Trên mặt đất ngăm đen, lúc này đang có hai bóng dáng màu đen, huyền quang quanh thân nở rộ, ra sức chống cự cương phong đáng sợ trong thiên địa, tập tễnh đi vào sâu trong Thần Ma chiến trường.
Nhưng rất hiển nhiên, bọn họ tiến lên với tốc độ rất chậm, chậm đến mức như ngừng lại!
Mà hai bóng người màu đen này, rõ ràng chính là lão nhị Côn Băng Hằng và lão tam Côn Quân Húc đến từ Thái Cổ Thần Sơn Côn gia.
Hai huynh đệ thâm nhập Viễn Cổ Thần Ma chiến trường, chính là để tìm kiếm tiên khí ma khí có thể giết chết Lâm Hiên cùng Đông Hoàng Tử U.
Haiz!
Thở dài một tiếng.
Côn Quân Húc quay đầu nhìn thoáng qua Côn Băng Hằng với quần áo rách nát, toàn thân đều là vết thương giống như ăn mày, vẻ mặt thất vọng nói: “Nhị ca, chúng ta đều ở trong Thần Ma chiến trường năm sáu ngày, tìm được vũ khí tốt nhất cũng chỉ là pháp bảo thượng đẳng, chẳng phát hiện ra một linh bảo nài, chớ nói chi là tiên ma chi khí.”
“Ngươi nói xem có phải chúng ta uổng phí một chuyến, tay không mà về hay không?”
Côn Băng Hằng nghe vậy nhìn thoáng qua Côn Quân Húc, hắn phát hiện đệ đệ của mình cũng toàn thân rách nát, bộ dạng chán nản.
Không khỏi than nhẹ một tiếng, cắn răng nói: “Đến cũng đã đến rồi, không bằng đi đến chỗ sâu nhất nhìn xem, đó mới thật là uổng phí đi một chuyến!”
Côn Quân Húc bất đắc dĩ nói: “Nhưng thiên địa cương phong này càng ngày càng sắc bén, hơn nữa khí lực của chúng ta đều đã tiêu hao rất nhiều, chỉ sợ căn bản không đi tới được bên trong!”
Côn Băng Hằng gật đầu, bọn họ căn bản không ngờ chiến trường Viễn Cổ Thần Ma lại khủng bố như vậy, chỉ sợ ở lại bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng hiện tại rút về, trong lòng hắn không cam!
Mắt thấy lại đi hai dặm, vẫn không có thu hoạch gì.
Vả lại khí lực của hai huynh đệ đều sắp bị hao hết, cương khí hộ thể quanh thân càng lúc càng bạc nhược, gần như muốn vỡ nát.
Côn Băng Hằng đành phải nói: “Rút lui đi!”
Côn Quân Húc gật đầu, nghĩ thầm cuối cùng cũng được giải thoát.
Vù~
Lúc này một thiên địa cương phong đột nhiên thổi lên, hóa thành một đoàn quang ảnh đen kịt hung ác đánh về phía huynh đệ hai người.
“Tê! Cương phong thật mãnh liệt!”
“Mau tránh ra!”
Dù sao hai huynh đệ cũng là Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, dưới tình huống cực đoan vẫn có thể kích phát ra tiềm lực lớn hơn nữa.
Chỉ thấy bọn họ nhao nhao hóa thành bản thể Kim Sí Đại Bằng, hung lệ vỗ cánh, tạo ra khí lãng rất mạnh đụng vào cương phong đen kịt kia.
Thình thịch!
Hai luồng khí lãng như qua sông mãnh long, va chạm với thiên địa cương phong nổ tung ầm ầm.
Tiếp theo hắc quang thu lại, cương phong đen kịt đầy trời hóa thành một thanh đoản quyền trượng màu đen rơi xuống.
Ánh mắt Côn Băng Hằng cùng Côn Quân Húc đều run lên, thất thanh hô to: “Thanh quyền trượng này rất không tầm thường!”
Không đợi quyền trượng rơi xuống đất, Côn Băng Hằng khôi phục hình người cầm trong tay.
Nhìn kỹ, toàn thân quyền trượng này màu đen, tính chất giống kim loại màu đen, nhưng huyền kỳ hơn tất cả kim loại bọn họ từng thấy.
Trên quyền trượng điêu khắc hàng ngàn Viễn Cổ Ma Thú, ai nấy đều giương nanh múa vuốt, khí thế cực lớn, nhìn qua vô cùng hung lệ.
Thứ khiến người ta chú ý nhất.
Là giữa tay cầm quyền trượng khảm một khối hồng bảo thạch huyền diệu, trong bảo thạch lóe ra ba tia lôi quang màu xanh thẳm.
Mỗi khi lôi quang nhảy lên, Côn Băng Hằng đều có thể cảm nhận được một cỗ ma lực đáng sợ đang nhảy lên, giống như một khi phóng thích ra là có thể hủy thiên diệt địa.
Côn Quân Húc híp mắt nói: “Quyền trượng này nhìn qua là phẩm giai cực cao, mặc dù không chạm vào nó, cũng có thể cảm nhận được huyền lực không thấp hơn cảnh giới Đại Thánh sơ kỳ, đây không phải là một ma khí tiên giai chứ?”
Côn Băng Hằng cẩn thận quan sát một hồi, linh tê khẽ động nói: “Trên người ta mang theo một bản đồ phổ Viễn Cổ Thần Binh mà tộc ta trân quý, không bằng so sánh từng cái một, có lẽ có thể có chút thu hoạch!”
Nói xong hắn lấy ra nạp giới của mình, vận dụng thần thức từ trong đó tìm được thần binh đồ phổ, lấy ra.
“Nhị ca, ta và ngươi cùng nhau tìm!”
Sau đó hai huynh đệ bắt đầu lật từng trang xem, không ngờ vậy mà lại thật sự tìm được vũ khí giống với quyền trượng đang cầm trong tay.
“Trời ơi, thật sự là ma khí tiên giai!”
Bọn họ nhìn thấy, trong bản đồ thần binh có ghi lại.
Quyền trượng này tên là Huyền Tà Ma Trượng, chính là Huyền Tà Ma Thần lấy Thâm Không Thần Thiết chế tạo thành siêu cấp binh khí.
Cây đũa phép này có thể phóng ra lôi điện rất mạnh, khi gặp phải kẻ địch đồng cấp, có thể dựa vào lôi điện trong đũa phép gia tăng ít nhất sáu phần lực sát thương.
Mà khi gặp phải cường địch cao giai hơn mình, thì có thể trực tiếp thúc giục, trao đổi tu vi hai bên địch ta, từ đó thực hiện nghiền ép cường địch.
Có thể nói, ma khí này cực kỳ hiểm ác và cường đại.
Một khi sử dụng, nhất định có thể thu hoạch được tu vi cường đại vượt qua bản thân, cũng có thể cho đả kích trí mạng cường địch một cách không tưởng!
Thu hồi thần binh đồ phổ, ánh mắt Côn Băng Hằng run rẩy, vẻ mặt kích động: “Ha ha ha, thanh ma khí này chính là cơ duyên của huynh đệ ta, cuối cùng cũng bị chúng ta thấy được!”
“Có nó trong tay, chúng ta có thể trực tiếp đối mặt với Đế phu Bắc Huyền Thiên, cho dù tu vi của hắn mạnh bao nhiêu thì đều có thể cướp đoạt tới, trực tiếp giết chết hắn!”
Côn Quân Húc vỗ tay cười nói: “Đâu chỉ Đế phu Bắc Huyền Thiên?”
“Huynh đệ chúng ta mang theo đũa phép này đối mặt vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế, đều có thể đùa bỡn bọn họ với cổ chưởng, khống chế quyền sinh sát!”
Côn Băng Hằng vừa nghe vậy, không nhịn được mà liếm môi, vẻ mặt bỉ ổi tà ác tươi cười: “Ha ha ha, tam đệ nói có lý!”
“Ta thật sự là không nhịn được muốn đi chà đạp vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế!”