Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1217 - Chương 1217. Tây Cuồng!

Chương 1217. Tây Cuồng! Chương 1217. Tây Cuồng!

Hắn vội vàng giơ Tử Dương kiếm ngăn cản.

Nhưng chiêu này của Cổ Thanh Ảnh tới cực kỳ đột ngột, tốc độ kiếm cực nhanh, kiếm thế cực mạnh.

Kiếm khí sắc bén bá tuyệt trực tiếp xé mở kiếm cương hộ thể của Nhạc Thiên Quần, hung ác đâm vào vai trái của hắn.

May mắn Nhạc Thiên Quần tránh né kịp thời, chỉ bị thương nhẹ mà thôi.

Ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh lệ, xinh đẹp của Cổ Thanh Ảnh, Nhạc Thiên Quần chẳng những không tức giận, ngược lại lộ ra một ý cười dữ tợn tham lam.

Thì ra tiềm năng của Thiên Kiếm linh căn là lớn như thế!

Hắn thúc giục chân nguyên, một kiếm chém Cổ Thanh Ảnh rơi xuống đất, gầm lên: “Hay cho một nữ ma đầu, đến lúc này còn có thể cắn ngược một cái!”

“Hôm nay nếu không giết ngươi, thiên hạ này còn không biết có bao nhiêu người vô tội sẽ bị ngươi gây tai vạ mất!”

Cổ Thanh Ảnh tức giận mắng một cái: “Người ta giết đều là người đáng giết, chưa bao giờ làm tổn thương đến người vô tội!”

Vẻ mặt Nhạc Thiên Quần khinh thường: “Không hổ là nữ ma đầu, sắp chết mà còn giảo biện!”

Chúng tu sĩ nhao nhao tiến lên vây quanh Cổ Thanh Ảnh.

“Nhạc Cung Chủ, đừng nói nhảm với nữ ma đầu, trực tiếp động thủ giết nàng ta là được!”

“Đúng vậy, Bạch Phát Ma Nữ làm nhiều việc ác, mọi người mau diệt trừ!”

Thấy có người đã giơ vũ khí lên, Nhạc Thiên Quần vội giơ tay ngăn lại: “Chư vị đừng vội!”

Hắn đi tới trước mặt Cổ Thanh Ảnh, đặt Tử Dương kiếm ở đan điền của Cổ Thanh Ảnh.

Đôi mắt xinh đẹp Cổ Thanh Ảnh không khỏi run lên, đột nhiên bừng tỉnh, thì ra Nhạc Thiên Quần là muốn đào Linh Căn Thiên Kiếm của nàng!

Điều này cũng có thể lý giải, tại sao Nhạc Thiên Quần triệu tập nhiều tu sĩ như vậy.

Đó là bởi vì hắn muốn mượn đao giết người, tìm được chính mình, lấy cái giá nhỏ nhất để cướp lấy Linh Căn Thiên Kiếm của mình.

Nhưng…

Làm sao hắn biết ta có Linh Căn Thiên Kiếm?

Ánh mắt Cổ Thanh Ảnh rung động càng lúc càng kịch liệt.

“Chẳng lẽ bốn năm trước Vân Dật cung chúng ta bị đồ sát, có liên quan tới tên cẩu tạc Nhạc Thiên Quần này?”

Lại nghe giọng Nhạc Thiên Quần bi thương nói: “Chư vị có điều không biết, ba năm trước Chí Tôn Kim Cung chúng ta xuất hiện một vị thiên kiêu có được Linh Căn Thiên Kiếm.”

“Đáng tiếc hắn sinh không gặp thời, khi ra ngoài rèn luyện gặp phải Ma nữ tóc bạc, bị Ma nữ mạnh mẽ đào mất Linh Căn Thiên Kiếm.”

“Bổn cung chủ vẫn vô cùng đau đớn, muốn giúp đệ tử môn hạ tìm lại Linh Căn đã mất, cho nên chờ ta đào được Linh Căn của nàng, chư vị lại động thủ đi!”

Chúng tu sĩ nghe vậy đều im lặng gật đầu.

Ở đây thực lực của Nhạc Thiên Quần chính là mạnh nhất, thế lực lớn nhất, vả lại hắn đều nói như vậy, vậy mọi người còn có thể nói cái gì?

Cổ Thanh Ảnh thấy Nhạc Thiên Quần đổi trắng thay đen như thế, bịa đặt sự thật lung tung, cứng rắn nói Linh Căn Thiên Kiểm trời sinh của nàng là do cướp đoạt mà có, không khỏi tức giận đến hộc máu: “Ngụy quân tử!”

Ánh mắt Nhạc Thiên Quần phát lạnh: “Ma nữ, câm miệng!”

Xoẹt!

Tử Dương kiếm nở rộ ra kiếm quang rét lạnh, kiếm khí sắc bén thổi làm cho váy dài của Cổ Thanh Ảnh đong đưa.

Cổ Thanh Ảnh vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ, răng bạc cắn chặt môi đỏ mọng, đã cắn ra vết máu nhè nhẹ trên cánh môi.

Chẳng lẽ hôm nay Cổ Thanh Ảnh ta sẽ thua dưới tay ngụy quân tử này?

Một giọng nói hùng hậu đột nhiên phá vỡ hư không, đột nhiên nổ tung trên không sơn trang Bôn Lôi.

“Khốn kiếp, dừng tay!”

Mọi người đều cảm thấy một cỗ uy áp đáng sợ sắp phủ xuống, làm cho bọn họ nhao nhao lui về phía sau mấy bước.

Ngay cả Nhạc Thiên Quần cũng lộ ra vẻ kinh ngạc khi đối mặt với sự uy áp này.

Dưới chân mềm nhũn, không tự chủ được mà lui về phía sau một bước.

Cảm nhận được kiếm khí trong bụng đột nhiên biến mất, Cổ Thanh Ảnh không khỏi thở dài một hơi, đồng thời lộ ra vẻ nghi hoặc.

Ở trên đời này mình đã không còn cố nhân, đến lúc này, còn có thể có ai tới trợ giúp mình?

Một luồng huyền quang rơi xuống, biến ra bóng dáng một nam tử mặc áo bào xám.

Hình thể của hắn cao lớn khôi ngô, tóc đen trắng nửa vời, rất có cảm giác đã từng trải qua tang thương.

Trong đám người có người không nhịn được gào thét một tiếng:

“Tây Cuồng, Phong Thanh Dương!’

Rào!

Danh hiệu này vừa nói ra, toàn trường nhất thời chấn động.

Mọi người đều tập trung ánh mắt ở trên người Phong Thanh Dương, nghĩ thầm thì ra đây chính là cuồng nhân kiếm đạo đã từng quét ngang, khó trách khí thế sắc bén bá tuyệt như thế.

Cảm giác được khí tức hung hăng của Phong Thanh Dương, Nhạc Thiên Quần có thể xác định hắn đã là tu vi Đại Thánh Cảnh, cao hơn mình một đại cảnh giới.

Mà Phong Thanh Dương là một cuồng nhân kiếm đạo, đã có nửa bước kiếm tiên chi uy năng, cũng là toàn diện áp chế kiếm thánh này của Nhạc Thiên Quần.

Bởi vậy nhìn thấy Phong Thanh Dương xuất hiện ngăn cản mình, Nhạc Thiên Quần có vẻ phẫn nộ: “Phong Thanh Dương, ngươi là một chi sĩ chính nghĩa, vì sao ngăn cản ta giết nữ ma đầu kia?”

Hắn vốn định lấy chính tà đạo nghĩa để áp chế Phong Thanh Dương, không ngờ lời vừa nói ra, Phong Thanh Dương đã lập tức nổi giận.

“Hỗn trướng, ai cho ngươi lá gan nói nàng là nữ ma đầu?”

Không đợi Nhạc Thiên Quần trả lời, Phong Thanh Dương đã ngưng khí thành kiếm, bổ ngay về phía Nhạc Thiên Quần.

Đâm!

Kiếm khí ở giữa không trung tăng vọt gấp trăm lần, biến thành một thanh cự kiếm trăm trượng đón đầu chém xuống.

Bùm!

Tuy rằng Nhạc Thiên Quần hết sức ngăn cản, nhưng vẫn bị kiếm khí này một kích nổ bay, rơi xuống trên mặt đất ngàn trượng, điên cuồng phun máu tươi, muốn bò cũng không bò dậy nổi.

Chúng tu sĩ thấy thế thì đồng tử đều co rụt lại.

“Không hổ là Tây Cuồng, thực lực này thật sự là quá mạnh!”

Nhạc Cung Chủ tốt xấu gì cũng là một Kiếm Thánh, lại không thể ngăn cản một đạo kiếm khí của Tây Cuồng, điều này thật sự làm người ta kinh sợ!”

Tây Cuồng động thủ vì Ma nữ tóc dài, rốt cuộc bọn họ có quan hệ gì?

Bình Luận (0)
Comment