“Yên tâm!” Mặt Côn Băng Hằng lộ vẻ dữ tợn liếm liếm môi: “ Người biết tin tức đều bị ta ăn rồi!”
Cơ mặt Côn Quân Húc run rẩy.
Nếu nói người thích ăn thịt người nhất, chính là nhị ca hắn Côn Băng Hằng.
Nhớ năm đó trong một đêm Côn Băng Hằng cắn nuốt hơn mười vạn nữ tu, việc này ngay cả người Côn gia cũng có chút khiếp sợ.
Sau đó, Côn Băng Hằng thậm chí còn nuốt chửng toàn bộ tộc kẻ thù của mình, trở thành một Thực Nhân Cuồng Ma danh xứng với thực.
Nhưng thân là thân huynh đệ của hắn, Côn Quân Húc thấy nhưng không thể trách chuyện này.
Thấy Côn Băng Hằng đã sắp xếp xong hết thảy, Côn Quân Húc hơi lộ ra vẻ hưng phấn:
“Bây giờ chúng ta xuất phát!”
……
Cửu Đỉnh Thiên, Đại Vận Quốc.
Vùng Tây Bắc.
Mây đen áp thành, liên miên ngàn vạn dặm.
Phía tây bắc Đại Vận Quốc có mấy chục tòa thành trì, đều biến mất trong vô hình.
Mà ở phía trên bầu trời những thành trì này, mây đen như mực kham kham áp thiên.
Mây đen dày đặc nối liền thành từng mảng, giống như là một con ma cổ xưa lơ lửng ở trên không vạn dặm, dữ tợn đánh giá thổ địa Đại Vận Quốc.
“Haiz! Nhiều thành trì như vậy nói không có là không có, thật sự là gặp quỷ rồi!”
Quốc quân Đại Vận Quốc Khang Hoằng Đức mang theo mười vạn cấm vệ, trăm vạn hùng sư tập trung ở ngoại vi thành Thượng Dương.
Nhìn phía xa, một vùng hoang dã.
Thành trì phía tây bắc Thượng Dương giống như chưa từng có.
Khang Hoằng Đức lo lắng kế tiếp sẽ biến mất chính là thành Thượng Dương, cho nên trọng binh canh gác.
Nhưng trước mắt vấn đề lớn nhất, chính là hắn căn bản không biết những thành trì kia vì sao lại biến mất không có căn cứ, kế tiếp đến cùng sẽ xảy ra chuyện gì, những người này có thể ngăn cản được biến cố không biết trước này hay không.
Ngẩng đầu nhìn thấy tầng mây đen kịt, Khang Hoằng Đức nhướng mày:
“Chẳng lẽ là đám mây này giở trò quỷ?”
Hắn vội vàng gọi thống lĩnh cấm vệ tới, bảo hắn cùng vài tên cấm vệ giương cung dựng tên, bắn lên tầng mây.
Dù sao sự tình đã đến bước này, hắn cảm thấy thay vì bị động chờ đợi, không bằng chủ động xuất kích.
Nếu trong tầng mây thật sự có thứ gì đó tồn tại, vậy vẫn là nhanh chóng giao thủ với nó thì tốt hơn.
Soàn soạt~
Cấm vệ thống lĩnh và các cấm vệ cùng nhau bắn lên trời cao, tầm bắn cao nhất của cung tên cấp bậc linh khí có thể đạt tới trăm vạn dặm, như điện thiểm lưu quang xuyên thấu tầng mây.
“Không có cái gì?!”
Khang Hoằng Đức lộ vẻ giật mình.
Chẳng lẽ mây đen trên đỉnh đầu chỉ là dị tượng thiên địa đơn thuần?
Nếu là như vậy, những thành trì kia rốt cuộc biến mất như thế nào?
Những vấn đề này, giống như rắc rối chen chúc trong đầu Khang Hoằng Đức, làm cho hắn nhất thời có chút phát mộng.
“Tất cả cung thủ vào vị trí, mở rộng phạm vi ra một chút rồi bắn cho ta!”
“Ta không tin trong tầng mây không có gì!”
Sau khi phục hồi tinh thần, Khang Hoằng Đức phân cao thấp để cho tám vạn cung thủ kéo cung đồng loạt bắn.
Nhưng lần này phạm vi bắn lớn đến trăm dặm, vẫn như cũ không chạm tới thứ gì.
“Con mẹ nó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Khang Hoằng Đức trực tiếp mắng mỏ không chút ân tình.
Hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, chính mình cùng đám binh lính cấm vệ này, còn có Thượng Dương thành phía sau chỉ sợ rất nhanh sẽ gặp phải bất trắc.
Một luồng tử quang yêu diễm bỗng nhiên thoáng hiện, biến ra một bóng dáng nữ tử cao gầy hoàn mỹ, ngạo nghễ đứng trước mặt đám Khang Hoằng Đức.
Mắt phượng của Đông Hoàng Tử U lạnh lùng:
“Cho dù ngươi là vật gì, đều cút ra đây cho ta!”
Tay ngọc khinh vũ, nặn ra một đóa Thần Hỏa Liên Hoa huyền diệu, ném lên trời cao.
Bùm!
Thần Hỏa Liên Hoa nổ tung dưới tầng mây, hóa thành một luồng hỏa quang bao trùm bầu trời rồi nhanh chóng lan rộng.
Ngắn ngủn ba năm cái hô hấp, giống như đã mở rộng đến phạm vi tương tự đám mây đen, giống như nướng mây đen ở trên ngọn lửa.
Ầm ầm~
Mây đen ngưng kết như dịch rất nhanh tách ra, hóa thành vô số đám mây hình bọt bay lên phía cao hơn.
Mà bầu trời vốn là những tầng mây giống như bị vật khổng lồ nào đó nghiền nát, phát ra tiếng nứt nẻ đinh tai nhức óc.
Đám Khang Hoằng Đức thấy thế thì đều co rụt tim lại:
“Hóa ra trong tầng mây thật sự có thứ gì đó, hơn nữa nhìn qua vô cùng vô cùng khổng lồ!”
Lúc nói tới, mây đen đã bị thần hỏa thiêu hủy toàn bộ.
Bầu trời vốn màu trắng đột nhiên tối sầm, hóa thành một vật thể mù đen khổng lồ dài tới 89 ngàn vạn dặm, cao không thấy đỉnh bay ở vạn dặm trên không trung.
“Tê~đây là vật gì?”
Da đầu bọn Khang Hoằng Đức tê dại, ánh mắt vô cùng kinh hãi.
Ánh mắt Đông Hoàng Tử U càng lạnh hơn: "Thì ra là Thôn Địa U Minh!
Khi sự trao đổi giữa Bắc Huyền Thiên cùng với Nam Vực của Thiên Ma Giới ngày càng thường xuyên hơn, cống phẩm do chư quốc Nam Vực tiến cống cho Đông Hoàng Tử U cũng nước lên thì thuyền lên, có rất nhiều chủng loại phức tạp.
Trong quá trình này, Đông Hoàng Tử U đặc biệt yêu cầu Ma quân của chư quốc tặng thêm một ít điển tịch có liên quan đến Thiên Ma Giới, để tìm hiểu sâu hơn về Thiên Ma Giới.
Mà bản thân nàng cũng là một kì nữ tử có thiên phú cực cao, có lối suy nghĩ cực kỳ nhạy bén, có bản lĩnh nhìn là không quên, cho nên đã nhanh chóng tiếp thu một số lượng lớn tri thức về Ma giới.
Trong số đó, những ma vật như Thôn Địa U Minh cũng khắc sâu vào trong trí nhớ của nàng.
Căn cứ vào sự hiểu biết của Đông Hoàng Tử.
Vào ba trăm vạn năm trước, Thiên Ma Giới đã từng xảy ra hiện tượng thời không thác loạn.
Vô số ma vật ở vực ngoại xé rách hư không buông xuống Thiên Ma Giới, gây ra tai nạn và hỗn loạn vô tận.
Thôn Địa U Minh cũng là nhân cơ hội này đi vào Thiên Ma Giới, dựa vào lực lượng cường đại của bản thân mà gây ra hỗn loạn khắp nơi.
Tuy rằng cuối cùng cũng bị tiêu diệt giống như những ma vật khác, nhưng những thiệt hại mà Thôn Địa U Minh gây ra cho Thiên Ma Giới Ma tộc là không thể ước lượng được.