Bầu không khí trước Hồng Lâu lập tức bùng nổ.
"Trời ơi, đây là pháp tướng La Sát!"
"Tê! Cự thần La Sát chính là khắc tinh trong thiên mệnh của chúng ta, Bắc Huyền Thiên Đế phu lại có pháp tướng như vậy!"
"Nguy rồi, tình huống không ổn!"
...
Tiếng nghị luận của đám quỷ tu khiến cho Huyền Minh Âm Thần hoàn toàn bùng nổ, điên cuồng hét lên một tiếng:
"Pháp tướng La Sát thì như thế nào? Có mạnh hay không thì phải giao thủ mới biết được!"
Lâm Hiên khinh thường cười: "Lừa mình dối người như vậy có ý nghĩa hay không?"
Bàn tay to lớn của hắn vung lên, cự thần La Sát đứng trên thần long màu vàng xông ra ngoài, giơ tay lên chém xuống, một luồng sáng vàng đánh vào pháp tướng của Hồng Mao Thiên Quỷ.
Ầm!
Pháp tướng Hồng Mao Thiên Quỷ có thể xuyên thủng bầu trời, trong khoảnh khắc sụp đổ thành hư vô!
Xì xì!
Sắc mặt của Huyền Minh Âm Thần lập tức cứng đờ, hắn há to miệng phun ra một ngụm máu màu đỏ kim đậm đặc.
Bản mệnh tinh huyết!
Chỉ một đao của pháp tướng La Sát của Lâm Hiên đã chém nát pháp tướng Hồng Mao Thiên Quỷ, trực tiếp khiến cho Huyền Minh Âm Thần tổn hại năm thành tu vi!
"Kẻ này..."
Ánh mắt của Huyền Minh Âm Thần run lên, lần đầu tiên lộ vẻ kinh hãi sâu sắc đối với Lâm Hiên.
"Kẻ này đã không phải là phàm nhân nữa!"
"Hắn nhất định là thiên kiêu trên Thần Giới, nếu không sẽ không mạnh mẽ như thế!"
Trong lòng hắn không ngừng gào thét, thân thể cũng không khỏi run rẩy kịch liệt.
Làm gì còn phong thái hăng hái, thiên hạ không có ai khác ngoài ta khi mới xuất quan?
Sự tự tin và tôn nghiêm mà Huyền Minh Âm Thần đã tích lũy mấy trăm vạn năm, giờ khắc này bị Lâm Hiên điên cuồng dẫm nát dưới chân.
Sau khi Lâm Hiên vừa thi triển ra pháp tướng La Sát, trong lòng Huyền Minh Âm Thần đã mơ hồ cảm giác có gì đó không ổn.
Hắn biết cự thần La Sát chính là khắc tinh của quỷ vật, pháp tướng La Sát chắc chắn rất mạnh mẽ.
Nhưng hắn không ngờ rằng lại mạnh mẽ đến như vậy!
Hắn tu luyện Vô Thượng Thiên Quỷ Tâm Kinh đạt đến đỉnh cao, phóng xuất ra pháp tướng Hồng Mao Thiên Quỷ là cấp bậc Cổ Thần chân chính, vốn tưởng rằng dựa vào pháp tướng này là có thể liều mạng với pháp tướng La Sát.
Nào biết được...
Thất bại thảm hại!
"Cũng may ta có chuẩn bị phía sau, chỉ cần giữ lại núi xanh, ngày sau còn có cơ hội quật khởi!"
"Lần này ra trận bất lợi, chỉ có thể rút lui trước!"
Liên tục thua hai lần dưới tay Lâm Hiên, Huyền Minh Âm Thần biết rằng lúc này tuyệt đối không thể tranh cường háo thắng, nhanh chóng trốn chạy bo bo giữ mình mới là lựa chọn tốt nhất!
Vì thế hắn điên cuồng thúc giục chân nguyên còn lại của mình, sử dụng công pháp bỏ chạy Thánh giai thượng phẩm.
"Tuyệt Vô Quỷ Đạo!"
Hô ~
Không gian đột nhiên trở nên tối tăm và hỗn loạn.
Thân thể Huyền Minh Âm Thần chợt lóe lên rồi lao vào trong hố đen hỗn loạn, tốc độ nhanh đến mức không thể bắt giữ!
Đám quỷ tu của Hồng Lâu thấy thế đều sững sờ: "Tổ sư gia lại... Chạy trốn!"
Bọn hắn không thể tưởng tượng được, bí pháp bỏ chạy cao nhất của Hồng Lâu, lại được tổ sư gia sử dụng vào lúc này.
Uy tín mà Hồng Lâu tích lũy mấy trăm vạn năm, đã ầm ầm đổ sập vào giờ khắc này!
Đám Tông chủ của các Quỷ tông như Bi Sát Tông, Lăng Minh Tông thấy thế cũng không nói nên lời.
Bọn họ vốn định đến đầu nhập vào Huyền Minh Âm Thần, định cáo mượn oai hùm để lăn lộn ở Tây thổ.
Ai có thể ngờ rằng sau khi Huyền Minh Âm Thần liên tục thua hai lần lại không biết xấu hổ mà chạy trốn.
Điều này làm cho bọn họ hận không thể phun một cục đờm vào mặt hắn, mắng to một câu đồ không biết xấu hổ!
Tuy nhiên.
Liên tưởng đến kẻ địch của Huyền Minh Âm Thần chính là Lâm Hiên, bọn họ muốn không thừa nhận cũng không được, đối mặt nhân vật nghịch thiên như thế, nếu muốn sống sót thì cũng chỉ có một con đường chạy trốn có thể đi!
Mà nhìn thấy Huyền Minh Âm Thần biến mất trong nháy mắt, các tu sĩ như Phong Vân Chân Nhân đều ảo não nắm chặt nắm tay:
"Không tốt rồi, lại để cho Huyền Minh Âm Thần chạy thoát!"
"Huyền Minh Âm Thần chính là một trong Bát Phương Đại tướng của Âm Thiên Tử, một khi để hắn trốn thoát sẽ để lại hậu hoạn vô cùng!"
Khác với sự lo lắng và bất an của bọn họ, Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Hắn trốn không thoát."
Trong khi nói, hắn nặn ra một đạo Ngũ Hành Lôi Quyết, ném nó lên bầu trời cao ngàn dặm.
Ầm vang long!
Trong phút chốc thiên địa biến sắc.
Dường như toàn bộ bầu trời ở Minh Giới đang điên cuồng nén lại, ngưng tụ ra một đám Ngũ Hành Lôi Vân khổng lồ có phạm vi trăm vạn dặm.
Bên trong đám Lôi Vân kia sấm sét bay lượn, khí thế mãnh liệt đến mức có thể xé rách lòng người!
Mặc dù lôi vân còn chưa phát tác, mấy trăm vạn quỷ tu ở phía dưới đã sợ tới mức hai mắt như muốn nứt ra, toàn thân run rẩy.
"Một đám lôi vân thật lớn!"
"Lại còn là Ngũ Hành Lôi Vân, đây là muốn nổ tung toàn bộ tông môn chúng ta hay sao!"
Đến thời điểm này, bọn hắn mới thực sự nhận ra, Lâm Hiên chẳng những rất mạnh mẽ, thậm chí mạnh vượt quá giới hạn, căn bản không phải là người thường!
Lâm Hiên nâng tay phải lên, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, tư thái tiêu sái vung lên đối với hư không phía trước.
"Đi!"
Ầm vang!
Một tia sét màu đỏ tinh khiết giáng xuống, giống một thanh cự kiếm che trời xuyên thấu hư không, nổ tung ở một chỗ cách Lâm Hiên tám vạn dặm.
"A ~"
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết khiến lòng người đau nhói vang lên.
Tuy rằng Huyền Minh Âm Thần đã mượn dùng công pháp Thánh giai thượng phẩm để nhanh chóng chạy trốn,
Nhưng dù hắn có nhanh đến mấy cũng không thể so với Ngũ Hành Lôi Điện.
Tuy rằng hắn đã cố gắng hết sức để trốn tránh nhưng nửa thân thể vẫn bị vỡ nát.
Nhìn thấy Huyền Minh Âm Thần bị bao phủ trong làn khói đen dày đặc rơi xuống, tất cả quỷ tu đều cảm thấy sợ hãi, trong lòng thầm hét lên mọi chuyện đã kết thúc!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể không trọn vẹn của Huyền Minh Âm Thần nặng nề rơi xuống đất.