Nàng hai tay nắm Thất Huyền Long Thương bay lên cao, nâng Long Thương quá đỉnh đầu điên cuồng xoay tròn, hình thành một đạo lốc xoáy hình tròn. Theo chuyển động tăng cường, linh khí trong phạm vi mười vạn dặm đều giống như thủy triều tràn vào lốc xoáy, khiến cho tay Phùng Lăng Phỉ như là cầm cả phương thiên địa, bộc phát ra uy lực đáng sợ như có thể xé rách phạm vi mười vạn dặm.
"Chết đi cho ta!"
Phùng Lăng Phỉ đột nhiên một thương đâm xuống, dẫn động linh khí kinh khủng mênh mông như biển, đảo mắt rơi vào trên người thủ lĩnh Yêu tộc.
Ầm ầm! ! !
Vô tận linh khí bị Thất Huyền Long Thương của nàng điều khiển hóa thành kình khí cực kì sắc bén, cậy mạnh xé mở hộ thể huyền quang của Yêu tộc, oanh một tiếng, nổ tung, đánh cho Yêu tộc này nổ thành vô số khối vụn.
Phùng Lăng Phỉ cầm Thất Huyền Long Thương trong tay đáp xuống mặt đất, hoành thương chặn tất cả vực ngoại Yêu tộc.
Vẻ mặt vẻ ngạo nhiên nói: "Nữ Đế bệ hạ uy danh không thể khinh nhục, nếu không chỉ có một con đường chết!"
Chúng Yêu tộc đều bị Phùng Lăng Phỉ làm cho cả kinh dừng lại, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng dè.
Phùng Lăng Phỉ quay người nhìn thoáng qua Quản Đồng: "Những vực ngoại Yêu tộc này có hộ thể huyền công chí cường, có thể hội tụ linh lực toàn thân tại một điểm công phá huyền công của bọn họ!"
Quản Đồng và Vương Hạo Long, các tướng lĩnh đều gật đầu: "Ừm!"
Đông Hoàng Tử U đứng ở một bên, mắt phượng hào quang lập loè, khẽ vuốt cằm. Bởi vì nàng tinh tu kiếm đạo, cho nên cực kỳ tôn sùng lấy chiến tu đạo, dĩ chiến ngộ đạo. Bây giờ xem ra mấy người Phùng Lăng Phỉ được mình dạy bảo, trí tuệ gia tăng, năng lực ứng biến càng ngày càng mạnh.
Đối với thiên hạ của mình thì đây là một chuyện tốt!
Mấy người Quản Đồng khi nghe Phùng Lăng Phỉ nói ra bí quyết công phá hộ thể huyền công Yêu tộc thì nhao nhao vận chuyển linh khí, điên cuồng bạo khởi.
"Thánh Kiếm Quyết!"
"Phi Hành Côn Pháp!"
...
Từng đạo huyền quang linh triều hiện lên, các loại công pháp được bọn họ thi triển ra, hóa thành thế công đáng sợ không có gì sánh kịp, như gió bão mưa rào đánh thẳng tới vực ngoại Yêu tộc.
Rầm rầm rầm ~
Lâm Khâu Thành bắc môn, phạm vi mười dặm linh khí cuồng bạo, gió lốc quét sạch. Trong hai, ba hơi thở ngắn ngủi, mấy người Quản Đồng công phá hơn hộ thể huyền công của ba mươi vực ngoại Yêu tộc, lại diệt sát tất cả.
Chúng vực ngoại Yêu tộc thấy thế, rốt cục lộ ra e ngại từ đáy lòng, vội vàng chạy như điên về hướng bắc môn.
"Những nhân tộc này quá hung mãnh!"
"Đánh không lại đánh không lại!"
"Bớt nói nhiều, mau đào mạng đi!"
...
Phùng Lăng Phỉ tay cầm Thất Huyền Long Thương, bộc phát ra một đạo long khiếu kinh thiên, mắt hạnh xinh đẹp của nàng tràn đầy lãnh khốc: "Muốn chạy trốn, nằm mơ đi!"
Nói xong lập tức theo Quản Đồng và các tướng lĩnh cùng xông lên, chỗ đến không gian rung động, linh khí hóa thành cuồng phong ầm vang thổi lên, khí thế cực kì cường hoành.
Chúng thủ vệ thủ hộ bắc môn và những thủ vệ khác nhìn thấy lang yên chạy đến thấy thế đều âm thầm cảm khái một câu, những tướng lĩnh này đúng là kinh khủng, hung mãnh như sói, tàn nhẫn giống như hổ a!
Xoay ánh mắt, bọn họ nhìn thấy Đông Hoàng Tử U đứng ở giữa đường phố, vẻ mặt lạnh nhạt thanh lãnh.
Dáng người tuyệt mỹ của nàng nhìn như mộng ảo. Mà quanh thân ẩn ẩn tản ra bá khí Đế Hoàng làm cho người ta nhìn một cái là nhận ra được thân phận của nàng.
Chúng thủ vệ tướng sĩ vội vàng quỳ hành lễ: "Bái kiến Nữ Đế bệ hạ!"
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Nữ Đế lại dẫn theo tướng lĩnh dưới trướng xuất hiện ở Lâm Khâu Thành. Nếu không phải Nữ Đế kịp thời đuổi tới, chỉ sợ Lâm Khâu Thành sẽ bị trên trăm vực ngoại Yêu tộc này huyết tẩy!
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm, ngọc thủ khẽ giơ lên, ra hiệu bọn họ đứng dậy.
Ngẩng đầu nhìn lại, mấy người Phùng Lăng Phỉ đã đuổi kịp một đám vực ngoại Yêu tộc, vây tất cả bọn họ lại, toàn lực diệt giết.
Ông ~
Không gian trên không bắc môn bỗng nhiên run lên, một đạo huyền quang hiện lên, sau đó một vật thể dài chừng mười trượng, hai đầu dài nhọn ở giữa hình bầu dục xuất hiện. Vật này màu xanh đen, dường như do vô số vực ngoại Huyền Thiết chế thành, mặt ngoài có cấm chế chi quang lấp lóe. Chỉnh thể thoạt nhìn giống như phi chu ở Lam Tinh, nhưng ở dưới đáy có một động quật hình tròn, ẩn ẩn lóe ra quang mang tử hồng.
"Vực ngoại chiến thuyền!"
Từ khi yêu triều hưng khởi, Đông Hoàng Tử U duyệt tận thiên hạ điển tịch, hiểu rõ các loại tin tức liên quan tới vực ngoại Yêu tộc. Nàng nhìn ra được vật thể giống như phi chu này có thể là vực ngoại chiến thuyền.
Một con vượn người đứng ở đỉnh chiến thuyền, nhìn xuống mấy người Phùng Lăng Phỉ: "Một đám nhân tộc đáng chết, để Đồ Diệt Chiến Thuyền của bản tọa dạy các ngươi làm người!"
Đông Hoàng Tử U tiến lên một bước, lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn Kỳ Mãnh, giọng nói trong trẻo quyến rũ, mang theo vài phần bá đạo và khinh thường: "Dùng chiến thuyền của ngươi công kích ta thử một chút!"
Đối với vực ngoại Yêu tộc, thiên hạ ghi chép vẫn không tường tận. Cho nên Đông Hoàng Tử U cũng muốn tự mình thử một chút thủ đoạn và vũ khí của những vực ngoại Yêu tộc này, tương lai có thể ghi chép lại, truyền khắp thiên hạ, trợ giúp nhân tộc chống cự bọn họ tốt hơn.
Kỳ Mãnh thấy Đông Hoàng Tử U xinh đẹp, dáng người cao mà mềm mại, cũng không có suy nghĩ nhiều, vẻ mặt khinh bỉ quát: "Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi muốn chết ta sẽ thành toàn ngươi!"
Ngang ~
Đồ Diệt Chiến Thuyền phát ra một tiếng giống như long khiếu, động quật dưới đáy duỗi ra một cây cột sắt hình tròn, nhắm ngay Đông Hoàng Tử U.
Ầm ầm! !
Một tiếng bạo liệt từ trên cột sắt truyền ra, trong nháy mắt, không khí trong phạm vi mười dặm chấn động mạnh một cái. Một đạo ánh sáng trắng như gợn sóng đẩy ra, ở giữa có một đạo quang trụ thuần trắng nhắm ngay Đông Hoàng Tử U ầm vang rơi xuống.
Vầng sáng trắng lóa khuếch tán, mấy người Phùng Lăng Phỉ cảm thấy não chấn động, chấn đến đầu bọn họ đau đớn một hồi, suýt nữa ngất đi.