Chợt tâm thần khẽ động, hắn vẻ mặt kính ngưỡng hành lễ nói: "Đế phu đã nhìn ra quỷ chú này, chắc hẳn cũng biết cách phá giải nó chứ?"
Lâm Hiên mỉm cười, nâng tay phải thon dài trắng nõn, nhẹ nhàng vung lên.
Hô ~
Một đạo Huyền Phong thổi qua, tất cả huyết quang đột nhiên tối sầm lại, hoàn toàn biến mất. Sau đó Lâm Hiên nhẹ nhàng chiêu một cái, cầm hai mảnh cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa trong tay. Sau đó ngón tay bắn ra một đạo Tiên Thiên Linh Hỏa, đốt mảnh vỡ Nghịch Linh Diệt Tuyệt Đao thành bột phấn.
Nhìn thoáng qua hai mảnh cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa trong tay, Lâm Hiên không khỏi âm thầm cười một tiếng.
"Chuyến này đến đây diệt quỷ lại có thu hoạch như thế!"
Lúc đầu xét thấy Hỗn Nguyên Kim Hoa hi hữu, hắn định chỉ dùng một mảnh Chu Vạn Bảo đưa cho mình để luyện chế Lăng Thiên Ma Giáp. Không ngờ được là lần này đến Thực Thi Quỷ Điện lại ngoài ý muốn thu hoạch được hai mảnh khác, như vậy hắn có thể dùng một đóa Hỗn Nguyên Kim Hoa chân chính để luyện khí.
Mà nguyên một đóa Hỗn Nguyên Kim Hoa, uy năng tốt hơn một cánh hoa, ma giáp luyện chế ra đương nhiên cũng có phẩm chất tốt hơn. Đối với sủng nữ nhi cuồng ma Lâm Hiên thì là một chuyện tốt. Về phần Nghịch Linh Diệt Tuyệt Đao, quỷ đao phẩm chất rác rưởi như vậy đốt đi cũng được, tránh lưu bên ngoài bị quỷ tu khác đạt được tai họa nhân gian.
Công Tôn Hạo Đình và Công Tôn Lộ đứng ở một bên lẳng lặng mà nhìn Lâm Hiên, bọn họ không biết Lâm Hiên nhận lấy cánh hoa Hỗn Nguyên Kim Hoa để làm gì nhưng có thể đoán tại sao hắn đốt Nghịch Linh Diệt Tuyệt Đao.
Trong lòng hai cha con lập tức dâng lên vô hạn kính ngưỡng sùng bái, nghĩ thầm mọi cử động của Đế phu đều ẩn chứa thâm ý, lại ghét ác như cừu, lòng mang thương sinh, quả là thiên hạ chi phúc!
Hai người vội vàng cùng khom mình hành lễ: "Đa tạ Đế phu xuất thủ cứu giúp!"
Công Tôn Lộ nhịn không được lén liếc Lâm Hiên một cái, trái tim kịch liệt nhảy, hô hấp có chút gấp rút.
"Nam nhân này quá hoàn mỹ!"
"Đời này có thể được hắn cứu, lại quan sát hắn ở khống chế gần như thế đúng là cực kỳ hạnh phúc!"
Lâm Hiên lạnh nhạt giơ tay lên: "Tiện tay mà thôi, không cần đa lễ."
Nói xong, quay người nhìn về phía ngoài điện, từ mình diệt sát Tịch Diệt Quỷ Tôn, toàn bộ tộc đàn Thực Thi Quỷ đều quỷ tâm tan rã, loạn thành một đoàn, không ngăn được mấy người Huyền Ảnh Lão Tổ nghiền ép.
Mắt thấy hơn vạn Thực Thi Quỷ sắp bị tiêu diệt hầu như không còn, Lâm Hiên nghĩ đến mấy người Tuyền Châu còn ở lại Lạc Nguyệt Thành, cũng không muốn ở lại thêm, trực tiếp hóa thành một đạo bạch quang rời đi.
...
Huyền Băng Cung.
Mộc Hoa Điện.
Đông Hoàng Tử U gót sen uyển chuyển, dẫn theo mọi loại quang hoa đi ra cửa điện. Thỏa thích hưởng thụ sữa tắm Lâm Hiên điều chế, sau đó nàng thần thanh khí sảng. Ba búi tóc đen được chải vuốt tinh xảo, tỏa ra hơi nước lạnh buốt, giọt nước ngẫu nhiên theo sợi tóc nhỏ xuống, óng ánh sáng long lanh, khiến cho nàng giống như một đóa hoa sen mới nở, tỏa ra mỹ cảm tự nhiên.
Trên gương mặt trắng nõn như ngọc có chút đỏ ửng, đó là do thân thể tắm suối nước nóng, hấp thu một chút nhiệt độ nước mà vậy, trong trắng có đỏ, mơ hồ có thể thấy được mạch máu cực kỳ mỏng, khiến cho da mặt của nàng trở nên non nớt giống như cánh ve, thổi qua là phá.
Đều nói nữ nhân sau khi tắm rửa là có mị lực nhất, Đông Hoàng Tử U diễn dịch câu nói này đến cực hạn. Tựa hồ mỗi một giọt hơi nước từ trên người nàng phát ra đều không thể bắt bẻ, có thể nói là tác phẩm quỷ phủ thần công của Tạo Vật Chủ.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, đã là giờ Mùi.
Đông Hoàng Tử U không khỏi âm thầm lắc đầu cười một tiếng, từ khi sử dụng sữa tắm Lâm Hiên chế tác, nàng có chút thích ngâm trong bồn tắm. Hôm nay rảnh rỗi, nàng hưởng thụ cảm giác thoải mái khi tắm rửa lần nữa.
Không khí truyền đến một đạo khí tức huyền diệu, Đông Hoàng Tử U lập tức vung ngọc thủ lên, cuốn lên một đạo linh khí quét sạch quanh người, trong nháy mắt thổi khô đầu tóc.
Vẻ đỏ ửng trên mặt cũng hoàn toàn biến mất, khôi phục dáng vẻ cao lãnh như trước.
Một đạo hắc quang thoáng hiện, Nhược Ảnh tóc dài ngân bạch, mặc quần áo bó màu đen từ từ đi ra, hành lễ nói: "Bệ hạ, Bắc Huyền Thiên chúng ta, Động Nguyên Thiên và Cửu Đỉnh Thiên, gần đây ba phương thiên địa đều xuất hiện dấu hiệu viễn cổ khôi phục!"
Viễn cổ khôi phục?
Đông Hoàng Tử U hơi nhăn lông mày lại, mắt phượng lấp lóe quang mang nhàn nhạt, giống như có chút suy nghĩ. Trong điển tịch cũng có ghi lại hiện tượng như thế này.
Chính là trong một thời điểm đặc biệt nào đó, các loại di tích, phong ấn chi vật hoặc là các loại sinh mệnh đã biến mất từ thời đại Viễn Cổ sẽ từ từ khôi phục xuất hiện, khiến cho người ta giống như trở lại thời đại Viễn Cổ.
Hiện tượng này chính là viễn cổ khôi phục. Mà một khi xảy ra hiện tượng viễn cổ khôi phục thì đại biểu cho mọi người trong thời đại này sẽ gặp được vô số viễn cổ sự vật không tưởng tượng được, thậm chí là nhân yêu ma và các loại sinh mệnh thể tồn tại từ thời kỳ viễn cổ đến nay.
Đối với người trong thời đại này thì hiện tượng này không phải chuyện tốt!
Đông Hoàng Tử U không khỏi lẩm bẩm: "Căn cứ tình báo trước đó, các cửa vào Minh Giới xuất hiện càng nhiều, điều này nói rõ quỷ khí cũng bắt đầu khôi phục ở nhân gian."
"Mà yêu triều bình thường chỉ kéo dài hai ba tháng nhưng mà đến nay vẫn không có dấu hiệu biến mất, ngược lại càng ngày càng nhiều vực ngoại yêu thú tràn vào Cửu Thiên Tiên Vực, nếu lại tăng thêm viễn cổ khôi phục, như vậy nhân gian phải đối mặt quá nhiều nguy hiểm!"
Nhược Ảnh yên lặng gật đầu. Mặc dù Đông Hoàng Tử U ngữ khí bình thản nhưng Nhược Ảnh có thể cảm nhận được Đông Hoàng Tử U lo lắng và yêu quý thiên hạ thương sinh.