Lâm Hiên khuyên can mãi các nàng mới ăn một ít, nhưng so với sức ăn ngày thường của các nàng, vẫn là ít đi rất nhiều.
Từ lúc rời khỏi Thủy Tinh Cung đến bây giờ đã qua hơn hai canh giờ, tiểu bảo bối đói bụng cũng là điều có thể hiểu được.
Lâm Hiên sủng nịch mỉm cười, nhìn về phía một tửu lâu rất có quy mô phía trước nói: “Phụ thân dẫn các con đi ăn một chút gì đó!”
“Được, đa tạ phụ thân!”
Nói xong Lâm Hiên cùng Mộ Ấu Khanh mang theo đám Tuyền Châu đi tới trước tửu lâu, hơi ngẩng đầu, có thể nhìn thấy trên cửa lớn của tửu lâu treo ba chữ to ánh vàng rực rỡ: Hạc Di lâu!
Tửu lâu tổng cộng có ba tầng, tường đỏ ngói xanh, điêu song long trụ, cực kỳ khí phái.
Sau khi Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh mang theo các tiểu bảo bối vào cửa, thấy tiểu nhị trong tiệm đang chiêu đãi khách hàng vào cửa trước.
Bởi vì Hạc Di lâu đẳng cấp khá cao, cho nên những khách hàng này cũng đều là một thân hoa phục, quần áo chỉnh tề, thể hiện rõ phú quý không tầm thường.
Chỉ nghe tiểu nhị nói với một người trong đó: “Vị khách quan này, lầu hai của chúng ta có phòng tốt nhất, mời đi theo ta!”
Vị khách kia một thân trường bào vàng óng ánh, bên hông đeo hồng vân ngọc bội giá trị liên thành, cho dù là quạt xếp trong tay đều là do Vân Hạc cánh chim giá trị ngàn vàng chế thành, nhìn qua cực kỳ phú quý.
Vẻ mặt hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thoáng qua lầu trên: “Tửu lâu của các ngươi có ba tầng, dựa theo đạo lý mà nói, phòng tốt nhất nên ở tầng ba mới đúng.”
“Cho dù tầng thứ hai tốt hơn, cũng chắc chắn không bằng tầng thứ ba, cho nên vẫn là dẫn ta đến tầng thứ ba đi!”
Rất hiển nhiên, hắn muốn một cái phòng tốt nhất.
Mấy nam nữ đi theo sau hắn đều yên lặng gật đầu, nhìn qua chỉ có phòng tốt nhất mới xứng với bọn họ.
Vẻ mặt tiểu nhị áy náy tươi cười:
Khách quan, ngài có điều không biết, Hạc Di lâu của chúng ta không những lớn nhất Đại Việt quốc, mà còn là một trong mười tửu lâu lớn nhất Trung Thổ Thần Châu.
“Tất cả phòng tầng hai đã là phòng để tiếp đãi khách hàng tốt nhất, mà tầng ba, trừ phi là ông chủ của bổn tửu lâu tự mình mời, nếu không không thể tùy tiện du ngoạn.”
Khách hàng kia cùng đám người phía sau hắn nghe vậy đều lộ ra vẻ chấn động.
Nghe tiểu nhị ngụ ý, Hạc Di lâu này quả thật cực kỳ khó lường, bọn họ là không phải người Trung Thổ Thần Châu, lúc trước thật đúng là không biết tửu lâu này lợi hại như thế.
Nhưng, liên tưởng đến Hạc Di lâu tráng lệ, không trang hoàng giống bình thường, bọn họ rất nhanh đã suy nghĩ cẩn thận, ông chủ của tửu lâu cũng không phải người phàm.
Nếu chính mình không nhận ra, vậy chứng minh còn chưa đủ tư cách trèo lên đối phương, theo lý nên ngoan ngoãn đi lên phòng bao ở lầu hai mới đúng.
Nghĩ như vậy, bọn họ cũng không hỏi nhiều nữa, mà để cho tiểu nhị dẫn mình đi lên lầu hai.
Lúc này một tiểu nhị đi ra từ một bên, đi tới trước mặt đám Lâm Hiên.
Sau khi đơn giản quan sát Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh, tiểu nhị cười nói: “Khách quan, lầu hai chúng ta còn có vài phòng trống, mời đi theo ta!”
Rất hiển nhiên hắn đã nhìn ra Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh bất phàm, vừa mở miệng đã muốn dẫn bọn họ đi lên lầu hai.
Lúc này một giọng nữ uyển chuyển êm tai từ cửa cầu thang truyền đến: “Chờ đã, ta đưa bọn họ lên lầu ba!”
Giọng nói của nữ tử khiến toàn bộ quan khách đều hơi kinh ngạc.
Tầng ba!
Vừa rồi bọn họ có thể nghe thấy rõ tiểu nhị giải thích, Hạc Di lâu này chính là một trong mười tửu lâu lớn của Trung Thổ Thần Châu, bối cảnh cực kỳ hùng hậu.
Có thể nghĩ, có thể kết giao đến với chủ tiệm của tửu lâu này, khó cỡ nào.
Mà có thể để cho chủ tửu lâu này tự mình mời đi lên lầu ba làm khách, cần phải có thân phận tôn quý ciwx nào!
Bởi vậy sau khi nghe thấy giọng nói của nữ tử, đầu tiên mọi người ngước nhìn theo nơi phát ra âm thanh, nhìn qua hướng đầu cầu thang.
Chỉ thấy một mỹ phụ trung niên ba bốn mươi tuổi đi ra.
Nàng mặc váy dài màu đen, ngọc thể đẫy đà xinh đẹp hoàn mỹ phù hợp với thân váy, hiện ra vạn loại phong tình, đồng thời lại có vài phần khí chất nữ cường cao cao tại thượng.
Chu Vạn Bảo dịu dàng đi tới trước mặt Lâm Hiên, cung kính hành lễ nói: “Chu Vạn Bảo bái kiến Đế phu!”
Lâm Hiên dịu dàng gật đầu.
Nhìn thấy Chu Vạn Bảo đi ra, hắn hoàn toàn hiểu được, vì sao tư thái của Hạc Di lâu lại cao như thế, đó là bởi vì chủ tiệm phía sau chính là nữ đệ tử Tiền Thông Thiên này, trưởng lão Thương Minh của Trung Thổ Thần Châu.
Đế phu!
Mà nghe thấy Chu Vạn Bảo hô lên cái danh hiệu này, chẳng những nhóm tiểu nhị của Hạc Di lâu, mà tất cả khách hàng ở đây cũng lộ ra vạn phần kính sợ chấn động.
Trong thiên hạ này người có thể được gọi là “Đế phu”, chỉ có vị phu quân Nữ Đế tam phương thiên địa kia!
“Hóa ra vị này chính là Đế phu Bắc Huyền Thiên tôn thượng tiếng tăm lẫy lừng, thật sự là nhân trung chân long, khí chất vô biên!”
“Không ngờ lại gặp được Đế phu ở chỗ này, thật sự là phước ba đời!”
“Đế phu thật đẹp trai! Quá hoàn mỹ!”
…
Mọi người kinh ngạc thán phục, đều không kiềm chế được kích động trong lòng, nhao nhao khom người hành lễ: “Bái kiến Đế phu!”
Ánh mắt Lâm Hiên sáng như mực, lạnh nhạt đảo qua mọi người, cười dịu dàng: “Miễn lễ.”
Sau lưng Chu Vạn Bảo lại có một ông già tóc bạc mặc hoa phục, khí thế cực kỳ không tầm thường khom người nói: “Tại hạ chính là Thương Minh Thẩm Hoành của Trung Thổ Thần Châu, bái kiến Đế Phu Tôn Thượng!”
Chu Vạn Bảo bổ sung: “Đế phu tại thượng, Thẩm tiền bối chính là phó minh chủ Thương Minh, hôm nay vừa hay tới tửu lâu đàm phán công việc.”
Lâm Hiên khẽ gật đầu, nhìn về phía Trầm Hoành nói: “Tiền bối khách khí rồi!”
Vẻ mặt Thẩm Hoành được sủng ái mà lo sợ: “Không dám nhận!”
Đợi bọn họ chào hỏi xong, Chu Vạn Bảo cười dịu dàng nói: “Đế phu, lầu ba có Chí Tôn Nhã Tọa, trà rượu điểm tâm đầy đủ, mời đi theo ta!”