Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1304 - Chương 1304. Mau Dựa Hơi!

Chương 1304. Mau dựa hơi! Chương 1304. Mau dựa hơi!

Ma quốc bọn họ, có một số ở nước Đông Vực được cho là đại quốc, thậm chí đại quốc siêu cấp.

Nhưng phóng tầm mắt ra toàn bộ Thiên Ma giới, đều bất thường.

Nhất là cùng Ma quốc chiếm cứ đại lượng thiên tài địa bảo, linh mạch ma tuyền ở Trung thổ mà nói, bọn họ quả thật vô cùng bình thường.

Hiện giờ Lâm Hiên hàng phục Hắc Ám Ma Long tộc hung tàn lớn mạnh, tìm cho Đông Vực một tay chân vô cùng cường đại.

Đã như vậy, không bằng bọn họ thuận nước đẩy thuyền tỏ vẻ thần phục với Lâm Hiên.

Thứ nhất, có thể mượn uy thế của Lâm Hiên, để tình thế Đông Vực thêm ổn định, lợi nước lợi dân.

Thứ hai, Đông Vực tiếp giáp với Nam Vực, cũng có thể gia tăng giao lưu với rất nhiều Ma quốc Nam Vực, phát triển kinh tế mậu dịch, nâng cao quốc lực.

Ôm ý nghĩ như thế, trong ánh mắt của đám ma đạo đại lão này nhìn Lâm Hiên, thật sự là tràn ngập nóng bỏng.

Lâm Hiên đương nhiên hiểu được tâm tư của bọn họ, cũng đã sớm đoán được đám người này sẽ tỏ thái độ như thế.

Hắn khẽ vuốt cằm nói: “Được.”

Thấy hắn gật đầu, trên mặt Ma La Ma Quân và Ma đạo đại lão đều nở nụ cười.

Mà mắt thấy hành trình Đông Vực lần này thu hoạch khá phong phú, chẳng những thu phục nhiều thế lực như vậy, còn giúp Nam Vực càng thêm ổn định thế cục, hơn nữa có được Lăng Thiên Ma Giáp tiên khí này, Lâm Hiên lại không quan tâm mà dừng lại.

Sau đó rời khỏi địa giới Hắc Ám Ma Long tộc, quay về bên ngoài Huyễn Vụ Đại Hạp Cốc.

Ra khỏi hẻm núi, Lâm Hiên nhìn thấy tướng sĩ của hơn ba trăm quốc Ma tộc của Đông Vực cùng Nam Vực, vậy mà lại chia làm bốn phương trận cực lớn, phân biệt chiếm cứ bốn phương đông nam tây bắc.

Điều hiến người ta kinh ngạc chính là, tư thái của binh lính trong bốn phương trận này không đồng nhất, mà nhìn qua đặc biệt buồn cười.

Tướng sĩ trong phương trận phía đông, tất cả đều ngồi xổm trên mặt đất, hai tay bắt lấy tai trái tai phải của mình.

Tướng sĩ trong phương trận phía nam, thì tất cả đều là gà trống vàng đứng trên một chân, hai tay ôm ở ngực, cả người nhoáng một cái đứng ở nơi đó không lắc lư.

Tướng sĩ trong phương trận phía tây, tất cả đều quỳ rạp trên mặt đất, nhấc cái mông lên rất cao.

Về phần tướng sĩ trong phương trận phía bắc, bot hai tay ngón tay vào trong miệng, làm ra mặt quỷ khôi hài đầy buồn cười.

Ma La Ma Quân và tất cả Ma Quân đều sợ ngây người: “Chuyện này... tình huống gì vậy?”

Lần này bọn họ mang tướng sĩ đi cướp đoạt Long Châu, không ai không phải là bổn quốc tinh nhuệ.

Mà rất nhiều người đều là cường giả thiết huyết có kinh nghiệm sa trường đẫm máu.

Tất cả Ma Quân, căn bản chưa bao giờ nghĩ tới tướng sĩ của mình sẽ bày ra tạo hình này.

Điều này làm cho bọn họ khiếp sợ đến tột đỉnh, mỗi người đều há to miệng, hai mắt trợn tròn, suýt chút nữa rớt cằm.

Lâm Hiên rơi xuống giữa bốn phương trận, cưng chiều nhìn Tuyền Châu.

Lúc này bốn tiểu bảo bối đều tự làm một động tác, giống với động tác của các tướng sĩ ở phương phía sau.

Lâm Hiên cười hỏi: “Các bảo bối, các con đang chơi trò người gỗ?”

Là một vú em hoàn mỹ, Lâm Hiên thường xuyên chơi trò chơi với các tiểu nha đầu.

Trò chơi người gỗ này rất quen thuộc với hắn.

Quy tắc của trò chơi rất đơn giản, đó chính là mọi người tùy ý làm động tác, chờ sau khi hô ngừng thì lập tức bất động, giữ nguyên động tác trước khi bất động.

Cách chơi này vô cùng đơn giản, nhưng có thể bồi dưỡng năng lực tự khống chế và năng lực phản ứng của bọn nhỏ rất tốt.

Cho nên, vừa nhìn thấy động tác của các tiểu bảo bối, Lâm Hiên đã lập tức biết trò chơi của các nàng.

Tuyền Châu thu hồi động tác, vẻ mặt vui cười chạy đến bên cạnh Lâm Hiên.

“Phụ thân thật thông minh, chúng con chính là đang chơi trò người gỗ!”

“Hơn nữa chúng con còn mời tất cả các chiến sĩ chơi chung, làm động tác giống với chúng con!”

Bọn tiểu nha đầu nói tới đây, đều ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngạo kiều tự hào.

Lâm Hiên nghe vậy lắc đầu cười, đám tiểu tử này cũng quá nghịch ngợm rồi!

Về phần đám người Ma La Ma Quân, sau khi nghe đám tiểu nha đầu giải thích, cuối cùng cũng bừng tỉnh.

Một đám quân chủ Ma quốc lắc đầu cười không ngừng, có chút dở khóc dở cười, đồng thời lại hàm chứa vài phần tán thưởng.

“Thì ra bốn vị công chúa đang dẫn theo tướng sĩ của chúng ta chơi trò chơi!”

“Không thể không nói, bốn vị công chúa thật đúng là dám nghĩ!”

“Bốn vị công chúa, phía sau mỗi người đều có hai trăm năm mươi vạn tinh nhuệ đi theo làm động tác, đây hẳn là trò chơi người gỗ có quy mô lớn nhất trong lịch sử!”

“Có tài! Có can đảm! Có ý tưởng! Không hổ là thiên kim của Đế phu, ghê gớm! Thật sự là ghê gớm!”

Thủy Tinh Cung.

Hôm nay trời trong xanh, gió mát dịu êm.

Trên bầu trời xanh thẳm, từng đám mây trắng, xuống chút nữa chính là băng ti linh vụ mỏng manh bao phủ trên bầu trời Thủy Tinh Cung.

Ánh mặt trời rơi trên linh vụ, trải qua khúc xạ biến thành trăm vạn hào quang mê ly rơi xuống, làm cho cả tòa cung điện rực rỡ màu sắc, đẹp như tiên cung.

Ang!

Một tiếng long minh xuyên thấu qua tầng mây mà rơi xuống, tiện đà biến ra một con Hắc Long thô to.

Hắc Long kéo một chiếc xe gỗ xa hoa rơi vào trong hoa viên Thủy Tinh Cung, lập tức khiến mấy con ong mật và bươm bướm vờn quanh.

“Đồng a di tới rồi!”

Một giọng nói thanh thúy non nớt, động lòng người như thiên sứ.

Bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu chơi đùa ở trong hoa viên, đang đuổi theo tuyết kiến thú trên mặt đất, thấy xe rồng của Đồng Thư Trúc rơi xuống.

Đồng Thư Trúc đi ra từ trong xe, cưng chiều nhìn bốn tiểu bảo bối: “Mấy ngày không gặp, các tiểu bảo bối lớn lên càng thêm đáng yêu!”

Tuyền Hi gật đầu, nói như thật: “Đó là đương nhiên rồi, bởi vì chúng ta đều là hài tử của phụ thân và mẫu thân!”

Đồng Thư Trúc gật đầu cười cười.

Bình Luận (0)
Comment