Trì Bằng nhìn lên bản thể Long Lang dài vạn trượng trên bầu trời, ánh mắt run rẩy nói: “Thì ra huyết mạch Thiên Huyết Cuồng Lang mạnh mẽ như vậy, không những có thể lập tức tăng lên vạn lần huyết khí, còn có thể dùng huyết khí tu bổ thân thể bị hư hao!”
“Không hổ là cường giả đến từ dị vực, thật sự là tiềm năng vô hạn, rất có tư thái tìm đường sống trong cõi chết!”
Hắn và trăm vạn yêu thú Phi Thiên Lang tộc đều không nhịn được mà động tâm, trong mắt lóe ra tia hy vọng.
Lang Thần cường đại như vậy, tóm lại có thể áp chế Huyền Băng Nữ Đế rồi chứ?
Trên không trung, truyền ra tiếng rống phẫn nộ đến cực hạn của Ngao Lăng: “Huyền Băng Nữ Đế, ta muốn ngươi chết!”
Thân thể Long Lang khổng lồ của Ngao Lăng xông nát tất cả không gian phía trước, mang theo sóng máu cuồn cuộn mở to miệng về phía Đông Hoàng Tử U.
Đối mặt với huyết khí áp bách mạnh mẽ như một tỷ ngọn núi lớn của hắn, ánh sáng ma liên màu tím quanh người Đông Hoàng Tử U điên cuồng nhảy lên, trợ giúp nàng ngăn cản thương tổn chí cường của Ngao Lăng.
Ba ngàn thanh ti của nàng động đậy theo gió, trên khuôn mặt nhỏ nhắn như ngọc mài tràn đầy lãnh khốc và bá đạo: “Ngươi nằm mơ!”
Ong!
Một luồng thần phượng hỏa quang chiếu sáng cả đất trời.
Đông Hoàng Tử U phóng thích thân thể Cửu Chuyển Thần Phượng, giơ kiếm lên trong ánh hào quang vô tận của Thần Hỏa.
“Tiên ma Tâm Ý Kiếm!”
Nàng hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng cực lớn, lấy tư thái đối chọi gay gắt đón đầu mà tiến lên, hung lệ va chạm với Ngao Lăng.
Xoẹt!
Thanh âm mũi kiếm cắt da thịt hạ xuống, nghe thấy da đầu tê dại của Trì Bằng cùng tất cả Phi Thiên Lang tộc, từng cọng lông sói trên người dựng thẳng lên.
Bọn họ đều há to miệng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thần Phượng hỏa quang xuyên qua toàn bộ thân thể Ngao Lăng, cắt ngang hắn thành hai nửa!
Sơn cốc hẻo lánh chứa đầy yêu khí.
Thân thể Long Lang khổng lồ của Ngao Lăng bị chia thành hai phần, hai cánh nhanh chóng rơi xuống.
Trì Bằng và đám Phi Thiên Lang tộc kinh ngạc khi nhìn cảnh tượng này, tiếp đó toàn thân đều điên cuồng run rẩy, không thể bình tĩnh được!
“Trời ơi, Lang Vương đại nhân trở nên cường đại như vậy, lại bị Huyền Băng Nữ đế một kiếm chém ra!”
“Tiêu rồi, tiêu rồi, tiêu rồi, tiêu rồi…..”
Trì Bằng bọn hắn trong chốc lát cảm giác như đã mất hết tất cả hy vọng.
Đối mặt với sự tuyệt vọng bất lực của Đông Hoàng Tử U, máu trong ngực họ gần như đông cứng lại.
Ngạt thở!
Hoàn toàn ngạt thở!
Mỹ nhân đỉnh cao của nhân tộc, Vạn Cổ Nữ đế thống lĩnh tam phương thiên địa, đã khiến tất cả tộc nhân của Phi Thiên Lang tộc phải nếm trải cảm giác tuyệt vọng và bất lực thực sự!
Ầm ầm! ! !
Thân thể gồm hai phần khổng lồ của Ngao Lăng nặng nề rơi xuống đất, một trong những bộ phận nhanh chóng trở lại hình dáng sau khi Ngao Lăng biến hình.
Lúc này cơ thể hắn chỉ còn lại nửa bên trái.
May mắn thay, vừa rồi gặp phải Đông Hoàng Tử U hắn đã vặn đầu, nếu không đã bị chặt mất nửa đầu.
Ngao Lăng kinh hoàng và tuyệt vọng nhìn chằm chằm vào Đông Hoàng Tử U: “Huyền Băng Nữ đế, nếu ngươi dám giết ta, Long Lang tộc bọn tôi nhất định sẽ trả thù ngươi và thiên hạ của ngươi!”
Tự biết trọng thương, chỉ có thể để Đông Hoàng Tử U điều khiến, Ngao Lăng không còn cách nào khác là đưa gia tộc của mình ra đe dọa Đông Hoàng Tử U.
Tất nhiên, với tư cách là tộc nhân của Long Lang tộc, hắn biết thực lực thực sự của tộc mình, điều này đủ để khiến Đông Hoàng Tử U lâm vào nguy hiểm.
Hắn thấy, Đông Hoàng Tử U thân là quân chủ tam phương thiên địa, tâm ở thiên hạ lê dân, sẽ không dễ dàng kết mối hận thù bất diệt với yêu tộc từ bên ngoài lãnh thổ.
Bằng không, cho dù nàng không gặp tai họa, thì đám lê dân bách tính dưới quyền nàng cũng sẽ không thoát khỏi sự trả thù.
Ngao Lăng cảm thấy Đông Hoàng Tử U nhất định sẽ suy nghĩ lại.
Không ngờ Đông Hoàng Tử U nghe được lời này, sắc mặt càng lạnh lùng hơn: “Vậy ta sẽ tiêu diệt Long Lang tộc của ngươi!”
Lần này nàng đến đây dự định là tiêu diệt Phi Thiên Lang tộc, chấm dứt hậu loạn trên Băng Tuyết Cao Nguyên.
Bây giờ Ngao Lăng uy hiếp như vậy, nàng quyết định hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho tới, trực tiếp giết tới vực ngoại tinh cầu, diệt trừ Long Lang tộc!
Giết gà dọa khỉ.
Để những tộc quỷ trên cùng hành tinh với Long Lang tộc xem điều gì sẽ xảy ra nếu chúng xâm chiếm thiên hạ của cô ấy!
Tê!
Ngay khi Đông Hoàng Tử U nói những lời này, Ngao Lăng, Trì Bằng và toàn bộ yêu tộc đều kinh ngạc.
Bọn chúng căn bản ngờ rằng Đông Hoàng Tử U không chỉ đến để tiêu diệt Phi Thiên Lang tộc, mà còn đi đến để vực ngoại tinh cầu tiêu diệt tộc Long Lang tộc.
Điều này thật quá điên rồ!
Thật điên rồ!
“Bí Tàng Liên Hoa Quyết!”
Trong lúc chúng yêu tộc còn đang bối rối, Đông Hoàng Tử U đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình để thôi động chân nguyên, tạo ra Ma Vực bao phủ bầu trời.
Bên trong Ma Vực lả lướt, vô số ma yêu diễm màu tím rơi xuống như mưa, bất kể gặp phải điều gì cũng phát nổ.
Ma hoả ma quang dữ dội bên trong, Trì Bằng cảm nhận được nồng đậm khí tức của cái chết.
Hắn nhanh chóng hét lên: “Tất cả mọi người nghe lệnh, liều lĩnh xông ra ngoài, ngàn vạn không thể lưu lại nơi này!”
Đến giờ phút này, hắn cũng không còn quan tâm đến Ngao Lăng đang bị trọng thương trên mặt đất.
Chỉ muốn dẫn dắt đám thủ hạ tộc nhân lao ra ngoài, muốn trốn thoát!
Đông Hoàng Tử U mắt phương lạnh lùng: “Đừng nằm mơ!”
Ngọc thủ vug lên, Băng Phượng Kiếm phát ra một tiếng phượng hoàng, trong nháy mắt xuyên qua cơ thể Trì Bằng, ánh sáng đáng sợ của tiên kiếm thổi bay hắn lên không thương tiếc nổ hắn thành bột phấn.
Mà lúc này, toàn bộ sơn cốc vang lên tiếng quỷ khóc sói gào thảm thiết.
Không biết có bao nhiêu yêu thú của Phi Thiên Lang tộc đã bị tiêu diệt, biến thành tro bụi trong ma sen vô tận!
Ngao Lăng há to miệng, ngạc nhiên nhìn tất cả những điều này.