Tất cả mọi người và Thực Thi Quỷ đang có mặt ở đây đều cảm thấy linh hồn rung động, run rẩy bất an. Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lão giả tóc trắng bồng bềnh, thân mặc đồng phục thái cực màu trắng sữa từ vô tận Thái Cực Huyền Quang và Phi Vân đi ra.
Lão giả chỉ có chân phải, chân trái hoàn toàn không có.
Dùng một thanh kiếm dài hơn một trượng thay thế chân phải, tập tễnh đi trên hư không tới. Hắn có tốc độ đi đường cực chậm, thoạt nhìn có chút chật vật phí sức.
Nhưng giờ phút này tất cả mọi người đang có mặt ở đây, cho dù là kiệt ngạo như Điêu Thiên Húc cũng không dám khinh thường hắn một chút nào.
Lão giả chân phải điểm trong hư không, như là giẫm ở trên đất bằng. Hắn tay trái cầm trường kiếm, mũi kiếm chống trong hư không, giống như chống xuống mặt đất, đi trên hư không giống như đi trên mặt đất.
Mà ngưng tụ hư không thành địa chính là biểu hiện của Cổ Thần Cảnh!
Lão giả cứ như vậy, chống trường kiếm từng bước một tập tễnh mà tới, lại lôi cuốn theo khí thế đáng sợ như Hồng Hoang Bạo Long, khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều kính sợ.
Điêu Thiên Húc nhịn không được ánh mắt rung động, có chút kiêng kị lẩm bẩm nói: "Lão giả này không phải là..."
Khương Thiên Tuấn thì ánh mắt vui mừng, vội vàng tiến lên quỳ lại lão giả, trùng điệp ôm quyền hành lễ: "Đệ tử bái kiến lão tổ!"
Hắn nhận ra người đó chính là người sáng lập tông môn, người huyết chiến Huyền Ảnh Lão Tổ Thực Thi Quỷ nhất tộc một ngàn năm trăm vạn năm trước!
Tê ~
Theo Khương Thiên Tuấn hô lên một tiếng như thế, Công Tôn Hạo Đình và các đệ tử bản giáo đều hít vào một hơi khí lạnh.
Công Tôn Hạo Đình nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, rung động ngưỡng vọng bóng người đang đứng trên hư không: "Không ngờ được là trải qua một ngàn năm trăm vạn năm, lão tổ Huyền Ảnh Tông lại còn còn sống!"
"Thọ nguyên lão yêu quái tu vi Cổ Thần Cảnh dài dằng dặc như thế, khí thế của hắn đúng là quá cường thế đáng sợ!"
"Bất động mà tự uy, khẽ động mây gió đất trời biến, đây mới là cường giả thật sự! Đại năng chân chính!"
Càng nghĩ càng kích động hưng phấn, Công Tôn Hạo Đình cũng vội vàng dẫn theo đệ tử bản giáo bái Huyền Ảnh Lão Tổ.
Vừa rồi Khương Thiên Tuấn bị Điêu Thiên Húc lấy Cửu Ách Quỷ Thể trấn áp, hắn nhất thời chuyển từ vô tận hưng phấn thành cực kỳ sợ hãi. Không ngờ được là bây giờ phong hồi lộ chuyển, lão tổ Huyền Ảnh Tông xuất hiện.
Điều này đại biểu cho đại cục đã định, mình và nữ nhi và người của bản giáo không cần phải chết!
Huyền Ảnh Lão Tổ nhìn xuống Khương Thiên Tuấn một chút, ngữ khí dẫn theo uy nghiêm nồng đậm: "Đứng lên đi!"
Nói xong thì rời mắt đi chỗ khác.
"Rõ!"
Khương Thiên Tuấn vội vàng đứng lên, nhìn thấy Huyền Ảnh Lão Tổ không thèm nhìn mình thì hắn biết Huyền Ảnh Lão Tổ rất không hài lòng với biểu hiện của mình, đành phải cung kính cúi đầu đứng tại chỗ.
Huyền Ảnh Lão Tổ đưa đôi mắt già nua vẩn đục nhắm ngay Điêu Thiên Húc, khinh miệt nói: "Chỉ là một Cửu Ách Quỷ Thể mà đã làm càn như thế, để bản lão tổ xem thử xem ngươi có thể đỡ được mấy chiêu của ta!"
Nói xong, nâng tay phải khô gầy khô quắt lên, nhắm ngay Điêu Thiên Húc nhẹ nhàng vỗ.
Ầm ầm! ! !
Rõ ràng chỉ là một bàn tay nhưng trong nháy mắt bộc phát ra khí thế đáng sợ như lôi đình sụp đổ.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều nhìn thấy trong lòng bàn tay của Huyền Ảnh Lão Tổ lóe ra lôi quang lóa mắt, trong nháy mắt tách ra ngàn vạn đạo lôi điện kinh khủng.
Sau khi lôi điện cuồn cuộn xuất hiện.
Thái Cực Huyền Quang chợt xuất hiện trên bầu trời mười vạn dặm, vô số quang ảnh Huyền Long mở ra hư không, hỗn hợp với lôi điện cùng nhau đánh thẳng về phía Điêu Thiên Húc.
"Tê ~ cái lão yêu quái này!"
Đối mặt một chưởng diệt tuyệt thiên địa của Huyền Ảnh Lão Tổ, Điêu Thiên Húc cả kinh trái tim run lên, vội vàng toàn lực thôi động Cửu Ách Quỷ Thể, gia trì chín đạo quỷ ảnh lớn quanh người.
Bành! ! !
Nhưng chín đạo quỷ ảnh che trời vừa mới xuất hiện thì đã bị chưởng phong ẩn chứa vô tận lôi quang Huyền Long của Huyền Ảnh Lão Tổ đè đến vỡ nát. Quỷ khí đen nhánh nổ tung, tiêu tán giữa thiên địa.
Điêu Thiên Húc sợ đến toàn thân run rẩy, vội vàng thôi động quỷ khí trốn qua một bên. Nhưng lôi lực chí dương chí cương vẫn rơi vào trên người hắn.
Oanh một tiếng, nghiền nát một phần ba thân thể của hắn.
Lực đạo còn sót lại quét ngang mọi thứ, trong nháy mắt xoá đi ít nhất trên trăm Thực Thi Quỷ.
Điêu Thiên Húc, Điêu Hồng và Thực Thi Quỷ tộc thấy thế đều sợ đến điên cuồng hít khí lạnh.
"Quỷ thần tại thượng, Huyền Ảnh Lão Tổ một tát này đã có diệt thế chi uy, hoàn toàn không ngăn được a!"
"Quá mạnh! Hắn có thể nói là biến thái!"
"Một tát này của có thể nói là không dùng nhiều sức, Cổ Thần Cảnh đại năng kinh khủng như vậy a!"
...
Đám Thực Thi Quỷ cảm nhận được một chưởng này Huyền Ảnh Lão Tổ chỉ đánh ra như một hạ mã uy, hoàn toàn không dùng nhiều sức.
Hắn chỉ đùa bỡn Điêu Thiên Húc, tựa như vừa rồi Điêu Thiên Húc muốn chơi Khương Thiên Tuấn.
Nếu như hắn hạ sát thủ thật thì vừa rồi chắc chắn Điêu Thiên Húc phải xong đời!
Mà nhìn thấy Huyền Ảnh Lão Tổ vừa ra tay thì hoàn toàn nghiền ép Điêu Thiên Húc và Thực Thi Quỷ, khí thế như có thể chúa tể tất cả, cho dù là Khương Thiên Tuấn hay là Công Tôn Hạo Đình đều hưng phấn kích động vạn phần.
"Lão tổ một chưởng chấn nhiếp Thực Thi Quỷ toàn tộc, đúng là thiên uy!"
"Lợi hại a!"
Bọn họ đều phấn chấn nghĩ, một tát này của Huyền Ảnh Lão Tổ đã triệt để tuyên cáo bọn họ thắng Thực Thi Quỷ nhất tộc!
Quan sát vẻ mặt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, biểu cảm trên mặt Huyền Ảnh Lão Tổ không thay đổi, nâng tay phải lên lần nữa: “Một chưởng tiếp theo của lão tổ ta, các ngươi phải đỡ cho tốt!"
Sau khi hắn vừa mới nói giúp câu thì nơi xa chỗ ba ngàn dòng sông giao hội có hắc quang trùng thiên, quỷ khí tràn ngập phạm vi ba trăm vạn dặm, đấu chọi gay gắt với Thái Cực Huyền Quang của Huyền Ảnh Lão Tổ.