Bọn họ đều khí chất phi phàm, thậm chí quanh thân có các loại huyền quang ma khí bắt đầu khởi động, làm cho vô số người trên đường cái dừng chân quan sát.
Có người không khỏi hỏi: “Hôm nay Vọng Nguyệt Lâu làm sao vậy? Vì sao nhiều thanh niên tài tuấn ùn ùn kéo đến như thế?”
Có người nói: “Nghe nói hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của công chúa Xích Viêm Quốc ở phía tây, nàng bao Vọng Nguyệt Lâu, đặc biệt tổ chức một bữa tiệc sinh nhật long trọng ở đây.”
“Những thanh niên nam nữ này, đương nhiên chính là bằng hữu thân thích của nàng ta, đều là được mời mà đến!"
Lời này vừa nói ra, nhất thời trên đường cái bộc phát ra một trận huyên náo không nhỏ.
“Thì ra là tiệc sinh nhật của công chúa Xích Viêm Quốc!”
“Ta nghe nói công chúa Xích Viêm Quốc chính là một trong tứ đại mỹ nhân của đông vực chúng ta, khó trách nhân khí cao như thế!”
“Ta có dự cảm mãnh liệt, rất nhiều thanh niên trong đó đều là người theo đuổi nàng ta, thậm chí còn có thể có chút thanh niên tài tuấn là không mời mà đến, chính là để thấy nhan sắc của công chúa Xích Viêm Quốc!”
…
Chính như suy đoán của mọi người trên đường cái, hôm nay cả tòa Vọng Nguyệt lâu đều được Vụ Ngưng bao trọn.
Và trong những người đến, rất nhiều là người thân và bằng hữu của nàng.
Còn có một vài người mặc dù không phải bằng hữu thân thích, nhưng cũng có quan hệ nhất định với Xích Viêm Quốc, ví dụ như vương tộc tử đệ của hữu quốc, vân vân.
Lúc này ở trong đại sảnh Vọng Nguyệt Lâu, mọi người đã ngồi hết một nửa bàn/
Mà ở phía trước đại sảnh, một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi xinh đẹp chiếc mặc váy đen đang đứng đó.
Mỗi khi có khách đến, nàng đều tiến lên chào hỏi, hơn nữa sẽ an bài bọn họ ngồi xuống chỗ mình chỉ điểm.
Thiếu nữ tên là Tiêu Tiêu, chính là tỳ nữ bên người Vụ Ngưng.
Bởi vì Vụ Ngưng tự mình đến Bắc Huyền Thiên mời Mộ Ấu Khanh, nàng tạm thời thay Vụ Ngưng tiếp đãi khách.
Lúc này một thanh niên tuấn mỹ mặc trường bào tử kim, búi tóc cao đi tới trước mặt Tiêu Tiêu, mở quạt xếp lạnh nhạt cười hỏi: “Vì sao không thấy công chúa Vụ Ngưng?”
Tiêu Tiêu nhận ra, thanh niên đứng trước mặt mình chính là Thái tử Vân Trạch Chu của Vân Miêu Quốc.
Vân Trạch Chu chính là Thiên Kiêu Đông Vực xếp thứ 30 người đứng đầu, thực lực xa xỉ, của cải hùng hậu.
Lại là một trong những người theo đuổi kiên định nhất của Vụ Ngưng, đối với Vụ Ngưng có thể nói là tình thâm tự hải.
Tiêu Tiêu mỉm cười: “Hồi Vân Thái tử, Công chúa đã đến Bắc Huyền Thiên mời Huyền Giác Công chúa.
Vân Trạch Chu nghe vậy nhướng mày: “Công chúa Vụ Ngưng lại làm bằng hữu với Công chúa của Bắc Huyền Thiên, khá lắm!”
Tiêu Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói Công chúa Huyền Giác là biểu muội của Huyền Băng Nữ đế, quan hệ của hai tỷ muội rất tốt!”
“Cũng chính bởi vì Công chúa Huyền Giác tôn quý như thế, bởi vậy Công chúa mới đặc biệt tự mình đi tới Bắc Huyền Thiên!”
Vân Trạch Chu gật đầu, tiện đà chuyển đề tài: “Tiêu Tiêu, ngươi thành thật nói cho ta biết, lần này trong số những tân khách tham dự, có người ưu tú hơn ta?”
Tiêu Tiêu lại mỉm cười: “Thực lực của Vân Miêu Quốc chính là một trong mười đại quốc hàng đầu của Đông Vực chúng ta, mà Vân Thái tử lại là tân tấn Thiên Kiêu, có thể nói là rất nổi tiếng trong giới võ đạo Đông Vực!”
“Nhưng, tâm ý của Công chúa chúng ta khó dò, cũng không phải dễ theo đuổi như vậy, nói vậy trong lòng Vân Thái tử cũng biết rõ!”
Vân Trạch Chu gật đầu cười cười: “Nhưng, tấm lòng theo đuổi Công chúa Vụ Ngưng của ta vĩnh viễn không thay đổi, chỉ cần không có người nào ưu tú hơn ta, ta sẽ có cơ hội!”
Trước khi đến hắn đã tính toán sẵn, đó chính là thừa dịp sinh nhật Vụ Ngưng lần này, thổ lộ tâm ý với nàng ở trước mặt mọi người.
Để đả động Vụ Ngưng, hắn thậm chí mang đến bảo vật trân quý cùng thánh giai công pháp trong Ma Cung bổn Quốc.
Hắn tin tưởng vững chắc, lấy điều kiện không người nào có thể với tới của mình, cùng với chân tâm đối với Vụ Ngưng, nhất định có thể khiến Vụ Ngưng gật đầu trong bữa tiệc sinh nhật này!
Rào!
Hai người vừa trò chuyện xong, cả đại sảnh vang lên một trận ồn ào náo nhiệt.
“Tê~đỉnh đầu song hoa, thân mang Ma vương dị tượng, đây không phải là Thiên Kiêu Thượng Quan Thường An xếp thứ hai trong Đông Vực chúng ta sao?”
“Không sai! Nghe đồn Thượng Quan Thường An năm nay mới mười bảy tuổi, đã tu luyện tinh khí tới cảnh giới tông sư, càng là trời sinh Cửu Cực Ma Vương thể, thực lực vô cùng mạnh mẽ, là Thiên Kiêu đỉnh cấp hôm nay!”
“Đúng vậy, ngoại trừ thực lực khủng bố của bản thân ra, hắn còn là Thái tử Thương Hàn Quốc đệ nhất Ma Quốc Đông Vực chúng ta, có thể nói là bối cảnh khủng bố, đứng hàng đỉnh cấp a!”
“Không ngờ ngay cả Kỳ Lân Tử như hắn cũng tới!”
…
Có người thán phục, có người sùng bái, cũng có người tỏ vẻ tiếc hận.
Trong thế hệ trẻ bây giờ Thái tử Thượng Quan Thường An của Thương Hàn Quốc, uy danh quá thịnh, như mặt trời ban trưa.
Ở đây không ít thanh niên tài tuấn vốn định theo đuổi Vụ Ngưng, sau khi nhìn thấy hắn xuất hiện đều trở nên vô cùng uể oải suy sụp.
Bởi vì rõ ràng, Thượng Quan Thường An đến với uy thế kinh thiên, không vì cái gì khác, nhất định là vì theo đuổi Vụ Ngưng!
Vân Trạch Chu xoay người, thấy một thanh niên tuấn mỹ mặc trường bào lam kim, tóc vàng sáng ngời bước vào.
Trên đỉnh đầu hắn có hai bông hoa đỏ xanh, trên người không ngừng lóe ra dị tượng ma vương uy thế lẫm liệt, làm cho người ta liếc mắt một cái đã sinh ra nỗi kính sợ vô hạn.
Vân Trạch Chu không khỏi nắm chặt nắm đấm, thân thể khẽ rung động vài cái.
“Không thể nào? Ngay cả Thượng Quan Thường An cũng tới!”
Bây giờ hắn dự cảm mãnh liệt được, kế hoạch để tranh đoạt Vụ Ngưng hôm nay của mình rất có khả năng thất bại.
“Vân Thái tử, mời ngồi, nô tỳ phải đi tiếp đãi Thượng Quan Thái tử!”
Tiêu Tiêu lễ phép mời Vân Trạch Chu ngồi xuống, vội vàng đi về phía Thượng Quan Thường An.
“Nô tỳ bái kiến Thượng Quan Thái tử!”