuôn viên pháp trường rộng lớn và rộng lớn, âm khí bao trùm, mùi tanh xộc vào mũi.