“Mà nghe nói hội đấu giá lần này lớn nhất trong gần trăm năm, nói vậy khả năng cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa được đấu giá là rất lớn! Tuy rằng tộc ta không thể tìm được thương nhân kia trước, nhưng vẫn rất có hi vọng cướp được cánh hoa ở hội đấu giá này!”
Nghe thấy trưởng lão Điêu Hồng phân tích như thế, Điêu Thiên Húc khẽ gật đầu, vẻ mặt đồng ý.
Phải biết rằng hai cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa trước chính là Điêu Hồng phái người tìm hiểu chung quanh mới tới tay.
Cho nên có thể tưởng tượng được, năng lực làm việc của Điêu Hồng vẫn tương đối đáng tin cậy.
Phán đoán của hắn, cũng giống như đáng tin cậy!
Sau đó Điêu Thiên Húc quay đầu đi, dừng ánh mắt ở giữa đại điện.
Trong huyết quang, sắc mặt nữ tử mặc thanh y càng ngày càng trắng, chỗ ngực nàng chảy ra huyết quang, rất nhanh bị huyết quang quanh thân thôn phệ.
Mà ở cách nàng không đến ba trượng, rõ ràng có hai cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa lơ lửng, còn có một thanh thiết đao bán thành phẩm màu đỏ như máu.
Mỗi khi ngực nữ tử áo xanh chảy ra một huyết quang, ánh sáng của thiết đao màu đỏ như máu sẽ sáng chói một phần, nhìn qua giữa hai người có một liên hệ sâu xa.
Điêu Thiên Húc cười lạnh lùng: “Mảnh vỡ Nghịch Linh Diệt Tuyệt Đao, hai cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa, một nữ nhân Thái Âm Huyền Thể... Vạn sự đã chuẩn bị, chỉ còn thiếu một cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa cuối cùng!”
Nghịch Linh Diệt Tuyệt Đao chính là thần đao cấp bậc truyền thuyết của Thực Thi Quỷ tộc nơi Điêu Thiên Húc ở, chính là phẩm chất Chuẩn Tiên giai.
Từ sau khi Điêu Thiên Húc trở thành tộc trưởng, ước chừng hao phí hơn tám mươi vạn năm, mới từ trong Minh giới đại địa vô tận tìm được mảnh vỡ thần đao này.
Sau đó, trong cơ duyên ngẫu nhiên, tìm được một tờ giấy có liên quan đến thần đao cốt bì này, mặt trên rõ ràng ghi lại tất cả tài liệu để luyện chế thần đao này.
Mảnh nhỏ thần đao, một đóa Hỗn Nguyên Kim Hoa, cùng với toàn bộ máu tươi của nữ tử Thái Âm Huyền Thể.
Hiện giờ chỉ còn một mảnh Hỗn Nguyên Kim Hoa cuối cùng chưa tới tay, khiến Điêu Thiên Húc có vẻ không kiên nhẫn.
Trong huyết quang, Công Tôn Lộ cắn răng chịu đựng thống khổ bị rút máu tươi, sau đó oán hận nhìn về phía Điêu Thiên Húc: “Ác quỷ họa loạn nhân gian các ngươi, nhất định không được chết yên ổn!”
“Cho dù ngươi luyện chế ra thần đao, nhất định cũng sẽ có người diệt trừ các ngươi, trả lại thanh an cho nhân gian!”
Điêu Thiên Húc khinh thường cười nhạo một tiếng: “Tiểu nha đầu, dù sao ngươi vẫn chưa từng bị đánh đập tàn nhẫn trên đời này, cho nên mới nói ra những lời ngây thơ như vậy!”
“Ngươi căn bản cũng không biết bản tộc thần đao lợi hại biết chừng nào, ngươi cũng không biết, đến cuối cùng bổn tọa có tiềm năng kinh thiên động địa như thế nào!”
Điêu Hồng hùa theo một câu: :Chỉ cần tộc trưởng đạt được một cánh hoa cuối cùng để luyện ra thần đao, đủ để càn quét Thương Long đại lục và Cửu Thiên Tiên Vực!”
Công Tôn Lộ nghe vậy thì đôi mắt xinh đẹp không khỏi khẽ run lên.
Tuy rằng bề ngoài vẫn không phục, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy vài phần kiêng kỵ và sợ hãi.
Bởi vì nàng đã cảm nhận được sự đáng sợ của những Thực Thi Quỷ này, nhất là tộc trưởng Điêu Thiên Húc, có một loại khí chất khủng bố huyền mật và mạnh mẽ.
Ầm ầm!
Bên ngoài cung điện đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn.
Một âm thanh hùng hồn xuyên thấu pháp trận hung hăng tràn vào đại điện:
“Ác quỷ, thả con gái ta ra!”
Sóng âm hùng hậu hùng tráng, chấn động đến mức không khí trong đại điện ong ong.
Pháp trận bao phủ bên ngoài cung điện giống như mặt hồ bị đá đập trúng, tạo nên vạn rung động.
Sau đó huyền quang tiêu tán, rất có xu thế bị chấn liệt.
Nghe thấy thanh âm này, trong lòng Công Tôn Lộ sự vui mừng: “Là phụ thân!”
Nàng chính là thánh nữ của Bạch Nguyệt Giáo ở Trung Thổ Thần Châu, cũng là con gái ruột của Giáo chủ Công Tôn Hạo Đình.
Hôm nay mang theo mấy đệ tử bổn giáo ra ngoài rèn luyện, ngộ nhập một vùng hoang vu cuồng dã, bị một đoàn yêu thú hoang dã vây công.
Cũng may nàng chính là tu vi Tôn Giả Cảnh, hơn nữa có được Thái Âm huyền thể bất phàm, cho nên cường thế xông ra đám yêu thú, mang theo các đệ tử chạy khỏi vòng vây.
Không mờ vừa ra khỏi miệng hổ, lại vào huyệt sói!
Nàng và các đệ tử của mình đã đột nhập vào một nghĩa trang hoang dã và bị bao vây bởi một đám Thực Thi Quỷ lớn.
Nhìn thấy nàng kích hoạt ra Thái Âm Huyền Thể, Thực Thi Quỷ dẫn đầu có vẻ vô cùng hưng phấn, thi triển ra tu vi Đế Cảnh, mạnh mẽ bắt lấy nàng, sau đó mang về bên trong tòa cung điện này.
Nàng vốn tưởng rằng mình bị Điêu Thiên Húc thi pháp khống chế, đã là một con đường chết, không ngờ phụ thân của mình lại tìm được nơi này!
Nghĩ lại.
Nàng bỗng nhiên nhớ lại vòng tay của mình chính là tiên thiên pháp bảo, có được công năng theo dấu huyết mạch.
Cho nên hiểu được nhất định là vòng tay này phát huy tác dụng, đưa phụ thân tới.
“Cha, cứu con!”
Công Tôn Lộ hô to một tiếng, ra sức xoay người lại, thấy huyền quang trên bầu trời ngoài đại điện lóe ra.
Một thân nam tử trung niên mặc hắc bào cùng một lão già áo xanh đứng song song, phía sau là mấy vạn đệ tử bản giáo.
Nam tử trung niên mặc hắc bào, đương nhiên chính là phụ thân của Công Tôn Lộ, Công Tôn Hạo Đình.
Về phần lão già áo xanh, tam hoa trên đỉnh đầu mơ hồ lóe ra, quanh thân còn có Huyền Long mơ hồ quấn quanh, phun ra nuốt vào ánh sáng Thái Cực bát quái, khí thế còn cường thịnh hơn sáu bảy phần so với Công Tôn Hạo Đình!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Công Tôn Lộ tràn đầy kinh ngạc, không biết lão già với khí thế vô song như thế rốt cuộc là ai, vì sao lại đi theo phụ thân đến đây.
Linh khí xung quanh Công Tôn Hạo Đình bùng nổ, chín thanh bảo kiếm cấp Linh Bảo trắng sáng rực rỡ ngạo nghễ hiện thân, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
“Phá cho ta!”
Ngưng chỉ như kiếm, điều khiển chín thanh linh kiếm công phá pháp trận bên ngoài cung điện.