"Nếu người nào dám làm loạn, chính là đối địch với ta."
Trong nháy mắt, một đạo La Sát Thần Niệm phóng ra, hóa thành uy áp vô biên, bao phủ mọi người.
Giờ phút này mấy người Huyết Ly Lão Tổ mới chân chính cảm nhận được thần niệm của Lâm Hiên mạnh mẽ đến mức nào. Cỗ thần niệm này, giống như cự thần quan sát, khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi và kính sợ từ sâu trong tận đáy lòng.
"Thần niệm của Đế phu hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người, đây cũng không phải là Đế Cảnh, mà là Đại Thánh Cảnh!"
"Đế phu chỉ cần tâm thần khẽ động, chắc chắn chúng ta sẽ hồn phi phách tán, đúng là đáng sợ!"
"Ma Thần tại thượng, Đế phu quá là kinh khủng!"
Bọn người Huyết Ly Lão Tổ không nhịn được mà cúi người xuống đó, sau đó ngẩng đầu lên nhìn lại thì chỉ cảm thấy bóng dáng Lâm Hiên rất là cao thượng.
Giống như là núi lớn che trời, nguy nga lớn mạnh.
"Chúng ta cẩn tuân Đế phu pháp chỉ, đến chết không thay đổi!"
Tiếng hò hét của tất cả mọi người đang có mặt ở đây vang động trời xanh.
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, chuyến đi Ma Thần Sơn này, xem như ổn định giới võ đạo Vạn Ma Quốc,.
Như vậy, kế tiếp vẫn nên làm chuyện chính đi, dẫn bọn nhỏ đi chơi.
"Các bảo bối, chúng ta đi thôi." Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều nhìn bốn cô con gái.
"Cha, là đi Ma Cung sao?" Mấy người Tuyền Châu vẻ mặt chờ mong.
Các nàng đã rất muốn biết Ma Cung rốt cuộc có hình dáng như thế nào, có gì khác biệt với Huyền Băng Cung của mẫu thân.
"Đúng." Lâm Hiên dẫn các nàng đi ra cổng.
Tiêu Dạ Nhiễm đứng sừng sững ở giữa đám người, lẳng lặng mà nhìn bóng lưng Lâm Hiên rời đi, trong ánh mắt tràn đầy ái mộ và không nỡ.
"Đế phu, ta nhất định sẽ cố gắng gấp bội, trở thành cường giả chân chính chỉ vì có thể kéo gần khoảng cách với người một chút!"
...
Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi, còn chưa đi vào Ma Cung thì đã nhìn thấy phía trước có một đội ngũ Ma tộc xa hoa nghênh đón.
Thủ lĩnh nhìn thấy Lâm Hiên thì lập tức ghìm cương ngựa nhảy xuống mặt đất cung kính hành lễ nói: "Đế phu tại thượng, tiểu nhân chính là hộ vệ trưởng Ma Cung!"
"Thân vương thông qua đại hội võ đạo biết được Đế phu muốn tới Ma Cung, cho nên đã bày tiệc sẳn ở hậu cung, ra lệnh cho tiểu nhân đi tới đón!"
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, xem ra thân vương này tin tức vẫn rất linh thông.
Sau đó, hắn dẫn theo chúng nữ nhi leo lên Huyền Long Ma Liễn xa hoa nhất trong đội ngũ tiếp đón.
Dưới sự chú ý và kính sợ của vô số người trong Ma tộc, một đường tiến về Ma Cung.
Sau khi đến đó, Lâm Hiên được hộ vệ trưởng dẫn đi vào trong hậu cung.
Dọc theo con đường này, các tiểu nha đầu hiếu kì quan sát tất cả mọi thứ trong Ma Cung.
"Đúng là có rất là nhiều thứ không giống như Huyền Băng Cung của mẫu thân!"
"Đúng đó, kiến trúc ở chỗ này đúng là kỳ lạ!"
"Cảm thấy rất là thú vị!"
Nghe được bọn nhỏ bàn tán, hộ vệ trưởng vẻ mặt nịnh nọt cười nói: "Các tiểu công chúa, trong Ma Cung có rất nhiều chỗ chơi rất là vui, nhất là ở hậu cung rất là thú vị!"
Các tiểu nha đầu nghe xong, nhao nhao kéo Lâm Hiên chạy về phía trước, cứ như là đang sợ sợ chậm thì không nhìn thấy những đồ chơi thú vị đó.
Lâm Hiên dở khóc dở cười đi theo các nàng, nhanh chóng đi tới hoa viên ở hậu cung.
Nơi đây chẳng những có các loại kỳ dị hoa thảo, ma vụ quấn quanh, lối kiến trúc quỷ dị mà huyền bí.
"Oa ~ đúng là rất khác lạ!"
Các tiểu nha đầu đều mở to đôi mắt ngạc nhiên.
Ma Cung này chính là biểu tượng quyền lực của Vạn Ma Quốc, tập trung tất cả những thứ trân quý huyền bí của cả nước, đương nhiên khiến cho các nàng cảm thấy rất là ngạc nhiên.
Mà nghe được các nàng nói như vậy, thân vương Trịnh Trạch và một đám quý tộc đang ở xa xa chờ Lâm Hiên đều vội vàng đi lên nghênh đón.
Sau khi cẩn thận quan sát dung mạo của Lâm Hiên, bọn người Trịnh Trạch âm thầm cảm thán không thôi.
Không hổ là nam nhân có thể chinh phục Huyền Băng Nữ Đế, Đế phu chỉ với dung mạo thì đã có thể nói là hiếm ai sánh được.
Tất cả mọi người vội vàng hành lễ, sau đó cung kính mời Lâm Hiên và bọn nhỏ nhập tọa. Lâm Hiên nhìn thấy trân tu mỹ vị trên bàn đều là cực kỳ xa hoa và hi hữu.
Có thể thấy mấy người Trịnh Trạch đã bỏ rất nhiều công sức vào trong này mới có thể chuẩn bị được một bàn toàn làm món ngon như vậy được.
…………………………………….
Trên bàn, mấy người Trịnh Trạch lấy hết khả năng của mình ra để lấy lòng nịnh nọt Lâm Hiên.
Theo như mấy người Trịnh Trạch, Huyền Băng Nữ Đế cao lãnh cường thế, tràn ngập khí thế hùng hổ doạ người.
Mà Đế phu thì lại khác. Hắn không hiển sơn không lộ thủy, vừa nhìn thấy đã biết là đại nhân vật đỉnh cấp cao cao tại thượng.
Đối với đại nhân vật như vậy thì thường phải cố gắng lấy lòng, hoàn toàn không để xảy ra một chút xíu sơ suất nào được. Cho nên, cho dù thân là đệ đệ của tiền nhiệm quốc quân Trịnh Tùng, đường đường là thân vương của Vạn Ma Quốc.
Trịnh Trạch vẫn hạ tư thái phi thường thấp, thậm chí không khác gì người hầu bình thường.
Mà những quý tộc hào môn khác đi theo bên cạnh hắn thì giống như là những tiểu nhân vật đầu đường xó chợ, dùng đủ mọi cách để lấy lòng Lâm Hiên.
Đối với chuyện này thì Lâm Hiên vẫn giữ thái độ vân đạm phong khinh, chuyện mà hắn quan tâm nhất vẫn là chúng nữ nhi.
Bữa cơm này, ngoại trừ lễ phép chạm cốc uống rượu với mấy người Trịnh Trạch ra thì hắn vẫn đang dành thời gian để chăm sóc các nữ nhi. Không phải gắp thức ăn cho chúng nữ nhi thì chính là lau miệng nhỏ cho các nàng, rất là cẩn thận và cưng chiều.
Cảnh tượng như thế khiến cho mọi người Trịnh Trạch nhìn thấy mà cảm thán không thôi.
"Đế phu là đại nhân vật kinh thiên mà lại đối xử với các nữ nhi cẩn thận ông nhung như thế, đúng là khó được!"
Qua ba lần rượu như thế.
Nơi xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng bành.
Lượn lờ trong ma vụ, một tia nước phóng lên tận trời, thanh thế rất lớn.