Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 109 - Chương 109. Chỉ Cần Có Cha Ở Đây Thì Cho Dù Là Chết Cũng Sẽ Sống Lại Được!

Chương 109. Chỉ cần có cha ở đây thì cho dù là chết cũng sẽ sống lại được! Chương 109. Chỉ cần có cha ở đây thì cho dù là chết cũng sẽ sống lại được!

Lâm Hiên nhíu mày, đối với đám ô hợp này, lúc đầu hắn cũng khinh thường không muốn xuất thủ. Nhưng mà đám người trong Ma đạo này lại tiến đánh U La Tông, khiến cho giới võ đạo trong Vạn Ma Quốc vốn đã ổn định bây giờ lại trở nên rung chuyển.

Hơn nữa vừa rồi bọn họ còn muốn ra tay với Cửu Đầu Thiên Mãng. Chuyện này khiến cho Lâm Hiên có lý do không thể không động thủ với bọn họ.

Trong lòng Lâm Hiên, chúng nữ nhi và mẫu thân của chúng nữ nhi là cấm kị mà người khác hoàn toàn không thể đụng vào. Những người này nhiễu loạn Vạn Ma Quốc, mưu toan giết chết Cửu Đầu Thiên Mãng, há có thể giữ lại được?

Nhưng Lâm Hiên sẽ không đại khai sát giới ở trước mặt của chúng nữ nhi, cho nên hắn lạnh lùng nói ra: "Cút."

"Vâng vâng vâng!"

"Đa tạ Đế phu!"

Bọn người Liên Khang như được đại xá, liên tục không ngừng vội vàng rời đi.

Về phần thi thể của Vũ Tiến Đào, Đế phu không lên tiếng, không ai dám gì vào cho nên chỉ có thể để mặc cho hắn chết ở bên trong vũng bùn.

Tiêu Dạ Nhiễm vốn cho rằng Lâm Hiên muốn buông tha cho đám người Liên Khang thật, trong lòng không khỏi có chút thất lạc.

Ngẫm lại cũng thế, mình là thân phận hèn mọn như thế nào sao có thể làm phiền Đế phu báo thù cho mình được?

Nàng bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Mà chỉ trong một cái chớp mắt sau đó nàng phát hiện ra điều khác thường.

Một đạo thần niệm kinh khủng hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được tránh đi bọn nhỏ từ trên người của Đế phu phóng ra.

Cỗ thần niệm này mênh mông bàng bạc, giống như đến từ Viễn Cổ Cự Thần, khiến cho người ta nhịn không được mà sinh lòng muốn cúng bái.

"Ta hiểu được! Đế phu không muốn đại khai sát giới ở trước mặt của bọn nhỏ."

"Hắn cố ý thả bọn người Liên Khang đi, sau đó dùng thần niệm đánh chết!"

Trong đôi mắt đẹp của Tiêu Dạ Nhiễm lóe lên vẻ kính sợ và sùng bái vô biên.

"Nam nhân mạnh mẽ như thế mà lại cẩn thận ôn nhu như thế, phải nói là hắn quá hoàn mỹ!"

"Huyền Băng Nữ Đế bệ hạ có thể có được nam nhân như vậy đúng là một chuyện may mắn nhất trong đời!"

Trái tim bị giam cầm đã lâu bởi vì tu luyện Ma đạo của Tiêu Dạ Nhiễm. Bây giờ nhanh chóng bị hòa tan như là lớp băng gặp gở ánh mặt trời mùa xuân.

Lúc này mấy người Tuyền Châu đã đi tới bên cạnh Ngân Nguyệt Bạch Hổ.

Nhìn xem Ngân Nguyệt Bạch Hổ đã thoi thóp, bốn tiểu nha đầu đều lộ ra vẻ bi thương.

"Đúng là một con ma thú đáng yêu, khiến cho người ta yêu thích giống như là Tiểu Cửu, đáng tiếc nó phải chết!"

"Ừm, khiến cho người ta nhìn thấy mà đau lòng!"

"Đều do những người xấu đó, bọn họ hoàn toàn không có lòng thương người!"

"Hừ, bọn họ còn muốn khi dễ Tiểu Cửu của ta, đúng là đáng ghét mà! Tiểu Cửu của ta đáng yêu đến cỡ nào!"

Nhìn thấy bốn đứa bé bi thương như thế, Tiêu Dạ Nhiễm cũng kìm lòng không được chảy nước mắt xuống. Ngân Nguyệt Bạch Hổ đã đi theo bên cạnh nàng từ nhỏ, bây giờ nàng phải trơ mắt nhìn nó chết đi, có thể nói đây là một loại tra tấn.

Nhưng mới vừa rồi Ngân Nguyệt Bạch Hổ bị Vũ Tiến Đào trọng thương, bây giờ gần như là hoàn toàn không còn có sức sống, số mệnh quyết định nó phải chết!

Tuyền Hi quay người giữ chặt tay Lâm Hiên, khẩn cầu: "Cha, ngươi lợi hại như vậy, ngươi mau cứu Ngân Nguyệt Bạch Hổ đi!"

Nàng nói như vậy, Tuyền Châu, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng nhao nhao ánh mắt sáng lên.

Đúng đó, chỉ cần có cha ở đây thì chết cũng có thể cứu sống lại được!

Ba tiểu nha đầu vội vàng cuốn lấy Lâm Hiên, muốn cho hắn nghĩ cách cứu sống Ngân Nguyệt Bạch Hổ.

Tiêu Dạ Nhiễm kinh ngạc hơi há miệng nhỏ ra, bọn nhỏ tin tưởng Đế phu như thế, hẳn là Đế phu có cách để cứu sống Tiểu Bạch thật?

Nàng vội vàng hành lễ nói: "Cầu Đế phu cứu sống Tiểu Bạch, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa báo ân!"

Lâm Hiên bị các tiểu nha đầu quấn lấy, đành phải bất đắc dĩ cười nói: "Tốt tốt tốt, cha nghĩ biện pháp."

Hắn nghĩ tới lần trước mình lấy được một viên Thánh giai Tạo Hóa Thần Đan.

Thần đan này có hiệu quả khởi tử hoàn sinh, chắc chắn có thể cứu sống Ngân Nguyệt Bạch Hổ.

Vì chúng nữ nhi, đương nhiên Lâm Hiên sẽ không keo kiệt sử dụng Tạo Hóa Thần Đan.

Thế là hắn lật bàn tay một cái, lấy Tạo Hóa Thần Đan ra giống như là đang ảo thuật, nói ra: "Cha lập tức cứu sống nó!"

"A! Quả nhiên là cha có cách!"

"Thật tuyệt thật tuyệt!"

Các tiểu nha đầu lập tức khoa tay múa chân.

Sau khi Lâm Hiên cho Ngân Nguyệt Bạch Hổ ăn Tạo Hóa Thần Đan, sau đó không bao lâu thì một đạo kim quang huyền diệu hiện lên, Ngân Nguyệt Bạch Hổ sống lại.

"Khởi tử hồi sinh!" Tiêu Dạ Nhiễm vô cùng sùng bái ngưỡng vọng Lâm Hiên: "Hắn đúng là một nam nhân thần kỳ!"

"A di, chúng ta muốn chơi với Tiểu Bạch một hồi, có được hay không?"

Thấy Ngân Nguyệt Bạch Hổ phục sinh, mấy người Tuyền Châu đều không kịp chờ đợi hỏi.

Không đợi Tiêu Dạ Nhiễm trả lời, Tuyền Ấu đã gọi Cửu Đầu Thiên Mãng qua: "A di, ta dùng Tiểu Cửu đổi chơi với ngươi!"

Tiêu Dạ Nhiễm vẻ mặt kinh hãi nói: "Không cần không cần, các ngươi thích Tiểu Bạch thì cứ chơi với nó đi!"

"A, vậy cám ơn nha!" Tuyền Ấu vô cùng vui vẻ.

Không cần đổi Tiểu Cửu cho người khác mà cũng có thể chơi với sủng vật của người khác, quá may mắn!

Thừa dịp bọn nhỏ chơi đùa, Tiêu Dạ Nhiễm đi đến bên cạnh Lâm Hiên, cung kính nói ra: "Đế phu, hôm nay trong quốc gia này có một đại hội võ đạo, nếu không có ngài chủ trì thì sợ là sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu đó!"

Đại hội võ đạo?

Lâm Hiên nghe vậy có chút nheo mắt lại, xem ra vừa rồi mình suy đoán cũng đúng, không có lửa thì sao có khói.

Giới võ đạo Vạn Ma Quốc cũng không phải bình tĩnh như vậy.

U La Tông bị diệt, đúng là sẽ giống như là những gì mà Tiêu Dạ Nhiễm nói, khiến cho đại hội hôm nay sẽ xuất hiện một trận gió tanh mưa máu.

Bình Luận (0)
Comment